Chương 51:
Sở Nghĩa cảm thấy nhân sinh quá khó khăn.
Tần Dĩ Hằng người này nói chuyện tốt còn chưa tính, còn làm hắn khó có thể nói như vậy.
Thích vì sao không viết vào?
Không phải ai cũng ngay thẳng giống anh đâu anh!!!!!
Sở Nghĩa suy nghĩ thật lâu, chỉ có thể rất chân thành mà nói: Em ngượng.
Không bao lâu, Tần Dĩ Hằng bên kia lại gửi đến.
Tần Dĩ Hằng: Hiểu rồi.
Sở Nghĩa cơ hồ lại bị Tần Dĩ Hằng chọc cười.
Ban ngày ban mặt, tế bào thần kinh chỉ vì hắn mà lên xuống phập phồng.
Hắn đợi trong chốc lát, thấy Tần Dĩ Hằng không còn gửi cái gì lại đây nữa, liền đem điện thoại để một bên, bắt đầu làm việc.
Mà bên kia Tần Dĩ Hằng cũng cầm điện thoại chờ Sở Nghĩa trả lời.
Chờ chờ, hắn chờ rồi thấy một cuộc điện thoại.
Tần Dĩ Hằng nhìn trên màn hình lập loè hai chữ "Triệu Tín", nghi hoặc vài giây, rồi nhận.
"Ca!" Triệu Tín trước hô một tiếng, hỏi: "Dì nói anh tới W thị a? Phải không? Phải không?"
Tần Dĩ Hằng: "Ừ."
Triệu Tín vui vẻ: "Ca, em cũng ở W thị, anh tới bao lâu a? Em gần đây có rảnh, để em tìm anh đi, chúng ta đã lâu cũng không có gặp."
Tần Dĩ Hằng nghĩ nghĩ: "Anh nhìn xem."
Đại khái là rất hiểu biết Tần Dĩ Hằng, cùng với biết chính mình cũng không quan trọng, sẽ không được Tần Dĩ Hằng mau chóng an bài gặp mắt, Triệu Tín ai nha một tiếng: "Cũng đừng nhìn, anh nhìn xong cũng không đến, như vậy đi, chọn ngày chi bằng nhằm ngày, hôm nay đi, hôm nay anh lúc nào thì rảnh?"
Tần Dĩ Hằng nói: "Tí nữa phải gặp nhà nhà tư sản nói hạng mục."
Triệu Tín: "Lập tức liền nói sao?"
Tần Dĩ Hằng: "Lập tức liền nói."
Triệu Tín: "Nói bao lâu a?"
Tần Dĩ Hằng: "Không biết."
Triệu Tín nghĩ nghĩ, tính tính: "Cho các anh thời gian cơm trưa thêm một buổi chiều nửa là đủ rồi đi."
Tần Dĩ Hằng: "Không xác định."
Triệu Tín không thuận theo, không buông tha: "Đủ mà đủ mà, một cái hạng mục ngay từ đầu có thể nói bao lâu, nói không chừng buổi chiều 3, 4 giờ liền kết thúc, đến lúc đó em gọi điện thoại cho anh." Triệu Tín sợ bị từ chối, lại nói: "Ca, chúng ta đã lâu đã lâu không gặp, thật sự đã lâu, lần trước gặp mặt là lúc ăn tết thì phải, gần một năm á ca, đã lâu rồi đó."
Tần Dĩ Hằng nghĩ nghĩ, thỏa hiệp: "Được, đến lúc đó lại liên hệ."
Triệu Tín còn không bỏ qua: "Buổi tối thì sao? Buổi tối có việc gì không?"
Tần Dĩ Hằng: "Buổi tối không có việc gì."
Triệu Tín: "Thật tốt quá ca, em buổi tối cũng không có việc gì, anh ở khách sạn nào? Em cũng đến khách sạn đó ở, buổi tối anh em chúng ta uống chút rượu đi, chúng ta buổi tối ngủ muộn một chút."
Tần Dĩ Hằng trực tiếp từ chối: "Không được."
Triệu Tín: "Làm sao vậy?"
Tần Dĩ Hằng: "Trước khi ngủ anh muốn cùng Sở Nghĩa gọi điện thoại."
Triệu Tín: "......"
Triệu Tín: "......"
Triệu Tín: "......"
Triệu Tín mắng một chữ đệt rất nhỏ, sau đó rất mau mà lại cười rộ lên: "Anh cứ gọi điện thoại, gọi xong chúng ta lại tiếp tục sao, điện thoại có thể gọi bao lâu."
Cái lý do điện thoại có thể gọi bao lâu cực kì kịp thời mà thuyết phục Tần Dĩ Hằng.
Quả thật hắn cùng Sở Nghĩa gọi điện thoại không được bao lâu.
Nhưng Tần Dĩ Hằng vẫn không có trực tiếp đáp ứng: "Buổi tối lại nói."
Triệu Tín làm bộ Tần Dĩ Hằng đã đáp ứng rồi: "Được, em buổi chiều lại cho anh gọi điện thoại, anh cứ bận đi, thay em chào anh dâu một tiếng."
Triệu Tín hẳn là em họ hoạt bát và dính người nhất của Tần Dĩ Hằng, hắn dính người không phải trước sau đều phải dính, mà là một khi đã xuất hiện bên cạnh hắn, hắn liền nhất định phải gặp, nhất định phải cùng nhau nói chuyện, nhất định phải ở bên cạnh cậu.
Không chỉ có là Tần Dĩ Hằng, bà con thân thích, Triệu Tín đều làm như vậy.
Bất quá ở nhà, Triệu Tín bội phục nhất, thích nhất chính là Tần Dĩ Hằng, chỉ là thích vẫn thích, sợ cũng thật sự sợ.
Tần Dĩ Hằng không phải là người thật sự thích người nào đó, hắn ở phương diện này chỉ là không quá thích chủ động, nhưng nếu là quan hệ có chút thân cận và người kia chủ động muốn gặp mặt hắn, thời gian cho phép, hắn cân nhắc một chút vẫn là đáp ứng.
Cho nên Triệu Tín sau khi gọi điện thoại, Tần Dĩ Hằng liền đem chuyện cùng Triệu Tín gặp nhau nói, cũng nói Hứa Kính buổi chiều sau khi kết thúc, không cần phải an bài chuyện tiếp theo.
Quả nhiên cùng dự đoán của Triệu Tín giống nhau, sau buổi đàm luận với nhà tư sản về kết thúc, rời đi thời gian vừa lúc là ba giờ hai mươi.
Mới lên xe, Tần Dĩ Hằng liền thu được Triệu Tín WeChat.
Triệu Tín: Anh trai.
Triệu Tín: Tần Dĩ Hằng, anh trai
Triệu Tín: Kết thúc chưa anh?
Tần Dĩ Hằng ghét bỏ cái cách gọi này của hắn, trực tiếp tắt WeChat, gọi điện thoại qua.
Triệu Tín rất nhanh liền nhận, cũng mở miệng trước: "Kết thúc rồi hả anh?"
Tần Dĩ Hằng: "Ừ."
Triệu Tín: "Anh tới chỗ em trước đi."
Tần Dĩ Hằng hỏi trước: "Nơi nào?"
Triệu Tín: "Bowling, anh tới chơi không."
Tần Dĩ Hằng: "Được."
Triệu Tín vui vẻ : "Em gửi địa chỉ cho anh."
Điện thoại sau khi cúp, Triệu Tín đã gửi địa chỉ lại, Tần Dĩ Hằng trực tiếp gửi cho Hứa Kính.
"Đưa tôi qua đó cũng không còn việc gì, thời gian của cậu tự mình an bài đi." Tần Dĩ Hằng đối với Hứa Kính nói.
Hứa Kính gật đầu: "Được, Tần tổng có chuyện gì gọi điện thoại cho tôi."
Vốn cũng không có việc gì, bị Hứa Kính vừa hỏi, Tần Dĩ Hằng đột nhiên có việc.
Tần Dĩ Hằng: "Cậu nghĩ giúp tôi đợt này về nên đưa Sở Nghĩa cái gì."
Hứa Kính gật đầu: "Đã biết."
Hắn nghĩ nghĩ, vẫn là nói: "Tần tổng, nếu ngài có ý tưởng về việc mua quà tặng Sở tiên sinh vẫn là ngài tự mình quyết định đi."
Tần Dĩ Hằng nghĩ nghĩ, gật đầu: "Được, vậy để tôi."
Triệu Tín cực kì nhiệt tình mà ở dưới lầu đợi, cho nên xe Tần Dĩ Hằng vừa đến, hắn còn so với phục vụ còn vội vàng nghênh đón hơn.
"Ca, ca." Triệu Tín mở cửa ra, mặt đầy tươi cười: "Đã lâu không thấy, không nghĩ tới trước khi ăn tết còn có thể ở đây gặp anh."
Tần Dĩ Hằng ừ một tiếng, không kinh ngạc mà xuống xe.
Triệu Tín: "Anh ở W thị bao lâu a?"
Tần Dĩ Hằng: "Bảy ngày."
Triệu Tín: "Vậy được, tí nữa gửi địa chỉ khách sạn của anh cho em đi, em sang bên đó ở."
Tần Dĩ Hằng không quá đồng ý: "Anh mỗi ngày đều có việc, em đừng có quấy rầy."
Triệu Tín: "Không quấy rầy, em không quấy rầy anh, em chỉ muốn cách anh gần hơn." Như là sợ Tần Dĩ Hằng không đáp ứng, Triệu Tín lại nói: "Em có đoạn thời gian ở W thị, quá phiền, trên tay vẫn đang có một hạng mục không lấy được, lão cho em kéo, hơn nữa không biết hắn thông báo khi nào, em làm không tốt lại phải trở về," Triệu Tín đối Tần Dĩ Hằng cười cười: "Ca anh đã đến rồi thì tốt, chỉ cho em một chút."
Tần Dĩ Hằng: "Không biết."
Triệu Tín cười rộ lên, hắn liền biết là sẽ như thế này: "Không cần phải nói cái gì, bồi em là được, em quá cô độc."
Tần Dĩ Hằng: "Không rảnh."
Triệu Tín lui một bước: "Không cần anh rảnh, em biết anh cùng em ở cùng một chỗ là được."
Tần Dĩ Hằng lộ ra biểu tình ghét bỏ: "Em đừng trước mặt anh nói chuyện kiểu này."
Triệu Tín cười rộ lên: "Làm sao vậy?"
Tần Dĩ Hằng: "Nghe không quen."
Nếu Tần Dĩ Hằng không có từ chối, Triệu Tín trực tiếp cam chịu Tần Dĩ Hằng đã đồng ý bọn họ có thể ở cùng khách sạn.
Triệu Tín nhìn thấy Tần Dĩ Hằng là thật sự vui vẻ, cho nên này dọc đường đi này vẫn nói không ngừng.
Nói xong công việc đến nói người nhà, nói xong người nhà nói đến chuyện gặp được gần đây, nói xong chuyện gặp được gần đây lại nói đến chuyện khi còn nhỏ.
Lúc đầu Tần Dĩ Hằng còn sẽ ừ vài tiếng, đến lúc sau Tần Dĩ Hằng lười mở miệng nữa, Triệu Tín nói, hắn nghe là được.
Tới thang máy rồi, đề tài của Triệu Tín đột nhiên chuyển tới hôn nhân của Tần Dĩ Hằng.
"Ca việc anh kết hôn sao lại im ắng như vậy? Anh nếu không đăng trên vòng bạn bè mọi người đều không biết." Triệu Tín hỏi: "Vậy có nghĩa chưa làm đám cưới sao?"
Tần Dĩ Hằng lắc đầu: "Sang năm làm."
"Em rất mong chờ," Triệu Tín đỡ cửa thang máy, để Tần Dĩ Hằng đi ra ngoài trước: "Nói trở về, em còn chưa có gặp qua vị kia của anh đâu, lúc trước bạn em giới thiệu để hợp tác với cậu ấy, chúng ta chỉ ở trên WeChat nói chuyện, một nhà thiết kế rất kiên nhẫn, cơ bản em yêu cầu cái gì cậu ấy đều có thể thỏa mãn, một người rất tốt."
Tần Dĩ Hằng nghe dần dần cười rộ lên, nhìn còn có một bộ rất tự hào: "Cậu ấy vẫn luôn thực ưu tú."
Triệu Tín gật đầu đồng ý: "Là rất ưu tú, em có hợp tác qua rất nhiều phòng làm việc, đều khiến em rất tức giận, chỉ Sở thiết kế là tốt nhất."
Triệu Tín mới khen như vậy, Tần Dĩ Hằng nhớ tới cách xưng hô anh trai nhỏ kia.
Hắn quay đầu liếc mắt nhìn Triệu Tín một cái: "Xưng hô sửa lại chưa?"
Triệu Tín gật đầu: "Sửa lại sửa lại, gọi anh dâu."
Tần Dĩ Hằng lúc này mới vừa lòng.
Trò chuyện một hồi liền đến quán bowling, Triệu Tín dẫn Tần Dĩ Hằng đến chỗ hắn vừa rồi mới chơi.
"Ca, anh uống cái gì?" Triệu Tín hỏi.
Tần Dĩ Hằng: "Nước lọc."
"Được." Hắn phân phó người phục vụ rót ly nước, thuận tiện lại mang một bình trà.
"Anh chơi không?" Triệu Tín hỏi Tần Dĩ Hằng.
Tần Dĩ Hằng ngồi ở trên sô pha, lắc đầu: "Em chơi đi, anh muốn ngồi."
Triệu Tín: "Mệt sao?"
Tần Dĩ Hằng: "Ừ."
Không chỉ có là mệt, còn bởi vì vừa rồi Triệu Tín nói đến Sở Nghĩa, hắn hiện tại đầy đầu đều là Sở Nghĩa.
Không muốn động, muốn gặp hắn.
Triệu Tín không miễn cưỡng, trước cầm một quả bowling quăng, nhưng kỹ thuật không tốt, chỉ đổ hơn phân nửa.
Hắn đã chơi trong chốc lát, vốn dĩ nghĩ Tần Dĩ Hằng có thể cùng chơi với hắn, có thể chơi càng tốt.
Nhưng hiện tại Tần Dĩ Hằng đột nhiên lười, hắn tức khắc cũng không nghĩ chơi.
Nghĩ anh trai của mình chỉ có đề tài về Sở Nghĩa mới cảm thấy hứng thú, Triệu Tín sau khi ngồi xuống, trực tiếp nói đến Sở Nghĩa.
"Ca, anh cũng anh dâu quen biết như thế nào? Anh cũng tìm anh ấy thiết kế sao, sau đó quen nhau sao?"
Tần Dĩ Hằng lắc đầu: "Không phải, quen ở quán bar."
Triệu Tín kinh ngạc, lập tức ngồi ngay ngắn: "Anh vậy mà sẽ đi quán bar?"
Tần Dĩ Hằng cười cười: "Trùng hợp."
Triệu Tín: "Anh đi quán bar làm gì?"
Tần Dĩ Hằng nói: "Cậu ấy gọi một tiếng, anh liền đi vào."
!!
Triệu Tín khó có thể tưởng tượng hình ảnh kia, rất tò mò: "Vì sao cậu ấy gọi anh, anh liền đi qua?"
Tần Dĩ Hằng: "Bởi vì em ấy lớn lên đẹp."
Triệu Tín: "......"
Triệu Tín nhíu mày.
Hắn đây là lại đến ăn cẩu lương sao?
Triệu Tín lại lần nữa dựa vào sô pha: "Đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, em tháng sau ở thành phố A có hoạt động mới, vốn là muốn hợp tác với nhà thiết kế khác, bất quá ngày hôm qua đã biết Sở thiết kế là người trong nhà, em tí nữa cùng bọn họ thương lượng một chút, đưa đơn đặt hàng này cho anh dâu, là một đơn đặt hàng rất lớn" Triệu Tín nói xong hỏi Tần Dĩ Hằng một câu: "Được không ca?"
Vốn dĩ việc này không cần hỏi Tần Dĩ Hằng, nhưng bởi vì Tần Dĩ Hằng đang ở bên cạnh, Triệu Tín liền thuận tiện hỏi hắn một tiếng.
Hắn cho rằng Tần Dĩ Hằng sẽ đáp được, lại không nghĩ rằng Tần Dĩ Hằng lại hỏi: "Em có phải có yêu cầu rất cao không?"
Triệu Tín nghĩ đến vài lần hợp tác, cười gượng một tiếng: "Là có chút đi," hắn nói xong lập tức bổ sung: "Bất quá nếu là anh dâu, em có thể phóng khoáng một chút."
Tần Dĩ Hằng nhàn nhạt nhìn hắn một cái: "Em đừng làm khó dễ cầu ấy."
Triệu Tín: "Biết biết."
Người phục vụ bưng ly nước lọc lên, Tần Dĩ Hằng cầm lấy tới uống một ngụm, nhớ tới công ty hắn tháng sau cũng có hoạt động bên ngoài.
Chỉ là hắn chưa từng có quản chuyện nhỏ như vậy, cho nên không có chú ý qua là tuyên truyền cái gì.
Nhưng Triệu Tín vừa nói như vậy, hắn đột nhiên có ý tưởng.
Tần Dĩ Hằng thả ly nước xuống, cầm lấy di động gọi điện thoại cho Hứa Kính, dăm ba câu hỏi hoạt động tháng sau có tìm được người thiết kế chưa.
Hứa Kính nghe Tần Dĩ Hằng hỏi như vậy, lập tức hiểu được Tần tổng có ý tứ gì, hắn kêu Tần Dĩ Hằng chờ một lát chờ, rồi đi hỏi một chút.
Khoàng vài phút, Hứa Kính quay lại, nói là chưa tìm.
"Tần tổng tính để Sở tiên sinh nhận sao?" Hứa Kính hỏi.
Tần Dĩ Hằng không nói đồng ý: "Để tôi hỏi ý cậu ấy một chút."
Hứa Kính: "Được, vậy tôi đi thông báo cho bọn họ một chút."
Điện thoại sau khi cúp, Triệu Tín lại thò người qua: "Ca anh cũng tính muốn hợp tác với anh dâu sao a?"
Tần Dĩ Hằng: "Ừ."
Triệu Tín đột nhiên cảm thấy hứng thú: "Ca, nếu chúng ta đều là đơn đặt hàng tháng sau, nếu không chúng ta chơi một trò chơi đi?"
Tần Dĩ Hằng: "Trò chơi gì?"
Triệu Tín: "Như vậy, đánh cược, để trợ lý của em cùng trợ lý của em đồng thời gửi bưu kiện hợp tác với anh dâu, anh dâu nhận của ai trước người đó thắng."
Tần Dĩ Hằng nhẹ nhàng cười: "Được."
Triệu Tín nháy mắt dừng lại, hắn thấy Tần Dĩ Hằng có một bộ dáng đã liệu trước, tại chỗ liền hối hận.
Hắn muốn cái gì đấy?
Hai người là người một nhà, Triệu Tín hắn tính là gì?
Nhưng nói cũng đã nói, Triệu Tín vẫn phải căng da đầu, gọi điện cho trợ lý của mình.
Hắn gọi xong còn một bộ lo lắng Tần Dĩ Hằng gian lận : "Anh không thể ngầm trộm nói chuyện này với anh dâu a."
Tần Dĩ Hằng khinh thường: "Sẽ không."
Thời gian 4 giờ 30, Sở Nghĩa ở máy tính góc phải bên dưới đột nhiên hiện lên tin, là hai phong bưu kiện.
Hắn tạm dừng công việc trên tay, qua loa mà nhìn lướt qua, sau đó bấm mở nhóm chat của phòng làm việc, gọi Tiểu Triển cùng Dung Dung tiến văn phòng.
Không đến một phút đồng hồ, Tiểu Triển cùng Dung Dung liền mang theo sổ ghi chép cùng bút đi đến, Sở Nghĩa gọi bọn hắn đến bàn làm việc bên này, triển khai hai phong bưu kiện.
"Một cái là hoạt động bên ngoài của Phi Vân, một cái là hoạt động tuyên truyền khắc tin, đều vào tháng sau, đối phương nói, nếu hợp tác, toàn bộ hoạt động từ đầu tới đuôi tuyên truyền cùng thiết kế đồ đều phải làm."
Dung Dung cùng Tiểu Triển đồng thời gật đầu.
Sở Nghĩa tiếp tục: "Tiếp nói chúng ta ba người đều phải làm, một mình anh khẳng định không kịp."
Dung Dung hỏi: "Lão đại tính nhận cả hai sao?"
Sở Nghĩa sờ cằm: "Anh đang suy xét."
Tiểu Triển nói: "Có thể thì đều nhận đi lão đại, đến lúc đó chúng ta bớt một ít thời gian ra, cơ hội cùng công ty lớn hợp tác không nhiều lắm a, là Phi Vân a, chúng ta biểu hiện tốt, nói không chừng có thể hợp tác lâu dài."
Dung Dung gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa đến lúc đó chúng ta ba người cũng nhau làm, hẳn là có thể làm xong."
Sở Nghĩa lắc đầu: "Không phải vấn đề này."
Tiểu Triển cùng Dung Dung lộ ra biểu tình nghi hoặc.
Sở Nghĩa chỉ vào máy tính: "Cái khắc tin này, là công ty Triệu tiên sinh."
Tiểu Triển Dung Dung: "Nga ~"
Sở Nghĩa lại nói: "Cái Phi Vân này, là công ty của lão công anh."
Tiểu Triển, Dung Dung: "A!"
Dung Dung cười rộ lên: "Đều là người trong nhà a, lão đại anh đang suy xét cái gì?"
Sở Nghĩa đương nhiên là cân nhắc tới Tần Dĩ Hằng.
Hắn nghĩ, lấy địa vị công ty của Tần Dĩ Hằng , tay hắn hẳn là duỗi không đến cái hoạt động thiết kế bên ngoài này.
Mà lúc bọn họ mới vừa kết hôn, Tần Dĩ Hằng đã thương lượng bới hắn rằng lại công việc của hai người không thể làm phiền nhau.
Hắn nếu nhận, còn không phải là đang làm phiền nhau sao.
Tần Dĩ Hằng không vui thì làm sao bây giờ.
Sở Nghĩa không suy xét bao lâu: "Anh trước tiên trả lời đã, Phi Vân để anh nhìn lại."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play