Đêm nay người trong cục cảnh sát rất nhiều, lại quỷ dị im lặng, không khí nghiêm túc ngưng trọng, trừ bỏ các đội viên tổ trọng án, các lãnh đạo phân bộ đều ở đây. Thị trưởng Trần Minh Ngôn tuyên bố đêm nay hành động, mọi người đang đợi tín hiệu bắt đầu.

Tuyệt đối là hành động lớn, cơ hồ xuất động toàn bộ cảnh lực, tụ tập ở tổ trọng án đều là các nhân vật phụ trách chỉ huy. Tổ trọng án luôn là nơi rất nhiều người muốn vào, bởi vì ở H thị, đại đại tiểu tiểu lãnh đạo đều xuất thân từ nơi này. Chỉ cần ở tổ trọng án hỗn 4-5 năm, khi xuất tổ tất nhiên đều làm quan to.

Phụ trách phân nhiệm vụ không phải Sở Thu, mà là Sở Thanh Phong, rất nhiều người loáng thoáng nhìn ra được, Sở Thu sắp thoái vị, Sở Thanh Phong kế vị, nhiều ít có điểm hiềm nghi, nhưng người có ý kiến cũng không nhiều vì, thứ nhất Sở Thu luôn luôn cương trực công chính, thứ hai năng lực của Sở Thanh Phong khiến tất cả bội phục.

Cố Dao và Trần Hy là ma mới, bị Sở Thanh Phong chia lìa, Trần Hy bị an bài đi hiệp trợ Chu Vân, Cố Dao bị an bài bên cạnh nàng, người khác nghĩ Sở Thanh Phong chuẩn bị nuôi cấy Cố Dao, vì thế hâm mộ nhìn về phía Cố Dao, Sở Thanh Phong lập tức thăng nhiệm tổ trưởng, Cố Dao lấy thời gian ngắn nhất, cùng Sở Thanh Phong quan hệ tốt nhất, nước lên thuyền lên. Dưới những ánh mắt này, Cố Dao có điểm khó chịu, ở mặt ngoài lại giả vờ như không có gì, hiện tại đáp lại thế nào đều không đúng, yên lặng tốt hơn. Sở Thanh Phong an bài như vậy, thật sự chỉ là tư tâm, mục đích của nàng, cũng chỉ có bản thân nàng biết được.

Sở Thanh Phong ở trên đài giảng, Trần Minh Ngôn, Sở Thu, Diêu Thanh cùng Đạm Đài Yên mấy đại nhân vật liền im lặng ngồi nghe không có một tia diễn cảm, không có bất kỳ người nào nhìn ra bọn họ rốt cuộc suy nghĩ cái gì, quả nhiên làm thượng vị giả quen rồi, trở nên cao thâm khó lường.

Đến 8h tối, Sở Thanh Phong nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó dò hỏi mấy đại nhân vật, vài vị kia nhìn nhau, đều là trầm ổn gật đầu, ánh mắt Sở Thanh Phong đột nhiên sắc bén lên, nhìn xung quanh, ra lệnh: "Toàn thể nhân viên, bắt đầu hành động!"

Đêm nay nhất định không an tĩnh, có thể đoán được H thị sẽ bởi vì chiến dịch truy quét, từ hắc đạo đến bạch đạo đều bị tẩy bài lần nữa. Đại đa số không biết, hành động cực kỳ bí mật, chỉ có vài đại nhân vật biết, các nhân viên tham gia hành động đều bị điều đi trước, lấy lý do tập huấn diễn luyện tập trung một chỗ, sau đó mới để những người đó biết mục đích thật sự, cho nên ở giới hắc đạo trừ bỏ Thanh Liên Hội có quan hệ với Trần Minh Ngôn, các tổ chức khác đều chưa biết bất cứ tin tức gì. À, đúng rồi, còn có Đổng Duệ Triều nhờ quan hệ gia tộc, được Diêu Thanh chỉ điểm chạy mất.

Nguyên bản là đệ nhất mục tiêu Tàng Huyền Thanh, lúc này đang an nhàn trong nhà, hào hoa thoải mái trên ghế sa lon, nằm nghiêng, đầu đệm trên đùi Mộ Dung Phỉ híp mắt suy nghĩ, hưởng thụ Mộ Dung Phỉ ngón tay non mịn xoa huyệt Thái Dương.

Mộ Dung Phỉ im lặng lãnh khốc, vẻ mặt của nàng cho tới bây giờ không hoà nhã dễ gần, vĩnh viễn lạnh băng băng, nhưng bề ngoài xinh đẹp vẫn khiến nàng thoạt nhìn giống Tinh Linh, duy nhất có thể thấy được ôn nhu, có lẽ là khi nàng xem Tàng Huyền Thanh.

Hôm nay Tàng gia bất đồng ngày xưa, phòng khách không còn người ngẫu nhiên đi tới đi lui tuần tra. Trần Minh Ngôn đã thông tri Tàng Huyền Thanh, cho nên Tàng Huyền Thanh cũng sớm chuẩn bị kỹ càng, khu trục đại bộ phận bảo vệ, chỉ để lại mấy đại hán coi cửa. Cẩn thận thì cẩn thận, Tàng Huyền Thanh không khinh thường, bọn họ ở cách đó không xa, tùy thời một cú điện thoại, có mặt trong vòng 10 phút.

Địa bàn bên ngoài Thanh Liên Hội cũng an bài chu đáo, bộ phận cần bỏ qua, cô sẽ không tìm hiểu, tùy ý bọn hắn kết cục thế nào. Đương nhiên, những ai bị cô bỏ qua, đều là người ở tầng dưới chót Thanh Liên Hội, cho dù bị bắt cũng không uy hiếp được căn cơ của Thanh Liên Hội, liên quan quá lớn, không thể không bảo toàn. Nơi kinh doanh xịn nhất – Bóng Đêm, đêm nay vẫn buôn bán bình thường, chỉ là rất nhiều điều phạm quy đều bị ẩn giấu, biến thành quán bar đứng đắn. Kỳ thật theo lẽ thường, Bóng Đêm tạm dừng buôn bán là thỏa đáng nhất nhưng lại không thể. Nếu nói là sợ, thì trông rất giả. Đến lúc đó, nói Thanh Liên Hội không biết bất cứ tin tức gì, cũng sẽ không có người tin tưởng, vì thế vẫn là giả bộ một chút.

Tàng Huyền Thanh híp mắt, trong lòng buồn bực, nếu cô an toàn vượt qua đêm nay, sau này đi tới đâu tính tới đó vậy. Hết thảy tới rất vội vàng, đến nỗi hiện tại có điểm mê man, từ nhỏ đến lớn sinh trưởng ở gia đình hắc đạo, mặc dù nói cần tẩy bài nhưng nó không đơn giản như thuận miệng nói, cô còn nghĩ không ra, tắm trắng xong thì làm gì tiếp đây?

Vốn tâm tình có điểm tao Tàng Huyền Thanh, vừa lúc chống lại hai tròng mắt Mộ Dung Phỉ, trong đó ẩn chứa 100% chuyên chú không có một tia tạp chất, kỳ thật cũng không có quá nhiều cảm tình, nhưng chỉ bằng sự chuyên chú này khiến cho tâm tình Tàng Huyền Thanh chỉ một thoáng hảo lên, được một người đối đãi như thế, cảm giác thật tốt, hơn nữa người này đối ai cũng là lãnh mạc, duy nhất trừ mình ra, được độc sủng, thật sự là quá khéo.

Tàng Huyền Thanh sinh ra cảm tưởng hoàn toàn nắm một người trong tay, hai mắt lóe tinh quang, cô đột nhiên bắt được cổ tay Mộ Dung Phỉ ở huyệt Thái Dương, mảnh khảnh mang theo hơi lạnh. Nắm chặt ngón tay, ánh mắt xâm lược đối diện Mộ Dung Phỉ. Mộ Dung Phỉ tựa hồ chỉ thoáng kinh ngạc, nhãn cầu cực kỳ bé nhỏ bỗng nhúc nhích, liền không phản ứng, hai người bốn mắt nhìn nhau không nói gì.

Tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, Tàng Huyền Thanh thấy Mộ Dung Phỉ lãnh khốc thật đáng yêu, cô kéo ngón tay Mộ Dung Phỉ tới bên môi, sau đó khẽ mở, ngậm vào, đầu lưỡi linh hoạt cuốn lên.

Cảm giác Tàng Huyền Thanh cho Mộ Dung Phỉ rất mãnh liệt, đầu lưỡi cuốn chặt, trơn mềm, nhưng hữu lực... Không người nào bình tĩnh được, tim Mộ Dung Phỉ đập gia tốc, hai mắt nhìn chằm chằm Tàng Huyền Thanh càng thêm nhiệt liệt.

Chú ý tới ánh mắt Mộ Dung Phỉ biến hóa, khóe miệng Tàng Huyền Thanh gợi lên, ánh mắt cũng híp, một hương vị yêu nghiệt du nhiên nhi sinh, tựa hồ là rất hài lòng Mộ Dung Phỉ biến hóa. Tàng Huyền Thanh tay kia cũng không nhàn rỗi, ngón tay ngọc ngà nhẹ nhàng phóng lên môi Mộ Dung Phỉ giống họa bút miêu tả thần tuyến xinh đẹp, mềm nhẹ mở đôi môi nàng, đầu ngón tay chạm nhẹ hàm răng, không cần cô nói nhiều, thông minh lanh lợi Mộ Dung Phỉ liền học theo bộ dáng của cô dùng cái lưỡi linh hoạt cuốn ngón tay vào.

Cửa phòng khách mở rộng, hai nữ nhân bất bình thường, ở trên ghế sa lon ái muội ngoạn ngón tay, hên là bảo vệ đều bị điều đi, bằng không... Ai chịu nổi hương diễm tu nhân...

Ở góc xó khác, Lâm Tử Vận đứng trên ban công ngắm nhìn cảnh đêm phồn hoa, ánh mắt sâu thẳm, điếu thuốc giáp ở trong tay, sương khói mờ ảo bay lên. Cô biết hút thuốc nhưng không nghiện, chỉ có lúc phiền lòng mới có thể ngẫu nhiên trừu một hai cái. Từ khi thành đôi với Diệp Tuệ Linh, đây là lần đầu tiên cô hút thuốc.

Tuy rằng Diệp Tuệ Linh cũng không cấm, nhưng Lâm Tử Vận vẫn rất tự giác không hút thuốc, cô hi vọng mình ở trong lòng Diệp Tuệ Linh là tốt đẹp, cô coi trọng nó đã biểu hiện rõ rệt cô yêu Diệp Tuệ Linh còn hơn bản thân mình.

Lúc này hút thuốc, cũng chính là bởi vì hành động đêm nay, Tàng Huyền Thanh đã sớm thông báo cho cô chuyện này, hơn nữa cấm cô quản, kêu cô đừng liên hệ bất cứ ai trong Thanh Liên Hội, chờ chuyện này đi qua. Cô biết Tàng Huyền Thanh muốn tốt cho cô, nhưng điều này lại khiến cô càng lo lắng, thân ở bên ngoài, càng không thể biết rõ tình hình, không biết đêm nay Tàng Huyền Thanh bên kia có xảy ra vấn đề hay không.

Diệp Tuệ Linh im lặng đứng ở ban công, nhìn điếu thuốc trong tay Lâm Tử Vận, cũng không kinh ngạc quá nhiều, kỳ thật nàng gặp qua Lâm Tử Vận hút thuốc chỉ là Lâm Tử Vận không biết. Thông thường Lâm Tử Vận ở trước mặt nàng, luôn biểu hiện ôn nhu hiền lành, nhưng đó không phải điều Diệp Tuệ Linh muốn, nàng biết Lâm Tử Vận hoàn toàn là vì nàng, nhưng nàng càng cần cô không hề giấu giếm.

Thấy Lâm Tử Vận hút thuốc, mình đứng lâu như vậy, cũng không phát giác, Diệp Tuệ Linh không cần nghĩ cũng biết Lâm Tử Vận có tâm sự. Nếu là thường ngày, Lâm Tử Vận luôn đặt ánh mắt lên người nàng, thật giống như nàng là trân bảo duy nhất trên thế giới.

Diệp Tuệ Linh nhẹ nhàng đi qua, từ sau lưng Lâm Tử Vận vươn tay, bao trùm bàn tay cô, hai ngón tay lấy đi mẩu thuốc của Lâm Tử Vận, sau đó chậm rãi phóng lên môi mình...

Lâm Tử Vận hoảng sợ, đột nhiên bừng tỉnh, quay đầu nhìn, phát giác là Diệp Tuệ Linh, giống như phản xạ có điều kiện, liền lộ ra nụ cười ôn nhu nhất, nhìn Diệp Tuệ Linh đưa thuốc lên môi có chút kinh ngạc, chẳng lẽ Diệp Tuệ Linh biết hút thuốc? Sao mình không biết?

Chờ Diệp Tuệ Linh rít một hơi, ho khan, Lâm Tử Vận mới biết Diệp Tuệ Linh quả nhiên như mình nghĩ, chị ấy là cô gái tốt không hút thuốc, cô không biết vì sao nàng phải thử. Xem nàng nhíu mày, hẳn là không thích mùi thuốc lá đi?

Lâm Tử Vận đoạt đi mẩu thuốc trên tay Diệp Tuệ Linh gọn gàng nhét vào chậu hoa, sau đó vỗ nhẹ lưng Diệp Tuệ Linh, nói: "Tuệ Linh tỷ tỷ, chị cần gì phải thử, hút thuốc không tốt."

Diệp Tuệ Linh ho khan, quả nhiên nàng không thích mùi khói thuốc, nghe Lâm Tử Vận nói, nàng trừng mắt liếc, hỏi ngược lại: "Em cũng biết hút thuốc không tốt?"

Ha! Tiểu nữ nhân nghịch ngợm. Lâm Tử Vận xem Diệp Tuệ Linh, trong lòng trừ bỏ thích chỉ còn lại yêu, trước mặt Diệp Tuệ Linh, cô vĩnh viễn đều thỏa hiệp và yếu thế, cam chi nhược di, xin lỗi cười cười, khuyên nhủ: "Kỳ thật em rất ít hút thuốc cũng không có nghiện thuốc, sau này sẽ không."

Diệp Tuệ Linh nhăn mặt, nàng không cần cam đoan, nếu là người khác, nàng có lẽ không thể nhân nhượng, nhưng đối với nữ nhân nơi chốn làm nàng lưu tâm, nàng lại nguyện ý nhận việc hút thuốc của cô, nàng cần Lâm Tử Vận nói ra phiền nhiễu trong lòng hơn, giữa tình nhân, nếu chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, thì không phải hoàn mỹ.

Sóng vai với Lâm Tử Vận đứng ở ban công nhìn ra xa, nàng hỏi: "Em... Có phải có tâm sự không?"

Lâm Tử Vận lẳng lặng nhìn thoáng qua Diệp Tuệ Linh, chuyện này không thể cùng Diệp Tuệ Linh nói, hơn nữa Diệp Tuệ Linh cũng không thích nghe mình và Thanh Liên Hội liên luỵ đi? Áp chế buồn bực xuống đáy lòng, tỏ vẻ thoải mái cười một cái: "Em có tâm sự gì, công tác luôn luôn thuận lợi, hơn nữa có thể đứng bên cạnh chị, em rất là vui vẻ, chỉ là vừa rồi chị đi tắm, em hơi buồn, cho nên đi ra hít thở không khí thôi."

Vì không cho Diệp Tuệ Linh hỏi tiếp, Lâm Tử Vận lấy cớ mình muốn đi tắm rửa, ly khai ban công. Diệp Tuệ Linh nhìn Lâm Tử Vận, thở dài một hơi, nữ nhân đáng ghét, thật là làm cho người ta vừa yêu vừa hận, nhưng mình lại yêu em ấy mới chết. Chỉ có thể tiếp tục chậm rãi mài hợp, đạt tới lý tưởng mình muốn. Xem nào, Diệp Tuệ Linh có ý nghĩ này, hẳn là đã quyết định cùng Lâm Tử Vận trường kỳ cùng một chỗ rồi.

Tàng Huyền Thanh và Mộ Dung Phỉ, còn Diệp Tuệ Linh và Lâm Tử Vận, hai cặp đôi đang tốt đẹp ở chung, Cố Dao và Sở Thanh Phong ở tiền tuyến, bởi vì hành động cực kỳ bí mật, chuẩn bị cũng cực kỳ hoàn thiện, đêm nay nhất định sẽ đại thu hoạch.

Các đầu mục sớm bị định là phản động, một đám một đám sa lưới, hắc đạo H thị cũng nên tới thời gian tuyệt vận. Như lời Diêu Thanh nói với Đạm Đài Yên, H thị sau này sẽ không cho phép xã hội đen tồn tại, nếu các đoàn thể nhỏ chứa rải rác, cũng ở trình độ cho phép.

Đạm Đài Yên nhẹ nhàng nhíu mày có chút đáng yêu, Diêu Thanh ảm đạm cười: "Vì giai đoạn hiện tại không có biện pháp khống chế. Hơn nữa khuyết thiếu nó cũng thật phiền toái, tỷ như CLB đêm, không có những người này, ai tới giữ gìn trật tự đây? Cảnh sát không có tinh lực cũng không rảnh rỗi, mỗi ngày đi nhìn chằm chằm."

Tính từ đầu truyện:

Round 3: Tàng Huyền Thanh vs. Sở Thanh Phong

Round 1: Tàng Huyền Thanh vs. Diêu Thanh

Mại dzô mại dzô, mấy thím vào đặt cược đi =))))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play