Kỳ thật ngôn luận của Sở Thanh Phong về Lâm Tử Vận chỉ là giỡn mà thôi. Tuy rằng nàng không thích Lâm Tử Vận cho lắm nhưng không thừa nhận cũng không được, Lâm Tử Vận rất có khí chất. Nếu Lâm Tử Vận thật sự đứng trên đường, tư thế và khí chất còn đó, tin tưởng cũng không có tên nam nhân đáng khinh nào dám đi tới hỏi giá.

Sở Thanh Phong làm cảnh sát nhiều năm, trong quá trình phá án đã gặp qua không ít nữ tử phong trần, cho nên cần ăn mặc thế nào mới giống, trong lòng nàng vẫn là hơi thấp thỏm. Quần áo, không thể quá nổi bật, cũng không thể quá nhạt nhoà, chất lượng bình thường là được, nhất định đặc biệt chú trọng gợi cảm cùng bại lộ.

Lúc xế chiều, Sở Thanh Phong mang theo Cố Dao đi ra ngoài mua quần áo chuẩn bị đêm nay hành động. Trong quá trình mua, Sở Thanh Phong chiếu theo ấn tượng của mình với gái phong trần, tận lực chọn vài món mình có thể chịu được lại phù hợp thân phận, bất quá thật sự là có chút khó khăn, có thể phát hiện Sở Thanh Phong luôn lơ đãng nhăn mặt.

Áo, váy, tất, giày cao gót, son phấn... Nguyên bộ trang bị, đầy đủ mọi thứ, dùng hai giờ, Sở Thanh Phong và Cố Dao trả tiền, sau đó các nàng trực tiếp về nhà chuẩn bị.

Về đến nhà Sở Thanh Phong xuất ra quần áo, xé hiệu, nàng đương nhiên biết quần áo vừa mua về, nhất định phải tắm qua mới mặc, nhưng lúc này tình huống khẩn cấp cũng không có biện pháp chú ý nhiều lắm. Nàng xem y phục trong tay, mày nhíu lại chặt chẽ, tựa hồ mặc nó làm khó nàng. Cuối cùng, thở dài một hơi, nàng vẫn là chỉ có thể thỏa hiệp, tiến nhập phòng tắm thay quần áo mà thôi.

Cố Dao ngoài phòng tắm nhu thuận im lặng chờ, mặc dù có điểm không hiền hậu, nhưng cô không thể không thừa nhận trong lòng có một tia chờ mong, cùng chọn quần áo cô đương nhiên biết, mấy bộ quần áo này đều gợi cảm, Sở Thanh Phong bình thường đều ăn mặc tương đối nghiêm túc bảo thủ, cô thật sự muốn nhìn Sở Thanh Phong xinh đẹp, thời điểm khêu gợi sẽ biến thành cái dạng gì.

Bởi vì chờ mong, khẩn cấp, Cố Dao trông mòn con mắt nhìn cửa phòng tắm, trong lòng nghĩ, bao lâu nữa mới có thể mở ra a.

Lần này thay quần áo, hẳn là từ trước tới nay Sở Thanh Phong dùng thời gian lâu nhất a, ước chừng 10 phút, Sở đại mỹ nữ mới thiên hô hoán thủy đi ra.

Cửa "xoạch" một tiếng mở ra, luôn luôn thản nhiên bình tĩnh Sở Thanh Phong nhăn nhó, nàng mở cửa, lại chậm chạp không chịu đi ra, đứng ở bên trong, thẹn thùng nhìn Cố Dao, chờ cô bình phán.

Cửa vừa mở ra, Cố Dao ngây người, không biết có phải do tình nhân trong mắt hoá Tây Thi không, cô lại thấy Sở Thanh Phong cực kỳ xinh đẹp, gợi cảm, dễ thương, có chút... Mê người. Tất lụa đen, váy ngắn đen, nội y trắng bó sát, thêm áo khoác da nâu sẫm. Cố Dao chưa từng thấy qua Sở Thanh Phong như thế, trong lúc nhất thời lại bị mê hoặc, ngốc lên, đã mắt đầy não chỉ có Sở Thanh Phong.

Sở Thanh Phong thấy Cố Dao vô ngôn lăng lăng nhìn mình, điều này khiến nàng càng thẹn thùng, nàng chưa bao giờ thử qua hết, có điểm không tự tin hỏi: "Cố Dao, làm sao vậy? Rất khó coi sao?"

"Không, không phải, tỷ tỷ." Cố Dao nghe Sở Thanh Phong nói mới kịp phản ứng, sau đó vội vàng phủ nhận, Sở Thanh Phong xinh đẹp như vậy, sao có thể nói khó coi. Nhất thời Cố Dao không biết hình dung thế nào, rối rắm một lúc sau, chỉ hóa thành một câu đơn giản nhất, chân thành nhất: "Tỷ tỷ, chị đẹp quá."

"Đẹp? Thật?" Sở Thanh Phong có điểm không quá tin tưởng, nàng rõ ràng chính là dựa theo phong cách của gái phong trần mà lựa quần áo, cho nên đối với hiệu quả, nàng sớm đã chuẩn bị tâm lý a. Nàng nghiền ngẫm nhìn Cố Dao, nhìn ánh mắt thuỷ linh kia, muốn nhìn cô là nói thật, hay là đang an ủi nàng.

Cố Dao thấy Sở Thanh Phong không tin, còn nghiêm túc cùng khẳng định trùng điệp gật gật đầu, giống như thề, chắc chắn nói: "Tỷ tỷ, thật mà! Rất đẹp."

Sở Thanh Phong tin tưởng Cố Dao, trong lòng như lau mật, được người mình yêu khích lệ, đương nhiên là cao hứng cùng kiêu ngạo, cổ nhân không phải có câu nói là nữ vi duyệt kỷ giả dung* sao? Vui vẻ rất nhiều Sở Thanh Phong cũng không quên công tác, có đẹp hay không lúc này không phải là trọng yếu nhất, trọng yếu nhất là mình ăn mặc như vậy có phù hợp nhiệm vụ tối nay hay không. Nàng hỏi ý kiến Cố Dao.

*người con gái làm đẹp vì người mình yêu

Cố Dao nhăn mi, tỉ mỉ nhìn Sở Thanh Phong hồi lâu, cảm thấy Sở Thanh Phong và gái phong trần, vẫn kém quá xa, cho dù hiện tại Sở Thanh Phong ăn mặc gợi cảm nhưng khí chất vẫn còn quá mức đứng đắn. Hẳn là thiếu gì đó, cô cẩn thận suy nghĩ, Cố Dao mới phát giác, Sở Thanh Phong hẳn là thiếu hoá trang, phải trang điểm đậm đậm vào.

Nói đến trang điểm, Cố Dao biết, tuy rằng cô bình thường rất ít hoá trang, nhưng hai vị tỷ tỷ, Tàng Huyền Thanh cùng Lâm Tử Vận đều là người thích chưng diện, Tàng Huyền Thanh hoàn hảo, chị ấy chỉ tô son môi, nhưng Lâm Tử Vận lại là toàn bộ phương vị. Lâm Tử Vận đẹp cũng không quên nhớ muội muội, trước kia cả ngày đều lôi kéo Cố Dao, bắt buộc dạy cô hoá trang, miệng còn nhắc tới, nữ nhân nên hảo hảo lợi dụng ưu thế của mình, không chỉ đẹp, còn phải đẹp đến mức tận cùng.

Cố Dao lôi kéo Sở Thanh Phong tới phòng, để nàng ngồi trước bàn trang điểm, chuẩn bị tự mình ra trận, giúp Sở Thanh Phong trang điểm. Bước đầu tiên, lau sạch mặt. Hoàn thành một bước, Cố Dao động tác thuần thục bắt đầu giúp Sở Thanh Phong đánh phấn lót, Sở Thanh Phong ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt Cố Dao nhỏ nhắn nghiêm túc, nghi hoặc hỏi: "Cố Dao, em biết trang điểm chăng?"

Cố Dao dừng lại, trầm mặc một lúc sau mới đáp: "Vâng, trước kia học qua."

Yêu, làm người ta sinh ra dục vọng, dục vọng cực hạn thân cận đối phương. Nếu đối với một người không có một chút dục vọng, mới chịu hoài nghi có phải yêu thật hay không. Lúc này Cố Dao giúp Sở Thanh Phong đánh phấn lót, cho nên hai người tương đối gần, Cố Dao nói chuyện, thổ khí như lan, cái miệng nhỏ nhắn mượt mà đáng yêu đóng mở, ngẫu nhiên mơ hồ lộ ra hàm răng, Sở Thanh Phong ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn, quên hết thảy, thậm chí cả câu hỏi của mình và câu trả lời của Cố Dao, nàng thầm nghĩ thân cận Cố Dao, thân cận đôi môi mê người của Cố Dao.

Ánh mắt Sở Thanh Phong bắt đầu nóng lên, toàn bộ thế giới tựa hồ đột nhiên trở nên im lặng, yên tĩnh chỉ nghe thấy tim đập dồn dập cùng hơi thở của Cố Dao, thanh âm có chút khàn khàn, nỉ non: "Cố Dao..."

"Hả?" Cố Dao chân chính cẩn thận giúp Sở Thanh Phong đánh phấn lót, nghe thấy nàng kêu, nhất thời cũng không ý thức được Sở Thanh Phong ngữ khí khác thường, nhẹ nhàng nghi vấn một tiếng.

Cố Dao nhẹ giọng, đối với Sở Thanh Phong, lại như tiếng kèn khởi xướng chinh chiến, trong lòng "pặc" một tiếng đứt đoạn, Sở Thanh Phong chần chờ bị quét không sót một mảnh, tiếp tục vô pháp tự hỏi, nàng chỉ muốn làm chuyện mình muốn làm, dục vọng tràn đầy!

Sở Thanh Phong đột nhiên nâng đầu Cố Dao, Cố Dao chưa kịp phản ứng, nàng liền đứng lên hôn Cố Dao. Sở Thanh Phong đói khát, nàng cho tới bây giờ không biết mình cũng có dục vọng mãnh liệt, động tác khi bắt đầu vẫn còn nhẹ, chậm rãi khắc chế không được dục vọng thầm nghĩ hôn đến đêm khuya, hoàn toàn giữ lấy.

"Ưm..." Cố Dao bị hôn, yết hầu phát ra tiếng kêu đau đớn, kinh ngạc phi thường, trong lòng không chuẩn bị, hơn nữa không ngờ Sở Thanh Phong nhiệt lạt như thế, cảm nhận được Sở Thanh Phong mạnh mẽ xâm lược, nàng tựa hồ muốn ăn cô, không chừa một cọng xương.

Có lẽ là theo bản năng, Sở Thanh Phong một bên hôn Cố Dao, một bên kéo Cố Dao lên phía trước, đích đến... Là cái giường rộng mở thoải mái kia.

Cố Dao không phản kháng, bắt đầu là cô không kịp phản ứng, chờ phản ứng rồi, cũng không phản kháng, mà là chậm rãi phối hợp Sở Thanh Phong. Cố Dao tuy rằng ngẫu nhiên có chút chậm chạp, nhưng thật ra cô là người rất cẩn thận, huống chi cô không phải ngốc tử, hiện tại phát sinh loại tình huống này, cô đã sớm nghĩ qua, cho nên lúc này tuy rằng đột nhiên, nhưng cũng không phải không có tâm lý chuẩn bị.

Từ hôn nhẹ biến thành hôn sâu, từ đứng biến thành nằm, quá trình nước chảy thành sông, một chút cũng không ngắt đoạn. Cố Dao bị Sở Thanh Phong áp, hai người hôn đầu nhập, cũng rất hoàn toàn.

Nếu có thể nắm được, nếu có thể dễ dàng thỏa mãn sẽ không phải dục vọng. Vừa bắt đầu Sở Thanh Phong chỉ cầm mặt Cố Dao, nhưng nụ hôn kích phát dục vọng của Sở Thanh Phong, nàng yêu Cố Dao sâu đậm, cũng không phải chỉ có hôn là đủ. Tất cả chuyện này giống như tiềm thức, Sở Thanh Phong không thoả mãn, tay nàng rời đi, xuống phía dưới đặt lên bụng Cố Dao, sau đó mò lên ngực Cố Dao.

Sao Cố Dao lại không có dục vọng với Sở Thanh Phong chứ, cũng đầu nhập như Sở Thanh Phong, hưởng thụ và xúc động. Cô nhắm hai mắt lại, tay vô thức phủ lên mái tóc dài của Sở Thanh Phong, nhượng Sở Thanh Phong kéo theo chính mình... Khiêu vũ!

Tay Sở Thanh Phong giống như một cây đuốc cực nóng đặt ở bụng Cố Dao, ngay ở đó đốt lên một mồi lửa, cực kỳ khó chịu. Tiếp tục hướng về phía trước, Sở Thanh Phong đặt lên đỉnh núi cao, hẳn là núi tuyết đi, bằng không sao sẽ mềm mại đến thế? Đỉnh có một viên đá, bằng không sao sẽ cứng đến thế, tuy còn cách quần áo nhưng cảm giác đã rõ ràng?

Sở Thanh Phong yêu ngọn sơn phong này, vừa thấy liền yêu, không có lý do, nồng đậm nhiệt tâm, nàng kìm lòng không đậu nắm một chút, xúc cảm tốt đẹp, trên thế giới này căn bản tìm không thấy từ ngữ hoàn toàn chuẩn xác để hình dung, bởi vì cho dù là từ ngữ duy mỹ, cũng không bao giờ đủ.

"Ưm... Tỷ tỷ..." Cố Dao run lên, thở dốc, thanh âm theo giữa cổ họng tràn ra...

Đây là một vũ khúc phấn khích nhưng không có bất cứ người nào may mắn nhìn thấy, hơn nữa chỉ cần hai người biểu diễn, lại cần diễn viên chân tình đầu nhập, tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía... Yêu tinh khiêu vũ!

Vũ Điệu Hoang Dã cmnr =))

"Em quay cuồng, trong mơ hồ..." =))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play