Bách Lý Thần thấy Bách Lý Thương Mặc thực sự ngồi ở kế bên nàng, trong lòng liền cảm thấy cao hứng
Cô cô thật là thay đổi nhiều quá, nếu như là trước đây nàng không liếc ta mới là lạ! cô cô như vậy, thật là đáng yêu nha!
Nâng chén rượu lên đưa cho Bách Lý Thương Mặc, sau đó nhẹ nhàng rót rượu cho nàng
Rót liền là rót đầy một chén, quay sang chạm chén của Bách Lý Thương Mặc một chút: “ Cô cô, ta kính người một chén! Cảm tạ người đã chiếu cố ta!”
Bách Lý Thần không biết mình tạ ơn nàng vì chiếu cố bản thân mình hay vì thân xác trước kia của mình. Nói cũng phải nói, Bách Lý Thương Mặc trước kia chẳng đối xử tốt với mình chút nào, như mà gần đây lại rất tốt a
Bách Lý Thương Mặc không nghĩ Bách Lý Thần lại nghĩ về mình như vậy. Nhìn nàng đuôi mắt hơi nhếch lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu: “ Thiên Niên túy?” khẩu khí hết sức kinh ngạc. Nàng căn bản là không hề nghĩ tới bầu rượu này lại ngon như vậy
"Cô cô cũng biết nó sao?" Bách Lý Thần không nghĩ tới Bách Lý Thương Mặc ngay cả loại rượu gì đều đoán được. Trong lòng đối với nàng càng thêm bội phục. Cũng nhẹ nhấp một ngụm rượu, chỉ thấy nhàn nhạt hương thơm quẩn quanh nơi đầu lưỡi. Loại rượu này so với rượu đế ở hiện đại còn tốt hơn rất nhiều: “ Thật rất ngon!”
"Đúng vậy!" Bách Lý Thương Mặc gật đầu, nhìn Bách Lý Thần ánh mắt càng ngày càng thâm sâu
Thiên niên túy, cho dù bản thân nàng cũng mới chỉ uống qua một lần. Loại rượu này tại Tu Chân Giới là rất hiếm có, có người nói là do lúc tiên nhân hạ phàm mang theo rượu ngon xuống trần. Hôm nay Bách Lý Thần lại có thể đem loại rượu này đến, hình như là không hề biết đến sự quý giá của nó. Điều này không khiến cho Bách Lý Thương Mặc hiếu kỳ mới là lạ!
"Nếu cô cô thích, vậy uống nhiều một chút đi!." Bách Lý Thần không hề nghĩ đến Bách Lý Thương Mặc nói vậy nhưng trong lòng lại nghĩ khác. Thật ra nàng thấy Bách Lý Thương Mặc thích là nàng đã vui vẻ lắm rồi
Bách Lý Thần lại rót cho Bách Lý Thương Mặc một chén. Cũng không biết vì sao, nhìn cô cô như vậy lạnh lùng mà cũng biết ngồi hát uống rượu nói chuyện phiếm. Tâm tình nàng cũng tốt lên rất nhiều, thật đúng là hiệu ứng của việc có mỹ nhân ở bên ha!
Có mỹ nhân tương bồi, rượu đã ngon lại càng thêm ngon!
Bách Lý Thương Mặc biết loại rượu này lợi hại như thế nào. Nên cũng không có uống nhiều, nhưng Bách Lý Thần lại không hề biết điều này, một chén lại một chén uống vào
Không bao lâu, trong ánh mắt Bách Lý Thần đã mang theo một tầng mông lung, sắc mặt ửng đỏ. Nhìn Bách Lý Thương Mặc cười híp cả mắt
"Cô cô, ngươi nhìn thật là đẹp!" Bách Lý Thần thân hình ghé sát tới vài phần, như tựa vào trên người Bách Lý Thương Mặc, trong nụ cười mang theo vài phần hèn mọn, "Ta lớn tới như vậy rồi, cho tới bây giờ chưa thấy qua nữ nhân nào có thể đẹp so sánh cùng Cô cô! Cho dù Tiểu Long Nữ mà ta từng rất thích, ở trước mặt cô cô cũng chỉ là phù vân mà thôi nha!"
Bách Lý Thương Mặc không phải là chưa thấy qua người say rượu, nhưng mà người say khoa trương đến như vậy thật là lần đầu tiên thấy nha
Chỉ là Tiểu Long Nữ, người này là ai? Là người nàng thích sao? Nghĩ đến đây Bách Lý Thương Mặc vô ý thức nhíu mày. Còn nhỏ tuổi đã dám nói tới chuyện yêu đương rồi, còn ra cái thể thống gì nữa? huống hồ là người tu tiên, như thế nào lại có ái tình được!
"Tiểu Long Nữ?" Bách Lý Thương Mặc cũng không phát hiện ra rằng, nàng nói ra ba chữ này, nghe thế nào cũng có vị chua chua nha.
"Đúng vậy, Tiểu Long Nữ! Nàng cũng là người không vướng khói lửa nhân gian như cô cô. Nhưng mà nàng lại gặp được Dương Quá. Biết Dương Quá không? Hắn lại là một người rất si tình. Có một câu nói rất hay, gặp Dương Quá một lần cả đời không thể quên. Ta đã cũng từng siêu thích Cổ thiên Lạc diễn vai Dương Quá nha. Ai, Nếu như có một nam nhân như Dương Quá yêu thương như vậy thì tốt quá rồi!" Bách Lý Thần lời này là tràn đầy tiếc hận nói, nghe vậy Bách Lý Thương Mặc lông mày nhíu chặt lại
Cháu gái nhà mình thực sự là một cái quỷ hoa tâm. Cái gì mà Tiểu Long Nữ, lại cái gì Dương Quá, cả nam lẫn nữ nàng đều không tha sao?!
"Ngươi thích Dương Quá?"
"Thích nha, bất quá hắn chỉ là nhân vật chính ở trong truyện. So với hắn thì vẫn thích Cô cô hơn!" Bách Lý Thần loạng choạng đầu lắc lư, mang theo men say, "Cô cô, Người nói người lớn lên xinh đẹp như vậy làm gì? Đây không phải là cố ý câu dẫn ta sao?"
Bách Lý Thần, ngươi đến tột cùng có biết mình đang nói gì không vậy?
Bách Lý Thương Mặc hết chỗ nói rồi, ta có câu dẫn ai cũng sẽ không câu dẫn ngươi đâu!
"Ngươi say rồi!"
Bách Lý Thần ánh mắt mở to suy nghĩ, lại gần sát bên Bách Lý Thương Mặc thêm vài phần, "Ta cũng không có say! Ngươi mới say! Ngươi cả nhà đều say!" Nói xong còn dùng ngón tay chỉ chỉ gương mặt Bách Lý Thương Mặc, "Đến da mặt cũng mềm mại như vậy! Cô cô, ta đố kị!"
"......"
Bách Lý Thương Mặc thực sự là áp lực rất lớn nha
"Cô cô, người có đúng hay không thích nữ nhân?" Bách Lý Thần say rồi nên không sợ gì nữa. Bình thường, những lời này cho tiền nàng cũng không dám nói ra nha
Bách Lý Thương Mặc thân thể liền cứng đờ, nét mặt biểu tình lạnh đi ba phần, "Tại sao lại biết?!" Nhìn Bách Lý Thần trong ánh mắt thêm một tia sắc bén.
"Hắc hắc, ta cũng không phải kẻ ngu si. Lần trước người vì một bức họa còn muốn giết ta, bức tranh đó không phải vẽ một nữ tử sao? Chẳng lẽ ta nam nữ đều không phân biệt được sao?" Bách Lý Thần vẫn không biết sống chết hai tay nhéo nhéo gương mặt Bách Lý Thương Mặc
"Kỳ thực cũng không có gì cả. Tình yêu mà, vốn là không có đạo lý. Chỉ là người được cô cô yêu nhất định phải làm cho cô cô hạnh phúc là được!!" Nói xong ngây ngốc cười, "Cô cô lớn lên xinh đẹp như vậy, thì mỗi ngày không cần làm gì cũng được, ngồi ngắm cô cô cũng đủ rồi!."
Bách Lý Thương Mặc thực sự muốn hét to lên một câu. Ta ngoại trừ đẹp ra thì không còn gì khác sao? Chẵng lẽ nàng toàn thân chỉ có hai chữ xinh đẹp này thôi sao?
"Thật không, vậy còn ngươi thì sao?" Bách Lý Thương Mặc cười rất có thâm ý, "Ngươi tựa hồ không thích ta."
Bách Lý Thần nghe xong lời này, liền bật người đứng dậy nói "Cô cô không thích ta, ta vì sao phải thích cô cô? Cô cô thích ta, ta liền thích cô cô! Như vậy là công bằng mà!"
Bách Lý Thương Mặc trong lòng buồn cười, hài tử này trong lòng thật biết tính toán rõ ràng mà. Một chút cũng không chịu thua kém
"Nga, như vậy sao? Vậy, ngươi nói cho ta biết, bình rượu này đến tột cùng từ đâu mà có?" Bách Lý Thương Mặc thấy Bách Lý Thần đã say lắm rồi. Những lời bình thường không dám nói đều nói tất cả, cái gì cũng không thèm khách sáo nữa
"Thú ca cho." Bách Lý Thần rất thành thật trả lời.
"Thú ca là ai?" Đến tột cùng là ai, như thế nào dám dạy hư hài tử của Bách Lý gia nhà nàng đây?!
Bách Lý Thần lắc lắc đầu, tựa hồ là đang lo lắng có nên nói hay không nói, quấn quýt một chút lúc liền nở nụ cười, "Cô cô cùng ta chơi trò hai tiểu ong mật. Nếu ngươi thắng, ta sẽ nói cho ngươi!"
"Hai tiểu ong mật?" Bách Lý Thương Mặc lớn đến như vậy rồi là lần đầu tiên nghe thấy, cái trò chơi gì vậy?
"Cô cô, ngươi cư nhiên không biết? Ngươi có đúng hay không từ trên núi xuống vậy?!" Bách Lý Thần không thể nói gì nhìn người giống như tiên nhân Bách Lý Thương Mặc kia, " Là như thế này, hai tiểu ong mật nha, bay đến trong bụi hoa nha, tung cánh bay nha, sao sao, tung cánh bay nha, ba ba." Bách Lý Thần một bên khoa tay múa chân, một bên nói cho Bách Lý Thương Mặc biết cách chơi
Bách Lý Thương Mặc đầu đầy hắc tuyến, trò chơi ấu trĩ như thế này, đừng nói là chơi….. nàng nghe cũng không có nghe qua nha
"Cô cô, cô cô, chúng ta bắt đầu đi. Ngươi thắng ta sẽ nói cho người biết!" Bách Lý Thần túm lấy thân thể Bách Lý Thương Mặc, mắt say lờ đờ mông lung nói.
Bách Lý Thương Mặc bất đắc dĩ thở dài, dù gì hiện tại Bách Lý Thần cũng đã uống say, nàng làm cái gì cũng không biết rõ. Dù sao cũng vì muốn tốt cho cháu gái nhà mình, hi sinh một chút cũng không ai biết
Vì vậy, Bách Lý Thương Mặc rất bi kịch cùng Bách Lý Thần tính trẻ con nổi lên liền chơi 'Hai tiểu ong mật'.
Không thể không nói, hài tử say rượu, thật là khiến cho người ta chịu không nổi mà
Bách Lý Thần nhìn gần sát vào gương mặt Bách Lý Thương Mặc. Nhìn thấy ánh mắt cô cô đại nhân nổi bật như ánh trăng, chỉ cảm thấy trong óc một mảnh hỗn độn.
Động tác giả này sao giống như sắp biến thành sự thật nha!
Khuôn mặt càng ngày càng gần, càng gần
Ngay lúc Bách Lý Thương Mặc còn chưa kịp phản ứng được chút gì. Thì ai kia đã say rượu gã vào trong lòng của nàng, ngủ ngon lành
Cô cô đại nhân nhẹ nhàng khẽ đẩy ra Bách Lý Thần, chỉ thấy nàng hồn nhiên ngủ ngon chưa phát giác ra gì, liền buồn cười không thôi
Hài tử này!
Thật đúng là rất khả ái
Chỉ là vừa rồi trong nháy mắt, nàng giống như đã bị khuôn mặt non nớt của Bách Lý Thần làm cho mê ly trong chốc lát
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT