Bách Lý Thương Mặc cười rất nhẹ, thế nhưng không có thì thôi, nếu có thì không để ý không được. Nụ cười của nàng làm cho người cảm giác rất thoải mái. Không phải rất đột ngột mà là như một làn gió mát phảng phất qua nội tâm Bách Lý Thần, khiến nàng cảm thấy thư thích
Bách Lý Thần nghĩ đến bóng dáng Bách Lý Thương Mặc tươi cười. Đi dọc trên đường mà cứ đầy mặt nở hoa. Vui đùa với thanh Lưu Hỏa kiếm càng thêm hảo hợp vài phần,hắc hắc, đây chính là lần đầu tiên cô cô tặng ta cái gì đó a! cả người Bách Lý Thương Mặc cũng không giống như trong trí nhớ là nữ nhân xấu xa a
Ngươi xem, nàng thấy ta không có tuyển chọn được vũ khí tốt, liền cố ý tặng ta một thanh linh khí. Nếu như nàng thực sự đối với chính mình có định kiến, vậy nàng đã ước mình không chọn được kiếm luôn rồi. Nghĩ như vậy, nên Bách Lý Thần tự nhiên cũng có chút áy náy. Xem ra chỉ có mình đối với cô cô có định kiến. Vì vậy vô ý thức cảm giác thấy Bách Lý Thương Mặc đối với mình có định kiến kỳ thực chỉ do mình loạn tưởng. Về phần bức họa kia, ai, cũng không phải do ngươi phá trước sao!
Bách Lý Thần suy nghĩ có chút giống tiểu dân bình thường, cư nhiên bị Bách Lý Thương Mặc dùng một thanh linh kiếm mua đứt rồi. Đây cũng không phải là giá rẻ quá rồi sao?! Bất quá, cô cô tặng ta một thanh linh kiếm nhưng còn có thêm một phần tâm ý trong đó. Ta làm sao có thể phụ cô cô sao?!
Hơn nữa, có một chỗ dựa tốt như vậy. Cô cô tốt với ta, ta không đền đáp thì thôi, còn muốn đòi hỏi gì nữa. Có một chỗ dựa cường đại không thèm đụng đến, lại đi cố gắng phá nàng. Đây không phải là bị bệnh sao?!
Bách Lý Thần luôn luôn biết tới câu thức thời mới là trang tuấn kiệt, hôm nay Bách Lý Thương Mặc đối với nàng tốt như vậy, đây là điều hết sức bình thường? Cùng cô cô quan hệ tốt một chút, sau này có làm cái chuyện xấu gì, cô cô cũng có thể mở một con mắt nhắm một con mắt cho mình, thật tốt nha!
Thú ca đang ở cùng Ngư Tuyết tiểu Loli nói chuyện phiếm, liền thấy Bách Lý Thần dường như cười giống một kẻ ngu si, trong tay còn nắm một thanh kiếm. Mười phần đều trông rất ngơ ngẩn
Bởi vì quan hệ với Bách Lý Thương Mặc, Thú ca đã sớm ở trong phòng Bách Lý Thần hạ một cái kết giới. Vì vậy, khi Ngư Tuyết hóa thành hình người cũng sẽ không bị người khác phát hiện. Cho dù là Bách Lý Thương Mặc dụng thần Niệm quan sát nơi này, cũng vẫn là nhìn không ra gian tình bên trong
"Tiểu Thần Thần, ngươi làm sao vậy? Không phải là Bách Lý Thương Mặc đã trở về sao? Cũng chưa thấy ngươi gặp qua nàng mà cao hứng như vậy bao giờ nha!" Thú ca cũng thấy rất kỳ quái, bình thường Bách Lý Thần thấy Bách Lý Thương Mặc đều như là nhìn thấy quỷ. Hôm nay thấy Bách Lý Thương Mặc lại giống như là vừa mới ăn vào một cân đường mật vậy, chênh lệch này cũng quá lớn nha!
"Cô cô đại nhân đã trở về sao?!" Ngư Tuyết Muội muội tuy rằng nghe Thú ca nói như vậy, thế nhưng thấy Bách Lý Thần hình dạng chính là đang rất kích động nha. Đối tượng gian tình của chủ nhân đã xuất hiện!!
"Thú ca, ngươi không biết thôi a, cô cô nàng hôm nay cư nhiên rất tốt với ta. Lại tặng ta một thanh linh kiếm, thấy không, Lưu Hỏa kiếm, đây chính là cô cô tự mình rèn tặng ta." Bách Lý Thần chĩ còn thiếu không chống tay lên thắt lưng tự hào cười to nữa thôi, "đây là nói rõ cái gì? Đây là nói rõ nàng đối với ta đã thay đổi. Ta sau này có thể hảo hảo cùng nàng chung sống, ta có thể mất hứng sao?"
"Chủ nhân, ngươi không cần ta nữa sao?!" Ngư Tuyết tiểu Loli vừa nghe lời này liền nhanh khóc nất lên. Cái thanh Lưu Hỏa kiếm này là tới tranh giành chủ nhân với ta!? Ô…ô…
"Thế nào lại như vậy, ta không nên cũng sẽ không bao giờ vứt bỏ Ngư Tuyết a!" Bách Lý Thần vỗ vỗ ngực bảo chứng, " Nhưng mà Ngư Tuyết là thần khí nên tự nhiên chỉ khi khẩn cấp mới dùng tới. Giết gà làm sao dùng đao mổ trâu được, phải không? Đối phó đám tiểu lâu la này, ta dùng Lưu Hỏa kiếm là được rồi."
Tiểu Loli vừa nghe thấy vậy, liền nín khóc mỉm cười, "Chủ nhân, Ngư Tuyết sẽ giúp ngươi!" Nhất định phải giúp chủ nhân đối phó cô cô đại nhân, không sai, phải là như thế này!
Hãn, ta cần ngươi giúp cái gì!?
Tiểu Loli này tư duy thực sự là càng ngày càng kỳ quái.
Nhưng Thú ca lại không nói gì thêm cả, trái lại còn đang cười rất hèn mọn, thanh âm là mười phần gian trá dâm tà
"Huyền Vũ ca ca, ngươi cười cái gì vậy?" Tiểu Loli không hiểu hỏi.
"Ngư Tuyết Muội muội a, Lưu Hỏa kiếm không phải là cùng ngươi tranh giành Tiểu Thần Thần đâu, ngươi đừng khóc. Thanh kiếm này là dùng để giúp Thần nhi đến gần hơn cô cô đại nhân " thấy tiểu Loli vẫn là vẻ mặt ngây thơ không hiểu, Bách Lý Thần cũng là mờ mịt lắc đầu, Thú ca tiếp tục tiết lộ chân tướng, "Ngươi biết Bách Lý Thương Mặc vì sao muốn đưa cho Bách Lý Thần một thanh kiếm không? Vì sao nhiều vũ khí như vậy lại không luyện chế, mà lại đi luyện kiếm?"
"Không biết." Bách Lý Thần cùng Ngư Tuyết tiểu Loli nhất tề lắc đầu.
"Ai, ta nói như thế nào các ngươi mới hiểu đây? Trách không được, đến bây giờ hai người vẫn còn độc thân không áp được ai oa!" Thú ca coi như chẳng đáng gì nói
"Kiếm, hàm ý chính là chặt đứt tất cả thế tục. Cô cô ý tứ là: Bách Lý Thần, ta tặng ngươi một thanh kiếm, ngươi có tài cán thì hãy vì ta chặt đứt tất cả thế tục đi? Ta tất cả quyền quyết định đều ở trên tay ngươi, sẽ nhìn xem ngươi có dám vì ta hay không!"
(Edit: tất cả mọi người hoan hô thú ca nào ^^)
"..." Bách Lý Thần thật khờ mặt ra.
"Thì ra là thế, cô cô đại nhân thật là lợi hại! Đương nhiên là Huyền Vũ ca ca vẫn lợi hại hơn, như vậy mà ca cũng biết!" Ngư Tuyết tiểu Loli dùng ánh mắt sùng bái nhìn thân thể nhỏ bé của Thú ca. Thân thể có nhỏ như thế nào cũng đỡ không được Thú ca lửa nóng tự sướng trong lòng
"Tiểu Thần Thần, Lưu Hỏa kiếm tầng ý nghĩa sâu đậm này, ngươi đã hiểu chưa?"
Hãn, còn có tầng ý tứ nào nữa sao? Bách Lý Thần chỉ còn thiếu nước sùi bọt mép.
"Về phần hàm ý đó chính là đính ước tín vật! Tiểu Thần Thần, ngươi hẳn là nên hoàn lễ lại cho nàng mới phải!" Thú ca nói như một đạo lý rõ ràng, sau đó không để ý tới Bách Lý Thần đang dại ra liền cùng Ngư Tuyết tiểu Loli ở một bên thương lượng nên hoàn cái gì lễ mới là tốt.
Bách Lý Thần nhìn hai người này, thực sự hết chỗ nói rồi.
Ta nếu như hoàn lễ, mới đúng là có bệnh! Thú ca nói nghe chơi một chút còn được, nàng nếu cứ cho là đúng như vậy mà làm, kết quả khẳng định là sẽ bị cô cô đánh chết.
Bách Lý Thần mặc kệ chúng nó, thẳng thắn đem Lưu Hỏa kiếm đặt ở trong phòng. Sau đó ra ngoài cửa tiếp tục việc chính là điêu khắc đại nghiệp.
Bất tri bất giác, hôm nay trời liền tối sầm xuống. Mà Bách Lý Thần cây sáo cuối cùng cũng làm xong
Cất vào trong thắt lưng, quay đầu nhìn trong phòng, hai kẻ kia vẫn còn đang khí thế thảo luận ngất trời. Khiến Bách Lý Thần thẹn thùng không gì sánh được, đâu ra mà nhiều điều để thảo luận như vậy chứ?!
Quay đầu lại, mắt hướng về phía gian nhà của cô cô, cũng không biết cô cô hiện tại đang làm gì nữa? Hẳn là đang tu luyện đi?!
Đột nhiên trong lúc đó, Bách Lý Thần không hiểu sao lại cảm thấy lạnh. Nàng là người tu chân thì sẽ không có cảm giác hàn lãnh, trừ khi là trong hoàn cảnh đặt thù, công pháp đặt biệt. Bằng không, vĩnh viễn đều là bốn mùa như xuân sang
Chỉ là hôm nay, nàng lại cảm thấy có chút lãnh, có chút tịch mịch.
Bầu trời ánh trăng rất tròn, cảm giác rất không chân thực.
Đặc biệt tại đây trên ngọn núi này, tựa hồ chỉ cần giơ tay lên, liền có thể chạm đến một tầng mông lung kia
Ngọn núi đứng vững vàng cùng tầng mây lơ lửng bên trên, mà sân trước Bách Lý Thương Mặc đặt tại đỉnh ngọn núi, cảm giác càng tới gần bầu trời đêm thêm một ít
Bách Lý Thần đem sáo đặt bên môi, nhắm mắt lại, không thèm nghĩ nữa cũng không nhìn tới, chỉ là đem tất cả cảm tình biểu đạt vào trong nhạc khúc.
Cây sáo này cũng không phải là tốt lắm. Nói tạm giống một cây sáo cũng là châm chước lắm rồi. Bất quá, Bách Lý Thần phương diện làm sáo cũng không phải đại sư, dùng để thổi chơi chơi thì vẫn được
Đã thật lâu không có thổi sáo, các từ khúc này cũng sớm quên hết bảy tám phần rồi. Bách Lý Thần dùng cây sáo thổi ra một ca khúc được yêu thích, nhưng lại nghe ra theo một phong vị khác
Thổi xong một khúc, Bách Lý Thần ở trong lòng cảm thán chính mình có thiên phú cao, cần rèn luyện âm nhạc hàng ngày. Không nghĩ tới đột nhiên một tiếng đàn vang lên, chính là từ khúc nàng vừa thổi
Bách Lý Thần sửng sốt một chút, ở đây ngoại trừ chính mình ra cũng chỉ có Bách Lý Thương Mặc. Lẽ nào người đánh đàn chính là Bách Lý Thương Mặc? cô cô của Nàng?!
Có lầm hay không vậy? Bách Lý Thương Mặc còn có thể đàn đàn cổ?
Bách Lý Thần nghĩ mình hơi thất thế rồi. Ta thổi khúc sáo, nàng lại đàn cầm cổ, đã vậy còn hảo hơn so với chính mình rất nhiều, tính toán cái gì vậy?
Bách Lý Thần kiên quyết không thừa nhận chính mình là đố kị, hanh, ta đi xem cô cô một chút, thuận tiện cảm tạ nàng tặng ta Lưu Hỏa kiếm.
Ân, không sai, ta không phải đi điều tra đâu nha!
Bách Lý Thần nghĩ đến liền làm, trực tiếp đứng lên đi đến gần trong viện của Bách Lý Thương Mặc.
Thú ca nhìn theo bóng lưng Bách Lý Thần, tựa hồ cảm thấy được ánh mặt trời mà mình mong muốn sắp đến rồi.
"Vừa là kiếm, vừa cầm, đây không phải có gian tình thì là cái gì?"
"Huyền Vũ ca ca, chuyện này giải thích như thế nào!?"
"Ngư Tuyết Muội muội a, chúng ta phải nhìn xuyên qua bản chất của hiện tượng. Không nên bị vẻ ngoài mê hoặc, hiểu không?! Kiếm, chặt đứt tất cả nghị luận của thế tục; cầm, ai có thể hiểu lòng ta? Nếu muốn cùng một chỗ, ta muốn ngươi thay ta chặt đứt tất cả thế tục, ngươi hiểu hay không trong lòng ta?! đây nếu không phải gian tình thì là cái gì? Nguyên lai Bách Lý Thương Mặc đã tình cảm sâu đậm rồi a!" Thú ca rất là cảm thán nói.
Tiểu Loli bừng tỉnh đại ngộ, sau đó gật đầu, "Huyền Vũ ca ca uy vũ!" Sùng bái, vô cùng sùng bái!
"Đó là nhất định!" Thú ca lung lay râu gián, đắc ý
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT