Tại mộ thần Andorhal.

Boswell vung một nhát kiếm đánh tan một Vong linh bay lại gần, vừa nhìn xung quanh một cách cảnh giác, vừa hỏi Kỵ sĩ Ánh Sáng vừa chạy tới: “Tìm thấy Thánh tử và ngài Hynes chưa?”

“Vẫn chưa thấy tung tích của hai ngài.” Kỵ sĩ Ánh Sáng ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “Thưa đội trưởng, có dao động năng lượng bất thường ở phía trước, nghe đâu là đá ảo ảnh các vị Thần để lại.”

Boswell hơi sửng sốt, trong một lần tình cờ hắn đã có cơ hội vào một ngôi mộ Thần, lấy được tư liệu về đá ảo ảnh trong đó, được biết thật ra chúng là vật của Thần giới, thậm chí có thể nói rằng ngay tại Thần giới chúng cũng thuộc loại hiếm có và quý giá. Chúng sở hữu năng lượng thần bí có thể loại bỏ tạp chất, thanh lọc tâm ma, những ai bước vào đá ảo ảnh đều thu được lợi ích không gì sánh nổi.

Đương nhiên Boswell không muốn bỏ qua lợi ích này.

“Đi!”

Khi Boswell dẫn một đội Kỵ sĩ Ánh Sáng tiến về phía đá ảo ảnh, cũng càng lúc càng có nhiều người trong mộ Thần chú ý tới dao động năng lượng phát ra từ đá ảo ảnh, dù họ không biết đá ảo ảnh là gì, nhưng qua sự dao động này là đủ biết nó rất đặc biệt, tất nhiên không muốn từ bỏ.

Nhưng khi tới nơi, họ bỗng phát hiện đã có mấy bóng người đứng trước đá ảo ảnh, hơn nữa sức ép của năng lượng tỏa ra từ người họ đã nói lên thực lực của họ.

Bậc thầy cấp Thánh!

Phát hiện này khiến những người sốt sắng với báu vật bình tĩnh lại, vừa nhìn họ một cách kính sợ, vừa âm thầm phỏng đoán thân phận của họ, và nhờ vẻ ngoài mà chẳng mấy chốc đã đoán ra.

Nữ vương Tinh linh, Tư tế Người lùn, Tộc trưởng tộc Rồng, Ma vương, bậc thầy Nhân loại May Langton…

Cơ hồ tất cả bậc thầy đỉnh cao của đại lục Olaven đều tề tựu đông đủ, tạo thành một đội ngũ cực kỳ đáng gờm, giúp những người khác hiểu ra sức hấp dẫn của đá ảo ảnh.

Họ nhìn đá ảo ảnh trước mặt mình với vẻ mặt nghiêm nghị, song không ai dám mạo hiểm tiến lên.

Sau một tiếng “rắc”, một viên đá ảo ảnh lơ lửng giữa không trung như bị thứ gì đó hút sạch năng lượng, màu sáng trong rực rỡ bỗng chốc trở nên xám xịt, cùng với đó là những vết rạn chằng chịt, chẳng mấy chốc đã loang ra khắp mặt kính sáng loáng, những mảnh đá nhỏ liên tiếp vỡ ra rồi rơi xuống, cuối cùng, khi không thể chịu thêm được nữa, nó nổ tung.

Trong lúc đá ảo ảnh phát nổ, có hai bóng người thoát ra từ bên trong.

Ánh mắt của mọi người lập tức hướng về hai người đó, mau chóng nhận ra thân phận của họ.

“Thánh tử!”

“Ngài Hynes!”

Boswell vừa nhìn những bậc thầy cấp Thánh một cách đề phòng, vừa dẫn các Kỵ sĩ Ánh Sáng lại gần nghênh đón. Những người khác nể phục hành động của y lắm, mà không biết rằng trong suy nghĩ của Boswell, Hynes chỉ mạnh hơn chứ không hề thua kém những bậc thầy cấp Thánh kia, cũng bởi thế Hynes có thể kiềm chế mười hai đội Kỵ sĩ, khiến hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Hynes phất tay áo một cái, như bị thứ gì đó chặn lại, những mảnh đá vụn bay khắp trời nối nhau tản ra, không rơi vào người họ.

Chẳng ngờ rằng vừa về đại lục Olaven đã đối mặt với tình huống này. Giản Lục bình tĩnh nhìn các bậc thầy cấp Thánh đang đứng trước đá ảo ảnh, cậu mau chóng hiểu ra mọi chuyện, bèn hành lễ pháp sư với các bậc thầy cấp Thánh đó rồi thong dong đi về phía Kỵ sĩ Ánh Sáng.

Hynes mỉm cười, ung dung bước đi giữa ánh mắt của hàng tá bậc thầy cấp Thánh, không hề thay đổi sắc mặt vì những bậc thầy đứng trước đá ảo ảnh này, thậm chí có thể nói là chẳng thèm để mắt tới họ.

Từ khi hai người xuất hiện, ánh mắt của các bậc thầy cấp Thánh đã hướng vào họ, nhất là Nữ vương Tinh linh từng tiếp xúc với y, đám Tộc trưởng tộc Rồng, Ma vương, từ cái nhìn đầu tiên khi nhìn vào Hynes họ đã thấy cõi lòng rung chuyển, trái tim như bị cái gì đó bóp nghẹt, trào dâng cảm giác căng thẳng, sợ hãi, kính cẩn.

Nếu trước đây không lâu, khi tiếp xúc với Hynes, họ có thể cảm nhận được sức mạnh của y nằm trên cấp Thánh, song vẫn có một mức độ có thể khiến họ và y ngang hàng, thì bây giờ sức mạnh của y đã sâu không lường được, họ hoàn toàn không thể dò xét thực hư.

Chuyện này nói lên mộ điều duy nhất: Thực lực của y đã cao đến mức những kẻ cấp Thánh như bọn họ cũng phải ngước nhìn.

Đá ảo ảnh quả là thần kỳ.

Đám người này đã quy việc thực lực của Hynes gia tăng vào tác dụng của  đá ảo ảnh mà không biết rằng có nguyên nhân khác.

Một trăm năm phiêu bạt trong dòng chảy không gian có thể phá hủy ý chí và thân thể của một người, nhưng cũng có thể mài giũa ý chí và thân thể. Hynes đi trong dòng chảy không gian một trăm năm, nếm trải vô số nguy hiểm ngoài sức tưởng tượng, rất nhiều lần nhờ có cơ thể mạnh mẽ của tộc Rồng và ý chí của mình y mới có thể kiên trì vượt qua, sự rèn giũa này ngoài việc làm y thêm điên cuồng còn rất hữu dụng trong việc giúp y nâng cao thực lực, đạt tới một độ cao đáng sợ, dù Thần xuất hiện trước mặt y, y cũng đủ khả năng chiến một trận.

Hynes khẽ mỉm cười với họ, rồi làm như không thấy ánh mắt tò mò của mọi người, y cùng Giản Lục bước về phía Kỵ sĩ Ánh Sáng trong tư thế của một Thánh kỵ sĩ bảo vệ Thánh tử, những Kỵ sĩ Ánh Sáng không biết chuyện vẫn chưa thấy có gì khác thường, còn những người cảm nhận được vào thời điểm này tất nhiên cũng không nói gì, chỉ nhìn Thánh tử Ánh Sáng bằng ánh mắt e sợ.

Có thể khiến bậc thầy trên cấp Thánh theo sát bảo vệ, đủ thấy tài trí và thực lực của người này đến mức nào, nhất là Boswell biết được ẩn tình, cảm thấy Thánh tử Ánh Sáng phải vô cùng đáng sợ mới có thể khiến bậc thầy như Hynes cam tâm tình nguyện làm nam sủng.

Vậy nên dù chưa làm gì, Giản Lục đã bị ma quỷ hóa.

Giản Lục không để tâm tới suy nghĩ của người khác, cậu kín đáo hỏi Boswell mấy câu, mau chóng biết rằng thời gian cậu và Hynes rời khỏi đại lục Olaven không dài, thậm chí ngắn đến mức đám Elvira O’Gorman vẫn chưa ra khỏi đá ảo ảnh.

Đang nghĩ ngợi, bỗng một tiếng nứt vỡ rất nhỏ vang lên, quay lại nhìn thì thấy một tảng đá ảo ảnh sạm màu với tốc độ rất nhanh, dường như đã tiêu hao hết năng lượng, theo đó là một tiếng nổ lớn, vài bóng người hiện ra, chính là đám Elvira O’Gorman.

Elvira mặc đồ đen, mái tóc đen như dòng thác tung bay, trên khuôn mặt xinh đẹp là nụ cười nhàn nhạt, thấy rõ tình huống trước mặt, cô không những không lo lắng, sợ hãi, mà ánh mắt còn lạnh lùng hơn, như thể đối với cô, những bậc thầy cấp Thánh chẳng khác nào những người phàm tầm thường.

Giản Lục nhìn thấy nét mặt của cô thì trái tim giật thót, biết cô đã phát hiện bí mật của đại lục Olaven nhờ đá ảo ảnh, thậm chí có khả năng đã nghĩ tới chuyện hủy diệt thế giới.

Giản Lục lạnh lùng đứng giữa các Kỵ sĩ Ánh Sáng, ngoài mặt không để lộ chút khác thường nào.

“Các ngươi đã tới rồi.” Elvira gật đầu với Nữ vương Tinh linh và các bậc thầy cấp Thánh, ánh mắt chầm chậm lướt qua những người có mặt, khi nhìn tới Giản Lục, ánh mắt dừng lại một lát cực kỳ ngắn ngủi.

Nhưng vì sự tạm ngừng chưa đến một giây này, một luồng khí giết chóc điên cuồng bỗng thêm vào không khí, biểu cảm của Giản Lục cứng đờ, nhất là khi phát hiện một bàn tay xuất hiện bên hông mình, bàn tay nóng đến mức da thịt cậu như sắp bỏng rộp, suýt chút nữa không giữ được vẻ bình tĩnh.

Cậu thầm cười gượng một cách bất lực, cuối cùng cũng hiểu vì sao khi trước Hynes nói không thoát ra được.

Hiển nhiên Elvira cũng phát hiện luồng sát khí này, đồng tử hơi co lại, mơ hồ có linh cảm không lành, nhưng niềm vui sướng và phấn chấn khi phát hiện ra bí mật của đại lục Olaven khiến cô không còn tâm trí để ý tới chuyện này, cô trầm giọng nói: “Ta có một phát hiện, chẳng biết các vị có hứng thú cùng ta chia sẻ hay không?”

Nghe cô nói vậy, nét mặt bình tĩnh của các bậc thầy cấp Thánh có phần dao động, song mau chóng bị ẩn giấu đi.

Nữ vương Tinh linh và Tộc trưởng tộc Rồng nhìn về phía Thần điện Ánh Sáng trước nhất, nói đúng ra là ánh mắt của họ lần lượt đặt vào Thánh tử Ánh Sáng và Hynes, nhưng nét mặt của hai người kia vẫn điềm nhiên, dường như không hề có hứng thú với chuyện Nữ thần Giáo hội Yexi gợi ra. Còn Ma vương và các bậc thầy Nhân loại khác lại hứng thú ra mặt.

Chẳng bao lâu sau họ đã thống nhất ý kiến, tìm một nơi yên tĩnh trong mộ thần Andorhal mở một hội nghị.

Hynes cũng được mời tới dự.

Về bản chất, đây là hội nghị chỉ những bậc thầy cấp Thánh mới được tham dự, thậm chí nó có thể quyết định tương lai của Olaven, Hynes là một bậc thầy cấp Thánh rất mạnh, không ai dám bỏ qua y.

Sau khi các bậc thầy cấp Thánh rời đi, những người ở lại nhìn nhau, tuy hứng thú với đá ảo cảnh trước mặt, nhưng các tộc quan sát dè chừng lẫn nhau, lại thêm bậc thầy của các tộc vẫn chưa lên tiếng, nên không ai dám mạo hiểm động vào chúng, vẫn giữ một khoảng cách.

Có lẽ vì đá ảo ảnh có một năng lượng đặc biệt nên vong linh trong mộ Thần không dám bén mảng tới gần mà tránh ra xa, do đó nơi này vô cùng an toàn, ngoài những người thăm dò, tìm kho báu ở khắp nơi trong mộ Thần, ai nấy đều tới đây nghỉ ngơi.

Giản Lục vào lều do Kỵ sĩ Ánh Sáng dựng lên, nằm xuống đệm nghỉ ngơi với khuôn mặt mệt mỏi.’’

Mới vừa ra khỏi hành lang không gian, năng lượng phép thuật và tinh thần của cậu đều hao tổn rất nhiều, cơ thể của Pháp sư thông thái không bì kịp với bậc thầy cấp Thánh, cần có thời gian hồi sức. Hơn nữa mới rời khỏi địa cầu, cứ nghĩ tới việc không thể gặp lại người thân nữa là không có việc gì khiến cậu có hứng thú cả.

Boswell bước vào, cung kính hành lễ rồi nói: “Thưa Thánh tử, Giáo hoàng gửi tới lời ban của Thần.”

“Là gì?”

“Giáo hoàng mong ngài có thể tìm thấy quyền trượng Ánh Sáng năm xưa Nữ thần Ánh Sáng để lại trong mộ thần Andorhal.” Boswell nói, đoạn liếc nhìn cậu một cái rồi nhỏ giọng nói tiếp: “Giáo hoàng nói ngài là Thánh tử được lời ban của Nữ thần Ánh Sáng chọn lựa, là tương lai của Thần điện Ánh Sáng.”

Giản Lục nhìn hắn một cách lạnh lùng.

Boswell cúi đầu, lòng không nén nổi một tiếng thở dài, bày mưu tính kế mấy chục năm, vậy mà lại bại bởi một con rối Thánh tử, dù không cam lòng, nhưng buộc phải chấp nhận. Suy cho cùng, Thần điện Ánh Sáng đã mục nát thối rữa, cần một sự đổi mới mạnh mẽ, dù người đổi mới là ai, chỉ cần có thể thay đổi tình hình hiện tại của Thần điện Ánh Sáng, hắn đều chấp nhận cả.

Lòng Giản Lục rất bình tĩnh, cậu hiểu ý Giáo hoàng, yêu cầu này được đưa ra trên cơ sở sức mạnh của Hynes, đồng thời vạch trần bộ mặt tham lam của Thần điện Ánh Sáng. Lúc này rồi mà vẫn không quên kiếm lợi cho Thần điện Ánh Sáng, lợi ích dễ kiếm vậy chắc?

Giản Lục hờ hững đáp lời.

Sau khi Boswell ra ngoài, cậu nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Khắp nơi trong mộ Thần Andorhal là những nguyên tố phép thuật tự do hung hãn, không thể minh tưởng, vả lại xung quanh có quá nhiều nhân tố bất ổn, cậu không dám minh tưởng, để cơ thể nghỉ ngơi một lát thì vẫn được.

Khi có người vào trong lều, Giản Lục lập tức tỉnh lại ngay, rồi lại mau chóng thả lỏng cơ thể.

Dáng người quen thuộc tựa vào lòng cậu, người nọ vòng tay qua hông ôm chặt lấy cậu, Giản Lục vốn muốn nói gì đó, nhưng phản ứng của tên này trước ánh mắt của Elvira khiến cậu hơi đau tim.

“Nghĩ gì thế?” Hynes áp lại hôn lên khóe môi mím chặt của cậu.

Giản Lục mở to mắt nhìn y, hỏi: “Evira Ogorman có dự định gì không?”

Hynes nằm trong lòng cậu, duỗi tay nghịch tóc cậu, nét mặt có phần hờ hững, miệng lại nói những lời cực kỳ đáng sợ: “Cô ta nói nếu muốn thành Thần, bước vào Thần giới, cần dùng năng lượng sinh mệnh của hàng tỉ sinh linh để đánh tan pháp tắc năm xưa các vị Thần áp đặt lên đại lục Olaven, hủy diệt đại lục Olaven.”

Giản Lục lập tức câm nín.

Hynes nhìn cậu chằm chằm, cười ngông nghênh hơn: “Đây đúng là một ý kiến hay!”

Giản Lục: “…” Xin đừng hắc hóa! QAQ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play