Edit: cầm thú

Bốn người ăn uống vui chơi, chớp mắt đã đến nửa đêm rồi.

Tần Vũ và Kiều Miểu Miểu uống không ít rượu, tất nhiên, nhìn Kiều Miểu Miểu đã có chút say, nhưng không đến mức thất lễ, còn ánh mắt Tần Vũ lại vô cùng trong trẻo, không giống như say.

Lăng Hiểu: Đây cũng là dựa vào công sức mị mấy năm nay...

Độc giả: Cô mau im miệng đi!

Lăng Hiểu: ...

Được rồi.

Tửu lượng ngàn chén không say chính là tự Tần Vũ luyện tập ra, cơ bản không liên quan gì đến cô!

**

Đêm khuya, cũng là lúc từ biệt.

"Tôi lái xe đưa hai người về?"

Cố Viễn Bạch không uống rượu, cho nên bây giờ nhỏ giọng đề nghị một câu.

"Không cần."

Tần Vũ nhìn về phía Cố Viễn Bạch cười cười: "Em mới gọi tài xế rồi, lát nữa hắn sẽ tới."

"À..."

Cố Viễn Bạch gật đầu.

Thiếu chút nữa hắn đã quên, hiện tại giá trị con người của Tần Vũ cũng rất xa xỉ.

Trong trí nhớ...

Trước kia mỗi lần Tần Vũ uống rượu say đều bị Lăng Hiểu trói chở về...

Ngày như vậy...

Có lẽ không còn nữa.

Nghĩ tới đây, Cố Viễn Bạch không khỏi quay đầu nhìn Lăng Hiểu.

"Nhìn tôi làm gì?"

Thực ra Lăng Hiểu cũng uống một chút rượu, nhưng trong lòng cô đã tồn tại bóng ma tâm lí đối với thứ này, cho nên chỉ nhấp miệng thôi.

"Tôi cảm thấy, hình như chị Lăng càng ngày càng đẹp thì phải."

Cố Viễn Bạch mỉm cười khen Lăng Hiểu một câu.

Lăng Hiểu liền liếc mắt nhìn hắn một cái: "Đại minh tinh cũng biết khen ngợi người ta ghê! Bình thường chắc cũng khen nhiều em gái lắm nhỉ?"

"Không có, thực không có."

Cố Viễn Bạch thề thốt phủ nhận.

Thật không dễ dàng gì hắn mới khen người ta.

Có lẽ là Lăng Hiểu để lại ấn tượng với hắn quá sâu đi...

Lăng Hiểu nhìn nhìn Cố Viễn Bạch, lại nhìn Kiều Miểu Miểu đang say ở bên cạnh hắn: "Cố Viễn Bạch, cậu đưa Miểu Miểu về đi, trên đường chú ý an toàn."

"Ừm."

Cố Viễn Bạch gật đầu.

Hôm nay vốn dĩ hắn chỉ muốn hẹn Tần Vũ, Lăng Hiểu tụ tập một phen, ai ngờ Kiều Miểu Miểu nghe được tin tức hắn muốn mời Tần Vũ làm diễn viên khách mời, liền đơn độc đi tìm hắn, nói muốn cùng hắn gặp mặt Tần Vũ.

Cố Viễn Bạch không cảm thấy có gì không ổn, tất nhiên liền đồng ý.

Ai ngờ hôm nay Kiều Miểu Miểu cao hứng uống nhiều như vậy.

Hiện tại hắn chỉ có thể làm Hộ Hoa Sứ Gỉa một lần thôi...

Cứ như vậy, Cố Viễn Bạch lái xe chở Kiều Miểu Miểu rời đi.

Tần Vũ và Lăng Hiểu đến bãi đỗ xe, hai người chưa lên xe mà dựa vào bên cạnh xe và bên lái xe, trò chuyện.

"Cậu cảm thấy Kiều Miểu Miểu là người như thế nào?"

Lăng Hiểu nhìn thoáng qua ánh trăng trên trời, đột nhiên hỏi Tần Vũ một câu.

"Cô ấy... có vẻ cũng rất tốt, không giống tin đồn trên mạng."

Đây cũng là lần đầu tiên Tần Vũ tiếp xúc với Kiều Miểu Miểu, mặc dù thời gian ngắn ngủi, nhưng ấn tượng đầu về Kiều Miểu Miểu là cô không hề hư hỏng, trái lại cực kì tốt bụng.

"Chị Lăng, chị cảm thấy như thế nào?" Tần Vũ quay đầu, vứt nguyên vấn đề trả lại cho Lăng Hiểu.

"Cô ấy à, rất giống một người bạn tôi quen trước đây."

Lăng Hiểu hơi nâng mí mắt, nhìn ánh trăng lưỡi liềm, nhẹ nhàng nói: "Là một người không tồi."

... ...

Một đêm không nói chuyện.

Ngày hôm sau. Lăng Hiểu bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

"Chị Lăng."

Trong điện thoại truyền đến tiếng Tần Vũ.

"Anh Cố và Kiều Miểu Miểu lên hot search rồi!"

"Hửm?"

Lăng Hiểu mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn đồng hồ báo thức đầu giường ---

Tốt tốt.

Mới bảy giờ sáng!

"Mới bảy giờ đã gọi điện cho tôi! Chẳng lẽ cậu không biết tối hôm qua chị đây về nhà rất trễ sao? Có chuyện gì không đợi đi làm về rồi báo cáo một lần luôn hả?" Lăng Hiểu rất tức giận, thật sự rất tức giận.

Tần Vũ 3 giờ sáng đã ra ngoài làm việc: ...

Chị Lăng chẳng lẽ chị không chú ý trọng điểm, Cố Viễn Bạch và Kiều Miểu Miểu lên hot search rồi? 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play