Edit: cầm thú

Bệnh viện Nhân Ái, khoa giải phẫu thần kinh.

Đây là nơi Ngô Hữu Vi làm việc, không sai, hắn là bác sĩ, ừm, là bác sĩ thực tập bình thường.

Vội vàng trở lại phòng thực tập của mình, Ngô Hữu Vi đổi sang bộ blouse trắng, quay đầu nhìn xung quanh.

"Ngô Hữu Vi cậu tìm cái gì vậy?"

Thực tập sinh cùng phòng tò mò hỏi một câu.

"Lão đại đâu? Bình thường anh ấy không đi trễ." Ngô Hữu Vi nhìn văn phòng độc lập cuối ban, trong phòng không có người.

"Lão đại đang làm phẫu thuật, mới sáng sớm hôm nay một người bệnh u não được đưa tới, nghe nói lúc ở bệnh viện số 2 đã phát bệnh hai lần bệnh tình nguy kịch, nhưng người nhà chưa muốn từ bỏ, suốt đêm đưa người đến bệnh viện chúng ta, chỉ định muốn lão đại tiến hành phẫu thuật."

Đồng nghiệp đứng một bên nói nước miếng tung tóe: "Lão đại đã làm phẫu thuật hơn bốn tiếng đồng hồ, lát nữa sẽ xong thôi."

"Vậy à."

Ngô Hữu Vi gật đầu, lão đại làm phẫu thuật xác xuất thành công là 99%, là người có danh tiếng tại bệnh viện Nhân Ái.

Hắn đang định nói chuyện nhiệm vụ ngày hôm qua cho lão đại nghe, hiện tại xem ra phải đợi lão đại làm phẫu thuật xong rồi...

***

Nhiệm vụ thế giới <<Cùng nhau điên cuồng chạy đi>>.

Quá mười hai giờ khuya.

Sau khi Ngô Hữu Vi và Ngô Hân đi rời đi, Lăng Hiểu nằm trên ghế mới chậm rãi mở mắt ra, ngồi dậy.

Cô cúi đầu nhìn cục gạch vẫn nằm trong tay mình.

Cục gạch này thật sự buộc chặt với chính mình sao, nhưng mà đi đâu cũng cầm cục gạch theo thì có chút hơi kì lạ?

Mấy nhiệm vụ giả kia đều có vật phẩm chứa đồ, tùy tiện lấy ra cất vào, còn NPC như cô thì sao?

"Thu!"

Lăng Hiểu thử sử dụng ý chí để khống chế cục gạch.

Cục gạch kia vậy mà biến mất, đi đâu vậy...

Ách, Lăng Hiểu cũng không hiểu lắm.

"Cục gạch xuất hiện."

Lăng Hiểu thấp giọng nói một tiếng, cục gạch kia lại thần kỳ xuất hiện trong tay cô.

"Chậc chậc, thực quá đã."

Lăng Hiểu khen thưởng một câu, lại thu cục gạch vào, lúc này cô mới chậm rãi đi ra khỏi phòng học.

Mấy nhiệm vụ giả đều đã rời đi, nhưng Lăng Hiểu vẫn còn ở lại thế giới này.

Chẳng lẽ...

Vẫn chưa kết thúc sao?

Lăng Hiểu nhíu mày, lập tức rời khỏi tòa A, đi tới chỗ sân thể dục, vừa mới tới sân thể dục, đèn bốn phía chợt sáng lên!

Trong nháy mắt vô số pháo hoa giấy đủ màu rực rỡ bung ra.

"Chúc mừng, chúc mừng!"

"Lăng Hiểu, cô quá lợi hại rồi!"

"Lần đầu tiên tham gia tiết mụ, cô liền thắng tới vòng cuối! Không hổ là Lăng Hiểu!"

Năm cái MC bị loại lúc trước tất cả đều xuất hiện trước mặt Lăng Hiểu.

"Vận khí tôi hơi tốt chút thôi, may mắn, may mắn!"

Lăng Hiểu cực kì khiêm tốn trả lời.

"Chị Lăng Hiểu, chị quá khiêm tốn rồi, đúng rồi, tổ tiết mục đang chỉnh sửa, chúng ta đi xem thử đi?"

Trải qua một lần ghi hình chung, Thẩm Lương Thiện cảm thấy mình và Lăng Hiểu coi như quen biết, cho nên theo bản năng gọi một tiếng "Chị Lăng Hiểu".

Lăng Hiểu ngược lại không chút để ý.

Lúc này cô cũng hiểu rõ, thân phận nhóm nhiệm vụ giả trong thế giới này là khán giả may mắn, ghi hình xong tất nhiên sẽ dễ dàng nhanh chóng thoát thân, mà nhóm NPC bọn họ là nghệ sĩ, cho nên nhất định phải cùng tổ tiết mục chuẩn bị cho tốt, sau đó mới có thể rời đi.

Nghệ sĩ để ý nhất là cái gì?

Tất nhiên là hình ảnh nha!

Rất không dễ dàng mới được một lần tham gia ghi hình thực tế, kết quả tổ tiết mục chỉ cho cậu hai cảnh, vậy thì cậu nói tới hình ảnh làm cái gì?

Lăng Hiểu theo mọi người đi tới phòng chỉnh sửa của tổ tiết mục.

Ừm, mặc kệ vì sao trong trường học lại có nơi thế này, mấy cái này không phải vấn đề quan trọng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play