"Hoang đường, Nhan Tiêu là nữ nhân, làm gì có vợ chưa cưới?"
Một lão già thâm niên trong Nhan thị nói.
Bỗng dưng ở đâu nhảy ra một Lạc Tử Tịch, làm sao có ai phục nàng. Huống chi còn nói vớ vẩn là vợ chưa cưới của Nhan Tiêu, muốn tìm thân phận cũng phải tìm tốt chút chứ, vợ chưa cưới của Nhan Tiêu, nói ra ai tin được? Tuy rằng chưa từng gặp qua những người mà Nhan Tiêu quen biết, hiện tại đột nhiên nhảy ra người gọi là Lạc Tử Tịch, quả thật có chút không thể tưởng tượng.
"Đúng vậy, đừng nói tới việc ngươi là ai chúng ta còn không biết, đại tiểu thư làm sao có vợ? Pháp luật Trung Quốc cũng không cho phép hai nữ nhân kết hôn, muốn giả mạo người Nhan gia cũng phải tìm thân phận thích hợp, ngươi nói ngươi là con riêng Nhan Đổng có lẽ chúng ta còn có thể tin tưởng, nói chuyện hoang đường, đây là chuyện Nhan thị chúng ta không liên quan tới ngươi, nơi này không tới lượt ngươi nói chuyện."
Lại thêm một nam nhân nói.
Nhan Lạc nhìn thấy mọi người không tin, vừa định đứng ra lên tiếng liền bị Lạc Tử Tịch kéo lại.
Lạc Tử Tịch hướng Nhan Lạc lắc lắc đầu, đối với tất cả tao nhã cười nói:
"Nhan Tiêu là nữ nhân không sai, nhưng cũng không có luật pháp nói nữ nhân không thể cưới nữ nhân. Hơn nữa, ta có phải là vợ chưa cưới của Nhan Tiêu hay không cũng không cần các ngươi đi chứng thực, người Nhan gia thừa nhận ta là đủ rồi, các ngươi còn chưa đủ phân lượng nói tới chuyện ta và Nhan Tiêu."
Lạc Tử Tịch lại nói với Nhan Lạc:
"Lạc Lạc, ngươi đi tới phòng ta với tỷ ngươi, trên tủ đầu giường có một gói to, ngươi lấy tất cả mấy thứ trong đó ra, ta muốn cho bọn họ xem xem ta có phải là vợ Nhan Tiêu không, có đúng hay không có 20% cổ phần công ty, có đúng hay không có tư cách làm tổng tài Nhan thị!"
Lạc Tử Tịch nói một cách dứt khoát, khí thế lan rộng khiến những người ở đây nháy mắt bị khí tràng cường đại trên người Lạc Tử Tịch làm cho kinh sợ. Bọn họ thật không ngờ nữ nhân đột nhiên xuất hiện lại có khí thế như vậy, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng toàn bộ đều ngơ ngác nhìn Lạc Tử Tịch.
Nhan Lạc nghe vậy gật đầu một cái, sau đó xoay người đi tới phòng Nhan Tiêu, rất nhanh tìm được đồ Lạc Tử Tịch nói. Tuy không mở ra xem nhưng Nhan Lạc đã gần đoán được thứ gì nằm bên trong, khóe miệng không tự giác được luôn giơ lên. Hiện tại có Lạc Tử Tịch ở đây, nàng sẽ không cần phải ra mặt.
Nhan gia không có Nhan Tiêu vẫn còn có Lạc Tử Tịch, bây giờ nàng có thể yên tâm lặn xuống nước. Chỉ cần ở phía sau trợ giúp Lạc Tử Tịch là tốt rồi. Nói thật ra, Nhan Lạc rất bội phục Nhan Tiêu, có thể mang về một lão bà như vậy, ngẫm lại ánh mắt những người đó khi nhìn Lạc Tử Tịch, Nhan Lạc liền vụng trộm vui vẻ trong lòng. Nếu tỷ nàng có thể thấy được cảnh tượng vừa rồi chắc chắn sẽ rất hưng phấn đi.
"Tẩu tử, của ngươi."
Nhan Lạc đem gói to giao vào tay Lạc Tử Tịch, che không được hưng phấn trên mặt.
Lạc Tử Tịch tiếp nhận gói to Nhan Lạc đưa, hướng Nhan Lạc gật gật đầu, sau đó từ trong bao lấy ra một phần văn kiện cùng một ít con dấu nói với mọi người:
"Đây là lá đơn Nhan Tiêu nhượng cổ phần công ty cho ta, còn có con dấu Nhan thị, con dấu riêng của Nhan Tiêu, tất cả chức trách tổng tài của Nhan Tiêu mọi thứ đều ở đây, các ngươi còn cảm thấy ta không đủ tư cách làm tổng tài Nhan thị sao? Không có mấy thứ trên tay ta, các ngươi nghĩ tìm ra một người ngồi lên vị trí Nhan Tiêu là có thể làm chủ nhan thị sao?"
Khí thế trong ánh mắt Lạc Tử Tịch bức nhân, mọi người nhìn thấy đều toát mồ hôi lạnh toàn thân.
Bọn họ lại lần nữa bị khiếp sợ, mấy thứ kia bọn họ đều biết, bọn họ có hạng mục nào phải chấp hành hay là đại sự trong công ty đều tìm tới Nhan Tiêu, mà Nhan Tiêu đều dùng những thứ đó để định án. Này, tương đương với ngọc tỷ của hoàng đế. Lạc Tử Tịch không chỉ đưa ra lá đơn nhượng cổ phần, còn đưa ra vật quý trong công ty khiến cho bọn họ không dám nghi ngờ thân phận Lạc Tử Tịch, nhưng như vậy phải để cho một nữ nhân không rõ lai lịch chưởng quản Nhan thị sao?
Không cam lòng, trong ánh mắt bọn họ đều lộ ra vẻ không cam lòng, nhưng sự thật hiện ra trước mắt, hiện tại quả thật chỉ có Lạc Tử Tịch mới ngồi được vào vị trí tổng tài Nhan thị.
"Lão gia tử, ngươi nói chút gì đi, Nhan Tiêu là nữ nhân, sao lại có vị hôn thê này đây? Này không phải hoang đường sao? Từ xưa tới nay làm gì có hai nữ tử kết hôn? Chuyện trái lẽ thường này lão gia tử chẳng lẻ không quản sao, muốn Nhan thị mất hết mặt mũi sao?"
Thấy đại cục tựa hồ đã định, nhưng lại không cam lòng nên chỉ có thể tìm cánh cửa đột phá. Đề tài lại chuyển tới việc Nhan Tiêu là nữ nhân không thể cưới vợ, tưởng lấy việc này để bài trừ thân phận Lạc Tử Tịch, khiến cho Lạc Tử Tịch ở Nhan gia không được sống yên ổn.
"Đúng vậy, hai nữ nhân làm sao có thể ở cùng nhau, chuyện không biết xấu hổ này nếu truyền ra ngoài, bảo ngươi Nhan thị chúng ta làm thế nào ngẩng đầu nhìn người nha..."
"Cái gì mà vợ chưa cưới, nữ nhân như Nhan Tiêu làm gì có khả năng có vợ, dọa người, thật sự là dọa người nha..."
Mọi người đều đứng ra nghị luận, ngươi một câu ta một câu, tuy âm thanh không lớn nhưng mỗi một câu đều tiến nhập vào lỗ tai Lạc Tử Tịch, miệng nàng vẫn như cũ vươn lên một độ cong. Lạc Tử Tịch chỉ biết lòng người bất hảo, sẽ không nhanh như vậy liền bỏ qua cho, nhất định phải đem đại quyền Nhan thị đưa tới tay, nhưng nàng là Lạc Tử Tịch, là người yêu Nhan Tiêu, sao có khả năng để cho bọn họ dễ dàng đánh ngã? Vậy không phải khiến cho Nhan Tiêu mất mặt sao?
Lạc Tử Tịch cho Nhan Lạc một cái sắc mặt, Nhan Lạc liền hiểu ý, đi tới nhà ăn đem ghế ra để cho Lạc Tử Tịch ngồi xuống đối diện mọi người. Lạc Tử Tịch đoan đoan chính chính ngồi ở đó, giống như một nữ vương lâm triều ngồi nghe triều thần nghị sự. Thanh âm mọi người nghị luận không ngừng, Lạc Tử Tịch vẫn luôn cười ngồi nhìn bọn họ, cái gì cũng không nói.
Qua một hồi lâu sau, bọn họ thảo luận đến thế nhưng nhìn thấy Nhan lão gia tử cùng với Nhan lão thái thái không có động tĩnh gì, ngay cả Lạc Tử Tịch với Nhan Lạc đều giống như là ngồi xem bọn họ diễn tuồng. Dần dần, bọn họ không đoán được người Nhan gia rốt cuộc có thái độ gì, liền đem thanh âm hạ xuống, tất cả mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn người, nhưng không một ai hiểu được.
Nhan Lạc nhìn Lạc Tử Tịch, hận không thể ở bên cạnh hô lớn một câu: "Có việc khởi tấu, vô sự bãi triều."
Lạc Tử Tịch lúc này tựa như nữ vương. Một mình Lạc Tử Tịch đánh xuống khiến bọn họ không còn lời nào để nói, những người này vẫn luôn bị Nhan Tiêu đè nặng, đối với nữ nhân cường thế có một loại sợ hãi, đặc biệt nữ nhân cường thế có quan hệ với Nhan Tiêu càng khiến cho bọn họ mang theo một loại sợ hãi không hiểu rõ. Mà Lạc Tử Tịch người này cũng vừa đúng.
Lạc Tử Tịch tươi cười càng lớn hơn, nàng đưa mắt quét qua bọn họ một cái, nói:
"Như thế nào, thảo luận xong rồi? Vậy kết luận cuối cùng là gì? Ta có phải vợ Nhan Tiêu hay không kỳ thật không trọng yếu, quan trọng là ta có cổ phần Nhan thị, là cổ đông lớn nhất Nhan thị hiện tại. Các ngươi không cần lao lực moi ra quan hệ của ta với Nhan Tiêu, ta nói rồi, quan hệ chúng ta không tới phiên các ngươi định đoạt. Nếu cảm thấy đứng ở Nhan thị mất mặt, ta không ngại mời các ngươi rời khỏi Nhan thị. Nhan thị hiện tại không có Nhan Tiêu nhưng vẫn còn Lạc Tử Tịch ta, ai cũng đừng đánh chủ ý lên Nhan thị."
Nguyên bản khuôn mặt tươi cười lập tức trở nên nghiêm túc, khiến cho mọi người ngay lập tức hút một ngụm lãnh khí.
Lạc Tử Tịch nhìn thấy bọn họ muốn nói gì đó, nhưng lại có biểu tình nói không ra được, trong lòng dâng lên từng đợt khinh bỉ.
"Từ giờ trở đi, Lạc Tử Tịch ta chính là tân nhiệm tổng tài Nhan thị, ngày mai tới công ty gặp ban giám đốc, thời gian cụ thể ta sẽ để cho bí thư thông báo mọi người. Không còn việc gì để nói xin mời chư vị rời khỏi, gia gia nãi nãi tuổi lớn, không thích hoàn cảnh ầm ĩ."
Lạc Tử Tịch dùng ánh mắt sắc bén đảo qua bọn họ.
Mọi người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cuối cùng đem ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Lâm Hàn Phú, hôm nay đến nơi đây chính là do vị phó tổng nay khởi đầu, giựt dây kêu bọn họ tới. Nhan Tiêu không ở đây đương nhiên là phó tổng lớn nhất, chính thật không ngờ lại bỗng dưng nhảy ra một Lạc Tử Tịch, tân nhiệm tổng tài, cái này, bọn họ cũng không biết là phải làm sao bây giờ.
Cảm nhận được ánh mắt mọi người, Lâm Hàn Phú cũng không cam tâm, nói với Nhan lão gia tử:
"Lão gia tử, Nhan thị dù sao cũng là xí nghiệp lớn, Nhan gia cũng là đại gia tộc có mặt mũi, làm sao cho phép một ngoại nhân ở đây nói lời mê hoặc mọi người, thanh danh Nhan thị còn đâu? Thỉnh lão gia tử nói một lời công đạo."
"Rốt cuộc nhớ tới ta rồi sao? Hừ hừ, ai nói tiểu Tịch nhi là ngoại nhân? Họ khác sao? Các ngươi những người ở bên trong đây, có mấy ai là họ Nhan? Tiểu Tịch nhi chính là vợ tiểu Tiêu nhi, là con dâu Nhan gia ta, là cháu dâu lão nhân ta! Tiểu Tịch nhi ngồi lên vị trí tiểu Tiêu nhi là thích hợp nhất. Bất quá! Ta mặc kệ tiểu Tiêu nhi với tiểu Tịch nhi đều là nữ nhân, ta chỉ biết tiểu Tịch nhi là con dâu Nhan gia chúng ta. Muốn nói mất mặt, cũng không biết ai là mặt mũi Nhan gia ta. Hừ!"
Nhan lão gia tử hừ thật mạnh vài cái, sau đó dùng quải trượng gõ mạnh lên mặt đất một tiếng, dằn mặt tất cả mọi người ở đây.
Tuy tuổi tác Nhan lão gia tử đã lớn nhưng tinh thần vẫn rất minh mẫn, nói chuyện vô cùng có phân lượng, Nhan lão gia tử đã nói như vậy, Lạc Tử Tịch có phải là con dâu Nhan gia hay không đã không cần bọn họ xen vào. Nhan lão gia tử thừa nhận, bọn họ còn có thể phủ nhận sao? Lần này, bọn họ tất nhiên không còn lời nào để nói, chỉ có thể ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, sau đó đều cúi đầu.
"Này... Nếu như vậy, chúng ta đây về trước, lão gia tử nghỉ ngơi thật tốt, chúng ta không quấy rầy nữa, ngày mai chúng ta xin đợi tân tổng tài nhậm chức. Lão gia tử, cáo từ."
Lâm Hàn Phú đứng dậy cáo từ.
Lâm Hàn Phú biết bây giờ nói cái gì cũng vô dụng, chỉ có thể rời đi trước sau lại bàn bạc kỹ hơn. Tuy rằng nói Lạc Tử Tịch có tư cách làm tân tổng tài, nhưng Lạc Tử Tịch chưa từng xuất hiện ở công ty, nói tới công ty thì phải là thiên hạ của hắn, chỉ cần Nhan Tiêu không ở đó, công ty còn không phải do hắn định đoạt? nếu Lạc Tử Tịch muốn làm tổng tài như vậy, vậy thì hắn để cho Lạc Tử Tịch làm tổng tài bù nhìn*. Đến lúc đó tìm cơ hội đá xuống là được. Vậy nên Lâm Hàn Phú bảo mọi người quay về.
*Nguyên bản là ẩn trong ẩn giấu, giấu đi. J thấy thay vì để tổng tài ẩn, để bù nhìn nghe hay hơn.
Bọn họ thấy Lâm Hàn Phú đi rồi cũng đồng loạt cáo từ lão gia tử, không tới hai phút, nguyên bản một đám người trong phòng khách ngay lập tức trống trải không ít.
Nhìn thấy tất cả mọi người đi rồi Lạc Tử Tịch mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nháy mắt cảm thấy chút mỏi mệt. Nhưng mà nàng biết, hiện tại chỉ là mới bắt đầu mà thôi, về sau tranh phong như vậy tương đối còn nhiều. Hôm nay nàng đã thắng trận đầu tiên, thay Nhan Tiêu bảo vệ vị trí tổng tài. Nhưng mà trận tiếp theo sẽ không tốt như vậy đi.
"Tẩu tử, người không sao chứ?"
Nhan Lạc có chút lo lắng nhìn Lạc Tử Tịch, khí thế cường đại vừa rồi của Lạc Tử Tịch ngay lúc mọi người vừa tán đi lại lộ ra mỏi mệt, khiến cho người ta nhìn không khỏi đau lòng.
Lạc Tử Tịch cười cười, lắc đầu, chút này có tính là gì? Tài cán nàng vì Nhan Tiêu làm không được nhiều, chính là dùng năng lực của mình để khi Nhan Tiêu trở về có thể tiếp quản tất cả những gì nàng có. Vì Nhan Tiêu, nàng sẽ đem hết toàn lực giúp đỡ bảo hộ Nhan Tiêu, đây là ước định của nàng với Nhan Tiêu.
Suy nghĩ của tác giả:
Ân, nói sau 12h, nhưng có vẻ vẫn còn chậm, thật có lỗi.
Hôm nay là trận đầu tiên, hắc hắc.
Tặng bông cho sự chăm chỉ của Trúc tử đi, [*__*] hì hì...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT