Buổi sáng ngày hôm sau, sau khi chuẩn bị tốt Nhan Tiêu liền lái xe đưa Lạc Tử Tịch đi làm. Nhan Tiêu cảm thấy Lạc Tử Tịch có xe đi đi về về hay không không quan trọng, Nhan Tiêu rất thích được đưa đón Lạc Tử Tịch, nàng cảm thấy làm lái xe cho người yêu của mình là một việc hạnh phúc. Nghe Lạc Tử Tịch nói trước kia ở cùng Lăng Dịch Hằng, sau khi bọn họ tự mua xe hắn vốn không có đưa đón nàng đi làm. Nhan Tiêu nhận thấy Lăng Dịch Hằng là một tên ngốc tử, phúc lợi tốt như vậy mà cũng không biết nắm lấy.
"Lạc Tử Tịch, đến rồi, ngươi phải ngoan ngoãn làm việc, sau khi tan làm thì ngoan ngoãn chờ ta, không được một mình đi gặp chồng cũ, không được cùng nữ nhân khác mắt đi mày lại, không được... Ân, không sai biệt lắm."
Thấy mau đến công ty Lạc Tử Tịch, vừa nghĩ tới mấy giờ không nhìn được Lạc Tử Tịch, Nhan Tiêu thở dài.
"Nhan Tiêu, sau ta không phát hiện nguyên lai ngươi lại dong dài như vậy, hơn nữa, ta bây giờ còn chưa có ly hôn, người dùng từ sai rồi. Cùng nữ nhân khác mắt đi mày lại là ngươi đó? Còn có, muốn ta nhắc rõ cho ngươi tỉnh hay không, ta mới là kim chủ?"
Lạc Tử Tịch khinh bỉ Nhan Tiêu, nơi Nhan Tiêu làm việc, không chỉ nhiều mỹ nữ, hơn nữa nam nhân càng nhiều, nàng còn chưa bảo Nhan Tiêu cái này được cái kia không được, Nhan Tiêu đã bắt đầu lải nhải.
Lạc Tử Tịch tháo dây an toàn trên người, thừa dịp Nhan Tiêu đang giận mà không đề phòng, nhanh chóng hôn khóe miệng Nhan Tiêu một cái, sau đó mở cửa xuống xe, theo kính xe phía trước nhìn thấy Nhan Tiêu đang nổi giận đổi thành khuôn mặt kinh hỉ, trong lòng phá lệ sung sướng. Nàng phát hiện ngẫu nhiên đùa giỡn Nhan Tiêu là một chuyện phi thường sung sướng.
Nhìn bóng dáng Lạc Tử Tịch đi vào công ty, Nhan Tiêu nở một nụ cười hạnh phúc, nhưng mà, nụ cười của nàng rất nhanh liền cứng lại, Lạc Tử Tịch bị Lăng Dịch Hằng cản lại ngay tại cửa lầu một, tựa hồ còn do dự. Nhan Tiêu nhíu mày, thật đúng như Lạc Tử Tịch nói, Lăng Dịch Hằng đến đây. Nhan Tiêu nhanh chóng xuống xe đi đến bên cạnh Lạc Tử Tịch.
"Lão bà, ngươi nghe ta giải thích được không?"
Lăng Dịch Hằng cản đường Lạc Tử Tịch đi, hôm nay hắn phải giải thích rõ ràng cùng Lạc Tử Tịch. Thế nhưng Lạc Tử Tịch lại không muốn nghe hắn giải thích, chỉ là lạnh lùng nhìn hắn, sau đó muốn vòng qua hắn để tiến vào công ty, hắn sao có thể thuận theo? Hai tay hắn đè lại hai vai Lạc Tử Tịch, khiến cho Lạc Tử Tịch muốn cử động cũng không được.
Lăng Dịch Hằng biết Lạc Tử Tịch giận hắn, mỗi khi Lạc Tử Tịch tức giận sẽ không chửi ầm lên hay là ném gì đó. Nàng chỉ biết lạnh lùng nhìn ngươi, nhìn xem ngươi hoảng hốt, nhìn xem ngươi không biết làm sao. Lăng Dịch Hằng rất ít thấy Lạc Tử Tịch giận, nhưng biểu tình lúc này của Lạc Tử Tịch quả thật là tức giận. Hắn muốn mở miệng giải thích nhưng nhìn đến ánh mắt lạnh lùng của Lạc Tử Tịch, cũng không biết phải mở miệng như thế nào.
"Buông tay."
Lạc Tử Tịch đơn giản phun ra hai chữ. Không mang theo biểu tình nhưng làm cho độ ấm xung quanh nháy mắt giảm xuống.
"Ha, không phải Lăng tiên sinh đây à, sao có thể trước mặt công chúng mà lại "Thân mật" như vậy nha?"
Nhan Tiêu vừa thấy hai tay Lăng Dịch Hằng ấn vai Lạc Tử Tịch, trong lòng liền bốc hỏa, bước lên không dấu vết đem Lạc Tử Tịch kéo ra sau nàng, giãy khỏi song chưởng Lăng Dịch Hằng, sau đó che chắn trước người Lạc Tử Tịch.
"Lăng tiên sinh, mời đi, ta dám khẳng định ngươi còn chưa có ăn sáng, ta mời ngươi ăn sáng, được không?"
Nhan Tiêu tươi cười trên mặt nhưng trong lòng là một trận cười lạnh.
Sáng sớm đã tới nơi này ngăn đón, xem ra Lăng Dịch Hằng đúng thật sốt ruột. Kỳ thật, Nhan Tiêu cũng biết, trong lòng Lăng Dịch Hằng, Lạc Tử Tịch vẫn rất quan trọng, chỉ là Lăng Dịch Hằng không nên cùng nam nhân khác giống nhau, có một lão bà như vậy còn muốn hoa hoa thảo thảo bên ngoài, hơn nữa còn là một đóa hoa như nàng. Thị khả nhẫn, thục bất khả nhẫn*, đúng không?
* 是可忍也, 孰不可忍也: Sự ấy nhẫn tâm làm được thì việc gì mà chẳng nhẫn tâm làm?
Kỳ thật Lăng Dịch Hằng tính sai không phải là coi trọng nàng, mà là lúc đầu tìm nàng cùng diễn kịch, để cho nàng gặp mặt Lạc Tử Tịch. Kỳ thật, cuộc sống bình thản giống như Lăng Dịch Hằng, nhiều tiền lại có diện mạo, sớm hay muộn cũng sẽ muốn ngoại tình. Mà cục diện như hiện tại chính là giúp Lăng Dịch Hằng mau chóng ngoại tình mà thôi. Nàng tiểu nhân vật nhỏ như vầy, thôi thúc một chút, khụ khụ, nước chảy thành sông, thuận lý thành chương.
Lăng Dịch Hằng không cự tuyệt được Nhan Tiêu, chỉ có thể đi theo Nhan Tiêu, hy vọng giải hòa cùng Lạc Tử Tịch chỉ còn lại trên người Nhan Tiêu. Hiện tại Lạc Tử Tịch không để ý hắn, hắn chỉ có thể thông qua Nhan Tiêu để biết ý nghĩ của Lạc Tử Tịch, dù sao ngày hôm qua Lạc Tử Tịch cùng một chỗ với Nhan Tiêu, hai nữ nhân trong lúc đó hẳn là nói rất nhiều chuyện, hắn có thể mượn cơ hội nói chuyện phiếm với Nhan Tiêu tranh thủ tìm ra phương pháp giải hòa với Lạc Tử Tịch. Đánh ra chủ ý này, Lăng Dịch Hằng lái xe theo sau xe Nhan Tiêu.
Ở trong một nhà hàng, Lăng Dịch Hằng gọi món, nói thật hắn còn chưa ăn sáng, Lạc Tử Tịch không ở nhà hắn cũng lười làm, càng không có tâm tư làm, một lòng nghĩ chờ ở bên ngoài trước công ty Lạc Tử Tịch, cùng Lạc Tử Tịch giải thích tốt chuyện ngày hôm qua, cho nên vẫn không có chú ý tới mình vẫn chưa ăn sáng. Thời điểm bữa sáng đặt trước mặt hắn, hắn mới cảm giác được đói bụng. Mà Nhan Tiêu, ngồi đối diện hắn chỉ kêu một ly cà phê, thảnh thơi uống, bộ dáng không giống như muốn cùng hắn đàm thoại sự tình. Lăng Dịch Hằng cũng không quản nhiều như vậy, trước đem bữa sáng ăn, ăn no bàn cũng không muộn, dù sao Nhan Tiêu còn ngay tại trước mặt hắn.
"Ta... Ta cũng không biết như thế nào. Nhan Tiêu, ngươi nói Tử Tịch giúp ta, ta biết sai lầm rồi, ta... Ta... Kia cũng là kìm lòng không được, nhất thời khống chế không được mới như vậy. Nhan Tiêu, ngươi phải tin tưởng ta, ta không có phản bội hôn nhân của ta cùng Tử Tịch, lúc đó chỉ là ngoài ý muốn."
"Để làm chi muốn ta tin tưởng ngươi, ta cũng không phải lão bà ngươi."
Nhan Tiêu cố ý xem nhẹ lời Lăng Dịch Hằng nói, chỉ cần chọn một câu trả lời, nàng biết trong lòng Lăng Dịch Hằng nghĩ cái gì.
Hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay nàng. Lăng Dịch Hằng, đây chính là người tự tìm, cũng không nên trách ta. Khóe miệng Nhan Tiêu xả ra một nụ cười không có ai biết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT