Trận chiến chùa Hàn Sơn có được kết cục mĩ mãn nhất.

Thế giới này vốn dĩ không có bi kịch, chỉ là người sống trên thế giới thiếu đi chút hi vọng, trong mắt thiếu đi ánh sáng nên mới vui vẻ bước vào bóng tối, sống trong cô độc, vĩnh viễn không thấy mặt trời.

Có người chết trong trận chiến này.

Có người sống đến giây phút cuối cùng.

Từ trận chiến với nhà họ Mục ở Thiên Thành, chạy tới biên cương bão tuyết ngàn dặm, sau khi quay về lại chiến đấu với chùa Hàn Sơn. Cả quá trình này, Vu Kiệt chưa được nghỉ ngơi chút nào, cho nên, anh muốn nghỉ ngơi một chút. Trên trực thăng cùng Dương Cẩm Tú trở về thủ đô, anh chợp mắt một lát, vừa nhắm mắt liền vang lên tiếng hít thở đều đều, nặng nề chìm vào giấc ngủ.

Dương Cẩm Tú cẩn thận đặt đầu Vu Kiệt vào vai mình, sau đó, cô cũng dựa vào trán Vu Kiệt ngủ thϊế͙p͙ đi.

Đây là lúc cô cảm thấy yên tâm nhất trong nửa tháng này.

Cũng là lúc Vu Kiệt cảm thấy yên tâm nhất trong một tháng này.

Trong lúc bọn họ đang ngủ, võ giới lại xảy ra biến động.

Mười phút sau, sau trận chiến tổ chức Đệ nhất quét sạch chùa Hàn Sơn, một trăm bức ảnh được truyền từ Quốc Phái đến cả võ giới.

Là người trong võ giới, cho dù là giang hồ truyền thừa hay gia tộc truyền thừa, hầu như đều nhận được một tin tức ngay lúc này.

Một tin tức khiến mọi người chấn động!

Chùa Hàn Sơn, một trong ba thánh địa Phật giáo…diệt vong!

Hơn nữa trong tin tức này còn đưa ra ba tội trạng!

Thứ nhất: Lão hòa thượng chùa Hàn Sơn, Tứ Đại Thánh Tử, lão tăng người phong vương cùng với một số đệ tử khác đã dùng sức mạnh võ giới xuống núi đối phó với người thường, phạm vào cấm kị của võ giới, tội ác tày trời, đáng bị trừng trị!

Thứ hai: Chùa Hàn Sơn không có bằng chứng lại muốn vu khống anh hùng biên giới quốc gia, Lang Vương Vu Kiệt, vi phạm nghiêm trọng quy ước của thế tục và võ giới ở thế kỉ trước, phạm vào mười cấm kị lớn, xử lí theo phán xét của Quốc Phái, tuyệt đối không nhân nhượng!

Thứ ba: Giang hồ truyền thừa chưa được cho phép, tự ý cấu kết với tội phạm lão hòa thượng chùa Hàn Sơn tiến hành cuộc chiến không công bằng với Võ thánh Diệp Lâm, vô cùng khinh thường sức mạnh của Quốc Phái. Hôm nay lấy danh nghĩa Quốc Phái, tuyên cáo thiên hạ, trận chiến chùa Hàn Sơn, đợi đến khi Võ thánh hồi phục, Quốc Phái nhất định điều động hết nhân lực, tuyên chiến với từng môn phái trong giang hồ truyền thừa có liên quan tới trận chiến này!

Muốn đấu, thì đấu!

Xem thử nắm đấm của ai cứng hơn!

Đương nhiên, sau câu nói này còn bồi thêm một câu nữa!

Một câu cực kì ngông cuồng!

Một câu khiến cả võ giới run sợ trong lòng!

Một câu, cứng rắn hơn cả Quốc Phái, khiến người khác nghi ngờ liệu có phải Quốc Phái có thêm một người phong vương hay không!

Quốc Phái!

Trận chiến này, dù là môn phái trong giang hồ truyền thừa không nguyện ý tham gia cũng phải đưa toàn bộ đệ tử đến văn phòng Quốc Phái…chịu đòn nhận tội!

Không chiến, được!

Vậy thì đến để xin lỗi!

Võ thánh Diệp Lâm là người của Quốc Phái, âm thầm lén lút hợp tác với nhau bắt nạt người của Quốc Phái, còn muốn đẩy ông ta vào chỗ chết, vậy thì đừng trách Quốc Phái không nể tình.

Muốn xin lỗi cũng phải đến trước mặt võ giới, trước mặt thế tục, quỳ xuống nhận tội!

Xin lỗi một cách quang minh chính đại!

Soạt!

Ngay khi mọi người xem đến câu cuối cùng, trong lòng đều mơ hồ sinh ra một ý nghĩ.

Trời đất võ giới này…lại thay đổi rồi.

Quốc Phái, muốn vùng lên!

Sau tin tức này lại một tin tức chấn động nữa xuất hiện trước mắt mọi người!

Đệ tử chân truyền của Võ thánh, cậu chủ đứng đầu nhà họ Lý ở thủ đô, Vu Kiệt, dùng sức mạnh cá nhân giết chết Tứ Đại Thánh Tử trong trận chiến chùa Hàn Sơn!

...

Kinh hãi!

Kinh hãi!

Vô cùng kinh hãi!!!

Ngay lúc này, mỗi ngóc ngách trong đất nước, phàm là người của võ giới nhìn thấy tin tức này đều hít một ngụm khí lạnh.

“Sao…sao có thể? Vu Kiệt này…anh ta…anh ta vậy mà lại là đệ tử chân truyền của Võ thánh! Trời đất, anh ta còn dùng sức mạnh của mình để giết chết Tứ Đại Thánh Tử sao? Tôi đang nằm mơ hả?”

“Không, không phải anh nằm mơ! Lẽ nào anh chưa nhìn thấy thi thể của Tứ Đại Thánh Tử kia hả? Trên đầu mỗi người đều có một viên đạn của Vu Kiệt!”

“Đúng, trong ba tội trạng kia đã làm rõ thân phận thật sự của Vu Kiệt, không những vậy anh ta còn là lưỡi dao sắc của đất nước, là Vương của Lang Nha làm rúng động thế giới, khiến hai giới thế tục khϊế͙p͙ sợ năm năm trước!”

Từng thân phận, mỗi một cái đều khiến bọn họ kinh ngạc.

Cậu chủ của hào môn quyền lực nhất thế tục.

Anh hùng biên cương của nhóm Long Tiễn đứng đầu quốc gia, Lang Vương làm hai giới lớn trong thế giới sợ mất mật!

Còn là đệ tử chân truyền của người phong thánh hàng đầu, Võ thánh Diệp Lâm!

Đỉnh thật!

Nhưng…

Khiến người khác ngạc nhiên không chỉ có một.

Chính vào lúc bọn họ kinh ngạc, một thân phận khác lại được đưa ra ánh sáng.

“Đám người đần độn các anh, nắm thông tin chậm quá, tôi đã nghe hết rồi, Vu Kiệt kia không chỉ là đệ tử chân truyền của Võ thánh Diệp Lâm mà còn là đệ tử chân truyền của Thánh y Mặc Bạch, bệnh viện sư đoàn 4 thủ đô đều lan truyền tin tức này!”

“Cái gì? Vãi thật, duyên phận chó má gì vậy, thằng nhóc này kiếp trước cứu cả thế giới à? Giấu giếm nhiều thân phận như vậy, còn là đệ tử chân truyền của cả Võ thánh và Thánh y”.

“Con mẹ nó, tôi nói các anh nghe, thằng nhóc này dựa vào hai ngọn núi lớn của võ giới, dựa vào Võ thánh và Thánh y, tương đương với con đẻ của Quốc Phái đấy, ngoại trừ điều này, gia tôc còn là hào môn thủ đô đứng đầu thế tục, nhà họ Lý đứng đầu đất nước, hưởng toàn bộ lợi ích của thế tục và võ giới, ôi mẹ ơi!”

“Thôi, các anh sao chỉ quan tâm thận phận của anh ta vậy? Lẽ nào các anh không quan tâm thực lực của anh ta? Anh ta dùng sức mạnh của mình giết chết Tứ Đại Thánh Tử đấy, vãi cả yêu nghiệt!”

“Yêu nghiệt tu đạo nha, đúng vậy đúng vậy, ông đây con bà nó bây giờ mới kịp phản ứng, anh ta giết chết Tứ Đại Thánh Tử, cái này gọi là gì?”

“Quadra Kill, giết bốn nha, trời ơi, là thật sao? Tứ Đại Thánh Tử năm năm trước đã đạt tới cảnh giới ám kình tầng 7, nghe nói lúc bế quan đã bước vào hóa kình hơn mười năm, thằng nhóc Vu Kiệt kia giết chết Tứ Đại Thánh Tử, không phải cảnh giới của anh ta cũng nằm trên cảnh giới hóa kình đấy chứ?”

“Đợi đã, trên cảnh giới hóa kình, anh ta mới mấy tuổi đầu!”

“25 tuổi, 25 tuổi, ông đây tra rồi, thằng nhóc đó mới 25 tuổi thôi!”

“Phụt!”

“Phụt!”

“Phụt!”

“Hụp…”

Người hơn người, tức chết người.

Có người phun một ngụm máu ngay tại chỗ.

Có người hít sâu một hơi, cảm giác đã đi hết đời người.

25 tuổi, tông sư hóa kình!

Yêu nghiệt!

Yêu nghiệt mà!

Nhìn xem võ giới từ cổ chí kim có mấy người đạt tới hóa kình trước 30 tuổi, mà thành tựu của những người đó trước nay đều là người phong vương phong thần!

Từ xưa đến nay, thời đại bây giờ, anh là người đầu tiên.

Cũng có thể nói, chỉ cần tên đệ tử chân truyền của hai vị Y Võ thánh này không chết, thì tương lai nhất định sẽ phong vương, nếu có thể vượt qua lôi kiếp, phong thần cũng không phải là tham vọng gì.

Cho nên...

“Đáng sợ!”

“Thật đáng sợ!”

“Mẹ, con muốn đầu thai lần nữa”.

“Con cũng muốn”.

“Con nữa”.

Lúc này, sau khi nhận thức được điều này, hầu như ai cũng đều muốn tự sát đầu thai chuyển kiếp, mẹ ơi, đùa gì vậy!

Trong thế tục, dựa vào gia tộc đứng đầu.

Trong võ giới, dựa vào Quốc Phái, sau lưng còn có Võ thánh Diệp Lâm, người đứng đầu dưới cấp bậc phong vương.

Mấu chốt là bản thân anh còn có thiên phú cực kì yêu nghiệt.

Vu Kiệt này…

Anh là...thiên mệnh chi tử!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play