Trên các bản tin thời sự, báo chí, Internet đều tràn ngập thông tin về thành phố nổi tiếng về kinh tế này.
Chẳng ai nghĩ rằng, vì 20 triệu nhỏ nhoi mà hội trưởng Lý của Hội thương nghiệp Vạn Hải lại làm ra những chuyện trái với nhân thường đạo lý.
Chẳng ai nghĩ rằng, đội trưởng Lục của tổ tác chiến kinh tế, người mà thường lên ti vi nói lên những điều chính nghĩa, lại là hạng dơ bẩn như vậy!
Chẳng ai nghĩ rằng....
Nghĩ rằng!
Đứa con nuôi xuất thân từ nông thôn, đã từng tòng quân, nhập ngũ của nhà họ Vu, lại có thân phận thật sự là cậu chủ của gia tộc hào môn thượng lưu bậc nhất ở thủ đô – nhà họ Lý!
“Choang!”
Một âm thanh lớn vang lên, món đồ cổ bằng sứ Thanh Hoa trị giá hơn hai triệu đồng vỡ tung tóe khắp sàn trong sảnh biệt thự sang trọng.
Nằm trong một trang viên ở đâu đó ở phía Tây Bắc thủ đô, một thanh niên mặc vest, ánh mắt đầy vẻ độc ác, đang thở hổn hển, như phát điên ở trong sảnh. Khuôn mặt giận dữ, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm. Những món đồ cổ trong toà biệt thự đều bị hắn ta ném vỡ để trút giận, hầu như tất cả đều vỡ vụn!
Đầy mặt đất.... tan hoang!
Một đống... hỗn độn!
“Vu Kiệt!”
“Vu Kiệt!”
“Vu Kiệt!”
Hắn ta giận giữ hét lớn, không ngừng lặp đi lặp lại cái tên này.
Hai vệ sĩ canh gác ở cửa đưa mắt nhìn nhau, khóe mắt không giấu được sự sợ hãi, kể từ lúc bọn họ đi theo cậu Thượng Quan đến nay, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy người luôn bình tĩnh như hắn ta lại phẫn nộ đến vậy!
Người này, chính là thiên tài xuất chúng trăm năm có một của nhà Thượng Quan.
Cái gọi là xuất chúng, chính là hắn ta không cần dựa vào sự trợ giúp của gia đình, hắn ta đã hoàn thành hết chương trình học cấp ba từ lúc chưa đầy mười tuổi, hai mươi tuổi trở về từ nước ngoài, chính là một thiên tài chân chính!
Mà lúc này, vì một bài báo, một nguồn tin tức, danh tính của người mà hắn ta luôn xem như con kiến được tiết lộ, Thượng Quan Bắc lại tức giận vô cùng!
Xương bàn tay kêu răng rắc, như tiếng đá bị nghiền thành mảnh nhỏ trong máy nghiền đá.
Hắn ta trừng mắt, tơ máu trong mắt chằng chịt như mạng nhện, che kín cả ánh nhìn!
Dù thế nào hắn ta cũng không nghĩ rằng, tên tiểu tử quê mùa nhà họ Vu lại là cậu chủ của nhà họ Lý?
Đùa đấy ư?
Đây là ông trời đang đùa giỡn hắn ta ư?
Vì sự việc ở Giang Thành ầm ĩ, và cũng vì Lý Châu- ngôi sao lấp lánh nhất của giới kinh tế ở thủ đô trong một thế kỷ nay, đã đích thân điều tra vụ án, sức ảnh hưởng của tờ báo này hoàn toàn vượt qua dự đoán của mọi người, khiến mọi người vô cùng sửng sốt!
Mà Lục Chấn Hoa do chính tay mình bồi dưỡng nên, cũng bị hủy hoại trong tay Lý Châu!
Tiền đồ bị hủy hoại hoàn toàn!
Càng đừng nói đến hội trưởng Lý!
“Cậu chủ....”
Ngay lúc Thượng Quan Bắc còn đang tức giận vì tin tức này, quản gia có mái tóc bạc trắng, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, đi vào trong biệt thự, vẻ mặt nghiêm túc, hơi hơi cúi người.
“Cậu chủ!”
“Nói!”, Thượng Quan Bắc liếc nhìn quản gia, nhưng cũng không để ông ta vào mắt, hắn bước đến bên sô pha rồi rót một ly rượu vang, ngồi vắt chéo hai chân, ánh mắt lạnh lùng nhìn tờ báo trên bàn, cùng với..... mật lệnh có được từ tổ tình báo của nhà Thượng Quan.
Có lẽ...
Cũng không phải là mật lệnh!
Trước mắt, sau khi Vu Kiệt gọi Lý Châu là cô, danh tính của anh cũng được công bố rộng rãi, toàn bộ tầng lớp thượng lưu ở thủ đô đang bị sốc vì danh tính này.
Nghe trong giọng nói tràn đầy thái độ khó chịu, quản gia chỉ mỉm cười nói: “Ông chủ bảo tôi đến nói cho cậu một tin tức!”
“Nói!”
Thượng Quan Bắc vẫn cho là không có chuyện gì.
Sau đó, quản gia lấy trong túi ra một tập tài liệu, nhẹ nhàng đặt xuống bàn, trầm giọng nói: "Văn phòng chi nhánh ở Thiên Thành sẽ sớm được khai trương, ông chủ muốn cậu khởi hành ngay lập tức, tới chi nhánh ở Thiên Thành làm người quản lý nội bộ!"
Soạt!
Lời vừa nói ra, ngay lập tức, Thượng Quan Bắc kinh ngạc tột độ!
Chi nhánh... ở Thiên Thành!
Làm quản lý nội bộ ư?
Đường đường là cậu chủ của nhà Thượng Quan, một trong bốn gia tộc lớn, lại làm quản lý nội bộ ư?
Đây là muốn hạ bậc sao?
Thượng Quan Bắc lạnh lùng hỏi: “Tại sao?”
Quản gia trả lời: “Sau khi chuyện ở Giang Thành truyền ra, trong gia đình đã lập tức triển khai hội nghị thảo luận, đám người dòng thứ đều biết Lục Chấn Hoa và hội trưởng của Hội thương nghiệp Vạn Hải là người của cậu, cho nên...”
“Cho nên, bỏ xe bảo vệ tướng sao?”
Thượng Quan Bắc cười tự giễu, lúc lợi dụng được thì gọi cậu chủ, cậu chủ, lúc không còn lợi dụng được, thì bỏ đi!
Đương nhiên!
“Chắc không chỉ có nguyên nhân này đâu nhỉ!”, Thượng Quan Bắc hỏi.
Quản gia gật đầu: “Ông cụ Lý vẫn còn sống, chúng ta...không nên động vào, khi nhận được tin tức ở Giang Thành, ông chủ liền lệnh cho tôi đi điều tra chuyện ở Hương Thành, nhà họ Mạnh bị tiêu diệt, cùng là vì bọn họ động đến một người trẻ tuổi tên là Vu Kiệt!”
“Bao gồm cả chuyện xảy ra lần này ở Giang Thành, ông chủ nói, nên dứt thì dứt, không phải chịu loạn, sau khi thân phận của người trẻ tuổi kia được tiết lộ, trong gia tộc càng ngày càng có nhiều người bất mãn với cậu!”
“Vì sự hòa bình của gia tộc, vì để cho nhà Thượng Quan không dẫm theo vết xe đổ của nhà Hiên Viên, tất cả mọi người trong gia tộc đều quyết định, cho nhà họ Lý một lời giải thích, cho Lý Châu một lời giải thích, cho cậu thanh niên kia, một lời giải thích!”
“Ha...”
Không đi vào vết xe đổ?
Nhà Hiên Viên?
Mấy người ngu xuẩn nhà Hiên Viên sao có thể so sánh được với tôi?
Không phải là nhà họ Lý sao?
Thượng Quan Bắc cảm thấy bất công, không phục, nhưng hắn ta không dám tức giận.
“Cho nên, điều chuyển tôi đi, là lời giải thích mà bố tôi muốn cho nhà họ Lý à?”
“Vâng!”, quản gia không phủ định: “Hai tiếng trước, người ở Mật Điệp Tư của nhà họ Lý đã tiêu diệt một nửa tổ tình báo của nhà Thượng Quan chúng ta, nhà Thượng Quan không thể chịu thêm tổn thất nào nữa!”
“Mong cậu chủ hiểu cho!”
“Hiểu?”
Thượng Quan Bắc đặt ly rượu xuống, đá mạnh chân xuống đất, hất ngược cái bàn.
Ngay lập tức, báo giấy, máy tính, điện thoại đều cùng ly rượu rơi bừa bộn trên mặt đất!
“Tất cả đều quyết định thay tôi, nếu tôi không hiểu, còn có thể làm gì?”
“Lần này, tôi nhận, mắt tôi đúng là mù, không điều tra kĩ thân phận của hắn, nhưng mong ông nói với bố tôi, nói với đám người tiểu nhân kia, tôi nhận, không có nghĩa là tôi yếu kém, lần sau....”
“Không, tuyệt đối không có lần sau, Vu Kiệt này, tôi nhớ hắn rồi!”
“Hắn xong rồi!”
Cũng như Thượng Quan Bắc khi biết tin.
Toàn bộ tầng lớp thượng lưu ở thủ đô cũng đang thảo luận về vấn đề này.
"Này này, anh nghe gì chưa? Người đánh nhà Hiên Viên ở khách sạn Holy Sky lần trước, tên là Vu Kiệt, hóa ra là cậu chủ đời thứ ba của nhà họ Lý!"
“Ai mà chưa nghe chứ, chuyện cười của tổ tác chiến kinh tế, người trong nhà đã kể rồi, tôi biết, người có can đảm tát cho cậu ba nhà Hiên Viên một cái tát thì có thể có xuất thân đơn giản sao? Nói là lính bếp núc trong quân đội, nói là xuất thân nông thôn, đều là nói dối!”
“Chẳng trách, chẳng trách, chẳng trách đêm đó một mình anh ta có thể huy động đến nhiều người máu mặt, tôi đã nói rồi, việc này không đơn giản như vậy!"
"Này, lúc đầu ông cụ Lý sở dĩ bước vào nhà họ Lâm rồi để nhà họ Lâm tự giải tán, là do nhà họ Lâm... khiêu khích Vu Kiệt sao?"
"Cũng có thể, hình như tôi nghe nói cậu chủ nhà họ Lâm đã từng cùng cậu chủ nhà họ Mạnh, một trong bốn gia tộc lớn ở Hương Thành, cùng đến Giang Thành, hình như còn bị đánh gãy chân, phải dùng trực thăng đưa về, có vẻ là cũng là Vu Kiệt! "
"Anh nói như vậy, tôi cũng nhớ tới cách đây không lâu, nhà họ Mạnh hình như cũng bị tiêu diệt rồi!"
Càng nói càng sốc!
Trong cuộc trò chuyện của mọi người, bọn họ phát hiện ra rằng người lúc đầu là anh lính nấu cơm trong quân đội, người có xuất thân nông thôn, Vu Kiệt!
Lại làm ra nhiều chuyện như vậy!
Anh.... là cậu chủ duy nhất của nhà họ Lý!
Tên là.... Vu Kiệt
Vào lúc này, nhân vật chính của cuộc thảo luận của mọi tầng lớp xã hội ở thủ đô đang ngồi trong biệt thự của nhà họ Cao, ngồi ở vị trí chủ tọa, nhìn lên bàn!
Lý Châu...
- ---------------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT