Vu Kiệt nhướng mày, tỏ vẻ rất kinh ngạc: “Nhà Thượng Quan?”  

Hôm qua anh mới gặp Thượng Quan Bắc và đã bắt hắn ta đền tội.  

Hôm nay người của gia tộc Thượng Quan đến, hiển nhiên là muốn đích thân đến cầu xin tha thứ.  

Hơn thế nữa, người đến chính là ông cụ Thượng Quan.  

Quả thật rất nể mặt anh!  

Tuy nhiên…  

“Không gặp!”  

Vu Kiệt dứt khoát từ chối.  

Quản gia sửng sốt, sau đó gật đầu rồi xoay người rời đi.  

Vu Kiệt biết rõ Thượng Quan Phiệt đến để làm gì.  

Ông ta biết Thượng Quan Bắc đã nhận tội và chịu trừng phạt, dù đến cầu xin anh thì cũng vô dụng mà thôi!  

Và ông ta cũng biết kết cục của Thượng Quan Bắc sẽ do pháp luật quyết định, có tìm anh cũng chẳng được gì.  

Phòng khách nhà họ Lý…  

Ông cụ Thượng Quan – Thượng Quan Phiệt đang lo lắng đi qua đi lại trong phòng.  

Ông ta không ngồi được, và cũng không muốn ngồi.  

Cho đến bây giờ, gần như đối với đồ của nhà họ Lý, ông ta đã hình thành cảm giác kháng cự.  

Vẻ mặt ông cụ Thượng quan tràn đầy lo lắng, vừa nghĩ đến cháu mình, lại nghĩ đến nhà Thượng Quan, trong lòng ông ta càng thêm khó chịu.  

Có ai ngờ gia tộc Thượng Quan danh tiếng lại rơi vào tình cảnh này.  

Không chỉ bị người ở thủ đô nhạo báng, người dân cả nước cũng đã bắt đầu khiêu khích, châm chọc bọn họ.  

Nhất là trong khoảng thời gian này, ông ta biết rất rõ những chuyện đã xảy ra với gia tộc mình.  

Bị tất cả mọi người chế giễu, Thượng Quan Phiệt cũng mất hết thể diện.  

Hiện tại, nhà Thượng Quan đã bị tổn thất nặng nề, có thể nói là đang kéo hơi tàn.  

Còn chưa hết… có rất nhiều người đang lăm le muốn nuốt chửng bọn họ.  

Nếu như nhà họ Lý lên tiếng giúp thì tất cả mọi chuyện có thể sẽ được cải biến.  

“Gia chủ Thượng Quan!”  

Đúng lúc này, quản gia từ cửa bước vào với nụ cười chuyên nghiệp trên môi.  

Giọng của ông ta tựa như một giọt cam lộ tưới mát trái tim đã rạn nứt của Thượng Quan Phiệt.  

“Sao rồi?” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play