Đó chính là số điện thoại của quản gia.  

Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn, có lẽ quản gia đang đứng túc trực ở bên ngoài.  

Ông Châu vẫn đang gọi điện thoại, một tay hung hăng chỉ vào Vu Kiệt, nói: “Mày đợi đấy!”  

Vu Kiệt không thèm để ý, anh chỉ cười khẩy rồi lắc đầu.  

Lúc anh đi vào câu lạc bộ này thì đã giải quyết tất cả những tên canh gác ngoài đó rồi.  

Sẽ không có ai đến làm phiền cả!  

Hôm nay anh phải tính sổ!  

“Quản lý Châu, sao vậy, có người đến không, lẽ nào không có ai đến đối phó tên khốn không có mắt này sao?”  

Một cô gái xinh đẹp sốt ruột nói.  

Bây giờ xảy ra chuyện lớn rồi, Thượng Quan Bắc bị tát một tát vô cùng thô bạo, không phải chuyện thường nữa!  

Giống như trời sắp sập vậy!  

Ông Châu tức giận đùng đùng trừng mắt nhìn Vu Kiệt: “Yên tâm đi, hôm nay tên này chỉ có một kết cục!”  

Nói đến đó, cuối cùng điện thoại cũng được kết nối.  

“Alo, quản gia, mấy người còn đợi gì nữa, nhanh vào đây đi, có kẻ đánh cậu chủ Thượng Quan của mấy người đây này!”.  

Ông Châu hét lên.  

Tuy nhiên, bên kia chỉ hờ hững đáp lại một câu.  

“Xin lỗi, cậu chủ của chúng tôi chỉ có một người, không phải họ Thượng Quan!”  

Ông Châu ngạc nhiên nhìn vào màn hình điện thoại, ông ta khẽ cau mày, không biết chuyện gì đang xảy ra.  

“Tút tút tút…”  

Điện thoại cúp rồi.  

Trên mặt ông Châu lộ ra vẻ hoảng sợ.  

Đây không phải là giọng nói của vị quản gia đó…  

Vậy quản gia đâu rồi?  

Lúc này, ông ta mới chợt nhận ra, đây là một cuộc tấn công có kế hoạch, hơn nữa đối phương có rất nhiều người.  

Ở đại sảnh này, chỉ có một người!  

“Mấy người không gọi được ai đến phải không, vậy thì tôi làm tiếp chuyện của tôi đây”.  

Vu Kiệt bình tĩnh nói, phong thái của anh giống như đang chuẩn bị thẩm vấn, nhìn Thượng Quan Bắc hỏi: “Tao đang đợi câu trả lời của mày đấy, mày biết không?” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play