Nhà họ Hạ.  

Trước từ đường rộng lớn uy nghiêm của nhà họ Hạ.  

Hạ Viên quỳ gối trước mặt mọi người trong gia tộc, sắc mặt vô cùng khó coi.  

Bị tất cả các thành viên trong nhà họ Hạ quở trách, loại chuyện như thế này, hắn ta không muốn trải qua lần thứ hai.  

Nhưng…  

Viên đá đó rất quan trọng đối với nhà họ Hạ, song hắn ta đã khiến mọi chuyện hỏng bét.  

Ai ai trong nhà họ Hạ cũng đều rất phẫn nộ.  

Ông cụ Hạ ngồi trên ghế chính giữa, đôi mắt hơi híp lại trên khuôn mặt già nua.  

"Đây chính là ý trời sao? Ý trời muốn chúng ta đứng ở phía đối lập với nhà họ Lý, phải không?"  

"Vị lão tổ kia thật sự chọn tên tạp chủng nhà họ Lý sao?"  

Câu nói này của ông cụ Hạ giống như một đốm lửa nhỏ, thổi bùng lên sự tức giận của mọi người trong nhà họ Hạ.  

Viên đá này đáng lẽ thuộc về nhà họ Hạ, nhưng lại bị Vu Kiệt lấy đi mất.  

Không ai nghĩ đây là ý trời.  

Thậm chí bọn họ còn cảm thấy Vu Kiệt là một tên cướp đã cướp đi những gì thuộc về họ.  

Đây chính là đang lấy đi vận may của họ!  

"Nhà họ Lý ức hiếp người quá đáng, cậy thế có quan hệ với Quốc Phái và tổ chức Đệ Nhất nên muốn làm gì thì làm sao?"  

"Nếu là ngọc nát đá tan, thì e là nhà họ Lý cũng phải tự mình cân nhắc chừng mực!"  

"Thưa gia chủ, mối thù này không thể không báo!"  

“Gia chủ!”  

“Gia chủ!”  

Rất nhiều người trong nhà họ Hạ lần lượt đứng lên, ai nấy cũng đều lộ ra vẻ tức giận.  

"Nhà họ Lý bất nhân thì đừng trách chúng ta bất nghĩa!"  

Ông cụ Hạ chậm rãi nói, giọng điệu lạnh như băng khiến người khác không khỏi rùng mình.  

Bên trong từ đường, bầu không không khí u ám khiến ai cũng phải run rẩy. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play