*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hắn ta lục tìm những số điện thoại khác, cuối cùng cũng tìm thấy.
Đây là số điện thoại của Lưu Bát.
Là thuộc hạ của hắn ta.
Hắn ta rất tự nhiên mà nhấn nút gọi đi, muốn hỏi xem rốt cuộc đã ra tay hay chưa.
Tuy nhiên…
“Tút, tút, tút…”
Một loạt âm thanh vang lên, Thượng Quan Bắc lại một lần nữa nghe những âm thanh này.
Sắc mặt hắn ta chuyển từ tức giận sang lo lắng, cuối cùng là hoảng sợ.
Hắn ta chậm rãi đặt điện thoại xuống, nhìn cuộc gọi không được kết nối trên màn hình điện thoại, cả người rơi vào trạng thái hoàn toàn sửng sốt.
Hắn ta nhận ra một điều.
“Xảy ra chuyện rồi!”
Đây là thuộc hạ của Thượng Quan Bắc, chỉ cần là điện thoại của hắn ta, Lưu Bát sẽ nghe điện thoại ngay.
Nhưng…
Bất kể là Lưu Bát, hay là Yến Thái, đều không nghe điện thoại.
Hắn ta biết, nhất định có yếu tố bên ngoài ngăn cản, khiến bọn bọ không tài nào liên lạc với mình được.
“Lẽ nào…bị bắt rồi sao?”
Thượng Quan Bắc nuốt nước bọt một cách nặng nề, kinh ngạc nói.
“Vù vù…”
Lúc này, gió rít càng mạnh hơn.
Toàn bộ cây cối trong sân đều bị gió thổi xiêu vẹo.
Lá vàng thi nhau rơi xuống đất kêu xào xạc theo gió.
Không chỉ mỗi lá vàng, ngay cả những chiếc lá màu xanh, chỉ cần đến thời điểm cũng đều bị gió thổi rơi xuống.
Những chiếc lá rơi vương vãi khắp mặt đất, thấm đượm nỗi buồn đọng lại trong sân.
Tim Thượng Quan Bắc đập thình thịch, ngày càng đập nhanh hơn.
Hắn ta hiểu rõ, nếu như hai người này bị bắt thì sẽ có hậu quả gì.
Cũng biết người có khả năng bắt được bọn họ nhất là ai.
Lưu Bát thì thôi đi.
Nhưng thân phận của Yến Thái, hắn ta hiểu rất rõ.
Bất kể là tổ chức nào, cũng đều liên quan đến nhà họ Lý.
Nếu như Yến Thái bị bắt, thì cũng có nghĩa là mọi chuyện hắn ta làm cũng sẽ bị lộ tẩy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT