Đệ tam thập bát chương: Đây là tựa của một chương đã bị khóa




Ăn xong cơm tối Nhậm Bình Sinh liền lên lầu đi tắm, Nhậm Yên Vũ ở trong phòng làm bài tập. Thời tiết đang lạnh, ngâm mình trong bồn tắm là một chuyện thật sự rất hạnh phúc.


Nhậm Bình Sinh nhắm hai mắt thư thích ngâm mình trong bồn tắm, mái tóc dài cũng trầm trong nước, dáng người xinh đẹp như ẩn như hiện dưới làn nước trong suốt, trên làn da trắng nõn còn đọng lại vài giọt nước, được tẩy rửa càng tỏa ra sáng bóng nhẵn nhụi. Thân thể thiếu nữ còn chưa trưởng thành hoàn toàn, cho nên bộ ngực giấu trong nước vẫn còn vẻ ngây ngô, nhưng cơ thể ngây ngô thiếu nữ cũng tự có sức hút riêng, ngực nàng rất đơn giản, không có rũ xuống chán nản, da dẻ cũng tinh tế, mái tóc ướt sũng bám vào gò má, hàng lông mi buông dài, ngũ quan tinh xảo, mang theo chút sắc bén, lộ rõ tính khí không phải là tốt của Nhậm Bình Sinh.


Tay chân chuyển động dưới nước, kéo ra những làn sóng gợn, Nhậm Bình Sinh mở mắt ra, nhíu mày nhìn cửa phòng tắm.


"Tỷ tỷ. . ." Ngoài cửa truyền đến tiếng của Nhậm Yên Vũ.


Hàng chân mày Nhậm Bình Sinh lúc này mới giãn ra, nhưng vẫn cảnh giác hỏi: "Sao vậy?"


"Tỷ tỷ quên mang khăn tắm à?" Giọng nói của Nhậm Yên Vũ ngoài cửa nghe có vẻ hí hửng, dường như rất vui vẻ.


Giọng của Nhậm Yên Vũ là vui vẻ, nhưng ở bên trong Nhậm Bình Sinh lại có chút khẩn trương. Nàng nhanh chóng nhìn bốn phía xung quanh, xác định không thấy chiếc khăn tắm của mình đâu, không thể làm gì khác hơn là nói: "À, đúng là không có mang, ngươi đặt ở cửa, ta tắm xong sẽ ra lấy." Tuy đều là con gái, tuy tiểu quỷ này đã sống cùng mình hơn mười năm, nhưng hôm nay cảm giác của Nhậm Bình Sinh đối với Nhậm Yên Vũ đã khác, cho nên đương nhiên không muốn trần truồng cứ như vậy xuất hiện trước mặt Nhậm Yên Vũ. Nhậm Bình Sinh tự nhận hôm nay có thể đè nén tình cảm của mình xuống, có thể yên ổn sống cùng Nhậm Yên Vũ đã là không dễ dàng, vô phương làm ra chuyện càng tệ hơn. Cho nên lúc này nàng không hy vọng Nhậm Yên Vũ vào trong.


Đáng tiếc Nhậm Yên Vũ ngoài cửa hoàn toàn không nghĩ thế, giống như không nghe đến lời cự tuyệt của Nhậm Bình Sinh, vẫn rất vui vẻ rất hí hửng nói: "Nhưng mà tỷ tỷ đi ra sẽ bị cảm." Lúc nói đến đây, Nhậm Bình Sinh đã nghe tiếng Nhậm Yên Vũ xoay nắm cửa.


Theo bản năng Nhậm Bình Sinh lặn người xuống nước, chỉ lộ đầu ra.


Nhưng mà cũng may, lúc vào tắm Nhậm Bình Sinh đã khóa cửa phòng.


"Tỷ tỷ, sao ngươi lại khóa cửa? Ta không thể vào đưa khăn được." Nhậm Yên Vũ ngoài cửa có chút ủy khuất kêu to.


"A, thói quen, ngươi đặt khăn tắm ở cửa là được rồi." Nhậm Bình Sinh vả mồ hôi, gấp gáp đứng dậy, xem ra hôm nay đã được định trước là không thể tắm rửa yên ổn rồi, Nhậm Bình Sinh cảm thấy tim mình đã đập bình bịch bình bịch, tiếp tục tắm thật sự rất nguy hiểm, nhanh đi ra thôi.


Theo tiếng nước, cơ thể lả lướt của Nhậm Bình Sinh đã hiện ra. Mái tóc đen dài bám trước ngực và sau lưng, đường cong trên tấm lưng thon cùng bộ ngực đã hơi nảy nở phối chung với mái tóc đen tuyền lộ ra nét tươi trẻ.


Gương mặt vốn luôn nghiêm túc bởi vì có chút luống cuống cùng hơi nóng trong phòng tắm làm cho đỏ ửng, nhìn qua vô cùng mê người, đôi môi trơn bóng thấm nước, trông non mềm muốn cắn.


Bởi vì luôn nghiêm túc, mùa hè cũng ăn mặc quần áo nghiêm túc, cho nên da của Nhậm Bình Sinh hoàn toàn không có vết cháy nắng, tuy làn da nàng không có thiên sinh lệ chất như Nhậm Yên Vũ, nhưng bởi vì không có bị quá nhiều tia tử ngoại và bụi bẩn tàn phá, cho nên cũng bóng loáng như ngọc bích.


Nhậm Bình Sinh vội vội vàng vàng cầm lấy khăn mặt lau cơ thể mình, ngay lúc nàng lau được một nửa, cánh cửa phòng tắm vốn bị khóa đột nhiên kêu "cạch" một tiếng.


". . ." Nhậm Bình Sinh đứng hình, cái âm thanh chẳng lành này là. . .


"Tỷ tỷ, ta tìm được chìa khóa rồi, đưa khăn tắm cho ngươi." Nhậm Yên Vũ đẩy cửa phòng tắm ra, chiếc khăn nắm trong tay, vẻ mặt cười ấm áp xuất hiện trong phòng tắm.


Quả nhiên là tiếng cửa phòng tắm bị mở!


"Đùng!" Nhậm Bình Sinh bị hành động của Nhậm Yên Vũ dọa sợ lập tức lại nhảy vào trong nước.


"Không phải ta nói đặt ở cửa là được rồi sao!" Bởi vì bị dọa hết hồn, vốn tính khí không tốt lúc này khẩu khí của Nhậm Bình Sinh đã vô cùng tệ, trốn dưới nước bất mãn quát về phía Nhậm Yên Vũ.


"Nhưng trời lạnh như vậy ra ngoài lấy khăn tắm thật sự sẽ bị cảm." Nhậm Yên Vũ bị Nhậm Bình Sinh quát, liền ủy khuất mắt cũng đỏ hoe.


Nhậm Bình Sinh ở trong nước rất bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: "Được rồi được rồi, vậy ngươi để khăn tắm trên giá đi."


"Ò." Nhậm Yên Vũ ủy khuất ôm khăn tắm, ủy khuất đi đến bên chiếc giá. Bộ dạng đó thật sự rất đáng thương khiến Nhậm Bình Sinh cảm thấy có chút không đành lòng.


Khi nàng đang suy nghĩ xem một lát ra ngoài có cần đối xử Nhậm Yên Vũ tốt chút hay không thì nhìn thấy Nhậm Yên Vũ đã đặt khăn lên giá bàn chân trượt một cái, cả người đổ về phía bồn tắm.


"Wa!"


"Tiểu Vũ?!" Mắt thấy Nhậm Yên Vũ sắp ngã xuống, Nhậm Bình Sinh lập tức vội vàng nhảy lên, vươn hai tay ra đón lấy.


"Này là tiếng nước sau khi có người nhảy lên"


"Này là tiếng nước đổ xuống"


"Này là tiếng Nhậm Yên Vũ kêu Wa"


"Này là tiếng Nhậm Bình Sinh kêu ui da"
*Edit vô nghĩa? Nó chính là vô nghĩa!


Nước trong bồn tràn ra ngoài, bọt nước văng khắp nơi, Nhậm Bình Sinh cố gắng lắm rốt cuộc cũng đỡ được Nhậm Yên Vũ, nhưng mà vẫn ngã vào bồn tắm cùng Nhậm Yên Vũ.


Cũng may hai người đều khá ốm, Nhậm Bình Sinh lại có thần lực trời ban, thân thủ nhanh nhẹn, cho nên tuy có ngã vào bồn tắm, nhưng hai người không có bị thương.


Nước đầy trong bồn tắm, lúc ngã vào cả đầu Nhậm Bình Sinh đều chìm trong nước, cho nên nàng hoàn toàn không biết bộ dạng chật vật ngày hôm nay, chờ đến khi nàng ngẩng đầu lên, liền thấy Nhậm Yên Vũ đang nằm trên người mình.


"Tỷ tỷ~ " Nhậm Yên Vũ nằm trên người Nhậm Bình Sinh, đôi chân mảnh khảnh chen giữa hai chân nàng, cả người đều ướt sũng, mái tóc xoăn dài bết trên vai trên gương mặt nhỏ nhắn, đôi môi khẽ nhếch, hai mắt ngập nước, gương mặt đã vốn có vẻ khuynh thành, hôm nay kề gần như là sát mặt Nhậm Bình Sinh.


"Bùm!" Nhậm Bình Sinh chỉ cảm thấy đầu mình vang một tiếng, đầu óc hoàn toàn không thể suy nghĩ được gì, đôi mắt trừng rất to nhìn Nhậm Yên Vũ, hai tay theo bản năng muốn đẩy Nhậm Yên Vũ ra, nhưng mới nhúc nhích, vậy mà lại phát hiện hai tay của mình đã dán trên bộ ngực nhỏ mềm mại của Nhậm Yên Vũ.


"Sao Tiểu Vũ chỉ mặc áo lá?!" Khoảnh khắc ấn tới một cái, Nhậm Bình Sinh gần như kêu lên 'Trời lạnh đừng có ăn mặc ít như thế' rồi, hai mắt nhịn không được liếc nhìn ngực Nhậm Yên Vũ một chút, bởi vì chỉ mặc mỗi áo lá, cả người lại ướt đẫm, thân hình Nhậm Yên Vũ toàn bộ đều được vẽ ra, bộ ngực nhỏ cũng loáng thoáng hiện ở trước mắt Nhậm Bình Sinh, tuy ngủ cùng nhau nhưng bởi vì có ý nghĩ không thuần khiết với muội muội, đã rất lâu Nhậm Bình Sinh không dám nằm quá gần Nhậm Yên Vũ bình thường đi ngủ đều mặc pijama, thậm chí mùa hè cũng tách chăn ra mà ngủ, làm gì có tình cảnh này?!


"Tỷ tỷ. . ." Giọng nói êm dịu phát ra từ trong đôi môi khẽ nhếch của Nhậm Yên Vũ, truyền vào tai Nhậm Bình Sinh, "Vì muốn đi tắm, cho nên mới thay." Nói như vậy, dường như có hơi khó chịu Nhậm Yên Vũ động động hai chân. Vốn đã dây dưa cùng một chỗ bởi vì nhúc nhích nhẹ này, chân của Nhậm Yên Vũ trực tiếp cọ qua nơi tư mật của Nhậm Bình Sinh.


"A. . ." Có lẽ bởi vì cấm dục quá mức, cả người Nhậm Bình Sinh rất kỳ lạ nhạy cảm vô cùng, một cái cọ sát như vậy đã khiến Nhậm Bình Sinh nhịn không được run rẩy, âm thanh khẽ khàng từ trong môi nàng thoát ra, khiến Nhậm Bình Sinh hận không thể tát mình một cái!


Đang làm cái gì vậy?!


"A~~~ tỷ tỷ~~~~ " Nhậm Yên Vũ lại còn không có dự định buông tha Nhậm Bình Sinh, nước trong bồn liên tục chấn động, tay chân Nhậm Yên Vũ bên dưới lại bắt đầu nhúc nhích, cố ý vô ý chạm lên thân thể Nhậm Bình Sinh. Khiến cho Nhậm Bình Sinh càng đỏ mặt tới mang tai, cả người run rẩy.


"Tiểu Vũ, ngươi đứng lên trước!" Giọng nói có hơi hổn hển, cũng may sức bình tĩnh của Nhậm Bình Sinh không phải ai cùng tuổi cũng có thể sánh bằng, tuy cơ thể bị Nhậm Yên Vũ chạm tê dại cả rồi, nhưng nàng vẫn nhịn xuống lời gần tràn ra khỏi miệng, quay qua Nhậm Yên Vũ nghiêm túc nói.


"Nhưng mà tỷ tỷ. . . ta đau." Nhậm Bình Sinh đã bình tĩnh, thế nhưng lời nói của Nhậm Yên Vũ lại mềm dẻo quấn lấy câu dẫn người đến chỗ chết. Cơ thể dán chặt trên người Nhậm Bình Sinh vẫn không nhúc nhích.


"Đau? Có phải đụng bị thương không?"


"Không có bị thương, nhưng khi nãy có đụng vào đâu đó, hiện tại hơi đau không nhúc nhích được." Gương mặt nhỏ xinh xắn nhẹ nhăn lại, tỏ vẻ mình thật sự có đau, không phải là không muốn đứng dậy.


Nhậm Bình Sinh cau mày: ". . ." Nàng không thể không nghi ngờ tính chân thật trong lời Nhậm Yên Vũ.


"Tỷ tỷ~~~~ " Giọng nói không chỉ êm ái mà còn mang theo quyến rũ, trong lòng thuần khiết muốn câu dẫn người ta.


Cho nên mặc dù Nhậm Bình Sinh hoài nghi tính chân thật trong lời Nhậm Yên Vũ nàng cũng không có lòng dạ đi suy nghĩ ứng phó đối phương, cho nên vội vàng ôm lấy Nhậm Yên Vũ đứng lên trước.


Cho nên Nhậm Bình Sinh rất bất đắc dĩ ôm thắt lưng Nhậm Yên Vũ. . .


"A~~ tỷ tỷ. . ."


". . ." Ta van ngài đừng có kêu như vậy, coi như ta xin ngươi đó tiểu tổ tông! Nhậm Bình Sinh nhịn không được liếc mắt xem thường.


Eo của Nhậm Yên Vũ một chút thịt thừa cũng không có, trơn lán mảnh khảnh, ôm một vòng là vừa đủ. Nhậm Bình Sinh cau mày, chăm chú gạt bỏ tất cả các loại huyễn tưởng không thuần khiết, nâng Nhậm Yên Vũ đứng dậy từ trong bồn tắm, sau đó dùng khăn tắm giúp nàng lau người, sau đó bồng về giường của mình.


Nhậm Bình Sinh cảm thấy rất đau khổ, Nhậm Yên Vũ cảm thấy rất khoái trá, đương nhiên, bởi vì nàng đã rất nhiều năm không có nhìn thấy Nhậm Bình Sinh trần trùng trục xuất hiện trước mặt mình, cảnh sắc ấy thật là mê người.


Cho nên Nhậm Yên Vũ thấy rất khoái trá.


"Tỷ tỷ. . ."


"Cái gì?"


"Tỷ tỷ vóc người ngươi thật đẹp."


". . ." Mặt Nhậm Bình Sinh đỏ tới mang tai! Cấp tốc chạy về phòng tắm.


"Nhậm Yên Vũ, lần sau ta tắm ngươi mà tiến vào nữa ta đánh ngươi!"


Nhậm Yên Vũ ghé vào giường, nhìn Nhậm Bình Sinh chạy vào phòng tắm, vui vẻ vô cùng.


Đôi mắt cong cong đột nhiên trở nên lạnh lẽo, híp lại thành một đường.


Cho nên, tỷ tỷ là của mình, dù là ai có ý đồ gì với tỷ tỷ, nàng cũng sẽ không buông tha cho hắn.








===
╮(◔_◔)╭ bạn Vũ dụ thụ nguyên cục, sau này muốn áp bạn Sinh editor nghĩ dùng võ thôi là không đủ! Trong cơ thể chút xíu đó là nguyên một con Gorilla! Làm nó thẹn nó lại vật cho chết tươi không chừng. Team bạn Sinh vững tin! Kèo này rất khó ăn! (Mặc dù biết thừa tính của Bổn Điểu rồi, nhưng vững tin!!!)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play