Trở lại trên xe, Sở Ấu Cơ giải thích, lo lắng Cung Thanh Hạ bị cảm lạnh, chỉnh lại nhiệt độ trong xe ấm hơn chút.
"Ý của em chính là, vì tỷ tỷ, chuyện gì em cũng nguyện ý làm."
Nếu như nàng đồng ý lộ diện, đã sớm phối hợp cùng biên tập gặp mặt độc giả.
"Thái độ của tôi thế nào, em cũng biết rồi." Cung Thanh Hạ khởi động xe.
Ủng ướt, quần cũng ướt tới cẳng chân.......
Sở Ấu Cơ nhìn thấy đau lòng, quay đầu về phía sau xe xem ------------ chiếc xe này là nàng đặt riêng, biết trong xe có thiết kế tủ đứng, bên trong có thể để chút đồ dự phòng ------- nếu như Cung Thanh Hạ chuẩn bị sẵn, lúc này có thể mang quần áo ra thay.
Cung Thanh Hạ nhìn ra tâm tư của tiểu nữ sinh, "Không cần tìm, không có." Nàng không để đồ dự phòng trong xe.
"............." Sở Ấu Cơ quay đầu trở lại, trầm mặc chốc lát, "Nếu như hội đồng quản trị tạo áp lực cho tỷ, em sẽ tự mình tới nói rõ." Vẻ mặt kiên định.
Cung Thanh Hạ cũng chưa đưa ra lời bình.
Sở Ấu Cơ thấy nàng ngầm thừa nhận, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tiết học đầu tiên sau kì thi cuối kì, giáo viên chủ nhiệm đang đứng trên bục giảng thông báo những công việc trước kì nghỉ đông, trong phòng học, ngoài bầu không khí vui sướng, còn có đẩy đủ các sắc thái ---------- các bạn học ngồi phía dưới mặc dù vẫn ngồi tại chỗ nghe, nhưng tâm trí đã sớm bay ra ngoài.
Hai tay Sở Ấu Cơ giữ quai hàm, đôi mắt lóe sáng ---------- không sai, bầu không khí hồng phấn này chính là trái tim Sở Ấu Cơ bay ra.
Trở về sắp xếp một hồi, cùng với Thanh Hạ tỷ tỷ nghỉ phép, bay tới Hà Lan.........
Tiết học cuối kì kết thúc, bắt đầu kì nghỉ đông, Chu Tiểu Kiều ôm lấy vai Sở Ấu Cơ xé gió rét đi băng băng trong vườn trường, vừa đi vừa nói, "Ấu Cơ đi với Chu lão sư tới thành phố B ăn tết đi."
Sở Ấu Cơ cười, "Không được, nghỉ hè sang năm em đi." Dừng một chút, "Chu lão sư có thể mang Cổ tỷ tỷ đi a, năm ngoái nàng theo Diêu tỷ tỷ đón năm mới."
"Cổ Lệ Tiệp nói không muốn tới," Chu Tiểu Kiều đá bay một viên đá nhỏ, nhíu mày, "Có điều, nhà tôi không phải nơi nàng muốn đến là đến."
"Chu lão sư không đồng ý?"
"Tạm thời thì không phải." Chu Tiểu Kiều lắc đầu, "Tôi còn đang suy nghĩ." Đi ra cổng trường, Chu Tiểu Kiều bỗng dưng dừng bước lại, "Ấu Cơ, em cảm thấy Cổ Lệ Tiệp này có bối cảnh thế nào? Tôi có một cảm giác -------- chuyện xảy ra với nàng gấp hai lần chúng ta gộp lại."
Sở Ấu Cơ choáng váng, "Ý lão sư là? Cổ tỷ tỷ cũng xuyên qua cổ đại?" .
Truyện Gia Đấu"Không, em nghĩ quá rồi," Chu Tiểu Kiều xua tay, "Ý của tôi là -------- những chuyện nàng trải qua trong cuộc sống hiện tại phải gấp đôi những chuyện chúng ta cùng trải qua hai đời." Xoay mặt nhìn Sở Ấu Cơ, "Em tin hay không?"
Sở Ấu Cơ lục lại hình ảnh liên quan tới Cổ Lệ Tiệp trong đầu, gật đầu, "Em cũng cảm thấy vậy......"
Đang nói, Lam Hạo Hiên chạy tới, "Ấu Cơ!" Giang Hiểu Tĩnh cùng mấy nam sinh khác đứng phía sau hắn cười, nhưng chưa đi cùng tới đây.
Tôi tin tưởng em tự có chừng mực.
Chu Tiểu Kiều nhìn Sở Ấu Cơ đầy ẩn ý, làm thành tư thế nghe điện thoại, ý chính là, 'có gì liên hệ qua điện thoại', quay lưng rời đi --------- "Chu lão sư cướp bạn gái của Hạo Hiên," Giang Hiểu Tĩnh ----- người mang trong mình tư tưởng bách hợp vô cùng lớn đã lưu truyền toàn bộ trường THPT 14 biết, Chu Tiểu Kiều vẫn chưa trực tiếp đứng ra 'can thiệp'.
Đương nhiên, có thể thanh thản rời đi như vậy, căn bản vẫn xuất phát từ tín nhiệm với Sở Ấu Cơ.
Sở Ấu Cơ cười yếu ớt nhìn về phía Lam Hạo Hiên, "Hạo Hiên, có chuyện gì sao?"
Lâm Hạo Hiên chân thành nói, "Chúng ta vừa đi vừa nói," lo lắng Sở Ấu Cơ từ chối, vội vã bổ sung, "Có một tin tốt muốn nói cho bạn biết." Nói xong liền đi lên trước.
"Tin tức tốt?" Sở Ấu Cơ đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Lam Hạo Hiên quay đầu lại, "Cậu mình muốn kết hôn."
Lam Hạo Hiên có 3 cậu..... chỉ còn lại cậu ba vẫn chưa kết hôn....... chính là Tần Thành........... chẳng lẽ?
Tim Sở Ấu Cơ như bị ai đó bóp nghẹt, đuổi theo Lam Hạo Hiên, "Quả là tin tức tốt........ không biết cậu của bạn......"
"Người mợ sắp cưới này Sở Ấu Cơ cũng biết." Thấy Sở Ấu Cơ chịu đi theo mình, khuôn mặt điển trai của Lam Hạo Hiên hiện lên ửng hồng, "Chính là tỷ tỷ từng cứu bạn ---------- bạn biết không? Nàng còn là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn."
"Ân." Sở Ấu Cơ miễn cưỡng cười cợt, "Mình cũng từng nghe qua."
"Nguyên Đán ngày ấy, ông bà ngoại mình, còn có cậu cả, cậu hai, mẹ mình, còn có cậu ba, cùng người nhà tỷ tỷ kia đã đồng ý."
Nguyên Đán?....... Ngày đó mình theo tỷ tỷ tới công ty chế tác hoạt hình....... Chẳng lẽ ngày hôm đó tỷ tỷ cố tình tránh đi trận chiến lớn sao?
Trong lòng Sở Ấu Cơ tràn ngập làn sóng ôn nhu, tiếp theo có chút đau lòng, không ngờ rằng tỷ tỷ vẫn bị ba mẹ bức hôn như vậy........
Lam Hạo Hiên nói tiếp, "Mình nghe mẹ nói, lúc đầu ba của tỷ tỷ kia không đồng ý, nói là phố lớn ngõ nhỏ lưu truyền chuyện cậu ba là công tử đào hoa, ông ngoại mình liền nói, cậu ba nhà mình tuy rằng nổi danh ăn chơi, nhưng bản chất vẫn là người đơn thuần, xưa nay chưa động tới chuyện kia, một khi yêu ai, liền yêu một đời............ Cật lực khuyên bảo, còn nói, nếu kết hôn xong cậu ba làm điều gì có lỗi với tỷ tỷ, toàn gia sẽ làm chủ cho tỷ tỷ, cậu ba còn quỳ xuống, xin thề không phụ lòng vợ tương lai, ba của tỷ tỷ kia thấy Tần gia thành tâm muốn kết thân như vậy, liền gật đầu đáp ứng."
Sở Ấu Cơ cúi đầu yên lặng nghe, không nói lời nào.
Lam Hạo Hiên khom lưng nhìn chăm chú Sở Ấu Cơ, "Ấu Cơ?" Muốn xác nhận lại xem tiểu nữ sinh có nghe mình nói chuyện hay không.
"Ân." Sở Ấu Cơ ngẩng đầu lên, đầu tiên là cười với Lam Hạo Hiên, "Bạn có khát hay không? Mình mời bạn uống trà sữa." Không đợi Lam Hạo Hiên đáp lời, trực tiếp đi tới quán trà sữa bên đường, quay đầu lại, "Bạn thích vị gì?"
Lam Hạo Hiên xoa xoa gáy, cười khúc khích, "Vị khoai môn đi."
Hai người cầm hai ly trà sữa đi trên đường, Lam Hạo Hiên nói, "Mình rất thích mợ tương lai kia."
"........ Thật không?"
"Đúng vậy," Lam Hạo Hiên nghiêm túc nói, "Bởi vì nàng từng cứu bạn, hơn nữa lại xinh đẹp, còn có năng lực hơn người."
"Mình cũng rất thích nàng."
"Thật không?" Lam Hạo Hiên vui vẻ cười, "Mình cũng đoán được là bạn yêu quý nàng ấy, vì lẽ đó đặc biệt đưa tin tức tốt này tới cho bạn."
Sở Ấu Cơ cười, "....... Cảm ơn Hạo Hiên."
Sau bữa cơm chiều, Sở Ấu Cơ nói với Lâm phu nhân, "Bà ngoại, cháu muốn đến nhà Thanh Hạ tỷ tỷ một chút."
Lâm phu nhân cũng không cảm thấy bất ngờ, "Cũng nên duy trì quan hệ," đứng lên, "Đừng đi tay không." Vào phòng lấy ra hai hộp quà tinh xảo, "Đây là quà chủ tịch trước đây đi nước ngoài về biếu bà, cháu mang cho bọn họ đi."
Sở Ấu Cơ đang có tâm sự trong lòng, không lên tiếng, chỉ gật gù.
Nửa giờ sau.
Cung mẫu cười nghênh đón Sở Ấu Cơ vào nhà, "Ôi, đến là tốt rồi, còn mang theo quà cáp làm gì."
Trong phòng khách, Cung ba ba cùng Cung Thanh Hàn đang ngồi bồi tiếp Tần Thành, thấy Sở Ấu Cơ tới, đều đứng dậy.
Một năm không gặp, trưởng thành không ít, càng ngày càng xinh đẹp thoát tục.....
Trái tim Cung Thanh Hàn trật một nhịp, cả người ngây dại.
"Ấu Ấu." Cung ba ba cười vẫy tay, "Mau tới đây ngồi."
Tần Thành cũng đứng lên, ném ánh mắt dò hỏi về phía Cung mẫu, "Vị này chính là?"
Thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần như bước ra từ thần thoại.......... Không phải chính là cô bé năm ngoái đạp xe hồng phấn đứng cản trước mui xe hắn sao? Mấy ngày trước Lam Hạo Hiên từng nói, "Cậu, nếu như cậu cũng giống cháu, lên cấp 3 động tâm vì một người, nhất định sẽ không làm nhiều việc ngu xuẩn như vậy." Cô bé mà Hạo Hiên thích chính là cô bé trước mắt này.
Mặc dù có ấn tượng sâu sắc với Sở Ấu Cơ, nhưng Tần Thành vẫn chưa biết thân phận của tiểu nữ sinh ------ lại quen biết Cung gia sao?
Sở Ấu Cơ không đợi Cung mẫu mở miệng, liền đi tới bên cạnh Tần Thành, "Xin chào, tôi tên Sở Ấu Cơ." Tự giới thiệu mình xong, hào phóng ngồi đối diện với vị trí của hắn.
"Xin chào, tôi là Tần Thành." Không biết có phải ảo giác hay không, Tần Thành có cảm giác cô bé này có tâm ý xem thường mình, bởi vậy quyết định hạ uy của nàng, báo họ tên xong bổ sung thêm, "Tổng giám đốc tập đoàn Đạt Tần ---- Tần Thành."
"Ha ha," Cung Thanh Hàn nở nụ cười, hắn đến bây giờ vẫn chán ghét ứng cử viên cho vị trí em rể này, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội làm Tần Thành xấu mặt, "Nếu như anh đã giới thiệu cặn kẽ như vậy, tôi cũng thay Ấu Ấu bổ xung một hồi," ánh mắt dịu dàng nhìn Sở Ấu Cơ, tiếp theo hướng về Tần Thành nói, "Nàng chính là chủ tịch của tập đoàn Hi Sở ------------ Sở Ấu Cơ."
Nụ cười trên môi Tần Thành lập tức cứng đờ, nửa ngày trời mới thu lại được nụ cười, "Hóa ra là chủ tịch Sở Ấu Cơ đại giá quang lâm, thất kính thất kính!" Trong lòng âm thầm hối hận, vừa nãy giới thiệu cặn kẽ như vậy, càng tự chuốc thêm nhục nhã cho mình, nghĩ đến việc Hạo Hiên được Tần lão tiên sinh coi trọng, nếu như cùng với Sở Ấu Cơ thành một đôi, dựa vào tài lực mạnh mẽ của Hi Sở, chỉ sợ không tới 10 năm sẽ hình thành tư thế bức vua thoái vị với hắn, trong lúc nhất thời, mồ hôi lạnh ứa ra ------ trước đây vẫn luôn cảm thấy Hạo Hiên đần độn, là tiểu hài tử không chút tâm tư, bây giờ mới biết tiểu hài tử này không đơn giản như vậy.
Sở Ấu Cơ biết rõ còn cố ý dò hỏi, "Tần tổng một ngày kiếm bạc tỷ, sao có thể rảnh rỗi đến Cung gia như vậy?"
Nghe Lam Hạo Hiên nói Tần Thành muốn kết hôn với Cung Thanh Hạ, nàng vốn là muốn đến Cung gia thám thính thực hư, không nghĩ tới oan gia ngõ hẹp, gặp ngay tình địch tại trận.
"Tôi cũng không rảnh rỗi gì." Tần Thành cười tươi xán lạn, "Vừa nãy tôi đang cùng bố mẹ vợ tương lai đàm luận chuyện đính hôn."
"Thì ra là như vậy." Sở Ấu Cơ khẽ mỉm cười gật gù, tiếp theo lạnh lùng nói, "Không biết Tần tổng muốn kết hôn với ai a?"
"Ahaha, " Tần Thành cười to, "Sở chủ tịch thật hài hước, Cung gia chỉ có một mình Cung Thanh Hạ là con gái, ngài nói tôi muốn đính hôn với ai đây?" Cảm thấy cô bé này đang cố ý làm khó mình.
"Có đúng không?" Sở Ấu Cơ ưu nhã nở nụ cười, "Thanh Hạ tỷ tỷ đồng ý rồi sao?"
Một câu nói ra khỏi miệng, sắc mặt Tần Thành cùng Cung gia lập tức biến đổi ------- Cung Thanh Hạ vẫn luôn tỏ thái độ cương quyết với hôn sự này, tâm mọi người đều đang lơ lửng.
Sở Ấu Cơ làm vẻ vô tội, giả vờ chớp mắt không hiểu nhìn xung quanh, "Sao vậy?"
Không đến cổ vũ cho Tần Thành này, còn đến phá............
Trong lòng Tần Thành vọt lên lửa giận, nhưng mặt vẫn không biến sắc, "Thanh Hạ là một người sống nội tâm, chưa nói ra rõ ràng, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng......"
"Đúng, đúng, đúng." Cung mẫu ở một bên phụ họa, "Thanh Hạ kỳ thực đã sớm đồng ý, chẳng qua là ngượng ngùng chưa nói ra mà thôi."
Tác giả có lời muốn nói: cặn bã nam nổi bong bóng, ╮(╯▽╰)╭