Sở Ấu Cơ chạy đuổi theo đến đỏ bừng mặt, khăn quàng cổ trước ngực cũng bị tuột ra ------ khăn quàng cổ hôm nay nàng đeo chính là khăn mà Cung Thanh Hạ đưa cho nàng, bé ngoan đeo chiếc khăn dày như vậy chạy một đoạn đường dài ----- rõ ràng không khả thi chút nào.
Cung Thanh Hạ dường như không nghe thấy, bước chân không nhanh không chậm, kiên định ném cho Sở Ấu Cơ bóng lưng thanh tú lạnh lùng.
Vẫn là Đường Tuyết Nhu xoay người cười vẫy tay với đứa bé kia, "Ấu Cơ!", bước chân cũng không dừng lại, vẫn duy trì tốc độ với Cung Thanh Hạ.
"Mệt lắm phải không?" Lúc Sở Ấu Cơ chạy đến bên người Đường Tuyết Nhu, Đường Tuyết Nhu đưa tay sờ đầu nàng.
"Vâng..........." Sở Ấu Cơ há miệng thở dốc, đến nửa ngày mới nói, "Thanh Hạ tỷ tỷ?" ngẩng đầu nhìn Cung Thanh Hạ, ánh nắng mùa thu chiếu vào mỹ nhân lạnh lùng kia, càng làm cho nàng trở lên tươi đẹp.
Cung Thanh Hạ vẫn làm như không nghe thấy, nhìn về phía trước, cũng không liếc mắt nhìn nữ sinh chút nào.
Cô làm sao vậy? Vì vừa rồi Ấu Cơ ngồi cùng với mỹ nhân đầu nấm mà cô ghét nên giận chó đánh mèo Ấu Cơ sao?
Đường Tuyết Nhu nhìn Cung Thanh Hạ một chút, ngược lại cười với đứa bé, "Thể lực của em như vậy cũng không ổn đâu, rõ ràng là thiếu vận động, sau này phải luyện tập thể thao nhiều một chút."
"Vâng." Sở Ấu Cơ gật gù với Đường Tuyết Nhu, vẫn đang nhìn Cung Thanh Hạ, nhìn chốc lát không được đáp lại, môi trên cắn môi dưới, đưa tay kéo một cánh tay Cung Thanh Hạ, "Thanh Hạ tỷ tỷ giận rồi?"
"Không hiểu." Cung Thanh Hạ nhếch môi gằn từng chữ, "Tôi tại sao phải tức giận?" Giọng nói lạnh đến thấu xương.
"Chờ một chút, chờ một chút," rốt cục Đường Tuyết Nhu phát hiện ra điều gì đó không đúng, tay chân múa may loạn xạ, "Hai người các ngươi, quan hệ từ lúc nào thành ra như vậy?"
Sở Ấu Cơ từ trước đến giờ vẫn luôn nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của Đường luật sự, đây là lần đầu tiên nhìn thấy nàng hoạt bát như vậy, không khỏi mím môi cười cười.
Cung Thanh Hạ cũng mỉm cười, nhưng rất nhanh thu nụ cười lại, lại là một khuôn mặt lạnh như băng.
Sở Ấu Cơ định đổi chủ đề, "Tuyết tỷ tỷ, hai người," nói tới chỗ này nhìn sang Cung Thanh Hạ một chút, "Tại sao lại ở chỗ này?" Rõ ràng hai người không ở gần đây.
"Tôi có hẹn với nàng," Đường Tuyết Nhu thu tay chân về, "Nàng liền đến tòa khách sạn trên đường này ngồi đợi tôi."
Sở Ấu Cơ lập tức sáng tỏ --------- nhất định là tỷ tỷ đi từ nhà mình ra, đến đây cho gần.
"Nói xong chính sự, tôi liền lôi nàng đi dạo một chút, sau đó liền nhìn thấy em ngồi với vị lão sư kia........"
"Ha ha," Sở Ấu Cơ cười lúng túng, "Như vậy". Cười cảm kích với Đường Tuyết Nhu.
Một trận gió thu kéo theo lá vàng thổi tới, nhân tiện thổi khăn quàng cổ của nàng che đi tầm mắt, Cung Thanh Hạ đưa tay đem khăn quàng cổ của nàng vòng qua sau gáy, thế cuộc trong nháy mắt thay đổi.
Sở Ấu Cơ nghiêng đầu nhìn Cung Thanh Hạ, cười khúc khích.
Cung Thanh Hạ hắng giọng một cái, "Như vậy được không?"
Sở Ấu Cơ lệch đầu ném ra dấu chấm hỏi, "Hả?"
"Bỏ lại lão sư, bạn trai, bạn học, một mình chạy ra đây?"
Bạn trai????
Sở Ấu Cơ đỏ ửng mặt lên, "Đó là lớp trưởng lớp em..........."
"Vậy sao?" Đường Tuyết Nhu rất có hứng thú, "Hóa ra thằng bé muốn thổ lộ với em là lớp trưởng lớp em hả?"
Sở Ấu Cơ lắc đầu, "Không phải đâu, bọn họ nói giỡn thôi."
"Có nam sinh theo đuổi là chuyện tốt, chứng tỏ Sở Ấu Cơ rất được yêu quý." Đường Tuyết Nhu nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của nàng, liền lên tiếng trấn an, "Không phải gấp gáp phủ nhận như vậy."
Sở Ấu Cơ, ".............."
Nửa giờ sau.
Sau khi đưa Sở Ấu Cơ về nhà, hàn huyên chốc lát với Lâm phu nhân xong, cáo từ đi ra ngoài, Đường Tuyết Nhu nghiêm mặt hỏi Cung Thanh Hạ, "Việc kia, cô quyết định thế nào?"
Cung Thanh Hạ nói, "Phái vệ sĩ âm thầm bảo vệ trên đường." Ngữ khí nhẹ như mây gió, nhưng vẫn mang theo uy nghiêm.
Đường Tuyết Nhu gật gù, "Hiện tại chỉ có thể làm như vậy."
Hai người vừa nãy không phải là đi dạo, mà là khảo sát xung quanh trường học cùng nhà ở của Sở Ấu Cơ.
Là Cung Thanh Hạ đề nghị Đường Tuyết Nhu đi cùng.
Sở Ấu Cơ đứng ở cửa sổ nhìn theo bóng lưng hai người, thầm nghĩ, 'Thanh Hạ tỷ tỷ sẽ không giận mình chứ?"
Aizzz, Tiểu Kiều, cô thật khiến em hao tổn tâm trí.............
Nghĩ đến nụ hôn lên trán ở cửa hàng đồ ngọt kia, Sở Ấu Cơ thở dài, thân thể dán chặt lên tường, đầu nghiêng sang một bên, hai tay vô lực mở rộng, ngẩng đầu nhìn lên trời!
Tuy nói là trong lúc vô tình làm ra động tác như vậy, thế nhưng -------- thật giống với tư thế tội phạm bị đóng đinh trên giá chữ thập thời Trung Cổ đi.
"Ơ? Tiểu Kiều lại gửi một bình luận?"
Mở laptop ra, vốn là chuẩn bị đọc lời bình luận trước, lại phát hiện có thêm một bình luận mới trong 《 Xuân Thu nơi đây 》, Sở Ấu Cơ há miệng tạo thành vòng tròn.
Đối chiếu thời gian đăng bình luận kia, chỉ trước lúc nàng gọi cho Tiểu Kiều một chút..... Nếu như gọi sớm hơn một chút......... Được rồi, cái này không quan trọng, quan trọng là -------- Tiểu Kiều thực sự có tài văn chương!
Tuy rằng không dám so với Tào Tháo, nhưng lúc Sở Ấu Cơ đọc bình luận Chu Tiểu Kiều đăng công kích mình, như là Tào Tháo đang thưởng thức tài hoa của Trần Lâm viết 《 Hịch Văn thảo phạt Tào Tháo 》 năm đó.
Lúc ở cổ đại kia, hai người cũng từng tỷ thí ở 'Tẩu Nguyệt Lương', kết quả Tiểu Kiều trả lời ít hơn nàng 1 câu, nhưng lần tỷ thí đó không nói lên điều gì, nếu như Tiểu Kiều cùng đi thi với nàng, ai đỗ đầu Tân Khoa Trạng Nguyên cũng rất khó nói, nhìn bình luận trước mắt, văn phong tao nhã trôi chảy, quả thực tuyệt vời.
Đương nhiên, không chỉ mình Sở Ấu Cơ thưởng thức tài hoa của Chu Tiểu Kiều, ánh mắt của độc giả cũng sáng như tuyết ------ dưới bình luận của Chu Tiểu Kiều, cũng có lời chê bai trách móc, cũng có người thán phục tài văn chương thoát tục của nàng, 'tài văn chương có thể sánh ngang với Manh Nhược' vân vân......
Những bình luận này càng làm cho bình luận của chu Tiểu Kiều được đưa lên top 1, thậm chí còn được đăng lên Weibo, rồi các trang web cá nhân khác, một tuần sau lan tràn trên các diễn đàn văn học, nửa tháng sau thậm chí còn thu hút chú ý của chuyên gia, vô hình chung truyền bá cho 《 Xuân Thu nơi đây 》, tăng số lượng người đọc lên gấp 10 lần, đặt mua sách tăng đến 5 lần, Biên tập cao hứng đến nỗi không ngậm miệng vào được, thậm trí các fan hâm mộ ở xa ngàn dặm cũng gửi quà đến cho Manh Nhược, chất thành như núi.
_____________________________
Mình tìm được chương 41 rồi, hihi, đúng như dự đoán, toàn thịt ahihi, à mà tiện tiết lộ luôn, kiếp này Sở Ấu Cơ công được lên một chút các bạn nhé ^.^/ cơ mà sau này vẫn là vạn năm thụ T____T
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT