"Tin! Ta tin!" Tiểu Mạch cười rộ lên, tiểu thư bây giờ lợi hại như vậy, nàng nói luôn luôn là đúng. Mặc dù điều này trái ngược với quan niệm của cả thế giới, nhưng nàng tin tưởng tiểu thư! Bản thân tiểu thư nàng không phải chính là một ví dụ sao?
Dung Mị mỉm cười, mặc dù có chút có chút ngốc nghếch đáng yêu nhưng chỉ cần trung thành và tin tưởng nàng là được rồi.
"Ngươi đi lấy giấy bút, ta viết cho ngươi một bộ công pháp để tu luyện."
Tiểu Mạch vui mừng chạy đi, lúc trở về trên tay còn ôm một xấp giấy.
Dung Mị dựa theo trí nhớ viết ra công pháp tu luyện nhiều hệ linh căn, có cái này thì thiên phú chẳng còn là vấn đề nữa.
Viết xong nàng đem giấy đưa cho Tiểu Mạch, "Học thuộc rồi hủy đi, tuyệt đối không bao giờ được tiết lộ cho người khác!"
Không phải nàng ích kỉ không muốn chia sẻ, nhưng bộ công pháp này thật sự nghịch thiên! Nếu người khác biết được sự tồn tại của nó, e là sẽ mang đến không ít phiền toái.
Tiểu Mạch nhận lấy, cẩn thận như cầm trân bảo. Nàng sẽ không để tiểu thư thất vọng.
......
Buổi trưa.
Dung Mị ngồi trên bàn ăn cơm, Tiểu Mạch cũng ở một bên vùi đầu ăn.
Nô tỳ vốn là không thể ngồi ăn cùng bàn với tiểu thư nhưng Dung Mị không có tư tưởng phong kiến nên bắt nàng cùng ăn. Ban đầu Tiểu Mạch sống chết không chịu, nhưng hơn một tháng, nàng cũng dần quen thuộc.
Dung Mị nhìn cửa sổ nắng chói, chống cằm nói:"Hửm? Sao hôm nay đột nhiên yên tĩnh vậy?" Đám nữ nhân kia nhanh như vậy đã đình chiến rồi sao?
Tiểu Mạch giải thích:"Tiểu thư, ngươi quên rồi sao? Tối nay là Bách Hoa Hội đó, bọn họ đều bận chuẩn bị rồi, không rảnh đi gây sự đâu."
Bách Hoa Hội? Trong trí nhớ quả thật có sự kiện này.
Bách Hoa hội tổ chức vào mùa xuân, tên gọi Bách Hoa nhưng thật ra chả có bông hoa nào cả. Hội này tổ chức chính là để các nữ tử thi tài nghệ, tranh vị trí Hoa Vương, hay còn gọi là đệ nhất tài nữ kinh thành!
Đệ nhất tài nữ suốt ba năm qua chính là Dung Cầm \- đại tỷ của nàng, nhưng một năm trước sau khi đoạt Hoa Vương thì đã nhập học Thánh Viện rồi. Cho nên năm nay Hoa Vương vô chủ, tuyệt đối sẽ được tranh đoạt xuất sắc!
Dung Mị ngó Tiểu Mạch thấy nàng đang dùng ánh mắt mong đợi nhìn mình. Nàng mở miệng:"Sao? Ngươi muốn đi à?"
Tiểu Mạch hơi hơi chần chừ, mỗi lần Bách Hoa hội, tiểu thư đều bị đem làm trò cười nên đã nhiều năm nay nàng chưa từng tham gia nữa. Hiện giờ mặc dù nàng có thể tu luyện nhưng... cầm kỳ thi hoạ gì đó...
Tiểu Mạch lắc đầu, nàng không thể làm khó tiểu thư được, "Tiểu thư không đi, ta cũng không đi."
Dung Mị thở dài, nha đầu này rõ ràng rất muốn đi mà, "Ai nói ta không đi?"
Tiểu Mạch sửng sốt:"Tiểu thư nói thật sao?"
"Ừ, lâu lâu ra ngoài chơi cũng tốt, ở lì trong phòng đều sắp mốc meo cả rồi."
Tiểu Mạch vui mừng đứng bật dậy, "Vậy được, bây giờ cũng không còn sớm, ta lập tức đi chuẩn bị!" Nói xong, nàng tung tăng chạy ra ngoài.
Dung Mị bĩu môi, tiếp tục chiến đấu với mớ đồ ăn. Chỉ là hội xuân thôi mà, có cần vui vẻ vậy không?
Còn phải chuẩn bị? Bây giờ mới buổi trưa thôi đấy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT