Tan học, mấy đứa nhóc đều được người thân đến đón về, Liên Từ cũng vừa kéo cái balo ra khỏi cổng trường. Thấy mẹ xa xa, nó lao nhanh đến như một cơn gió, nó muốn ăn xúc xích a. Phải bảo mẹ mau mau đi mua

Ai ngờ, Xương An Diệp ở gần đó nhìn thấy, bèn rống: " Cô ơi , trưa nay Liên Từ bắt nạt bạn trong lớp, nó cào bạn xước cả tay , còn đá bạn nữa. Xí hổ quá đi. Không cho có cái kẹo mút liền đánh bạn. Bạo lực nha."

Mẹ Liên Từ bình thường thì hiền thật nhưng mà mỗi lần nó gây ra lỗi gì đấy là vô cùng đáng sợ.
Liên Từ nghe vậy run cả chân, nó gân cổ : " Mày nói láo, tao không có đánh bạn. Tao rất ngoan."

" Đứa nào nói láo là con chó ghẻ. Liên Từ là rùa rụt đầu làm mà không dám nhận. Xí hổ, xí hổ, xí hổ. " Xương An Diệp mặc kệ nó giận, trêu chọc còn ngoáy ngoáy cái mông.

Cố Nhất Hiên bước đến chỗ mẹ Liên Từ, vạch tay áo bị cào xước mấy vết , còn vạch áo lên cho xem bụng bị đạp đến thâm tím. Như thể muốn nói Liên Từ chính là con chó ghẻ.

Mẹ Liên Từ nhìn thấy có hơi nghi ngờ nhìn nó. Liên Từ rụt cái cổ. Nhìn bộ dáng là biết, mẹ Liên Từ lập tức xách tai nó: " Mày giỏi ghê , mau về nhà nằm lên giường vạch mông ra. Đã dặn đi học phải hoà đồng với các bạn cơ mà! "

Liên Từ bị véo đau, còn ngoái cổ lại bắn cho Xương An Diệp cùng Cố Nhất Hiên ánh mắt oán hận.

Xương An Diệp tâm trạng tốt, tung tăng về nhà. Cố gia thì chẳng có ai ở nhà, Xương mẫu cũng vừa về tới, dặn Cố Nhất Hiên ở lại ăn cơm.

" Cậu tắm trước đi. Mình lấy quần áo mới cho. Đảm bảo sạch sẽ." Xương An Diệp lục lọi tủ quần áo, mãi mới tìm được một bộ, tạm thời coi là mới.
Cố Nhất Hiên xoắn suýt, này là quần áo của Tiểu Diệp, có mùi của Tiểu Diệp.

Thấy Xương An Diệp xoay người muốn đi, Cố Nhất Hiên nắm lại áo cậu: " Tiểu Diệp, tắm chúng đi."

Xương An Diệp ra vẻ nghi hoặc: " Cậu không biết tắm à?? Vậy...mình gọi mẹ mình nhé."

" Không có. Mình biết tắm, chỉ là bồn tắm lớn, 2 người tắm cũng không sao. Không tốn diện tích lại tiết kiệm nước." Cố Nhất Hiên rất đúng mà nói. Xương An Diệp nheo mày, cũng có lý, hai đứa nhóc cũng ngồi thừa một cái bồn tắm lớn.

Cố Nhất Hiên đỏ mặt nhìn Xương An Diệp một thân loã thể, làn da trắng nõn, lại nhìn đến cái đó nhỏ nhỏ xinh xinh. Cố Nhất Hiên lập tức muốn bùng cháy, aaaaaaaaa, nhóc đang làm gì vậy.... không biết nữa. ToT

Ngày nào cũng đi nhà trẻ, mới đầu Xương An Diệp còn tạm chấp nhận, về sau liền trực tiếp ở nhà. Cố Nhất Hiên cũng theo ở nhà.

Dù gì cũng là một thiếu niên 20t, có cái gì mà chưa từng trải qua, vì thế khi học xong HKI lớp 1, cậu trực tiếp xin cô nhảy đến tận hai lớp , một phát lên lớp 4.

Cố Nhất Hiên lúc biết chuyện vô cùng giận dỗi, hơn 1 tháng liền không thèm qua gọi cậu đi học, thậm chí nhìn thấy còn mặt lạnh trừng mắt to mắt nhỏ với cậu. Mặc cho Xương An Diệp nhiều lần muốn bày tỏ xin lỗi, Cố Nhất Hiên đều một vẻ đóng cửa không tiếp khách.

Nhưng đến tháng tiếp theo, Xương An Diệp đi học về lại thấy Cố Nhất Hiên thấp thỏm đứng trước cửa nhà cậu.

Cố Nhất Hiên lo lắng đến ngày cả tay cũng đổ mồ hôi, nhóc rất tức giận khi Tiểu Diệp muốn nhảy lớp mà không nói cho nhóc biết, nhóc muốn đi học cùng Tiểu Diệp mà. Nhưng mà giận lâu như vậy , không có nhóc bên cạnh, Tiểu Diệp nhất định là rất buồn. Cố Nhất Hiên đến đây chính là muốn giảng hòa a. Nhưng mà có chút lo lắng
" Nhất Hiên! Cậu làm gì thế?" Nghe được giọng Xương An Diệp, Cố Nhất Hiên bị doạ nhảy dựng.
Xương An Diệp nghiêng đầu, thấy Cố Nhất Hiên vẻ mặt ủy khuất nhìn mình. Cậu liền thở dài, tiến đến nhét vào trong tay Cố Nhất Hiên một cái kẹo mút, nói:
" Thực xin lỗi. Mình sai rồi, lần sau có chuyện gì cũng nói cho cậu biết trước, thế nên đừng giận nữa nhé. "

Cố Nhất Hiên ngay cả tâm cũng run lên, nắm tay Xương An Diệp, mím môi: " Mình không có giận."
Xương An Diệp phì cười: " Không giận? Vậy sao lần trước thấy mình liền trừng mắt , đi qua còn cố ý và vào mình xong bỏ đi?."

" Cậu...cậu...cậu nắm tay bạn nữ. Mình không thích." Cố Nhất Hiên lắp bắp, càng nắm chặt tay Xương An Diệp, cả khuôn mắt nhỏ đỏ lên.
Xương An Diệp còn muốn trêu chọc thì Xương mẫu đã gọi.
" Được, được. Lần sau sẽ không nắm tay bạn nữ, cũng không nắm tay ai cả. Trước khi nắm tay sẽ hỏi cậu được chưa?".

" Ừm." Cố Nhất Hiên vui vẻ gật đầu. " Còn không được bỏ mình lại."

" Được, sẽ đặt cậu ưu tiên hàng đầu."

" Móc ngoéo, thất hứa làm chó con."

" Cậu mới là chó con."

" Cậu không dám hứa? Cậu là chó con."

" Ai bảo. Móc thì móc."

" Đi, tớ đến nhà cậu ăn trực đó." Cố Nhất Hiên cười đến xán lạn, kéo tay Xương An Diệp vào nhà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play