Tác giả: Nhất Mai Nữu KhấuDịch: Mạc Cao ơi là caoMặc dù đang làm việc nhưng toàn bộ sự chú ý của Phó Chi Dữ đều đổ dồn vào phòng tắm bên kia.
Không biết là trong khái niệm về thời gian của Dụ Thần thì bao lâu được gọi là nhanh, đã hơn nửa tiếng rồi mà Dụ Thần vẫn chưa đi ra.
Trái tim Phó Chi Dữ rối bời, cuộc điện thoại vốn chỉ trong 5 phút mà anh chẳng để tâm thành ra đã hơn 10 phút rồi anh vẫn chưa cúp được. Cuối cùng cuộc gọi của trợ lý Trần đến hồi kết, Dụ Thần cũng bước ra từ phòng tắm.
Phó Chi Dữ nghe thấy tiếng cậu bước ra, vừa quay lại thấy Dụ Thần nhào lên giường, nhoáng cái đã trùm kín chăn lại rồi.
Chưa tắm thì không lên giường. Thế là Phó Chi Dữ cũng đi tắm. Chỉ là trước khi vào phòng tắm, anh đem theo cả điện thoại. Đóng cửa, khóa trái, anh mở Wechat trong điện thoại ra, tìm cuộc trò chuyện với Châu Minh Minh.
Phó Chi Dữ: <<Có lẽ tôi không nhịn được nữa rồi>>
Châu Minh Minh lập tức trả lời: <<??????>>
Châu Minh Minh: <<!!!!!!!!!!!>>
Phó Chi Dữ: <<Có khi nào nhanh quá không?>>
Châu Minh Minh: <<Không đâu bạn tôi ơi>>
Châu Minh Minh: <<Cái này thì nhanh cái quái gì hở cậu?>>
Châu Minh Minh: <<Ẻm là bạn trai cậu rước về công khai hẳn hoi, hai người làm chuyện đó thì quá là bình thường luôn.>>
Châu Minh Minh: <<Ở bên nhau bao lâu, có làm hay không thì còn phải xem Hoàng Lịch à?>>
Châu Minh Minh: <<Vả lại, lần đầu tiên em ấy gặp cậu đã chuẩn bị sẵn sàng ấy ấy với cậu rồi, chính cậu trì hoãn đến hôm nay đó thôi>>
Châu Minh Minh cứ bắn liên tằng tằng một hồi xong, chợt nổi tính hóng hớt: <<Thế nên các cậu đang có chuyện gì thế? Xảy ra chuyện gì à?>>
Phó Chi Dữ: <<Tôi hôn em ấy rồi>>
Châu Minh Minh: <<Thế thôi á?>>
Phó Chi Dữ: <<Có khi nào em ấy không đồng ý không?>>
Phó Chi Dữ: <<Có khi nào em ấy sợ không?>>
Châu Minh Minh: <
>
Châu Minh Minh: <>
Phó Chi Dữ ngẫm nghĩ một hồi, đột nhiên cười: <<Chưa>>
Châu Minh Minh: <<Đấy! Nhìn đi!>>
Châu Minh Minh: <<Còn gì phải chần chừ nữa>>
Phó Chi Dữ: <<Lỡ như em ấy không có ý đó thì sao?>>
Châu Minh Minh: <<Mời gọi em ấy!>>
Châu Minh Minh: <<Cậu mặc áo sơ mi đi, mở hai cúc đầu ra, ba cúc cũng được, quyến rũ em ấy, mời gọi em ấy!>>
Châu Minh Minh: <<Oa, chỉ tưởng tượng thôi cũng đã thấy cấm dục rồi, chắc chắn là được luôn!>>
Châu Minh Minh: <<Còn nữa, đừng làm con nhà người ta đau với khóc nhé>>
Châu Minh Minh: <<Mấy cái tôi gửi cậu đã nghiên cứu kỹ chưa?>>
Phó Chi Dữ: <<Tôi nghiên cứu cả rồi>>
Châu Minh Minh: <<Vận dụng nhiệt tình vào!>>
Châu Minh Minh: <<Cậu làm được mà!>>
Châu Minh Minh: <<Cậu học cái gì chẳng nhanh>>
Châu Minh Minh: <<Tôi chờ tin tốt của cậu!>>
Châu Minh Minh: <<Tiến lên!>>
Phó Chi Dữ thấy dòng "Tiến lên" của Châu Minh Minh.
Đột nhiên trong đầu anh toàn là giọng của Dụ Thần.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT