Xa Vân Hề sảng khoái đáp ứng Quan Di Tình sau đó rời nhà Quan Di Tình, khi nàng ra đến cửa lớn của tiểu khu, cảm giác thật kỳ lạ. Nơi này hình như rất quen thuộc, nhìn sang phụ cận, ư, nơi này không phải chính là nơi ở của mình sao? Chẳng lẽ mình và Tổng tài phu nhân ở cùng một tầng lầu của tiểu khu?
Xa Vân Hề trở lại cửa tiểu khu tiến vào thang máy, sau đó nhấn tầng thứ 16. Lên trên lầu, nàng trực tiếp mở cửa, ồ, cũng thật là, như thế nào mình và người phụ nữ kia lại có duyên như vậy. Ngày hôm qua mới vừa gặp mặt đã ôm người ta ngủ cùng. Xa Vân Hề mở cửa, ngồi trên ghế salông ở phòng khách, hôm nay nếu đến công ty cũng muộn rồi thôi thì xin nghỉ.
Ngồi ở trên ghế salông, Xa Vân Hề hồi tưởng lại cảnh tượng ngày hôm qua cùng Quan Di Tình gặp mặt và sự tình ngủ với cô ấy đêm qua, thật sự kinh hãi quá lớn, bây giờ nàng chỉ muốn nhớ lại những chuyện tốt đẹp.
Xa Vân Hề càng nghĩ càng kỳ quái, tối ngày hôm qua hai người bọn họ xác thực đã xảy ra hành động thân mật hay sao, nhưng sao có cảm giác vẫn chưa có gì gọi là vượt qua giới hạn. Vậy tại sao trời vừa sáng người phụ nữ lại mang dáng vẻ như mình ăn hết đậu hủ của cô ta, còn bắt mình chịu trách nhiệm. Nói cái gì bị tổng giám đốc vứt bỏ, tổng giám đốc cùng người khác bỏ trốn, đây là cái tình huống gì đây.
Xa Vân Hề dùng hết sức mà gãi tóc của mình, nàng thật sự không rõ vì nguyên nhân gì người phụ nữ kia tại sao phải làm vậy, còn muốn cùng mình ở chung. Những chuyện cô ta nói là thật hay giả, huống hồ tổng giám đốc thấy thế nào cũng không giống người như vậy a. Bất quá, người nọ có vẻ bất an, khiến cho người ta thật sự phải tin tưởng rằng nàng và người nọ đã vượt quá giới hạn. Vượt quá giới hạn, Xa Vân Hề tựa hồ nghĩ đến vấn đề rất quan trọng, nàng cảm thấy Tổng tài phu nhân này có phải là chuẩn bị bao nuôi mình làm tình nhân của nàng hay không. Hoàn toàn có thể, Xa Vân Hề hiện tại cảm giác mình tựa hồ bị người phụ nữ kia nhìn trúng rồi.
Sau khi Xa Vân Hề suy nghĩ thông suốt, nàng cảm thấy sự thật rất rõ ràng, nàng cùng người phụ nữ kia không có phát sinh hành vi thân mật, tuy rằng hôn môi cũng coi như là hành động thân mật, thế nhưng không có đến mức độ nhất định phải chịu trách nhiệm, hơn nữa mình là thẳng, không thể nào đi làm một Tiểu Tam, đó không phải là tác phong của nàng, chuyện như vậy kiên quyết sẽ không làm, bằng không mẹ ở nhà sẽ xử trảm mình nha.
Sau khi hiểu rõ, Xa Vân Hề liền đi tắm, đổi một thân quần áo, sau đó ăn bữa cơm, đến tầng 15, tìm Quan Di Tình nói rõ ràng.
"Keng keng keng" chuông cửa vang lên, Quan Di Tình cảm thấy kỳ quái, là ai đến vậy, nơi này trừ mình ra thì không có cho bất luận người nào vào đây, vậy ai đến tìm mình ?.


Xuyên thấu qua màn hình, nhìn thấy rõ ràng một gương mặt quen thuộc, hơn nữa còn mới vừa đổi quần áo. Thật là khó nghĩ, người này sao nhanh như thế đã lại đây, lẽ nào là chuyển đến ở cùng mình sao. Một nghĩ đến vấn đề này, Quan Di Tình tâm tình lập tức tốt lên, trên mặt mang ý cười mở cửa, lại nhìn Xa Vân Hề trên tay rỗng tuếch, nhất thời không rõ vì sao.
"Cô vì sao đến nhanh như vậy." Quan Di Tình mở cửa, đồng thời nói ra nghi vấn bản thân.
"Chúng ta có thể vào trong nói chuyện được không?" Xa Vân Hề nói ra suy nghĩ trong lòng mình, nàng cũng không muốn ban ngày ban mặc, ở cửa cùng nói chuyện với nữ nhân một thân áo ngủ khiêu gợi, nếu như hàng xóm nhìn thấy thì đúng là chuyện khôi hài.
"Được, cô vào đi." Quan Di Tình nép sang một bên cho Xa Vân Hề đi vào.
Xa Vân Hề sau khi đi vào trực tiếp ngồi trên ghế salông, một mặt nghiêm túc nhìn Quan Di Tình, sau đó trịnh trọng nói: "Tôi sau khi nhớ lại, cảm thấy chúng ta hẳn là không có phát sinh hành vi vượt quá giới hạn, tuy rằng hôn môi cũng có thể có chút quá, thế nhưng tuyệt đối không có phát sinh quan hệ. Vì lẽ đó tôi không thể chuyển tới ở cùng cô được."
Đối sự thay đổi đột nhiên của Xa Vân Hề, Quan Di Tình cảm thấy rất kỳ quái, người này sáng sớm còn vui vẻ đáp ứng, vì sao thời gian mới hai giờ đã hối hận rồi.
Khẽ cau mày, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn Xa Vân Hề, có chút không vui nói: "Lẽ nào cô không muốn chịu trách nhiệm?" Hừ, ngày hôm nay hãy nhìn xem cô dằn vặt tên ngốc tử này như thế nào.
"Tôi không phải là không muốn phụ trách, mà là giữa chúng ta căn bản không có xảy ra chuyện gì, cô nói xem tôi nên chịu trách nhiệm cái gì, hơn nữa tôi là thẳng, không thích nữ nhân. Cô để tôi làm tình phụ của cô, nếu như mẹ tôi biết rồi, sẽ đem tôi đi giết". Xa Vân Hề biết mẹ mình lợi hại đến cỡ nào, thời điểm khủng bố sẽ mang người ta ra dọa chết, nàng không dại dột mà đắc tội được. Tỷ tỷ mình năm đó cũng là như vậy, bởi vì lấy một cô gái làm vợ, liền bị mẹ gia hình chừng mấy ngày, cuối cùng còn phải quỳ với Hoàng Hạc Lâu một đêm, bà mới bằng lòng bỏ qua.
"Hừ, cô không muốn chịu trách nhiệm phải không. Tôi chưa hề mang cô làm tình phụ, tôi sẽ cùng Tiêu Kinh Thiên ly hôn, vì lẽ đó cô không phải là Tiểu Tam, việc này cô không cần lo lắng." Quan Di Tình sợ Xa Vân Hề lo lắng chuyện này, dù sao người Trung quốc đều bảo thủ, có thể lý giải được.
"Không phải vấn đề này, mà là tôi không thích nữ nhân, tôi thẳng, tôi là thẳng, cô có hiểu không?" Xa Vân Hề lại một lần nữa nhắc lại vấn đề của mình, nàng thật không có dự định yêu thích nữ nhân, coi như là nam nhân nàng cũng không có ý định yêu thích, quá khứ thương tổn quá nặng, hiện tại nàng không muốn nhắc đến ái tình.
"Tiểu Hề Hề, tôi nói cho cô biết, mỗi một người phụ nữ trong lòng đều có một tiểu hoa bách hợp, vì lẽ đó cô đừng nhanh như thế đã phủ định. Còn có cô lẽ nào thật sự chán ghét cảm giác hôm qua, tôi cảm giác cô rất có dáng vẻ hưởng thụ, hoàn toàn không có cảm giác bài xích, vì sao cô lại nhanh như vậy phủ định trái tim của mình." Quan Di Tình ngồi bên cạnh Xa Vân Hề, một mặt ôn nhu nhìn nàng, giải thích cho nàng nghe là nàng có tiềm chất bách hợp.
Xa Vân Hề thấy Quan Di Tình gần mình như thế, mỗi một lần cô ấy hô hấp mình đều cảm nhận được, hơn nữa nhịp tim đập lại đập rộn ràng. Nàng hiện tại thật sự thấy kỳ quái, nàng tại sao lại như vậy, lẽ nào thật sự mình cũng có tiềm chất yêu thích nữ nhân. Không phải a, nàng ngày hôm nay không phải đến đây để đàm luận rằng mình có tiềm chất bách hợp hay không, mà là đến đàm luận về vấn đề có nên hay không ở chung một chổ với Quan Di Tình.
Xa Vân Hề cảm giác được nguyên nhân khiến lòng mình lơ đãng, ngồi thẳng người, khôi phục bộ mặt nghiêm túc."Cái kia, ngày hôm nay tôi tới đây muốn nói cùng cô, tôi sẽ không chuyển tới đây ở. Hai chúng ta tựa hồ có hiểu lầm gì đó, cô xem, chúng ta hôm qua mới gặp mặt, hơn nữa cô cũng là người có thân phận. Mặc kệ cô có ly hôn hay không, trên danh nghĩa mọi người đều biết cô là Tổng tài phu nhân. Còn có nếu để cho đồng nghiệp biết được việc này tựa hồ không tốt cho lắm, chúng ta vẫn là nên thương lượng một chút?" Xa Vân Hề không muốn cùng nữ nhân này dây dưa không rõ, chuyện tình cảm trước sau là phiền phức, cho nên nàng hiện tại hoàn toàn không có dự định quan hệ với người này.
Quan Di Tình hiện tại cảm thấy tình hình không ổn, Xa Vân Hề quyết tâm không muốn đến ở cùng rồi. Cô hiện tại phải nghĩ biện pháp đem tên ngốc tử này trừng phạt, lần sau nhất định sẽ hạ thủ.
"Chuyện của tôi và tổng giám đốc, cô không cần lo lắng, qua mấy ngày hắn trở về nước Mỹ, vì lẽ đó không còn tồn tại cái gì là Tổng tài phu nhân. Cô nói cô sợ đồng nghiệp công ty biết, vậy chúng ta ở công ty không làm bất cứ cái gì, cô cũng không cần quá nhiều lo lắng. Cô không muốn chuyển tới cùng tôi ở chung cũng được, bất quá cô cũng đừng trốn tránh tôi có được không?" lúc này Quan Di cố gắng đem Xa Vân Hề uốn cong, Xa Vân Hề đầu óc đơn giản, rất nhiều chuyện cô chậm rãi cùng nàng đả thông, nàng sẽ trở thành bé ngoan mà mắc câu, điểm này Quan Di Tình rất rõ ràng.
Nghe Quan Di Tình nói xong, Xa Vân Hề cũng không biết làm sao phản bác, lại cảm thấy cô ấy nói cũng có mấy phần đạo lý, mà trốn người, cô ta làm sao biết mình sẽ trốn tránh chứ. Xa Vân Hề một mặt ngờ vực nhìn Quan Di Tình, muốn từ trên mặt của người này nhìn thấy một ít tin tức. Nhìn thấy người nọ gương mặt yêu nghiệt đang mỉm cười nhìn mình, trong nháy mắt có cảm giác thật tốt a.
Xa Vân Hề bị ý nghĩ của mình làm sợ đến hết hồn, hốt hoảng quay mặt sang, sau đó ấp úng nói rằng: "Cái kia, cô, cô nói, ha ha, cũng có đạo lý. Bất quá tôi thật sự không thích cô." Xa Vân Hề cảm giác mình đúng thật là thẳng, nàng không muốn cùng Quan Di Tình tiếp tục dây dưa không rõ, nữ nhân này mình không có khả năng có thể đối phó. Nếu như ở tiếp tục như vậy, khả năng mình thật sự sẽ bị nàng ăn đi, như vậy, muốn thoát thân cũng khó khăn.
Quan Di Tình thấy Xa Vân Hề thực sự là ngu xuẩn mất khôn, dù gì mình cũng đã nói rõ ràng như vậy, nàng còn ở đó cường điệu rằng mình thẳng, người này đây là nói mình đang tìm cách uốn cong nàng sao? Đã như vậy thì trực tiếp thật nhanh uốn cong thôi, sớm hay chậm một ngày đều như nhau.
Quan Di Tình hướng về Xa Vân Hề cười thật ôn nhu, sau đó thân thể chậm rãi tới gần nàng, đôi tay trắng noãn tinh tế chậm rãi vòng qua eo nhỏ Xa Vân Hề, ôm lấy nàng, tiếp theo thân thể trực tiếp áp đảo ở trên người nàng. Một mặt tà mị cười nói: "Tiểu Hề Hề, cô làm sao luôn từ chối tôi a, tôi đây là thật sự thích cô. Cô không phải nói chính mình là thẳng sao, như vậy chúng ta hôn môi thử xem, nhìn cô đến cùng là chán ghét hay không đáng ghét cái cảm giác này hử."
Xa Vân Hề nhìn Quan Di Tình đang nở nụ cười mê hoặc lòng người, nuốt xuống một ngụm, co rút lại thân thể, chậm rãi mở miệng nói: "Phu nhân, xin cô tự trọng. Chúng ta, chúng ta đây là không hợp lễ nghi cho lắm, cô không nên như vậy có được hay không, cô cứ như vậy tôi biết phải nói làm sao." Xa Vân Hề hiện tại muốn rời khỏi đây, nữ nhân này quá khó đối phó, mình làm sao là đối thủ của người kia được chứ, yêu nghiệt chuyển thế, nàng cảm thấy Quan Di Tình khẳng định là như vậy.
"Tiểu Hề Hề, cô thử một chút đi, để xem mình có phải là tiềm chất bách hợp hay không, tôi đã khẩn cầu cô như vậy, cô đáp ứng đi có được không." Nói cũng không chờ Xa Vân Hề mở miệng phản bác, tự mình hôn tới.
Xa Vân Hề làm sao cũng không nghĩ Quan Di Tình kiên trì như thế, trợn mắt lên nhìn Quan Di Tình. Đôi môi mềm mại nhu nhuyễn, dễ ngửi cực kỳ. Hai bàn tay ở eo của mình đã bắt đầu luồn vào y phục, ở bên trong trong quần áo chạm đến mỗi một tấc da thịt, có chút ngứa nhưng cũng có chút thân ái khác thường.
Xa Vân Hề thật muốn dùng sức phản bác, chỉ là thân thể làm sao cũng không sử dụng ra được một phần khí lực, trên người hình như bắt đầu khô nóng. Nữ nhân này quả nhiên là cao thủ, Xa Vân Hề ở trong lòng phỉ nhổ mắng thầm. Nàng hiện tại cực kỳ hận thân thể của mình, tại sao có thể có phản ứng a. Cuối cùng cũng tập trung được một chút sức lực, dùng sức tránh thoát sự ôm ấp của Quan Di Tình. Do hơi dùng sức nên hai người đều ngã xuống ở trên mặt đất. Xa Vân Hề ở trên, Quan Di Tình ở dưới, tình cảnh quá lúng túng.
Quan Di Tình một mặt cười gian nhìn Xa Vân Hề, "Nguyên lai Tiểu Hề Hề yêu thích như vậy, người ta ở dưới cũng rất là ủy khuất nha." Nói xong hai tay nâng đầu Xa Vân Hề, kéo xuống phía dưới gần mặt mình, tiếp tục tiết mục hôn môi vừa nãy còn chưa hoàn thành.
Xa Vân Hề giờ khắc này không biết phải nói gì, làm sao sự tình biến thành như vậy, hai tay chống đất, hơi dùng sức bò lên, hoang mang hoảng loạn sửa sang một chút quần áo. Sau đó thất kinh nói rằng: "Cái kia, phu nhân, tôi còn có việc đi trước, chúng ta có gì nói sau." Xa Vân Hề xoay người chạy hai bước, trực tiếp mở cửa liền chạy trốn.
Quan Di Tình cười cười đứng dậy nhìn theo, cô biết tên tiểu tử này sẽ như vậy, ha ha, ngày hôm nay thực sự là ngày tháng tốt, ngày mai gặp mặt ở công ty chắc sẽ đặc sắc lắm a.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play