30/04/2021

Edit: Nhật Nhật

...

Roy tự nhận mình không phải là một người trông mặt mà bắt hình dong, cho đến khi anh ta gặp được Đường Á.

So với mặt, Roy càng để ý đến năng lực cá nhân hơn. Anh ta cảm thấy tướng mạo là do cha sinh mẹ đẻ, không ai có quyền đánh giá cả. Hơn nữa quan niệm xấu đẹp của mỗi người đều khác nhau, trong số những người anh ta từng tiếp xúc, quả thực có không ít người có ngũ quan đặc biệt xinh đẹp, nhưng nếu để anh ta nói có ai lớn lên hợp mắt mình thì đúng là không có.

Lần đầu tiên anh ta gặp Đường Á là ở quán café bên trong khu resort suối nước nóng. Hôm đó anh ta tình cờ gặp được Phí Hành Phong, hai người bình thường cũng không liên lạc nhiều, nhưng cũng coi như có quen biết, gặp mặt đương nhiên là phải trò chuyện vài câu.

Mà lúc Đường Á đi vào quán café, anh ta chỉ liếc mắt một cái đã chú ý đến người này, khi đó trong đầu anh ta chỉ còn duy nhất một suy nghĩ —— Người này, lớn lên đúng theo gu thẩm mỹ của mình.

Có vài người ở trong mắt người khác, chỉ là lớn lên không tệ, trông cũng đẹp trai mà thôi, nhưng dừng ở trong mắt một số người lại chính là không chỗ nào không đẹp, mặc dù biết rõ, khách quan mà nói tướng mạo của cậu ta cũng không phải quá hoàn hảo, nhưng lại đúng lúc đúng với gu thẩm mỹ của mình, vậy đó chính là tuyệt mỹ, không cần người khác tán đồng, cũng không chấp chận bất cứ ý kiến phản bác nào khác.

Nhìn thấy Đường Á nói chuyện với hai người vừa rồi cùng ăn với Phí Hành Phong, Roy đoán Phí Hành Phong nhất định là có quen biết với Đường Á, nhưng mà anh ta không chủ động nhờ Phí Hành Phong giới thiệu, càng không đến tự làm quen khi không có mặt Phí Hành Phong.

Roy chưa bao giờ tùy tiện tới làm quen với một người lạ, anh ta khi đó cũng không biết gì về Đường Á, thậm chí còn không biết cả tên của cậu ta, chỉ ở trong lòng nhớ kỹ có một người như vậy, một người mà anh ta chỉ liếc mắt nhìn một cái đã biết mình thích người này.

Không nghĩ tới lần gặp mặt thứ hai lại đến nhanh như vậy, Phí Hành Phong mời anh ta cùng ăn cơm, vốn anh ta cũng chỉ định gặp người yêu của Phí Hành Phong xem đó là người thế nào, lần trước có nghe Phí Thiên nhắc tới, hơn nữa trước giờ chưa thấy Phí Thiên vui vẻ như vậy bao giờ. Nhưng không ngờ Đường Á cũng có trong danh sách những người cùng ăn.

Ngày ấy, anh ta nhìn ra Đường Á không ăn được mấy, cũng có thể cảm giác được cậu hơi gò bó, nhưng mấy cái đó đều không ảnh hưởng đến tâm tình của Roy, anh ta thậm chí còn cảm thấy bộ dạng giữ kẽ không dám ăn quá no của Đường Á có chút đáng yêu.

Sau đó, Roy bắt đầu đi tìm hiểu thông tin về Đường Á, anh không điều tra cặn kẽ các mối quan hệ của cậu, chỉ nhờ các mối quan hệ để biết những thông tin căn bản nhất. Thậm chí sau khi biết rõ về Đường Á, anh ta còn đặc biệt nói về chuyện đầu tư với ngài Geoff, muốn thông qua Geoff Studio để có thể nói chuyện nhiều hơn với Đường Á. Dù sao tìm hiểu qua người khác, với tự mình tìm hiểu vẫn có sự khác nhau.

Sau khi biết tình hình phát triển sự nghiệp của Đường Á, Roy có ý muốn đầu tư cho cậu, theo cách nhìn của anh ta, nếu Đường Á muốn thì hoàn toàn có thể phát triển rộng hơn nữa mà không phải chỉ gò bó trong giới thời trang làm người mẫu. Hơn nữa hiện giờ có không ít người mẫu chuyển hướng sang làm diễn viên, hoặc là chuyển sang làm MC cho chương trình giải trí, Đường Á cũng có thể đi theo hướng này.

Nhưng bên Đường Á vẫn mãi kéo dài không cho anh ta một câu trả lời cụ thể, Roy cũng không vội vã, là một nhà đầu tư, anh ta vẫn luôn rất kiên nhẫn, cũng tin rằng hiểu biết lẫn nhau mới là cơ sở của mọi việc.

Mãi đến tận khi show diễn thời trang kết thúc, anh ta mời Đường Á cùng đi ăn, hai người mới có cơ hội nhắc đến chuyện này.

Lúc buổi diễn kết thúc, thời gian đã không còn sớm nữa. Roy mời Đường Á ăn cơm, để tránh cậu tìm lý do từ chối, anh ta còn đặc biệt vận chuyển hàng không gan ngỗng từ nước ngoài về, chờ buổi diễn kết thúc mời người ta ăn cũng không phải chuyện gì quá mức, hơn nữa anh ta còn bao hết nhà hàng, đối với anh ta cùng Đường Á mà nói, đó chính là không gian nói chuyện tốt nhất.

Trêи bàn ăn hôm nay có cả champagne và rượu vang đỏ, món chính là gan ngỗng với sườn cừu nướng, những món ăn khác cũng là những món có trong thực đơn nhà hàng, sử dụng nguyên liệu đêu tươi mới cả. Không câu nệ nghi thức ăn uống, cũng không sắp xếp món khai vị với món chính, món nào làm xong trước thì đem lên trước.

Nhưng có lẽ vì không quen thuộc lắm, cho nên mới đầu Đường Á vẫn tương đối giữ kẽ, Roy cảm thấy trạng thái như thế này hoàn toàn không có lợi cho buổi nói chuyện, vì thế gọi nhân viên phục vụ, kêu họ mang lên hai đôi đũa, ngay cả cốc cũng đổi sang loại cốc vuông bình thường, thậm chí còn bảo nhân viên đi cửa hàng tiện lợi gần đó mua về hai lon Coca.

Lần này, đồ ăn kiểu Tây lập tức biến thành món ăn tiêu chuẩn, thường xuất hiện trong các buổi tụ họp ăn uống trong gia đình, như này trái lại đúng là khiến Đường A thoải mái hơn không ít.

Bản thân Đường Á cũng thích ăn, đối mặt với gan ngỗng cùng những món ăn ngon như thế này, chỉ có cậu mới biết mình mất bao nhiêu công sức mới có thể giả vờ từ tốn được. Giờ Roy không làm bộ làm tịch nữa, giống như cũng làm cho cậu trong lúc vô tình lộ bản chất thật, tốc độ hạ đũa càng lúc càng nhanh, ngay cả rượu vang trong cốc cũng đổi thành Coca, ăn càng bon mồm.

Thấy Đường Á thoải mái hơn rồi, Roy mới cất lời: "Tôi nghĩ chúng ta có thể vừa trò chuyện vừa nói về việc đầu tư cho cậu."

Đường Á nhìn đối phương một chút, nói: "Tôi không cảm thấy đó là một ý kiến hay."

"Tại sao?" Cho tới tận bây giờ, Roy chưa từng đầu tư vào một cá nhân nào, nhưng chuyện đó cũng không có gì để ngạc nhiên, cũng có rất nhiều công ty đầu tư đầu tư cho ngôi sao, diễn viên, chỉ có điều, đây không phải xu hướng chính trong giới đầu tư mà thôi.

"Bởi vì tôi không muốn làm siêu mẫu quốc tế, cũng không muốn phát triển sự nghiệp trong giới giải trí. Ban đầu chẳng qua do tôi thấy nghề này rất thú vị, hình tượng lại đúng lúc phù hợp với định vị thương hiệu của Geoff, được ngài Geoff tán thưởng nên mới làm công việc này mà thôi." Gan ngỗng ăn có hơi ngấy, Đường Á chọn mấy miếng hoa quả có vị chua ăn cho đỡ ngán, " Tương lai, tôi có thể sẽ tính đến việc tự xây dựng thương hiệu riêng, mở cửa hàng bán lẻ chẳng hạn."

Cái kế hoạch này cũng không tệ, Roy gật đầu nói: "Vậy tôi có thể đầu tư cho thương hiệu riêng của cậu."

Đường Á lễ phép nở một nụ cười nhẹ, nói: "Tôi nghe Túng Phồn nói anh rất giỏi trong việc đầu tư, nhưng hiện giờ tôi hoàn toàn không có kinh nghiệm gì cả, thậm chí thương hiệu sau này dự định đi theo định vị nào cũng chưa có hướng đi cụ thể. Trong tình huống này, anh lại nói muốn đầu tư cho tôi, trước không nói đến chuyện tôi có gài bẫy, lừa tiền anh hay không, tự tôi cũng nhận thấy khoản đầu tư này mình có cầm cũng không an lòng."

Đường Á không phải kẻ ngốc, cậu tuy đã nhờ Túng Phồn hỏi thăm qua rồi, nhưng tạm thời Túng Phồn vẫn chưa nói kết quả cho cậu ta, cậu ta cũng không xác định được ý đồ của Roy đến cùng là gì. Ấn tượng cá nhân của cậu với Roy không tệ, tuổi trẻ, tài cao, có mị lực của alpha, điềm đạm mà lịch lãm... Những cái này đều là ưu điểm của đối phương, nhưng chính vì Roy nói muốn đầu tư cho mình, lại làm cậu sinh ra một chút cảm giác muốn đề phòng.

Không phải Roy không đủ tốt, mà là vì chênh lệch giữa hai ngươi quá lớn, coi như đó là do cậu cả nghĩ đi, đối phương thực ra chỉ muốn làm bạn bè với cậu, vậy cậu cũng không thấy mình thích hợp để làm bạn với Roy.

Roy lắc lắc ly rượu trong tay, thản nhiên nói: "Đầu tư có nhiều khi chính là quăng lưới để thử xem bên dưới có cá hay không, cậu cũng không cần quá áp lực bản thân. Nếu cậu tiếp tục làm người mẫu, vậy tôi đầu tư cho cậu chắc chắn sẽ không lỗ. Nếu cậu đổi nghề, một là nhìn xem lúc đó sức ảnh hưởng của cậu có thể mang lại lượng tiêu thụ thế nào; hai là nhìn chất lượng mặt hàng cậu kinh doanh ra sao. Đương nhiên, nhưng cái này đều là nói sau, ít nhất trong vòng một năm tới, cậu vẫn sẽ làm ngươi mẫu đúng không?"

Đường Á gật đầu, cậu còn vừa mới ký hợp đồng một năm với Túng Phồn kia kìa.

Ánh mắt của Roy rất dịu dàng: "Vậy chắc cậu cũng nhìn ra được tiềm lực của Star & Maple đúng không, làm người mẫu cho thương hiệu này, tương lai càng có hi vọng. Hơn nữa còn có Geoff Studio, coi như chúng ta chỉ hợp tác khoảng hai, ba năm, tôi cũng vẫn có thể kiếm lời. Nếu mọi việc sắp xếp ổn thỏa, chờ đến khi cậu không muốn làm người mẫu nữa mà ra ngoài tự kinh doanh, cũng có thể có một lượng fan nhất định duy trì, đối với việc mở rộng thị trường sau này rất có lợi. Mặt khác, nếu cần hỗ trợ về tài chính, chúng ta lại có thể tiếp tục hợp tác, đối với hai bên mà nói thì đều không ai phải chịu thiệt cả."

Đường Á cẩn thận suy nghĩ một hồi, hình như đúng là không có chỗ nào không ổn thật.

Đã nói đến thể rồi, Đường Á cũng không muốn loanh quanh luẩn quẩn nữa, nếu không cậu thấy hôm nay về khách sạn khéo mình cũng không ngủ được.

"Anh Nigel..."

"Cứ gọi tôi là Roy được rồi."

"Vậy được..." Đường Á hắng giọng một cái, nói: "Roy, được một nhà đầu tư như anh coi trọng, đang lý tôi phải rất vui vẻ mới đúng. Nhưng tôi cũng tự biết lấy mình có bao nhiêu cân lượng. Nói về tướng mạo, trong giới người mẫu tôi không tính là người nổi bật nhất. Cho nên, khi anh nói muốn đầu tư cho tôi, tôi thấy rất bất an."

Roy không lên tiếng, chỉ im lặng nhìn Đường Á.

Đường Á lại giải thích tiếp: "Dĩ nhiên, anh là bạn của anh Phí, có thêm tầng quan hệ với Túng Phồn, tôi biết anh không phải người xấu, nhưng mà tôi thực sự không rõ lắm, khó tránh khỏi suy nghĩ nhiều một chút..."

Roy đột nhiên nở nụ cười, anh ta không phải người hay cười, nhưng thấy Đường Á vừa xoắn xuýt không dám hỏi thẳng, vừa muốn biết rõ đầu đuôi như vậy, thực sự là có chút đáng yêu.

"Được rồi, vậy tôi cũng nói thật với cậu. Chuyện thưởng thức vẻ ngoài của một người là một chuyện mang tính chất chủ quan, nhưng cậu vừa vặn phù hợp với tất cả mọi định nghĩa về cái đẹp của tôi, cho nên tôi mới muốn đầu tư cho cậu." Roy không vòng vo với Đường Á nữa, "Cậu có thể cho là tôi đang tùy hứng bốc đồng, nhưng tôi đây là đầu tư hoàn toàn theo sở thích của mình, loại đầu tư này có nguy hiểm, tôi biết, nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp được một người có đầy đủ đặc điểm theo thẩm mỹ của mình, cho nên mới muốn làm chút gì đó cho cậu."

Đường Á trừng to mắt, kinh ngạc hỏi: "Cho nên, anh là nhan cẩu* hả?"

*ngôn ngữ mạng của Trung Quốc, ý chỉ nhưng người không có sức đề kháng với những thứ xinh đẹp.

"Cuồng mặt*" thì Roy có hay nghe mọi người nói, nhưng "Nhan cẩu" thì là lần đầu tiên nghe thấy, chắc nghĩa của hai từ này không khác nhau lắm, nhưng tình huống của hắn thì không giống như thế. Cái này phải giải thích thế nào nhỉ?

*Gốc ở đây là nhan khống, ý chỉ những người thích người có khuôn mặt đẹp, nhưng cấp độ không cao bằng nhan cẩu.

Roy nghĩ một chút rồi nói: "Lúc trước thì không phải. Nhưng sau khi gặp cậu, tôi phát hiện có lẽ mình như vậy thật."

Roy thích khuôn mặt của cậu, còn thích đến mức muốn đầu tư, tức khắc sự tự tin trong lòng Đường Á phồng lên, còn cảm thấy khoảng cách giữa mình và Roy như được kéo gần lại. Bởi vì ngoại trừ thích ăn, cậu vừa lúc cũng chính là một thành viên trong hội cuồng mặt!

Như thể vừa tìm được đồng loại của mình, Đường Á vui vẻ gắp salad cho Roy: "Anh nói thẳng ra như vậy tôi cũng thấy an tâm hẳn. Không cần biết sau này có thể hợp tác với nhau không, chúng ta cũng coi như bạn bè ha."

Roy mỉm cười gật đầu nói được, đây chẳng phải cái mà anh ta muốn sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play