Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
【Phồn Tinh tiểu thư, kế tiếp ta sẽ đưa cốt truyện thế giới cho cô.】
Sưu Thần Hào nói xong, cũng mặc kệ lượng tin tức lớn dũng mãnh cùng lúc xông vào đầu sẽ khiến đại não Phồn Tinh không tải nổi, cứ như vậy gom lại nhét vào đầu cô.
Kết cục chính là...
Phồn Tinh tiêu hóa suốt một ngày.
Vân gia Hải thành, mười ba năm trước sinh được hai chị em song sinh.
Chị gái tên Vân Gia Duyệt, em gái tên Vân Phồn Tinh. Bởi vì lúc sinh Vân Gia Duyệt bị khó sinh, tốn thời gian quá dài, làm cho Vân Phồn Tinh sinh sau thiếu oxy trầm trọng, trải qua một phen cứu giúp mới bảo vệ được Vân Phồn Tinh.
Lúc đầu Vân gia cũng không nghĩ vấn đề này nghiêm trọng, chờ thêm mấy tháng mới phát hiện, đứa nhỏ sinh sau không khóc không cười, mơ mơ hồ hồ bị nhược trí.
Vân gia ở Hải thành là gia đình uy tín giàu có, chú ý nhất chính là mặt mũi.
Vào mấy năm đầu, còn vì cốt nhục tình thân mà đối xử Vân Phồn Tinh không tệ.
Nhưng thời gian trôi đi, cha mẹ Vân gia đối với đứa con gái thiểu năng trí tuệ này càng mất đi sự nhẫn nại. Cuối cùng vào thời điểm Vân Phồn Tinh sáu tuổi, đem cô đưa cho bà con xa thân thích ở nông thôn, gởi ở đó để người ta nuôi giúp.
Vân Phồn Tinh được bà ngoại Di nhận nuôi, lão nhân gia này rất tốt bụng, cực kỳ yêu thương cháu gái nhỏ, bảo vệ cô khỏi tất cả khổ cực lang bạt.
Sau khi bà ngoại Di qua đời, Vân gia không còn biện pháp, chỉ có thể đem Vân Phồn Tinh trở về.
Tìm mọi cách cất giấu cẩn thận, tránh cho người khác phát hiện lại khiến họ mất mặt.
Cùng một mẹ sinh ra, nhưng ngày tháng của chị gái Vân Gia Duyệt muôn màu muôn vẻ hơn Vân Phồn Tinh rất nhiều.
Cô ta ở trường học là nhân vật phong vân, đứng đầu trong danh viện ở Hải thành, được cha mẹ sủng ái, bạn học vây quanh quý trọng, bên người còn có một thanh mai trúc mã cực kỳ ưu tú Ngụy Tử Trác.
Nhưng mà con người, ăn no rảnh rỗi liền kiếm chuyện sinh sự.
Vân Gia Duyệt tuy rằng ưu tú, nhưng Ngụy Tử Trác cũng không kém, đều giống nhau là thiên chi kiêu tử, thời điểm mâu thuẫn cãi vã không ai muốn cúi đầu trước.
Có một lần nháo đến cực kỳ lớn, Ngụy Tử Trác trong cơn giận dữ, mượn rượu làm càn, thô bạo đem Vân Phồn Tinh vẻ ngoài giống nhau như đúc với Vân Gia Duyệt túm lên giường.
Sau đó còn sinh ra khoái cảm sung sướng, tìm thấy thứ mà hắn không chiếm được ở chỗ người kiêu căng cao ngạo như Vân Gia Duyệt.
Ức hiếp một thiểu năng trí tuệ, đúng thật là phát rồ.
Phồn Tinh tiêu hóa cốt truyện, chậm rãi đánh ra một cái dấu chấm hỏi.
". . . Nhị Cẩu, tại sao hình ảnh sau khi túm lên giường lại có hiệu ứng mosaic?"
Nhị Cẩu... phi, không phải, là Sưu Thần Hào, giải thích: 【Đối với những thứ này, ta sẽ nhân tính hóa. Căn cứ vào độ thành thục của tâm trí cô mà che rớt đi những nội dung không thích hợp.】
"Ồ."
Sưu Thần Hào cảm thấy mệt tâm.
Rõ ràng là nhược trí, vì sao điểm chú ý lại tốt như vậy?
Tuy lòng tự trọng của Ngụy Tử Trác ở chỗ Vân Gia Duyệt bị khinh nhục, sẽ cảm thấy Vân Phồn Tinh nhược trí cũng không tệ lắm, ít nhất biết nghe lời.
Nhưng mà, ai lại thật lòng yêu một cô gái nhược trí?
Người hắn thích, đến cùng vẫn là Vân Gia Duyệt.
Hai người gập ghềnh, rốt cuộc quyết định kết hôn, thế nhưng lại ở thời điểm kết hôn phát sinh vấn đề.
Vân Gia Duyệt bỏ trốn, không xuất hiện ở hôn lễ, Ngụy gia cùng Vân gia vì bảo toàn mặt mũi, tạm dùng Vân Phồn Tinh làm thế thân.
Vòng đi vòng lại, Vân Gia Duyệt cùng Ngụy Tử Trác cuối cùng hòa hảo trở lại.
Về sau Vân Gia Duyệt trải qua một chút va vấp, cũng bắt đầu hiểu được nhượng bộ, lột xác thành hình tượng người yêu hoàn mỹ của Ngụy Tử Trác.
Nhưng Vân Phồn Tinh lại là cây gai trong lòng hai người họ, vì thế liền đem cô nhốt ở tầng hầm ngầm, xem như cây gai này chưa từng tồn tại.
Vân Gia Duyệt cùng Ngụy Tử Trác trở thành một đoạn tình yêu giai thoại.
Nhưng không ai biết, thiếu nữ nhược trí Vân Phồn Tinh, cái gì cũng đều không hiểu, ôm đầu gối ngồi ở tầng hầm ngầm tối tăm, bơ vơ không nơi nương tựa, đến cuối cùng ngay cả ánh mặt trời cũng không nhìn thấy, cứ như vậy chết đi.
【Mảnh nhỏ linh hồn Chiến Thần đại nhân ở trên người Thích Hà.】 Sưu Thần Hào nhắc nhở.