Editor: Nhất Dạ Diễm Vũ
*** ***
Tiết mục ghi hình tiến hành đến tháng thứ sáu, dựa theo quy tắc, thời điểm kết thúc tháng thứ sáu, sẽ chọn ra hai mươi người ưu tú nhất.
Lại trải qua thêm ba tháng phát sóng trực tiếp toàn quốc, trong hai mươi người chọn ra bảy người.
Ba tháng phát sóng trực tiếp, chính là xem nhân phẩm và tính cách của thí sinh được tuyển chọn. Nhân phẩm tốt hay không, tính cách được hay không, đều không quan trọng. Mà quan trọng nhất chính là, ngươi có thể hoàn hảo đem tất cả các khuyết điểm của mình che giấu trước ống kính hay không.
Có thể che giấu tốt, là có bản lĩnh.
Che giấu không tốt, về sau thành lập nhóm, sẽ liên lụy đồng đội.
Thời điểm tháng thứ sáu, Tạ Trản đã thành công tiến vào cấp A.
Tổ tiết mục mở họp để thảo luận xem Tạ Trản có thể tiến vào danh sách top 20 người được đi tiếp hay không.
Vốn dĩ Tạ Trản là dùng để làm đá kê chân cho đại thiếu gia Thẩm gia, kết quả đại thiếu gia Thẩm bởi vì sự nghiệp giảm béo không đâu vào đâu, cho hắn một khối đá kê chân, hắn cũng không thể giẫm lên nổi!
Tạ Trản lại còn leo lên được Ngọc tiểu thư, cho dù không thể để hắn xuất đạo, vậy tốt xấu gì cũng phải nể mặt Ngọc tiểu thư một chút, cho hắn đi tiếp vào top 20.
Hơn nữa hiện tại trên mạng cũng đang thảo luận về việc Tạ Trản phấn đấu đi lên, giữ hắn lại để tạo thêm đề tài nóng cho tiết mục...
Cuối cùng, trải qua một phen bàn bạc, mọi người quyết định để Tạ Trản vào danh sách 20 thí sinh được đi tiếp.
Có thể ở trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi, từ cấp F bò lên cấp A, sau đó lại đào thải, cũng là một mánh lới.
Nhưng tổ tiết mục vạn lần không nghĩ tới chính là, để Tạ Trản đi tiếp đâu chỉ là một cái mánh lới!
Mà đó là một trận tinh phong huyết vũ*...
*Tinh phong huyết vũ: Mưa máu gió tanh.
[Bản dịch này được đăng tại wattpad.com/user/Nhatdadiemvu]
—
Sau khi Tạ Trản tiến đến cấp A, số lượng fans bắt đầu không ngừng tăng lên.
Con người mà, thường dễ dàng chú ý những thứ nổi trội nhất hoặc kém cỏi nhất.
Cấp A, chính là những thí sinh cao cấp nhất trong một đám người. Bất luận là ca hát vũ đạo hay là các phương diện tài nghệ khác, mỗi một mục đem ra đo lường, đều không được có nhược điểm.
Tạ Trản tiến vào cấp A, đặt trên người hắn là hoàn toàn thuận lý thành chương.
Ở giới giải trí, cho dù là các tuyến đầu, hay là hồ già 180 tuyến, thì thứ quan trọng nhất có thể ngăn cơn sóng dữ, chính là năng lực nghiệp vụ!
Chỉ cần năng lực nghiệp vụ ngươi đủ mạnh, sự khoan dung của mọi người với ngươi sẽ nhiều hơn mấy phần.
Còn nếu năng lực nghiệp vụ kém cỏi, khán giả liền sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là chân chính bị ghét bỏ.
Tạ Trản trải qua gần nửa năm lột xác, năng lực nghiệp vụ nâng cao đến một khối, dưới ánh đèn sân khấu, lại càng thêm rực rỡ lấp lánh.
Dung mạo hắn vốn tinh xảo, thời điểm đứng trên sân khấu, mang theo một loại cảm giác chuyên chú tập trung.
Nam nhân lúc nghiêm túc, đương nhiên là đẹp nhất!
Vì thế fans bắt đầu cuồn cuộn không ngừng hướng đến hắn nhảy xuống, sau đó còn quay về xem các tập phát sóng lúc trước, theo dõi lại quá trình hắn phấn đầu từng bước từ cấp F lên cấp A.
Thời gian hắn xuất hiện trong màn ảnh cũng không nhiều, nhưng hầu hết cảnh quay đến, đều là hắn đang nỗ lực tập luyện.
Mọi người có thể từ mỗi một tập trong tiết mục, nhìn ra được sự tiến bộ của Tạ Trản.
Nhìn ra được hắn không phải cố ý giả vờ giấu dốt để tạo cảm giác tương phản.
Giai đoạn trước trong tiết mục, hắn thật sự là rác rưởi, làm gì cũng không được, là một phế vật không hơn không kém.
Mỗi một tập hắn đều có tiến bộ, tuy rằng khoảng thời gian đầu là tiến bộ chậm chạp, nhưng càng về sau tiến bộ càng dồn dập nhanh chóng, để hắn biến hóa trở thành bộ dáng ưu tú như hôm nay!
Mọi người truy tinh, thường là theo đuổi một phần tốt đẹp nào đó trong chính mình.
Bọn họ thích sự chăm chỉ nỗ lực của Tạ Trản, liền sẽ tự giác đem hắn hoàn mỹ hóa...
[Nhìn đi, Tạ Trản tiểu ca ca của tôi thật sự là trời đãi kẻ cần cù!]
[Ôi trời ơi, trên đời sao lại có một tiểu ca ca thần tiên như vậy? Tôi vừa xem lại các tập trước, ca ca của tôi ở những cấp thấp, quả thật đau lòng không chịu được. Hoàn toàn không có bất kỳ nền tảng căn bản gì, lúc đó chắc là anh ấy cảm thấy bất lực lắm.]