Lục Sa được Lục Đào mời vào phủ nên đã thay trang phục nữ tử, lúc nhìn vào gương mới phát hiện bản thân đã lâu chưa từng tinh tế trang diện bản thân như vậy, Lục Đào lấy son nước ra, trang dung hồi lâu vẫn cảm thấy không hài lòng, quả nhiên tư sắc vẫn phải dựa vào thiên sinh lệ chất mới có thể toát ra vẻ đẹp tự nhiên, nếu không càng trang diện lại càng lòe loẹt. Cuối cùng Lục Sa bưng một chậu nước tẩy hết phấn son trên mặt, lộ ra khuôn mặt thuần khiết ngược lại không phải khó coi, chính là thiếu vài phần cảm giác kinh diễm, so với phu nhân Mị phu nhân, thất phu nhân các nàng thiên sinh lệ chất thì đúng là phải ảm đạm thất sắc, dĩ nhiên Lục Sa rất tự hiểu bản thân, lập tức thu hồi ý nghĩ như vậy, sau khi xác định bản thân y phục chỉnh tề mới vào Hầu phủ.
Lúc Lục Sa gặp lại Lục Đào, Lục Đào chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã giống như trở thành người khác, dáng vẻ vốn bình thường trải qua trang diện đã lộ ra vài phần diễm lệ, hơn nữa Lục Đào vốn là mạnh mẽ hăng hái, ngược lại rất có chủ kiến hơn nữa so với lục phu nhân cùng bát phu nhân xuất thân nông hộ, tiểu thương thì nàng càng có tư thái quý thiếp. Lúc đi đường kim sức lay động, tiền tiền hậu hậu chập chờn giống như chủ nhân của nó, lộ ra một cổ khí tức mãn thịnh, vừa nhìn chính là tinh lực tràn đầy.
Lục Sa thấy Lục Đào như vậy, ngược lại không dám thân thiết đến gần giống như trước kia, chần chờ đứng xa xa, suy nghĩ nên lấy thái độ gì để đối đãi Lục Đào hiện tại.
"Lục Sa ngươi phát ngốc cái gì, lập tức đến đây." Nhìn thấy nhìn thấy Lục Sa tiến đến, lập tức mở miệng nói.
"Thập phu nhân." Lục Sa vẫn quyết định thỉnh an Lục Đào, Lục Đào không đơn giản chỉ là nha hoàn cùng nàng lớn lên nữa, quan trọng hơn là nàng ấy đã là thiếp thất của Hầu gia, coi như là một nửa chủ tử của nàng.
"Lục Sa ngươi gọi ta như vậy ta sẽ không vui, người khác gọi ta như vậy cũng thôi đi, nhưng ngươi gọi ta như vậy không phải là đang chế nhạo ta sao? Ngươi chỉ cần gọi ta Lục Đào là tốt rồi, còn gọi thập phu nhân nữa ta sẽ tức giận." Lục Đào nhíu mày nói, tiến lên kéo tay Lục Sa, bất mãn nói.
"Lục Đào." Lục Sa nhìn thấy Lục Đào nói như vậy cũng chỉ đành gọi thẳng tên Lục Đào.
"Lục Sa, ngươi ăn mặc quá đơn giản rồi, trước đây lúc làm tam đẳng nha hoàn còn trang diện xinh đẹp hơn bây giờ." Lục Đào quan sát Lục Sa một chút, đều nói nữ nhân nhìn dung mạo, Lục Sa không son phấn không mang đồ trang sức, ngay cả màu sắc cũng thanh tố giống như nam trang, khiến Lục Đào hôm nay trang điểm xinh đẹp có chút không quen.
Lục Đào hôm nay ăn mặc phô trương sắp bằng ngũ phu nhân rồi, dĩ nhiên nhìn nàng như bây giờ sẽ không quen, Lục Sa cảm thấy nàng cùng Lục Đào thật sự là càng ngày càng xa, bất quá nhìn Lục Đào hiển nhiên rất thoả mãn với cuộc sống hiện tại, như vậy Lục Sa vui mừng thay nàng ấy.
"Xuất môn ở bên ngoài, đơn giản một chút thì tốt hơn, tóm lại không thể để cho người khác quá chú ý đến việc ta là nữ nhi." Lục Sa giải thích.
"Ngươi quả thật xem bản thân là nam nhân mà đối đãi sao, ngươi như vậy cũng không biết thế nào, nếu không ta sẽ nói với Hầu gia một chút để Hầu gia cũng nạp làm thiếp, không quản hắn sủng ái hay không sủng ái, làm một chủ tử mới là chính đạo...." Lục Đào càng nói càng cảm thấy đề nghị của mình rất tốt.
"Ta nghĩ ta chỉ thích nữ tử, ta hạ quyết tâm suốt đời không gả, thành gia lập thất không cần nhắc lại." Vẻ mặt Lục Sa vô cùng nghiêm túc.
"Lục Sa....." Lục Đào nhìn Lục Sa, nghĩ đến Lục Sa cùng Liễu Phi Nhân đã từng có quan hệ, muốn nói lại thôi.
"Ân?" Lục Sa nhìn Lục Đào dáng vẻ ấp a ấp úng, vô cùng kỳ quái.
"Ngươi vẫn yêu Liễu Phi Nhân sao?" Lục Đào cuối cùng hỏi ra miệng, lúc trước yêu đến sâu sắc như vậy, tuy rằng nàng là bị động, bị Liễu Phi Nhân trêu chọc nhưng nàng đối với Lục Sa vẫn luôn không được tự nhiên, giống như là nàng đã đoạt người yêu của tỷ muội thân nhất, nghĩ đến đó, Lục Đào lại muốn giận chó đánh mèo Liễu Phi Nhân, đều do Liễu Phi Nhân thủy tính dương hoa kia không tốt, nếu không phải nàng ta trêu tam ghẹo tứ ai cũng muốn trêu chọc thì nàng hà tất phải thấp thỏm bất an khi gặp Lục Sa như vậy?
"Đều là quá khứ." Lục Sa nhàn nhạt nói, Liễu Phi Nhân đối với nàng mà nói, tựa như một vết thương đã kết vảy, vết thương đã không đau nữa chỉ là còn phải lưu lại trên người, ngứa ngáy khó chịu, nhưng Lục Sa biết vết thương này sẽ theo thời gian sẽ tróc vảy,chậm rãi khép lại, cho đến khi hóa thành một vết sẹo, cái còn thiếu chỉ là thời gian.
"Lục Sa....." Lục Đào cảm thấy Lục Sa nhất định không phải không để tâm giống như vẻ ngoài, trong lòng nàng ấy nhất định đang yên lặng khổ sở, nghĩ như vậy khiến trong lòng Lục Đào cũng có chút khó chịu, vì Lục Sa khó chịu, cũng vì bản thân mà khó chịu.
"Ngươi luôn luôn thẳng thắn, vì sao lại nói chuyện ấp a ấp úng đây?" Lục Sa cảm thấy chắc chắn Lục Đào có chuyện muốn nói, tựa hồ còn không chuyện không tiện mở miệng.
"Ta cùng Liễu Phi Nhân.... Ta cùng nàng cũng có quan hệ đó!" Lục Đào bất chấp giá nào, sớm muộn gì đều phải chịu một đao này, không bằng thẳng thắn một chút, nàng ghét nhất là vòng vo khúc chiết.
Lục Sa ngạc nhiên nhìn Lục Đào, nàng chưa bao giờ nghĩ đến Lục Đào cùng ngũ phu nhân sẽ có quan hệ như vậy.
Lục Đào nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Lục Sa, muốn từ biểu tình của Lục Sa nhìn ra cái gì, nàng vẫn rất thấp thỏm đợi Lục Sa phản ứng, nàng vạn phần không muốn để một Liễu Phi Nhân phá hủy tình tỷ muội giữa nàng và Lục Sa. Nàng giải thích không được, nếu như nói ban đầu nàng bị trêu chọc, vậy về sau nàng cùng Liễu Phi Nhân chính là mập mờ dây dưa, nàng cảm thấy nếu như có biện giải thì càng lộ vẻ giả tạo mà thôi.
Lục Sa nhìn dáng vẻ Lục Đào cẩn cẩn dực dực, đã sáng tỏ vì sao vừa rồi Lục Đào muốn nói lại thôi.
"Ta cùng nàng hiện tại đã không còn quan hệ, ngươi không cần lo lắng, ngươi muốn cùng nàng một chỗ, thì cứ cùng nàng một chỗ, không cần bận tâm đến ta." Sau khi Lục Sa dứt bỏ ngạc nhiên trái lại thoải mái nói, tuy rằng cảm giác trong lòng là có chút phức tạp.
"Lục Sa ngươi nhất định phải tin tưởng ta, lúc trước khi người rời khỏi nàng, ta cũng không nghĩ đến sẽ cùng nàng một chỗ...." Lục Đào sợ Lục Sa hiểu lầm, cuối cùng nhịn không được giải thích, chỉ sợ Lục Sa không tin, ngữ khí có chút kích động.
"Ta tin tưởng ngươi, không cần thận trọng như vậy, ta biết nhất định là ngũ phu nhân đến trêu chọc ngươi, nàng là dạng người gì ta hiểu rất rõ." Lục Sa nắm lấy tay Lục Đào, ngữ khí kiên định nói, nàng chỉ là có chút ngoài ý muốn, tay ngũ phu nhân lại vươn dài như vậy, còn Lục Đào dĩ nhiên lại nguyện ý cùng Liễu Phi Nhân dây dưa không rõ, nàng cũng là có một chút ngoài ý muốn.
"Ngươi sẽ không trách ta?" Lục Đào vẫn lưu ý Lục Sa, nếu không cũng không hà tất phải cẩn trọng như vậy.
"Ta dĩ nhiên sẽ không trách ngươi, ngược lại có chút trách nàng, nàng trêu chọc ngươi trước, nếu như nàng phụ ngươi ta cũng sẽ lo lắng cho ngươi giống như lúc trước ngươi lo lắng cho ta, ngươi biết tính tình của nàng là không thay đổi được, ta sợ ngươi sẽ chịu ủy khuất." Lục Sa bỏ qua tâm tình của bản thân, có chút lo lắng thay Lục Đào.
"Ta mới không giống như ngươi chỉ biết nén giận, ủy khuất cầu toàn, chó không bỏ được tính ăn phân, nàng ăn một lần ta chỉnh nàng một lần, ta cũng không tin nàng còn có thể không để ta vào trong mắt, còn có thể trái ôm phải ấp!" Lục Đào rất có quyết tâm nói, nàng quản không được trái tim Liễu Phi Nhân chẳng lẽ còn quản không được thân thể Liễu Phi Nhân sao, giống như phụ thân nàng cũng rất thích pha trộn cùng nữ nhân khác nhưng mẫu thân lại quản gắt gao, nào có cơ hội để hắn cùng nữ nhân khác pha trộn.
Nhìn dáng vẻ tình thế bắt buộc của Lục Đào, Lục Sa đột nhiên cảm thấy có thể Lục Đào chưa hẳn là quản không được ngũ phu nhân, quyết đoán như vậy cho dù là nàng của trước đây hay là hiện tại cũng không có được, nếu như ngũ phu nhân có thể thu liễm một chút, cùng Lục Đào một chỗ cũng rất tốt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT