Nhìn thấy đống trang phục đáng yêu ở trên giường, Lăng Vi có loại xúc động muốn đóng cửa lại xoay người bỏ chạy lấy người, nhưng hòa thượng chạy được còn miếu thì đứng yên, lúc này cô bỏ chạy, vậy lần sau phải làm sao? Nghĩ như vậy, cô cũng chỉ có thể căng da đầu đi vào, ngay tức khắc, cô bỗng nhiên nhớ tới một câu thơ: Gió đìu hiu sông Dịch lạnh, tráng sĩ một đi không trở về (*)……
[(*) Phong tiêu tiêu hề dị.ch thủy hàn, tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn.

[风萧萧兮易水寒, 壮士一去兮不复还.

] : Là hai câu thơ Kinh Kha đã ứng tác với các bạn đi tiễn]
Chậm chạp đi đến mép giường, Lăng Vi nghiêm túc nói: “Ba ba, anh nghe em giải thích!”
Ba Tạ đang đùa nghịch cái mũ trên đỉnh đầu của bộ gà con, rất vui vẻ nhéo nhéo cái mũ, nghe cô nói nghiêm túc như vậy, không khỏi nghi hoặc, “Làm sao vậy? Mặc dù có hơi bảo thủ một chút, nhưng cũng đủ đáng yêu, anh rất vừa lòng.


Lăng Vi thiếu chút nữa quỳ xuống, vội vàng giải thích: “Kỳ thật, mấy cái này không phải của em!”
Ba Tạ thong thả ung dung nhướng mày nói: “Phải không? Nhưng vừa rồi trợ lý của em nói mấy bộ quần áo này là mang về cho em, không phải của em, em mang về làm cái gì?”
Lăng Vi âm thầm nghiến răng nghiến lợi, quần áo mang về hôm nay là do Trần Tiểu Nhược thu dọn, lúc ấy con bé chỉ nói là lấy về một vài bộ quần áo không cần mặc, Lăng Vi cũng không quá để ý, không ngờ cô ấy lại lấy luôn mấy bộ đồ này về, cái này không thể nghi ngờ chính là dâng thịt dê béo mỡ vào trong miệng hổ, con hổ tự dưng được ăn một bữa tiệc lớn, chắc sẽ vui chết luôn cho coi!
“Em có thể giải thích!” Lăng Vi hấp hối giãy giụa nói.

“Ừ, giải thích đi.

” Ba Tạ lại lấy một bộ quần áo con ong mật ra chơi, nhìn khóe miệng vẫn luôn cong cong của anh thì sẽ biết anh thích đến cỡ nào.

Lăng Vi chớp chớp hai mắt to tròn, nói: “Kỳ thật mấy thứ này của bạn em, lần này em trở về thuận tiện mang về giúp cô ấy thôi.


Một người đàn ông manly ổn trọng như Tạ Thanh Nghiên lại cứ trắng trợn ngồi ở giữa một đống quần áo đáng yêu, cười đến mặt mày xấu xa, nhưng lại có chút hương vị của tình thú, Lăng Vi không khỏi hoài nghi hai mắt của mình có phải có vấn đề hay không.

“Bạn nào?” Ba Tạ làm như đang tra hỏi nghi phạm, hỏi cô.

“Anh không quen biết.

” Lăng Vi do dự nói.

Cuối cùng chỉ thấy ba Tạ gật gật đầu, bá đạo ngang ngược nói: “Mặc kệ là của ai, anh ra giá gấp mười lần giá mua, từ giờ trở đi, mấy thứ đều là của anh.


Lăng Vi:……
Ba Tạ vẫn luôn duy trì nụ cười nhẹ nhàng ở trên mặt, sau khi mạnh mẽ cướp lấy quyền sở hữu của mấy bộ đồ này xong, tâm trạng càng thêm tốt đẹp, đưa một tay ra kéo Lăng Vi qua ngồi lên trên đùi của anh, dịu dàng dỗ dành, “Ngoan nào, mặc trước bộ gà con này đi, bộ màu vàng này, anh rất thích.


Lăng Vi nhịn không được phỉ nhổ, “Anh chỉ thích mấy thứ có màu — vàng thôi?!”
Ba Tạ hôn cô một cái, nói: “Em quả nhiên hiểu anh nhất.


Lăng Vi:……
Suy nghĩ một hồi, cô làm nũng nói: “Ba ba, chúng ta đã lâu không gặp nhau rồi, anh không muốn thân mật với em sao? Cần gì phải mặc mấy bộ đồ ở ngoài đó!”
Ba Tạ không chút dao động, “Mặc mấy bộ này vào thân mật sẽ càng hăng hái, bảo bối, đừng giãy giụa, ngoan ngoãn mặc vào đi!”
Lăng Vi: “Nếu em mặc bộ quần áo đáng yêu như vậy vào, anh còn xuống tay được sao?”
Ba Tạ không hề áp lực tâm lý, nói: “Mỗi lần bị sự đáng yêu của em đả kích, anh đều muốn hung hăng làm em tới khóc.


Hu hu hu……Cái lão lưu manh này!
Cuối cùng, Lăng Vi vẫn ngoan ngoãn mặc bộ gà con đáng yêu kia vào, lúc cô lắc lắc cái mông tròn đi ra, ba Tạ lập tức bị manh hóa, ngồi ở mép giường, kích động đến run chân, “Kêu một tiếng nghe chơi.


Lúc này Lăng Vi đã tự sa ngã, bất chấp tất cả, suy nghĩ xong lại kêu lên: “Chiếp chiếp chiếp……”
Mặt bBa Tạ không cảm xúc, nhưng trong lòng lại là: Gâu gâu gâu ~~~~
Lăng Vi chớp chớp mắt, “Không đúng sao? Gà con không phải kêu như vậy à?”
Ba Tạ đột ngột đứng lên, “Đúng vậy, cứ kêu như vậy, đợi lát nữa đến lúc làm việc, em cũng kêu như vậy đi!”
“Làm việc? Làm chuyện gì?” Lăng Vi nhất thời phản ứng không kịp, ngây ngốc hỏi anh, sau đó lập tức cảm thấy nghiêng trời lệch đất, cả người đã bị bế lên rồi ném lên trên giường.

Cô nhịn không được điên cuồng kêu gào ở trên giường, “Ba ba, anh thật bi.ến thái nha, ngay cả gà con anh cũng không buông tha!”
Ba Tạ phát ra tiếng cười sang sảng, như một con mãnh hổ nhảy bổ lên trên người cô, cười nói: “Đúng vậy, tôi là biế.n thái, em nhất định phải chống đỡ đó.


Lăng Vi: Nha nha nha nha……
Một tiếng sau……
Ba Tạ: “Gà con dơ rồi, đổi bộ khác.


Lăng Vi: Nha nha nha ~
Hai tiếng sau……
Ba Tạ: “Dê con dơ rồi, đổi bộ khác.


Lăng Vi: Nha nha ~
Ba tiếng sau……
Ba Tạ: “Gấu trúc dơ rồi, đổi bộ khác.


Lăng Vi: “Lăng Vi chết rồi, đổi người khác!”
Ba Tạ:……
Cuối cùng, Lăng Vi lấy cái chết ngoan cường chống cự, ba Tạ ước chừng đã chơi ba tiếng, rốt cuộc cũng thu binh, cảm thấy thỏa mãn ôm bảo bối trơn bóng nằm vào trong chăn, nhìn mấy bộ trang phục đáng yêu rơi rụng ở bên mép giường, ba Tạ mang tâm trạng tốt đẹp hỏi cô, “Ngày mai tiếp tục?”
Hai mắt của Lăng Vi đều mở không lên, mệt mỏi rã rời hỏi: “Tiếp tục cái gì?”
Ba Tạ sảng khoái tinh thần, vô cùng có sức lực, trông có vẻ còn có thể làm thêm mười phát nữa, “Đương nhiên là tiếp tục chơi vận động ở trên giường với trang phục đáng yêu rồi.


Lăng Vi xoay người một cái, đưa lưng về phía anh, “Tự anh chơi đi!”
Tạ Thanh Nghiên nhìn dáng vẻ phát cáu của cô gái nhỏ, cười nhẹ thành tiếng, “Em muốn chơi từ phía sau sao?”
Lăng Vi:……
Cựa quậy một hồi, cô lại không tình nguyện quay lại đối mặt với anh, nói: “Ngày mai là sinh nhật của mẹ, chúng ta phải lên trên núi tổ chức sinh nhật cho bà, làm gì có thời gian chơi mấy bộ đồ này?”
Ba Tạ:……
Không ngờ cả nhà hợp lực đào hố, cuối cùng lại mang anh đi chôn.

Một lát sau, ba Tạ vô sỉ nói: “Kỳ thật, sinh nhật của mẹ là chủ nhật.


Lăng Vi nằm ở trong lòng ngực của anh trợn trắng mắt, “Xin anh buông tha cho sinh nhật của mẹ đi, từ cuối năm trước đến cuối tuần này thì thôi đi, bây giờ vì dụ.c vọng riêng của anh, còn muốn sửa thành chủ nhật, anh quả nhiên không phải con ruột của bà ấy mà!”
Ba Tạ rất nghiêm túc gật đầu, “Được được được , ngày mai đi làm tiệc sinh nhật cho bà ấy, ngày mốt lại tiếp tục vận động với trang phục đáng yêu, nghỉ ngơi một ngày, em cũng sẽ không quá mệt mỏi.


Người đàn ông tinh trùng lên não, quả nhiên không cứu được!
Bởi vì cả một đêm quá mức mệt nhọc, ngày hôm sau Lăng Vi ngủ một giấc dài, mơ mơ màng màng duỗi tay sờ sờ bên cạnh một chút, nhưng lại sờ vào khoảng trống, cô gian nan mở mắt ra, phát hiện chỉ có một mình mình ngủ ở trên giường, mà chỗ nằm ở bên cạnh đã lạnh lẽo, chứng tỏ ba Tạ đã rời khỏi giường rất lâu.

Nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức trên tủ đầu giường, đã là hơn 9 giờ sáng, hôm nay còn phải đi lên núi ăn liên hoan với mẹ Tạ và mọi người, thật sự không thể ngủ tiếp, vì thế chịu đựng toàn thân đau nhức mà xoay người xuống giường, hai chân thiếu chút nữa đã trực tiếp quỳ xuống thảm, tối hôm qua làm quá mạnh, hai đùi đều xót muốn chết.

Lăng Vi nghiến răng nghiến lợi nghĩ: Làm X chỉ sảng khoái nhất thời, làm xong rồi sẽ phải chịu khổ!

Về sau sẽ không bao giờ làm mấy tư thế kỳ quái với anh nữa!!
Phủ thêm áo ngủ đi ra khỏi phòng, đi một vòng, phát hiện Tạ Thanh Nghiên đang ở trên ban công.

Lúc này mặt trời đã chiếu vào ban công, phản xạ ra tia nắng chói chang xuyên qua cửa kính, mà ba Tạ mặc một thân quần áo ở nhà màu trắng cứ như vậy bị dung nhập vào bên trong tia nắng, đẹp đến mức không chân thật, Lăng Vi cũng không dám tiến lên, sợ sẽ ảnh hưởng đến khoảnh khắc tốt đẹp này.

Cô cứ ngây ngốc mà đứng ở bên trong, vẫn không nhúc nhích, thẳng đến khi Tạ Thanh Nghiên quay đầu lại nhìn cô, “Đứng ngây người ở đó làm cái gì?”
Lăng Vi lấy lại tinh thần, đi lên phía trước vài bước, “Mới sáng sớm anh ở trên ban công làm cái gì? Bên ngoài rất lạnh.


Trên ban công có để một chiếc máy giặt cùng một ít dụng cụ vệ sinh, ngày thường chỉ có dì giúp việc mới sử dụng tới nơi này.

Cô chỉ thấy Tạ Thanh Nghiên lấy ra một điếu thuốc, nhíu mày nói: “Anh đang tự hỏi làm thế nào để giặt sạch đống trang phục đáng yêu này.


Lăng Vi:……
Hình ảnh vừa rồi trang nghiêm thánh khiết như vậy, nhưng lại là đang tự hỏi làm thế nào để giặt sạch chất lỏng tà ác dính trên đống trang phục đáng yêu kia??
Sau đó anh bày ra bộ dáng như đã giải quyết được vụ làm ăn mấy tỷ, dùng thái độ nghiêm túc nói: “Anh muốn dùng máy giặt để giặt, lại lo lắng sẽ bị phai màu, muốn dùng tay để giặt, lại sợ giặt hư chúng nó, nhưng anh vừa mới nghĩ ra được một cách.


Lăng Vi cũng bị dáng vẻ nghiêm túc của anh ảnh hưởng, hỏi: “Cái gì?”
Ba Tạ nói: “Cầm đi đến tiệm giặt quần áo.


Lăng Vi:……
“Nếu anh dám cầm đến tiệm giặt quần áo ở trong khu dân cư của chúng ta, em sẽ lập tức dọn đi ra ngoài!!!” Đùa à, tiệm giặt quần áo ở trong khu dân cư đều rất quen thuộc khách ở, tự mình đóng cửa lại chơi tình thú thì thôi đi, nếu đem ra ngoài kêu người ta giặt mấy thứ dơ bẩn đó, về sau người khác sẽ nghị luận nhân vật chính này như thế nào đây?! Còn không bằng chia tay nhân lúc còn sớm!!!
Ba Tạ bất đắc dĩ nhìn cô, buông tay nói: “Vậy làm sao bây giờ?”
Lăng Vi nói: “Ném!”
Ba Tạ:……
Một ông chủ giàu có như vậy, lại luyến tiếc mấy bộ quần áo rách này sao, cũng quá khiến người ta bội phục rồi.

“Hay là chờ dì giúp việc tới giặt?” Ông chủ Tạ lấy lui làm tiến nói.

“Không được!!!” Vậy sẽ càng mất mặt hơn nữa.

Cuối cùng, Lăng Vi vẫn chịu đựng vén tay áo lên tự mình giặt sạch mấy bộ đồ kia, vừa giặt vừa nghĩ, về sau cô sẽ không bao giờ có thể nhìn thẳng mấy bộ đồ này được nữa, thật sự quá tà ác rồi!
Ba Tạ ngồi xổm bên cạnh cô nhìn cô giặt, còn luôn miệng ba hoa: “Cẩn thận một chút, đừng giặt hư.


Lăng Vi cầm quần áo đẩy đến trước mặt anh, “Nhìn đi, mấy thứ tà ác kia, dính thành một cục rồi!”
Ba Tạ nhướng mày, “Cho nên mới kêu em nhẹ một chút, mấy thứ này đều là con cháu đời đời của anh đó.


Lăng Vi:……
Hai người dính dính nhão nhão cả một buổi sáng, chờ đến khi lên được biệt thự trên núi thì đã tới thời gian ăn cơm trưa.

Trải qua nhiều lần rèn luyện, Lăng Vi đã tổng kết ra được kinh nghiệm, đi vào biệt thự, chào hỏi với bà cụ trước, sau đó mới tìm Tiểu Thanh, hỏi cô ấy về kịch bản được sắp xếp cùng ngày, tính cách của Tiểu Thanh khá mềm, Lúc Lăng Vi hỏi, phần lớn cô ấy đều sẽ nói, nhưng Lăng Vi đã lăn lộn ở Tạ gia lâu như vậy, từ trước đến giờ vẫn chưa lần nào lấy được kịch bản, bởi vì bà cụ đã lên tiếng, Lăng Vi là một diễn viên chuyên nghiệp, không cần kịch bản cũng có thể phối hợp diễn xuất thật tốt với bọn họ.

Đây đúng là một lý do làm người ta dở khóc dở cười.

Khi hai người chạy tới biệt thự, phát hiện bên trong biệt thự thật sự đã đổi mới một lượt, ở trên bức tường trong phòng khách có dùng dải lụa rực rỡ nhiều màu sắc dán thành chữ chúc mừng sinh nhật, bốn phía còn buộc rất nhiều chùm bong bóng màu hồng nhạt, toàn bộ phòng khách trông có vẻ lãng mạn đến thái quá.

Lăng Vi và ba Tạ đều cảm thấy cạn lời, trong lòng tất cả mọi người đều biết rõ cái này chỉ là lấy cớ mà thôi, kết quả bà cụ thật sự đã làm một party sinh nhật cho bọn họ, độ phối hợp như thế này thật sự là quá cao!
Từ từ đã, mấy thứ này không phải sẽ có kịch bản kèm theo đó chứ!
Lăng Vi lập tức trở nên cảnh giác, nhìn xung quanh hết một lượt, lại không nhìn thấy Tiểu Thanh, vì thế tùy tiện kéo một người tới hỏi thử, đối phương lại là một người hỏi gì cũng không biết, chỉ biết Tiểu Thanh bị thầy Thanh Hoa mang đi tham quan Đại học Bắc Kinh rồi.

Nằm vùng không có ở nhà, Lăng Vi đương nhiên không biết kịch bản hôm nay là gì, chỉ nhỏ giọng hỏi thăm ý kiến của Tạ Thanh Nghiên, “Xem ra lại là kịch bản mới, làm sao bây giờ?”
Tạ Thanh Nghiên cười cười, nói: “Tự do phát huy thôi, trước nay anh cũng chưa từng lấy kịch bản.


Lăng Vi:……
Đang lúc hai người nhỏ giọng thảo luận, bà cụ đã chậm rãi từ cầu thang lầu hai đi xuống, chỉ thấy khuôn mặt của bà khá căng thẳng, ánh mắt âm trầm, lạnh lùng nhìn bọn họ, “Khách khứa đều đi hết, lúc này hai người mới đến, trong mắt hai người còn có người mẹ ruột, mẹ chồng như tôi hay không?”
Được rồi, xem ra lại là kịch bản cũ mẹ chồng ác độc.

Lăng Vi hơi rũ mắt xuống một chút, mím môi cười, nói: “Mẹ, hôm nay chúng con đều có chút việc bận, cho nên mới tới muộn.


“Không muốn tới thì đừng tới, bớt tìm cớ đi, hai người đều hận không thể kêu tôi chết sớm một chút, làm gì còn nhớ rõ sinh nhật của tôi!” Trong giọng nói lạnh băng của bà mang theo sự tức giận không thể nguôi được, đi thẳng đến trước sô pha, khoanh hai tay trước ngực, bày ra bộ dáng cao quý lãnh diễm.

Một thời gian không gặp, kỹ thuật diễn của bà cụ lại tiến bộ không ít nha! Khí thế này, thật sự đã đạt cấp bậc diễn viên gạo cội, hôm nào tìm một cơ hội để bà làm khách mời diễn thật mới được.

Hai người phụ nữ giương cung bạt kiếm, Tạ Thanh Nghiên lại vô cùng nhàn nhã ngồi ở trên sô pha, còn vỗ vỗ vị trí ở bên cạnh, kêu Lăng Vi ngồi xuống, sau đó mới thong thả ung dung nói với bà cụ: “Nói đi, có phải lại muốn thu hồi quyền khống chế công ty hay không? Cứ tùy tiện lấy đi!”
Bà cụ bị nghẹn họng, ngay sau đó dậm chân nói: “Cái đứa con bất hiếu này, Tạ gia của chúng ta sớm hay muộn gì cũng sẽ bị mày và con hồ ly tinh này phá hoại!”
Hồ ly tinh họ Lăng:……
Xem ra, hôm nay cô chắc sẽ đóng vai một con hồ ly tinh hại nước hại dân, mị hoặc hôn quân rồi, mà ông chủ Tạ chính là tên hôn quân kia.

Lăng Vi cười lạnh, “Mẹ, bây giờ chuyện làm ăn đều ở trong tay Thanh Nghiên, anh ấy muốn như thế nào thì cứ như thế đó, ngài quản quá rộng rồi!”
Mẹ Tạ trừng to hai mắt, run rẩy chỉ ngón tay vào cô, “Cô!!!!!”
Ngay tại thời điểm mấu chốt này, có một đám người từ ngoài cửa lớn đi vào, chính là Tạ Thanh Hoa Tiểu Thanh và nhóc Tạ, mà ở phía sau bọn họ còn có người xa lạ đi theo vào, thoạt nhìn hình như là bạn của Tạ Thanh Hoa, mọi người vốn đang vừa nói vừa cười, lúc này sau khi nhìn thấy tình hình ở trong phòng khách rồi, đều sợ tới mức không dám lên tiếng.

Trời ạ, ban ngày ban mặt, lại để bọn họ gặp được một vụ nhà giàu nội chiến thật sự!!!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play