Editor: Hạ Tần

Reup: Mèo Tai Cụp

Sau khi Lăng Vi gửi bao lì xì qua xong, trong lòng cũng có chút thấp thỏm, chờ đến khi nhìn thấy Tạ Thanh Nghiên nhận lấy bao lì xì, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng một bó hoa hồng lớn như vậy, đóng gói cũng sẽ chia cấp bậc cao thấp, chắc không chỉ có hai trăm đồng, nhưng với thu nhập hiện tại của cô, cũng không có nhiều hơn hai trăm đồng!

Đợi một hồi, thấy đối phương không trả lời, Lăng Vi cũng không tiếp tục rối rắm nữa, trực tiếp bỏ điện thoại vào trong túi, Lam Nhược vẫn còn ở đây, cô không nên chăm chăm vào di động.

Hai người lại hàn huyên thêm một lúc, Lăng Vi nhìn ra được, Lam Nhược sẽ không sao, cảm xúc cũng rất bình tĩnh, không kích động giống ban ngày nữa, lúc này Lăng Vi mới thử hỏi một câu, “Có phải lúc chiều chị chuẩn bị phát tin giật gân nào đó lên trên Weibo hay không?” Làm một ngôi sao hạng A, fans của Lam Nhược trên Weibo có hơn mấy ngàn vạn, nếu cô tuôn ra tin tức nào đó, một giây sau nhất định sẽ lên hot search.


Lam Nhược do dự một chút rồi nói: “Tôi…… Chuyện tình cảm có chút vấn đề, vốn dĩ chuẩn bị rút củi dưới đáy nồi, nhưng buổi chiều sau khi nói chuyện với cô xong, tôi đã vứt bỏ ý nghĩ đó rồi.”

Quả nhiên không khác suy đoán của cô lắm, đời trước, Lam Nhược và bạn trai Thẩm Cánh xuất hiện vấn đề trong tình cảm, Lam Nhược muốn cứu vãn, trực tiếp công khai quan hệ của hai người trên Weibo, kết quả lại bị Thẩm Cánh phủ nhận một cách vô tình.

Bây giờ xem ra, sự kiện khiến Lam Nhược bị bôi đen, chắc sẽ không xảy ra nữa.

Lăng Vi lại an ủi cô vài câu, sau đó liền chuyển sang đề tài khác.

Đối với một ngôi sao mà nói, đề tài tình cảm đều là đề tài mẫn cảm, hôm nay hai người coi như đã giao thiển ngôn thâm (*) rồi , cũng không nên tiếp tục xoáy sâu vào chuyện này nữa.


((*) Mới quen mà đã khuyên can bằng lời thắm thiết.)

Chờ đến khi Lăng Vi tẩy trang, uống hết chén tổ yến đường phèn rồi, lúc này Lam Nhược mới đứng dậy rời đi, cô vừa rời đi, Lăng Vi đã vội vàng cầm di động lên click mở bảng tin ra.

Cô vừa mới dùng hai trăm đồng đuổi ông chủ Tạ đi, chuyện này cũng không phải chuyện vẻ vang gì, cô rất muốn biết ông chủ Tạ có khi nào sẽ dùng cái tư liệu sống này đăng lên bảng tin hay không.

Kết quả……

“Bảo Bảo nhà tôi chính là nghịch ngợm như vậy đấy, đáng yêu! Muốn beep (*)!”

(*) ý là muốn xxx

Phía dưới còn kèm theo hình ảnh, chính là giao diện chat đoạn cô gửi bao lì xì.

……

Muốn…… Muốn beep??!!!!!!

Câu nói xấu hổ như vậy sao anh có thể nói ra chứ? Ông chủ Tạ, anh không thể làm người bình thường được sao? Lúc anh muốn xxx, có thể suy xét đến cảm nhận của người khác hay không?!


Lăng Vi sinh ra một loại xúc động muốn đập điện thoại.

Nhưng mà, bị cái mớ bong bóng màu hồng tràn đầy hơi thở tình yêu này ập vào mặt, làm cho Lăng Vi cũng sắp tin tưởng bọn họ đang thật sự yêu nhau rồi!

Ba Tạ đúng là một nhân tài!

Đang lúc cô vừa phỉ nhổ vừa cập nhật bảng tin thì lại nhìn thấy những bình luận muốn lật trời của ba Tạ.

“Ba ba rất vui.”

“Ba ba có thể vượt ngàn dặm ~”

“Chính là bừa bãi như vậy đấy!”

“Cẩu độc thân không có quyền bình luận.”

Lăng Vi:……

Anh nói vượt ngàn dặm có phải là cái ý nghĩa cô đang nghĩ không? Vượt ngàn dặm để beep sao? Phi phi phi, tại sao cô cũng đột nhiên suy nghĩ dơ bẩn rồi!

Một lát sau, cô lại lượt xem bình luận của ba Tạ.

“Trả lời chung: Mấy người thử gửi bao lì xì cho ba ba xem? Dám gửi tới, thì chờ trời lạnh Vương phá (*) đi!”
((*) Trời lạnh Vương phá, đầy đủ là ‘Trời lạnh rồi, cho tập đoàn nhà họ Vương phá sản đi’, là tên của một bộ tiểu thuyết!)

……

Đây là hành động gì vậy?

Không phải là đám bạn tốt trên bảng tin thấy cô gửi bao lì xì, sau đó học theo, mỗi người đều gửi cho ba Tạ hai trăm đồng chứ? Có cần nghịch ngợm như vậy hay không, ba Tạ trông có vẻ nổi nóng rồi, đến cả mấy thứ Mary Sue như trời lạnh Vương phá cũng nói ra luôn.

Xem ra trong bảng tin của ba Tạ cũng có vô số nhân tài nha!

Mấy ngày kế tiếp, Lăng Vi không diễn nhiều lắm, dù sao cũng chỉ là một vai phụ, lúc không diễn cô sẽ đi xung quanh trường quay xem thử, hoặc là nói chuyện phiếm với Lam Nhược, có lúc thì mặc trang phục nóng bức đối diễn với Lam Nhược.

Từ sau lần nói chuyện phiếm hôm trước, rõ ràng thái độ của Lam Nhược đối với cô thay đổi rất nhiều, cũng thích tìm cô nói chuyện, thông qua Lam Nhược, Lăng Vi còn quen biết được với nam chính Vương Dương, cũng là một người khá dễ nói chuyện.
Ngày thứ năm sau khi Lăng Vi vào đoàn, Bạch Hiểu Liên mới khoan thai tới trình diện.

Triệu Như Ý cũng đi cùng cô ta, sau khi đến đoàn phim liền đi chào hỏi, rồi đến xin lỗi đạo diễn, giải thích nguyên nhân bọn họ đến trễ.

Trần Tiểu Nhược tức giận bất bình nói, “Cái này đâu phải nâng đỡ nghệ sĩ, rõ ràng chính là nâng đỡ con gái ruột mà!”

Lăng Vi cũng cảm thán nói: “Đúng nha, so ra mà nói, chị chính là đứa được nhặt từ đống rác về.”

“Chị Vi đừng khổ sở, hôm nay chị ta lạnh nhạt với chúng ta, ngày mai chúng ta sẽ khiến cho chị ta trèo cao không nổi!!”

Lăng Vi giơ ngón tay cái ra, “Lời này của em chị thích nghe.”

Triệu Như Ý vội vàng giúp Bạch Hiểu Liên lôi kéo quan hệ, Bạch Hiểu Liên lại vội vàng tới trước mặt Lăng Vi tìm cảm giác tồn tại, mối thù bị vả mặt hôm thử vai, cô ta sẽ nhớ cả đời.
Mặc dù lần trước ở thế hạ phong, nhưng Bạch Hiểu Liên vẫn bày ra bộ dáng vênh váo tự đắc ở trước mặt Lăng Vi, “Bây giờ có phải cô rất đắc ý hay không?”

Lăng Vi căn bản không sợ cô ta, cười nói: “Cũng được, tâm tình rất không tồi.”

Bạch Hiểu Liên trợn to mắt đến nỗi tròng mắt cũng sắp rớt ra ngoài, châm chọc mỉa mai nói: “Đúng là không biết xấu hổ, nếu không phải cô dùng thủ đoạn mờ ám, nhân vật này chắc chắn sẽ là của tôi!”

Lăng Vi nhướng mày, bình tĩnh nói: “Dựa vào bản lĩnh thôi, cô lấy không được, chứng minh cô không có năng lực này.”

Bạch Hiểu Liên cười nhạo, “Bản lĩnh của cô cũng chỉ đoạt được vai nhân vật nhỏ này mà thôi, chúng ta cứ chờ xem, tôi sẽ để cô hiểu rõ, bề ngoài xinh đẹp thì thế nào, cô vĩnh viễn đều sẽ không bằng tôi.”
“Vậy tôi đây rửa mắt mong chờ.” Lăng Vi lạnh lùng trả về một câu.

Nhìn Bạch Hiểu Liên lắc mông đủng đỉnh đi như khổng tước xòe đuôi, Trần Tiểu Nhược nhịn không được thè lưỡi về phía cô ta, quay đầu lại nói với Lăng Vi: “Chị, chị đừng quan tâm chị ta.”

Lăng Vi cười nói: “Thật ra trên người cô ta cũng có thứ đáng để chị học tập.”

Trần Tiểu Nhược: “Ví dụ?”

“Cô ta rất biết buông lời hung ác, điểm này thì chị phải học hỏi cô ta rồi.”

Chờ khi học xong cô sẽ ở trước mặt ông chủ Tạ buông lời hung ác, hù chết anh!

Trần Tiểu Nhược:……

Mặc kệ Bạch Hiểu Liên có nói tàn nhẫn thế nào thì cũng không thay đổi được chuyện cô ta trở thành nha hoàn của Lăng Vi, hai người lần đầu phối hợp diễn, sau khi thay đồ diễn xong đứng vào vị trí, thấy thế nào cũng rất hài hòa, Lăng Vi còn rất thân thiện khen cô ta một câu, “Cô mặc bộ y phục này trông rất xinh đẹp.”
Khen cô ta mặc quần áo nha hoàn đẹp, cái này tuyệt đối là trắng trợn vũ nhục cô ta! Bạch Hiểu Liên tức giận đến muốn bùng nổ ngay tại chỗ, nhưng bên cạnh có mấy cái camera, cô ta cũng chỉ có thể mạnh mẽ nuốt cục tức này xuống, âm thầm cắn răng nói với Lăng Vi: “Để tôi xem cô có thể đắc ý được bao lâu.”

Lăng Vi nghe vậy liền nâng mắt nhìn cô ta, tầm mắt quá mức trực tiếp, khiến Bạch Hiểu Liên bị nhìn mà tránh trái tránh phải, giống như đang chột dạ vậy.

Cảnh đầu tiên hai người phối hợp diễn đương nhiên chấm dứt bằng cảnh bị NG, Quách Khải cau mày nói với Bạch Hiểu Liên: “Cô là nha hoàn duy nhất Như phi tin tưởng, cô phải tự tin một chút chứ, đừng cứ rụt vai như vậy.”

Quách Khải nói Bạch Hiểu Liên xong, quay đầu lại nói với Lăng Vi, bản thân ông vẫn rất hài lòng với kỹ thuật diễn của Lăng Vi, diễn xuất mấy ngày nay không cần ông phải nhọc lòng, hôm nay thật sự rất khác thường, “Lăng Vi, lúc cô diễn nên thu khí thế lại một chút, bằng không cô ta sẽ không diễn theo kịp được.”
Lời này vừa nói ra, người ở đây đều biết, đạo diễn đang nói kỹ thuật diễn của Bạch Hiểu Liên không được, không bằng Lăng Vi.

Lăng Vi tỏ vẻ đang lắng nghe, gật đầu nói được, cô sẽ chú ý.

Còn Bạch Hiểu Liên thì lại bị tức đến đỏ mặt, nhịn không được lén trừng Lăng Vi một cái.

Lúc sau hai người lại diễn lần hai, đều là có vấn đề từ phía Bạch Hiểu Liên, thật vất vả mới được đạo diễn hô qua, Bạch Hiểu Liên cũng sắp khóc luôn.

Lúc trở về khách sạn, Trần Tiểu Nhược lấy biểu hiện hôm nay của Bạch Hiểu Liên trở thành trò cười, bắt chước một lần cực kỳ sinh động, chọc cho Lăng Vi cười không ngừng, trêu chọc cô nói: “Xem ra kỹ thuật diễn của em cũng không tồi! Hay là hôm nào cũng diễn xuất thử xem.”

Trần Tiểu Nhược liên tục xua tay, “Không được không được, nhan sắc của em tệ đến đáng thương!”
“Nói bừa, em rất đáng yêu.” Lăng Vi an ủi cô.

Hai mắt của Trần Tiểu Nhược lập tức sáng ngời, “Em đáng yêu chỗ nào?”

Lăng Vi nghĩ nghĩ rồi nói: “Béo béo, rất đáng yêu.”

Trần Tiểu Nhược:……

Cô phát hiện bản thân đang tự tìm nhục.

Lúc hơn 9 giờ, Lăng Vi nhận được video call của Tạ Thanh Nghiên, cô có chút ngạc nhiên, vẫn chưa kịp bắt máy thì bên kia đã cúp máy trước rồi.

Mặc dù mấy ngày nay không có liên hệ, nhưng Lăng Vi cũng dựa theo ước định, mỗi buổi tối đều gửi tin nhắn làm nũng cho ông chủ Tạ, nhưng những câu cực kỳ buồn nôn kia, phần lớn là do Trần Tiểu Nhược lục tìm ở trên mạng.

Có lẽ mấy ngày nay ông chủ Tạ khá bận rộn, cho nên bảng tin của anh đều dừng lại ở bài đăng gửi bao lì xì kia, không có cập nhật mới.

Lăng Vi bấm tay tính toán, ba Tạ yên lặng nhiều ngày như vậy, chắc là đã muốn được yêu đến chịu không nổi, cho nên mới gọi video cho cô.
Làm một tình nhân hợp đồng đủ tư cách, cô có đủ kỹ năng thấu hiểu lòng người, Lăng Vi vội vàng ngồi thẳng dậy, sửa sang lại quần áo ở trên người một chút, lại phủ thêm một cái áo khoác, lúc này mới click mở di động gọi video cho ba Tạ.

Kết quả video vang lên hai tiếng, đã bị đối phương cắt đứt.

Lăng Vi:……

Cái này là ý gì? Vừa rồi rõ ràng là anh gọi tới trước.

Lăng Vi tưởng Tạ Thanh Nghiên bấm nhầm, vì thế lại gọi tới tiếp, kết quả lại bị cắt đứt.

Cô không tin, vẫn tiếp tục gọi tới, đối phương tiếp tục tắt.

Đến khi gọi tới lần thứ năm, Lăng Vi không thèm gọi nữa, ném di động đi, cởϊ áσ khoác ra, trở về trên giường tiếp tục học kịch bản, cô căn bản không nên thấu hiểu cho cái tên thích sống ảo kia!!

Chờ đến khi cô chuẩn bị đi ngủ, nhịn không được lại tiện tay lướt bảng tin một lần, từ sau lần vô tình xem bảng tin của ba Tạ xong, Lăng Vi cũng đã có thói quen lướt bảng tin của anh trước khi đi ngủ.
Sau đó, cô liền nhìn thấy ba Tạ lại tái xuất giang hồ sau mấy ngày vắng bóng.

“Đang thuyết trình ở hội nghị, vật nhỏ vẫn luôn nháo, thật đau đầu ~”

Kèm theo là một tấm ảnh chụp khung chat, phía trên hiển thị cô không ngừng gọi video tới, mà Tạ Thanh Nghiên lại không ngừng cắt đứt……

Lăng Vi:……

Đây đúng là oan ức tới nỗi tuyết rơi tháng sáu mà!

Rõ ràng là anh gọi video tới chọc cô trước, có quỷ biết lúc ấy anh đang họp!!!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play