Cao Phong đang đứng trước mặt anh ta, chẳng những đi taxi mà còn ở nhà trọ, trong mắt của anh ta, anh còn chẳng bằng mấy kẻ bỏ đi.

Cao Phong không trả lời, chỉ giơ tay ra cầm một chiếc ly thủy tinh lên, tay kia anh cầm một ly rượu vang đỏ, sau đó đổ xuống.

Rượu vang đỏ tươi, tạo thành một dòng nước trên không trung, từ từ chảy vào ly rượu trắng. "Rượu vang đỏ Bordeaux của nhà máy rượu Obiang được làm thủ công với những trái nho chín mạng, vì vậy rượu vang đỏ thành phẩm sẽ có màu tím nhạt"

Nghe thấy thế, mọi người đều khẽ giật mình, bọn họ cũng từng nghe thấy chuyện này rồi.

Nhưng bây giờ nhìn kỹ lại, khi rượu vang đỏ kia đó xuống từ trên không trung, lại không thấy có chút màu tím nào xuất hiện. "Mặt khác Cao hong nâng ly rượu lên một cách thuần thục, rồi đặt ly rượu vào trong lòng bàn tay. "Rượu vang đỏ Bordeaux đã được ủ đến giới hạn nhất định, cho nên căn bản không cần dùng nhiệt độ của lòng bàn tay để kích phát ra mùi hương của rượu, rượu đỏ sẽ tự tỏa ra hương thơm! Tuy nhiên loại rượu này không có mùi thơm êm dịu tự nhiên của Obiang." Cao Phong bình tĩnh nói.

Da mặt Ngô Minh An run rẩy, anh ta trừng mắt với Cao Phong nhưng lại á khẩu không cãi lại được.

Những người khác cũng không ai nói gì, chỉ nhìn tư thế đang cầm ly rượu vang đỏ trên tay của Cao Phong, đã không ai dám nói anh không hiểu về rượu vang nữa.

Số rượu vang đỏ trong ly không nhiều không ít, anh dùng kẽ ngón tay để kẹp lấy ly rượu, cùng bàn tay nâng ly lên khẽ lắc lư.

Đây không chỉ là cử chỉ tao nhã, mà còn lợi dụng hơi ấm của lòng bàn tay, xuyên qua ly rượu, để kích phát hoàn toàn hương vị tinh khiết của rượu vang đỏ.

Người chưa từng uống rượu vang đỏ, chắc chắn không thể biết những điều này.

Còn Cao Phong, anh thật sự hiểu rõ.

Hơn nữa tất cả những điều anh vừa nói về nhà máy rượu Obiang của nước pháp, cũng đều là sự thật. Nhất thời, bầu không khí trong bữa tiệc có chút lúng túng. "Các vị, chuyện là như vậy, sản lượng rượu vang đò Bordeaux hàng năm của nhà máy rượu Obiang nước Pháp vô cùng ít òi, thậm chí ngay cả chúng tôi cũng không có cách nào để cất giữ được số lượng lớn, cho nên bên trong số rượu vang đỏ hôm nay, có cả rượu vang đỏ chính hiệu của nhà máy Obiang, và một số rượu vang đỏ của các nhà máy rượu khác ở nước Pháp." "Về điều này, kính xin các vị thông cảm." Người chủ trì buổi tiệc giao lưu giữa các doanh nghiệp hôm nay bước đến, nở nụ cười giải thích.

Mọi người nghe thấy thế đều xua tay nói không sao cả, nhưng ánh mắt nhìn về phía Cao Phong đã có thêm chút kinh ngạc.

Thằng con rể vô dụng của nhà họ Kim này, còn hiểu về rượu vang đỏ, thứ chỉ lưu hành trong xã hội thượng lưu sao?

Kim Tuyết Mai cũng kinh ngạc nhìn Cao Phong một cái, Cao Phong lại đã mang đến cho cô sự ngạc nhiên một lần nữa.

Tiếng Anh lưu loát, thành thạo kỹ năng chơi bowling, khiến bậc thầy về đàn piano quốc tế phải bái phục, còn cả lý giải sâu sắc về rượu vang đỏ lần này

Những điều này, sao một người sống trong hoàn cảnh nghèo khổ có thể hiểu được?

Thân phận trước đây của Cao Phong, chắc chắn cực kỳ siêu phàm. "Anh uống rượu vang đỏ không tốn tiền, lại nói ra những lời châm chọc mùa mai kia, cứ như người ta thiếu nợ anh ấy nhì?" Từ Thanh Hương đột nhiên bước đến nói.

Kim Tuyết Mai cũng cau mày đáp trả: "Sao nào? Chúng tôi ngồi đây bàn luận với nhau, hà cớ gì các người lại đến đây chen vào? Lại còn trách chúng tôi sao?" Cao Phong không muốn so đo với phụ nữ, nhưng Kim Tuyết Mai sẽ không đề Từ Thanh Hương thoải mái gây sự. “Chỉ là tôi nhìn không thuận mắt, đã cho hai người uống rượu miễn phí rồi, lại còn chê ỏng chế eo nữa hà?" Từ Thanh Hương lạnh lùng nói. "Cô không thích nhìn thì nhắm mắt lại! Chuyện cô không thích nhìn còn nhiều lắm, cô cho rằng cô là ai ường Thành Công không nhịn nổi nữa, lúc này cũng đứng dậy quát to.

Mọi người quanh đó đều xúm lại cho này, lắng lăng xem kịch hay. "Đường Thành Công, anh đừng không biết tốt xấu như vậy! Anh cho rằng Từ Thanh Hương tôi không có nhà họ Đường các anh thì không sống nổi sao?" "Tôi cũng không giấu diếm nữa, bây giờ, tôi đã là người của cậu chủ An rồi!" Lúc này có Ngô Minh An chống lưng cho mình, Từ Thanh Hương không hề sợ Đường Thành Công chút nào. "Ha ha, Đường Thành Công, anh điên cuồng như vậy từ khi nào thế?" Ngô Minh An cười nhạt một tiếng, anh ta quay đầu nhìn thẳng về phía Đường Thành Công.

Bầu không khí lúc này vô cùng căng thẳng, Cao Phong vẫn thản nhiên ngồi ở chỗ của mình, ngón tay anh khẽ gõ nhịp lên mặt bàn, khỏe miệng cong lên lộ ra một nụ cười thâm thúy,

Đúng lúc lắm, nhân cơ hội này, hôm nay khiến đám người ở Thành phố Hà Nội này kinh sợ một lần cũng tốt. "Ngô Minh An Nhà họ Ngô các anh còn chưa được liệt vào bốn dòng họ lớn ở Hà Nội này, anh cho tầng tôi sẽ số anh sao?" Đường Thành Công cần răng, vẫn kiên quyết ủng hộ Cao Phong

Mọi người xung quanh liếc sang nhau, những lời này của Đường Thành Công không sai, dù gì nhà họ Đường cũng là một trong bốn dòng họ lớn, xét về thực lực, có thể bỏ xa nhà họ Ngô mấy con phố.

Nhưng, Ngô Minh An lại không sợ chút nào, ngược lại anh ta còn nở nụ cười khinh thường. "Nhà họ Đường? Nhà họ Đường thì sao? Thấy nhà họ Tưởng cũng phải cúi đầu ngoan ngoãn như một con cún, không phải sao?" Ngô Minh An lạnh lùng cười thành tiếng

Đường Thành Công và đảm người xung quanh déu süng so.

Ở Hà Nội này, nhà họ Ngô không bằng bốn dòng lớn, nhưng mà quan hệ giữa bọn họ và nhà họ Tường không hề nhạt nhòa,

Hai dòng họ có quan hệ thống gia với nhau, giống như châu chấu bám trên cùng một sợi dây thừng, có phúc cùng hưởng có hoa cùng chịu

Chuyện liên quan đến nhà họ Ngô, nhà họ Tường không thể nào khoanh tay đứng nhìn.

Mà so sánh với nhau, thì nhà họ Đường của Đường Thành Công, tuyệt đối yếu hơn nhà họ Tường. Cho nên lúc này Đường Thành Công tức giận đã bừng cả mặt, nhưng mà không tìm được lời nào để phản bác. "Đường Thành Công, tôi không biết vì sao anh lại lần lớn cùng một chỗ với thắng vô dụng Cao Phong này. Nhưng nếu anh thông minh, thì nên cách xa nó ra một chút." Ngô Minh An nhìn Đường Thành Công bằng ánh mắt lạnh lùng âm hiểm, trong mắt mang đầy vẻ uy hiếp. "Anh Phong không phải đồ vô dụng!" Tuy rằng trong lòng Đường Thành Công đã có chút sợ hãi, nhưng vẫn kiên quyết nói, "Ha ha, không phải đổ vô dụng? Một kẻ chỉ biết thuê xe, thuê phòng, tô điểm cho bản thân thật hào nhoáng, giả vờ ta đây có tiền, không phải vô dụng thì là gì?" Hạ Vy cười ha ha nói. "Hạ Vy, cô đừng có mà quá đáng, rốt cuộc thi cô muốn thế nào?" Kim Tuyết Mai cắn răng nói. "Tôi muốn thế nào? Cô còn chưa biết nhì, vừa mới hôm qua thôi tôi còn gặp mẹ cô ở khu biệt thự Phương Đông nữa đó. Mẹ cô đứng trước cửa biệt thự nhà người ta, nói rằng đây là biệt thư do Cao Phong mua bắt người ta đi ra ngoài "Kết quả thì sao, kết quả ngay cả chìa khóa cũng không lấy ra được, buồn cười chết tôi mất." Hạ Vy không nhịn được cười lên thành tiếng.

Kim Tuyết Mai hơi sửng sốt, sau đó lại lạnh lùng nói: “Đó là do Cao Phong đã đổi sang căn biệt thự khác tốt hơn rồi." "Ôi ôi ôi! Đúng không? Sao cô không nói với tôi, là các cô mua biệt thự trung tâm của khu dân cư Phương Đông cho rồi đi?" Hạ Vy chặc lưỡi. "Không cần phải nói nữa! Có gì hay mà nói với loại vô dụng này chứ, còn muốn bắt tôi trả tiền phí sửa chữa? Anh không tự nhìn lại bản thân mình xem, anh là cái thả gì?"

Ngô Minh An chỉ vào Cao Phong cười nói: "Tôi cho anh một cơ hội nữa. Tối nay trước tám giờ, anh đưa chi phi sửa chữa mười mấy chiếc xe kia đến nhà họ Ngô cho tôi thì tôi sẽ tha thứ cho anh "Nếu như không thì cả anh và nhà họ Kim các người nữa, còn cả nhà họ Đường, tôi sẽ xử lý từng người một." Ngô Minh An chỉ vào ba người Cao Phong ánh mắt anh ta kiêu ngạo, giọng nói chứa đầy sự uy hiếp.

Hai người Hạ Vy và Từ Thanh Hương đều mang vẻ mặt đắc ý, nhìn ba người không nói lời nào, nhưng trong mắt đều là vẻ giếu cơ ti Nhà họ Kim thì giỏi làm sao? Nhà họ Đường thì hay làm sao? Thấy Ngô Minh An không phải đầu ngoan ngoãn hay sao. "Tối nay, tôi sẽ đến nhà họ Ngô một chuyến."

Đúng lúc này, đột nhiên Cao Phong thân nhiên mở miệng nói. Ngô Minh An khẽ giật mình, sau đó cười nói: "Sao thể? Anh nghĩ thông suốt rồi, muốn đến nhà họ Ngôi để xin lỗi?"

Nhưng mà, Cao Phong lại lắc đầu, giọng nói của anh mang theo về chế giễu: "Nhà họ Ngô không hiểu quy tắc! Tối nay tôi sẽ đi dạy cho các anh biết thế nào là quy tắc."

Cao Phong vừa nói ra những lời này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều sửng sở.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play