"Vậy ngày mai Quất Trương sẽ liên lạc với em để làm lại giấy khai sinh cho Hạ Tử Minh."

Hạ Ninh Dung khẽ gật đầu, bỗng cô nhớ ra điều gì đó vội vàng nói: "Còn chuyện họ của thằng bé, tôi muốn nó vẫn theo họ của tôi."

"Em như vậy có thấy bản thân mình quá đáng?Tên thằng bé là do em đặt giờ đến họ cũng là họ của em, vậy thì còn ai biết thằng bé là con tôi cơ chứ?" Hắc Hoàng Thiên không phục

"Nếu Hắc tổng không đồng ý thì thôi, dù sao bây giờ người có quyền quyết định có sửa lại giấy khai sinh của Tử Minh hay không cũng là ở tôi. Với lại, rõ ràng người mang nặng đẻ đau sinh ra thằng bé chỉ có một mình tôi. Anh còn chẳng mất mát gì thì đương nhiên phải theo họ tôi rồi." Hạ Ninh Dung khoanh tay trước ngực nhìn thẳng vào mắt anh

"Vậy không có tôi chẳng lẽ em tự dưng mang thai? Tôi không phủ nhận công sức của em nhưng cũng vì lý do đó mà ai cũng biết Hạ Tử Minh là con em, vậy phải làm thế nào để họ cũng biết thằng bé là con tôi?"

"Theo tôi thấy thì Hắc tổng đây cũng đâu muốn công khai con của mình, những người như anh nếu công khai con trước công chúng chẳng phải sẽ rất nguy hiểm hay sao? Lãnh Thần chính là một ví dụ."

Như lần đầu tiên Hạ Ninh Dung gặp Hắc Lãnh Thần vậy, vì bọn chúng nghĩ thằng bé là con của nhà giàu nên mới bắt cóc để tống tiền. Nếu như để một người có thù oán với Hắc Hoàng Thiên biết chuyện anh có con thì chắc chắn nó sẽ là điểm yếu của anh để đối phương đánh vào đó.

Hạ Tử Minh là con Hắc Hoàng Thiên, điều đó Hạ Ninh Dung không hề phủ nhận nhưng với cương vị là một người mẹ cô không muốn con mình gặp nguy hiểm. Chỉ tính riêng từ lúc cô gặp Hắc Lãnh Thần, thằng bé đã hai lần gặp phải nguy hiểm. Cho dù là lý do gì đi chăng nữa cô cũng đều không muốn ba đứa nhỏ do chính mình đứt ruột đẻ ra phải chịu bất cứ tổn thương không đáng có nào.

"Được, em muốn thằng bé theo họ ai cũng đều có thể. Chỉ cần là họ của tôi hoặc em."

"Điều đó là đương nhiên rồi. Chứ anh nghĩ còn ai có thể lấy họ của họ để đặt cho Tử Minh cơ chứ?"

Hắc Hoàng Thiên nhìn sang chỗ khác: "Ai mà biết được em đi lấy họ của tên đàn ông nào đó đặt cho thằng bé thì sao? Đến lúc đó người mất con lại là tôi."

Hạ Ninh Dung ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, cô không hiểu rốt cuộc anh ta đang nghĩ cái gì nữa. Chuyện họ của Hạ Tử Minh có thể đặt một cách tùy tiện như vậy được hay sao?

"Ví dụ như tên đàn ông đã khiến em mang thai Hạ An Chi." Hắc Hoàng Thiên lạnh giọng

"Sao có thể? Tên đàn ông đó chính là..." Hạ Ninh Dung chợt nhận ra bản thân đã quá đà cô liền khựng lại

Hắc Hoàng Thiên là đang muốn dụ cho cô tiết lộ ra thông tin về daddy của Hạ An Chi nên khi thấy cô ngừng lại thì có chút thất vọng.

Hạ Ninh Dung bỗng rơi vào trầm tư, daddy của tiểu thiên sứ nhà cô không ai khác ngoài Hắc Hoàng Thiên anh. Nhưng rốt cuộc cô có nên nói ra sự thật này hay không? Nếu như anh đã biết chuyện về Hạ Tử Minh vậy thì việc Hạ An Chi là con anh được tiết lộ ra cũng sẽ không có vấn đề gì, đúng chứ? Đằng nào thì anh cũng đâu thể cướp bọn nhóc từ tay cô được.

"Hắc tổng, tôi có chuyện này muốn nói với anh."

Hắc Hoàng Thiên nhướng mày nhìn cô.

"Chuyện là... Thực ra..." Hạ Ninh Dung ngập ngừng

"Hắc tổng, thì ra anh ở đây? Tôi nãy giờ đi tìm anh mãi."

Hạ Ninh Dung quay lại thì trông thấy Nghi Mặc đang đi đến, vẻ mặt tươi cười: "Thư ký Hạ cũng ở đây sao? Tôi có làm phiền hai người nói chuyện không?"

"Không hề." Hạ Ninh Dung lắc đầu

"Ừm, à đúng rồi Lăng tổng đang tìm cô đấy."

"Vậy sao?"

Nghi Mặc gật đầu: "Hình như là muốn cô đỡ rượu cho anh ấy."

"Ồ, vậy Hắc tổng tôi đi trước đây. Lúc nào rảnh sẽ tìm anh bàn bạc công việc sau. Hôm nay cảm ơn đã mời tôi nhảy." Hạ Ninh Dung nở nụ cười xã giao rồi rời đi

Hắc Hoàng Thiên định nói gì đó nhưng cô đã đi quá xa chỗ anh đứng. Nghi Mặc nhìn bàn tay kia đang giơ lên giữa không trung rồi trông có vẻ khá mất mát mà hạ tay xuống.

"Hắc tổng, anh với thư ký Hạ..."

"Tìm tôi có việc gì không?" Hắc Hoàng Thiên lạnh nhạt hỏi, nét mặt lạnh băng không chút cảm xúc

"Dạ, chi nhánh bên Singapore xảy ra chút vấn đề cần anh qua đó gấp một chuyến ạ. Tôi đã đặt vé máy bay cho anh rồi, hai tiếng nữa sẽ bắt đầu xuất phát." Nghi Mặc nhìn vào màn hình điện thoại nói

"Quất Trương chưa xong việc?"

Nghi Mặc gật đầu: "Dạ, tôi sẽ đến Singapore cùng anh thay anh ấy."

"Cô ở lại công ty xử lý công việc, sắp xếp một người khác đi cùng tôi." vừa nói Hắc Hoàng Thiên vừa sải bước rời đi

"Dạ?" Nghi Mặc ngơ ngác nhìn theo

Hắc Hoàng Thiên chợt dừng bước: "Có vấn đề gì sao?"

"Dạ không ạ."

__________

Hạ Ninh Dung bước xuống cầu thang đảo mắt nhìn xung quanh rồi bắt gặp hình ảnh vị Lăng tổng đào hoa nào đó đang bị một nhóm các tiểu thư đài các, các ảnh hậu nổi tiếng vây quanh mời rượu. Cô lắc đầu ngán ngẩm đi đến, luồn lách vào giữa đám đông đến bên Lăng Hàn Nhượng, miệng nở nụ cười tiêu chuẩn:

"Xin thứ lỗi cho! Lăng tổng của các cô đang bị đau dạ dày, hiện tại nếu còn uống thêm e rằng sẽ khó tránh khỏi việc phải nhập viện đột xuất. Đến lúc đó các cô có muốn có người chống lưng cho mình cũng khó a."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play