Hạ Ninh Dung đang ngập ngừng không biết rốt cuộc có nên đồng ý hay không thì bất ngờ cảm nhận được hơi ấm truyền đến, bàn tay cao quý thanh thoát ấy đã đặt trên eo cô từ lúc nào.

"Mọi người đang nhìn đấy." Hắc Hoàng Thiên khẽ nhắc nhở

Trong giây phút đó, Hạ Ninh Dung nghĩ nếu bây giờ cô từ chối thì người mất mặt cũng chẳng phải là cô, nhưng ngay sau đó ý nghĩ ấy liền bị dập tắt. Cô dù sao bây giờ cũng là thiên kim tiểu thư của Khi Gia, tuy chưa công bố với công chúng nhưng sớm muộn gì mọi người cũng biết. Do đó không thể hành động một cách tùy tiện như trước được. Với Hắc Gia thì có thể không sao nhưng những gia tộc khác nhìn vào họ sẽ đánh giá Khi Gia không biết dạy dỗ con cái. Bản thân cô còn chưa làm được gì cho gia tộc thì tuyệt đối không thể gây thêm phiền phức.

Như hiểu được suy nghĩ trong đầu Hạ Ninh Dung, khóe môi Hắc Hoàng Thiên khẽ cong lên đắc ý.

Hai người vào tư thế khiêu vũ tiêu chuẩn của điệu Waltz (Van), bắt đầu di chuyển từng bước thật nhịp nhàng theo điệu nhạc. Tuy là lần đầu tiên kết hợp với nhau chung một điệu nhảy nhưng cả hai lại có sự ăn ý đến bất ngờ. Sự hòa hợp, uyển chuyển trong từng động tác tạo nên một màn trình diễn đẹp không tưởng.

Khung cảnh ở đại sảnh lúc này tựa như một phân cảnh trong những câu chuyện tình yêu của các nàng công chúa Disney. Hai nhân vật chính cùng hòa quyện vào nhau trong từng bước nhảy, mọi người xung quanh đứng nhìn không khỏi ngưỡng mộ trước cặp đôi trai tài gái sắc này. Và tất nhiên câu chuyện nào chẳng có nhân vật phản diện, nếu không có thì đã không tồn tại câu chuyện ấy rồi.

"Em không ngờ lại nhảy khá vậy, tôi còn đang nghĩ bản thân sẽ bị mất mặt."

"Nếu vậy sao Hắc tổng không mời cô thư ký đi cùng anh ra nhảy cùng? Là bản thân anh tự làm xong giờ lại sợ bị mất mặt?" Hạ Ninh Dung khó chịu

"Tôi đâu có sợ. Nếu có bị mất mặt thì cũng là do bản thân tôi tự nguyện.". Ngôn Tình Sắc

Hắc Hoàng Thiên nhìn sâu vào đôi mắt như dải ngân hà đầy sao đó, trong lòng bỗng nổi lên cảm giác muốn chiếm hữu.

Tuy điệu nhảy đã diễn ra hơn hai phút nhưng sự ngỡ ngàng của mọi người vẫn chưa kết thúc thậm chí còn ngày càng tăng cao, đặc biệt là ba con người nào đó.

Đầu tiên là ngỡ ngàng vì vị tổng giám đốc trong truyền thuyết trước giờ nổi tiếng không gần nữ sắc vậy mà nay lại chủ động mời một cô gái khiêu vũ cùng mình. Đến cả Nghi Mặc, người phụ nữ duy nhất được biết là có tiếp xúc gần gũi với Hắc Hoàng Thiên nhất mà cũng chỉ có thể đứng đằng sau làm thư ký cho anh suốt bao năm trời, chưa từng một lần được anh để tâm đến.

Thứ hai, người phụ nữ đã khiến tổng giám đốc của Hắc Châu phải đích thân mời cô khiêu vũ cùng anh, hơn nữa hai người lại còn rất hiểu từng bước di chuyển của đối phương này rốt cuộc là ai? Là ai mà lại có đủ bản lĩnh để khiến một vị tổng giám đốc cao ngạo như Hắc Hoàng Thiên đây phải hạ mình như vậy?

Vừa kết thúc một điệu nhảy tiếng vỗ tay lập tức vang dội cả đại sảnh rộng lớn, ngay sau đó những đôi trai gái khác cũng bắt đầu nhập tiệc. Lăng Hàn Nhượng xen vào giữa đám đông đang nhảy múa theo điệu nhạc nhưng lại chẳng thấy người anh cần tìm đâu.

Cùng lúc đó trên hành lang của tầng hai nhà hàng, một người đi trước nắm tay một người theo sau cuối cùng cả hai dừng lại trước ban công.

"Hắc tổng, anh buông tay tôi ra được rồi đấy."

Hắc Hoàng Thiên buông tay Hạ Ninh Dung ra, nhìn thẳng vào mắt cô: "Tôi muốn trong giấy khai sinh của Hạ Tử Minh có tên tôi."

Hạ Ninh Dung sững người, cô muốn nói gì đó nhưng cổ họng khô khốc không thể thoát thành tiếng.

"Cho dù em không đồng ý cho tôi nuôi con thì cũng không thể để trống phần tên daddy của thằng bé được. Con tôi không thể không có daddy." Hắc Hoàng Thiên kiên định

Đúng, thằng bé thật sự rất cần một người daddy cả trên giấy tờ lẫn trong đời thực. Nhưng đó là Hạ Tử Minh, vậy còn Hắc Lãnh Thần? Chẳng lẽ thằng bé không cần một người mami hay sao? Hạ Ninh Dung bỗng rất muốn biết tên người được ghi trong giấy khai sinh của Hắc Lãnh Thần và cũng muốn tên cô có trong phần thông tin về mẹ của thằng bé.

Trong đầu cô hiện ra một loạt những lời nói của Dương Thư vào ngày hôm đó. Trong phút chốc yếu lòng cô đã có suy nghĩ về lời đề nghị của Hắc Hoàng Thiên, cả cô và con cùng về sống với anh.

"Em có thể không đồng ý kết hôn với tôi nhưng em phải cho tôi gặp thằng bé bất cứ khi nào tôi muốn."

Hạ Ninh Dung ngước lên nhìn Hắc Hoàng Thiên với vẻ mặt ngạc nhiên. Cô không nghĩ đến anh vậy mà lại có thể không giành quyền nuôi con với cô cũng không bắt ép cô kết hôn cùng anh. Anh thật sự để Hạ Tử Minh cho cô nuôi sao? Chuyện này có chút không giống với phong cách làm việc của vị Hắc tổng lãnh khốc vô tình mà cô biết. Là điều gì đã khiến người đàn ông này thay đổi như vậy? Chẳng lẽ là do anh sợ phải đối đầu với Khi Gia? Nực cười!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play