Dương Thư gợi ý mọi người cùng đến suối nước nóng một chuyến. Đây là quán trọ mang phong cách Nhật Bản. Sau khi đã thay đồ, khử trùng cơ thể mọi người tập trung ở sảnh chính.
"Chúng ta nên tắm nhà tắm chung hay riêng?" Dương Thư hào hứng
"Riêng."
Tất cả cùng nhìn về phía hai cậu nhóc với vẻ mặt ngạc nhiên.
"Em biết là chị muốn gì mà." Hạ Tử Minh khinh bỉ
*Hừ, thằng nhóc chết tiệt.
Dương Thư bị nói trúng tim đen, mặt liền đen lại.
"Tắm chung có quá nhiều rủi ro, không được." Hắc Lãnh Thần kiên quyết phản đối
"Đúng vậy." Hạ Tử Minh gật đầu đồng tình
Hai cái đứa này là đang muốn triệt ngay tư tưởng ngắm trai sáu múi của Dương Thư đây mà. Đúng là hai thằng em đáng đồng tiền bát gạo.
"Dung Nhi, con trai bà cùng bạn của nó bắt nạt tui. Bà coi có được không hả?" Dương Thư quay sang cầu cứu
Hạ Ninh Dung cũng biết không thể thay đổi quyết định của hai đứa nhóc này nên đành an ủi bạn mình.
"Ủa, em tưởng nhóc con đẹp trai này là con của chị?" Lăng Ánh Nguyệt chỉ vào Hắc Lãnh Thần
"Không, chỉ có hai tiểu bảo bối này thôi." Hạ Ninh Dung xoa đầu con mình
Hắc Lãnh Thần nghe mami nói vậy thì có chút chạnh lòng nhưng cậu cũng đâu thể trách mami mình được vì cô ấy căn bản là không biết chuyện gì mà.
"Hai anh là đang thiên vị daddy." Hạ An Chi cau mày
"Em mới đang thiên vị chú Hàn Nhượng đấy." Hạ Tử Minh không phục
"Em mới không có. Anh Lãnh Thần, anh nói xem là ai đúng?" Hạ An Chi biết mình không cãi thắng được anh trai nên đi tìm kiếm sự giúp đỡ
"Ở đây không có daddy, em lại tạo cơ hội cho Lăng Hàn Nhượng. Vậy là không công bằng với daddy." Hắc Lãnh Thần phân tích
"Đúng đúng, không được để một người chiếm lợi trước." Hạ Tử Minh gật đầu lia lịa
"Nói như anh vậy người chiếm lợi trước phải là daddy mới đúng, sáu năm trước daddy đã chiếm tiện nghi của mami rồi." Hạ An Chi lý luận
"Cũng đúng ha." Hạ Tử Minh gật gù
Này này, nhóc có chính kiến hơn được không? Tưởng chỉ một mình Hạ An Chi là tinh thần không vững, ai ngờ đến cả anh trai của cô nhóc cũng vậy à. Hắc Lãnh Thần nhìn Hạ Tử Minh lắc đầu ngán ngẩm.
Ba đứa nhóc chụm đầu vào nhau nói chuyện rôm rả đến mức người lớn đều đi cả mà vẫn không hề hay biết.
Phòng tắm dành cho nam và nữ chỉ được ngăn cách bởi một tấm rèm xếp bằng gỗ. Hai bên hoàn toàn có thể nói chuyện qua lại.
"Oa, Dung Nhi. Lâu ngày không tắm chung bà lớn quá à." Dương Thư thốt lên
"Bà muốn chết hả?" Hạ Ninh Dung đỏ mặt
"Đúng là lớn thật." Lăng Ánh Nguyệt trố mắt nhìn
*Chắc tui chết quá, đâu phải chỉ có mình con gái ở đây đâu mà mấy cái con người này mồm to dữ vậy?
Hạ Ninh Dung bất lực.
Ở bên kia bức rèm, bốn người đàn ông hai lớn hai nhỏ mặt đỏ bừng, không ngừng ho nhẹ.
Dòng nước nóng giúp Hạ Ninh Dung cảm thấy thư giãn và thoải mái hơn lúc trước rất nhiều. Dường như cô đã có thêm dũng khí để đối mặt với mọi thứ sắp xảy đến, nói thẳng ra là dũng khí để chuẩn bị tinh thần tranh giành quyền nuôi con với Hắc Hoàng Thiên.
"Mami, con đi lấy trứng luộc nha?"
"Lấy cho chị nữa." Lăng Ánh Nguyệt nói với Hạ An Chi
"Anh cũng đi cùng." Hạ Tử Minh nói với sang
Hai đứa nhóc lon ton chạy đi mua trứng rồi đem đến chỗ luộc trứng tập thể. Ở đó có rất nhiều người cũng đang trải nghiệm cảm giác tự tay luộc trứng dưới dòng nước khoáng tự nhiên nóng đến hơn 85°C.
"Em đợi ở đây nha, anh đi mua nước." Hạ Tử Minh đưa giỏ trứng trên tay cho em gái rồi chạy đi
Hạ An Chi nóng lòng muốn được luộc trứng nên đã thả luôn giỏ trứng xuống nước. Nhưng mặt nước hơi sâu, miệng giếng lại cao, tay cô bé ngắn nên trứng trong giỏ không thể ngập được nước.
Một cậu nhóc cũng đang luộc trứng ở cái giếng bên cạnh thấy Hạ An Chi đang gặp khó khăn nên đã đi đến giúp đỡ.
"Em dùng cái dây này buộc vào giỏ trứng nè. Cái dây của em ngắn quá, nước không ngập được trứng đâu." cậu nhóc đó đưa ra một sợi dây
"Em cảm ơn anh!" Hạ An Chi kéo giỏ trứng lên, vui vẻ nhận lấy sợi dây rồi buộc vào giỏ trứng của mình thả xuống giếng nước nóng
Cậu nhóc đó đặt một cái ghế xuống dưới chân Hạ An Chi: "Đứng lên ghế sẽ nhìn thấy bên trong giếng rõ hơn đó."
"Thật ạ?" Hạ An Chi trèo lên ghế, cúi xuống nhìn mặt giếng đầy thích thú
Cậu nhóc đó cũng chuyển sang luộc trứng chung với Hạ An Chi, cả hai trò chuyện vui vẻ.
"Cậu đang làm gì em gái tôi vậy?"
Cả hai cùng quay lại thì thấy Hắc Lãnh Thần và Hạ Tử Minh đang trừng mắt lên nhìn cậu nhóc đó.
"Hạ An Chi, em giỏi quá ha." Hạ Tử Minh cau mày nhìn em gái
"Anh hai, anh ấy rất tốt bụng." Hạ An Chi khen ngợi
Hắc Lãnh Thần: "Đàn ông trên đời này không có ai tốt hết."
"Cậu cũng là đàn ông mà." cậu nhóc đó khó hiểu
"Tôi là con trai." Hắc Lãnh Thần lạnh giọng
"Vậy tôi cũng đâu phải..."
"Tôi nói phải là phải." Hắc Lãnh Thần gằn giọng
Cậu nhóc đó bị ánh mắt sắc như dao của ai đó làm cho rùng mình.
"Ok, tôi thua. Nhưng tôi cũng đâu có làm gì đâu, cậu không cần phải nhìn tôi như vậy."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT