Lăng Ánh Nguyệt chăm chú nhìn Hạ Ninh Dung: "Chị, có phải chị đã trải qua chuyện gì đó rất tồi tệ phải không?"

Hạ Ninh Dung ngạc nhiên.

"Theo kinh nghiệm của em thì điều khiến một cô gái nói ra rằng mình chưa muốn yêu hoặc không muốn yêu, chỉ có thể là vì cô ấy đã từng có một cuộc tình đầy đau khổ hay là đã từng chứng kiến một ai đó tuyệt vọng khi yêu. Chính vì thế mà có cảm giác sợ hãi, không muốn bản thân yêu rồi lại thất vọng khi yêu." Lăng Ánh Nguyệt nói rất lưu loát

Hạ Ninh Dung cứng người: "Em..."

"Sao? Em đoán đúng rồi phải không?" Lăng Ánh Nguyệt hào hứng đợi câu trả lời

"Không. Em mới bao nhiêu tuổi mà làm như thấu hiểu sự đời lắm vậy." Hạ Ninh Dung quay mặt đi chỗ khác

"Ơ, em nói đúng mà. Dù sao thì em cũng có ít nhiều mối tình rồi chứ bộ." Lăng Ánh Nguyệt ra vẻ mình là người trải đời

Hạ Ninh Dung lắc đầu cười: "Chị còn có việc, chị đi trước nha."

"Sao? Em còn đang tính rủ chị đi club nhảy. Dù sao cũng chưa có bồ, biết đâu lại kiếm được mấy tiểu ca ca." Lăng Ánh Nguyệt chán nản

"Chị phải đi làm nhiệm vụ Lăng tổng giao, hôm nào rảnh nhất định sẽ đi cùng em. Ok?" Hạ Ninh Dung giơ ba ngón tay lên

Lăng Ánh Nguyệt ỉu xìu giơ ba ngón tay lên đáp lại.

Hạ Ninh Dung ra quầy quét mã trả tiền rồi bắt taxi về nhà lấy đồ đem đến bệnh viện.

"Hai người về nhà đi, tôi ở đây trông An Chi là được rồi." Hạ Ninh Dung vừa nói vừa sắp xếp đồ đạc

"Ngày mai bà không đi làm sao?" Masker hỏi

"Tôi xin nghỉ rồi, có gì làm việc qua mạng cũng được mà." Hạ Ninh Dung đáp

"Mami, con cũng ở lại với mami và em gái." Hạ Tử Minh nhõng nhẽo

"Không cần đâu, mai con còn phải đi học nữa đó. Ngoan, nghe lời mami." Hạ Ninh Dung xoa đầu Hạ Tử Minh rồi hôn tạm biệt

Tối hôm đó, Masker nhận được một lời mời...

Vừa bước vào phòng đã trông thấy ánh mắt lạnh lẽo của Hắc Hoàng Thiên nhìn mình, Masker bỗng thấy lạnh sống lưng. Anh từ từ đi đến ngồi đối diện với Hắc Hoàng Thiên.

"Hắc tổng tìm tôi có việc gì?" Masker mạnh dạn lên tiếng trước

Hắc Hoàng Thiên vắt chéo chân lên nhìn Masker, giọng nói đầy uy quyền: "Cậu có quen biết với Hạ Ninh Dung?"

Hắc Hoàng Thiên vốn không thích vòng vo, anh vào thẳng luôn trọng tâm.

Masker không kịp lường trước tình huống, căng thẳng đối mặt với Hắc Hoàng Thiên.

Đợi mãi không thấy câu trả lời, Hắc Hoàng Thiên chau mày. Trông thấy biểu cảm của Hắc Hoàng Thiên, Masker toát mồ hôi lạnh: "Đúng."

Nhận được câu trả lời, chân mày Hắc Hoàng Thiên giãn ra: "Như thế nào?"

Masker ngơ ngác không hiểu ý của Hắc Hoàng Thiên. Cũng tại anh ta quá kiệm lời, hoàn toàn lược bỏ những từ không cần thiết đi.

"Ý Hắc tổng là gì?" Masker rụt rè

Hắc Hoàng Thiên bỗng cảm thấy con người đang ngồi trước mặt mình sao lại chậm tiêu như vậy. Ý tứ của câu hỏi đã rõ rành rành như vậy mà anh ta còn không hiểu sao?

Quất Trương đứng bên cạnh thấy tính mạng của Masker sắp không ổn liền ra tay cứu giúp: "Cậu Masker, Hắc tổng muốn biết cậu và cô Hạ đã gặp nhau như thế nào?"

Masker như chết đuối vớ phải cái cọc, cảm kích nhìn Quất Trương: "Tôi gặp Ninh Dung trong một sự kiện về thời trang ở Mỹ, cô ấy là trợ lý của giám đốc sản xuất chương trình đó."

"Tên của chương trình đó là gì?" Quất Trương chen vào

"À, cái này tôi cũng không nhớ rõ lắm." Masker thành thật

"Tiếp tục đi." Hắc Hoàng Thiên lạnh nhạt

"Cô ấy tình cờ thấy bản thiết kế của tôi thì tiện tay sửa đổi một số chi tiết. Từ đó chúng tôi quen nhau." Masker

""Cô Hạ có quen biết với ai khi ở Mỹ không?" Quất Trương dò hỏi

"Ừm... không. Chỉ có tôi thôi." Masker ngập ngừng

Hắc Hoàng Thiên nhìn Masker với ánh mắt sâu xa: "Vậy cô ấy vì sao lại sang Mỹ?"

"Chuyện này..." Masker không trả lời, nói đúng hơn là cậu không thể

"Cậu Masker, cậu nên biết hậu quả của việc không trung thực." Quất Trương đe dọa

Masker sợ hãi nói một mạch: "Tôi nghe nói bạn trai và bạn thân lén lút sau lưng cô ấy. Vì muốn quên đi quá khứ nên Ninh Dung mới quyết định sang Mỹ."

"Chỉ vậy thôi sao?" Hắc Hoàng Thiên nhìn chằm chằm vào Masker, đôi mắt sâu hoắm như muốn nhìn thấu tất cả

Masker có chút chột dạ.

"Tại sao Hạ Ninh Dung lại về nước?" Hắc Hoàng Thiên lạnh băng

"Cô ấy... muốn về thăm ba." Masker bịa đại một cái cớ

"Bách Kha, cậu biết chứ?" Hắc Hoàng Thiên nhìn sâu vào ánh mắt của người đối diện

Masker bỗng giật mình, cậu đảo mắt qua chỗ khác.

Hắc Hoàng Thiên khẽ cong môi rồi ra hiệu cho Quất Trương.

Quất Trương cho người đưa Masker trở về.

Về đến nhà, Masker mới hoàn hồn. Anh cảm thấy như mình vừa đối mặt với tử thần vậy. Lần đầu tiên trong đời có cảm giác bản thân giống như một tên tội phạm bị tra khảo, chỉ cần nói sai sự thật một chút là có thể rơi đầu ngay tức khắc.

Sau khi bình tĩnh lại, Masker lập tức báo tin cho Hạ Ninh Dung. Cô đang mơ ngủ nghe thấy tin tức của Masker thì liền tỉnh ngủ, bật dậy quát vào điện thoại: "Ông không phải là đã bị lộ rồi chứ?"

"Gì chứ? Tôi sao có thể bị lộ nhanh như vậy được." Masker không phục

"Nói vậy là sớm muộn gì ông cũng sẽ bị lộ? Vấn đề chỉ là thời gian thôi sao?" Hạ Ninh Dung vặn lại

"Này này, tôi vừa phải đối mặt với tử thần xong đấy, bây giờ bà có thể tha cho tôi đi được không?" Masker mệt mỏi

"Thật là." Hạ Ninh Dung bực bội

"Tôi phải suy nghĩ lại rồi. Người khó đối phó nhất không phải là Hạ Tử Minh cũng không phải Hắc Lãnh Thần mà là Hắc Hoàng Thiên. Ba cha con nhà này chắc khiến tôi chết mất!" Masker than thở

"..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play