"A Nguyên, ngươi hết bận rồi sao?" Kyle hỏi.
Thi Lâm Nguyên híp mắt: "Không có đâu!".
Kyle gãi đầu: "Lão bản thật là, sao lại an bài nhiều chuyện cho ngươi làm như thế? Đúng là không phúc hậu.".
"Ngươi thì sao? Hết bận rồi à?" Thi Lâm Nguyên hỏi.
Kyle gật đầu: "Đúng vậy, lão bản bảo ta đi giết trùng, đám sâu đó ngu lắm, ta giết được cả một đám lớn luôn.".
Thi Lâm Nguyên híp mắt: "Ngươi không nên xem thường bọn chúng, chỉ cần ngươi lơ là một chút thì lũ trùng đó sẽ ngóc đầu trở lại đấy.".
Kyle kéo tay Thi Lâm Nguyên, cẩn thận từng li từng tí: "A Nguyên này, dạo này hai chúng ta bận quá, lâu rồi chưa yêu yêu đó.".
Thi Lâm Nguyên lườm hắn: "Không phải hôm trước vừa mới làm sao?".
Kyle gật đầu, nói năng hùng hồn: "Hôm trước thì có làm, nhưng hôm qua không có làm!".
"Mỗi ngày đều làm, ngươi coi chừng hư thận đó!" Thi Lâm Nguyên không vui nói.
Kyle lắc đầu: "Không có đâu, thú nhân mỗi này đều làm, có khi còn làm đến mấy lần, hai chúng ta chỉ mới làm có một lần thôi.".
Thi Lâm Nguyên: "..." Xã hội nguyên thuỷ có ít thứ giải trí, ăn no rồi ngủ, ngủ dậy rồi lại ăn, sao có thể so với bây giờ được?.
"A Nguyên, ngươi có biết nơi này có một loại thuốc gọi là sinh tử dược không?" Kyle hỏi.
Lông mày Thi Lâm Nguyên nhảy nhảy: "Ai nói cho ngươi biết?".
"Đám đàn em của Viên Uy nói" Kyle thẳng thắn.
Thi Lâm Nguyên ngoài cười nhưng trong không cười: "Ngươi và đám người kia thân nhau lắm à?".
Kyle gật đầu: "Cũng có thể nói như vậy, đám đàn em của Viên Uy rất thích ta, nhưng bọn họ lại không thích Phi Vũ.".
Thi Lâm Nguyên: "...".
"Bọn họ nói về sinh tử dược, còn nói cái gì nữa không?".
"Bọn họ nói sau khi uống sinh tử dược, ngươi sẽ có thể sinh con, hai chúng ta có thể sinh cả một đội bóng đá, bọn họ còn nói có thực lực của ta cộng thêm đầu óc của ngươi, con của chúng ta nhất định sẽ rất thông minh." Kyle hưng phấn kể.
Thi Lâm Nguyên: "Ha ha...".
Kyle nhìn sắc mặt của Thi Lâm Nguyên, có chút khó chịu: "A Nguyên, sao nhìn ngươi có vẻ không vui vậy?".
Thi Lâm Nguyên lạnh lùng cười: "Vui chứ! Sao ta có thể không vui được?".
Kyle gật gật đầu, ánh mắt nhìn xa xăm: "Ta cũng cảm thấy đó là chuyện tốt, ngươi nên vui mới phải, A Nguyên, ngươi chính là dược tề sư, ngươi có thể điều chế ra sinh tử dược không?".
Thi Lâm Nguyên cười lạnh: "Làm ngươi thất vọng rồi, ta không biết.".
Kyle có chút khó xử: "Vậy thì phiền phức rồi, nhưng không sao, A Nguyên cứ yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được loại dược tề đó, Lục lão bản trả tiền lương cho bọn ta rất cao, nhưng vì ta hay dùng cơ giáp, cũng không tiện đi vào các nhà hàng trong Lam Hải Vực, ta muốn tiêu tiền cũng không tiêu được, vừa vặn có thể dùng để mua dược tề.".
Thi Lâm Nguyên: "..." Mua dược tề, mua dược tề cái đầu ngươi!.
"Ngươi đi đi, ta đang rất bận.".
Kyle buồn bực thở dài: "Từ khi tới nơi này ngươi không quan tâm đến ta nữa.".
Thi Lâm Nguyên: "...".
Chu Học nhìn thấy Kyle rời đi, ông đi tới bên cạnh Thi Lâm Nguyên: "Sư phụ, hôm nay ngài có muốn về sớm một chút không?".
"Tại sao chứ?" Thi Lâm Nguyên hỏi.
Chu Học cười cười: "Ta thấy Kyle có vẻ rất nóng lòng, sư phụ này, tuy điều chế dược tề rất quan trọng, nhưng chuyện quan hệ vợ chồng cũng vô cùng trọng yếu đó!".
Thi Lâm Nguyên: "..." Hắn thật sự không biết nhân duyên của Kyle lại tốt như vậy đấy? Đàn em của Viên Uy thì hay tám chuyện với hắn, ngay cả Chu Học cũng thay hắn nói chuyện.
Chu Học nhìn sắc mặt Thi Lâm Nguyên có vẻ khó coi, lúng túng cười cười: "Sư phụ, ta chỉ tuỳ tiện nói một chút thôi, ngài không muốn nghe thì ta không nói nữa.".
..................
Lục Thiên nhai khoai chiên rạo rạo rạo rạo, Lục Vinh nhìn Lục Thiên: "Tiểu Thiên, tình hình dạo này không yên ổn, nếu muốn ra ngoài chơi thì phải nhớ tìm người đi theo bảo vệ con đó, có biết chưa?".
Lục Thiên gật đầu: "Biết rồi, biết rồi, con thiên chân khả ái như vậy, ai nỡ lòng xuống tay với con chứ?".
Lục Vinh lườm bé, thầm nghĩ: Thằng con nhà mình cũng thật là tự luyến.
"Gần đây Kyle thúc thúc của con rất rảnh, nếu con muốn ra ngoài thì có thể tìm thúc ấy đi cùng." Lục Vinh dừng một chút rồi nói.
Lục Thiên không chút nghĩ ngợi lắc đầu: "Kyle thúc thúc không đi được!".
Lục Vinh khó hiểu nói: "Hắn làm sao vậy?".
Lục Thiên bĩu môi: "Dạo này thúc ấy đang tìm sinh tử dược, còn nói muốn sinh một đội bóng đá, thúc ấy chỉ lo tìm dược tề mà thôi, đúng là không có chí tiến thủ.".
Lục Vinh nhíu mày, thầm nghĩ: Thằng nhóc Lục Thiên này thật không biết nhìn hàng, muốn sinh một đội bóng mà còn bị nói là không có chí tiến thủ à!.
"Hắn đang tìm sinh tử dược?".
Lục Thiên gật đầu: "Đúng vậy".
"Thế đã tìm được chưa?".
Lục Thiên lắc đầu: "Con không biết, nhưng Thi thúc thúc là dược sư mà, chỉ cần thúc ấy muốn thì có thể tự điều chế ra, con nghe nói loại thuốc ấy không khó điều chế đâu.".
"Mỗi người có một thế mạnh riêng, Thi thúc thúc của con không am hiểu phương diện này." Lục Vinh thầm nghĩ: Muốn điều chế hay không và có thể điều chế hay không là hai việc hoàn toàn khác nhau, lỡ như Kyle thật sự tìm được sinh tử dược thì Thi Lâm Nguyên có uống không nhỉ? Thật là tò mò nha!.
Máy truyền tin của Lục Thiên vang lên, một thông báo khẩn hiện ra trên màn hình.
Lục Thiên mở quang võng, chuyển đến kênh chuyên đưa tin về dược tề.
"Hoan nghênh mọi người vào bản tin phỏng vấn dược tề đại sư kỳ này, tuần này chúng tôi rất vinh hạnh mời được dược tề đại sư Vệ Quốc Sinh đến làm khách...".
"Vệ đại sư, chào ngài, xin hỏi ngài có ý kiến gì về dược tề Phá Kén xuất hiện gần đây?".
"Không thể không nói, hiệu quả của dược tề Phá Kén quả thực rất xuất sắc, nhưng loại dược tề này chưa trải qua quy trình kiểm nghiệm nghiêm ngặt, báo cáo nghiên cứu mới nhất cho thấy, nó có thể ảnh hưởng đến tuổi thọ của người dùng".
"Vậy theo đại sư, sau khi sử dụng loại thuốc này thì có thể sống thêm được bao nhiêu năm?".
"Chuyện này rất khó nói, dù sao đây cũng chỉ là một khả năng.".
"Đại sư có cho rằng, loại dược này sử dụng sinh mệnh để đánh đổi, kích phát tiềm năng từ sinh mệnh của con người không?".
"Trong loại dược tề này có quá nhiều thành phần không biết tên, dược tính không rõ ràng.".
"Vậy Vệ đại sư có thể đoán được trình độ của vị dược tề sư nghiên cứu ra dược tề Phá Kén không?".
"Trình độ của người này rất ổn định, nếu hắn đồng ý đến Hoàng Đô, hai chúng ta có thể cùng nhau trao đổi các ý tưởng về dược tề.".
"Nghe nói Vệ đại sư vẫn chưa có đệ tử thân truyền, chẳng lẽ lần này đại sư muốn thu đồ đệ?".
Vệ đại sư cười cười: "Nếu như vị dược tề sư đó thật sự có thiên phú, ta cam tâm tình nguyện dốc hết tri thức cả đời ra dạy dỗ.".
Lục Thiên nhìn Lục Vinh: "Sắc mặt của cha không được tốt lắm nha.".
Lục Vinh hít sâu một hơi: "Chỉ sợ sắc mặt Thi Lâm Nguyên thúc thúc của con còn tệ hơn cha nữa.".
Lục Thiên cắn ngón tay: "Thật vậy sao?".
.....................
Trong phòng thí nghiệm.
Thi Lâm Nguyên tức giận đạp bay một giá dược tề thử nghiệm, nhưng cũng rất biết kiềm chế mà không đạp bay đám dược tề Phá Kén.
"Lão khốn đó!" Thi Lâm Nguyên rầu rĩ mắng.
Chu Học nhìn Thi Lâm Nguyên tức giận, nở nụ cười miễn cưỡng: "Tên đó chỉ biết nói bậy, chúng ta không thèm chấp hắn*!".
(Edt: *vì Chu Học cũng lớn tuổi rồi nên mình để ông ấy gọi Vệ Quốc Sinh là hắn nha).
Thi Lâm Nguyên cười lạnh: "Ông ta thì tính là cái gì, một tên trộm thành quả của sư phụ ta mà cũng dám nhận ta làm đồ đệ? Thật là không biết tự lượng sức mình!".
Chu Học vội vã gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, hắn là đồ không biết lượng sức, trình độ về dược tề của sư phụ đã vượt xa hắn, còn không biết ai mới là người dạy cho ai đâu.".
Thi Lâm Nguyên hít sâu một hơi: "Lão còn dám nói uống dược tề của ta sẽ bị đoản mệnh, lão mới đoản mệnh!".
Chu Học gật đầu phụ họa: "Không sai, nhìn mặt hắn là biết đoản mệnh rồi! Theo ta thấy, hắn không tung hoành được thêm mấy năm nữa đâu.".
"MC kia câu nào câu nấy đều cố tình bêu xấu chúng ta, ta nghi ngờ cô ấy đã bị người ta thu mua rồi." Thi Lâm Nguyên nói.
Chu Học gật đầu: "Ta cũng thấy vậy.".
Thi Lâm Nguyên nghĩ nghĩ: "Ông ta nói dược tề Phá Kén có vấn đề, mọi người sẽ tin sao?".
Chu Học dừng một chút, không nói gì.
Thi Lâm Nguyên quay đầu nhìn Chu Học: "Có người sẽ tin à?".
Chu Học hít sâu một hơi: "Theo tình huống hiện tại thì đúng là sẽ có người tin lời hắn ta, sư phụ không biết đấy thôi, nhóm dược tề thứ hai của chúng ta tuy vẫn chưa bán ra nhưng đã có nhiều người đặt hàng, tin đoản mệnh vừa tung ra thì bọn họ đã lập tức huỷ đơn hàng rồi.".
Thi Lâm Nguyên híp mắt: "Có bao nhiêu người huỷ đơn hàng?".
"Gần một nửa." Chu Học thầm nghĩ: Thực ra có tận ba phần tư người huỷ đơn, nhưng ông không dám nói thật.
"Toàn là kẻ ngốc!" Thi Lâm Nguyên khinh thường.
Thi Lâm Nguyên nắm chặt tay, thầm nghĩ: Sức ảnh hưởng của Vệ Quốc Sinh thật không tầm thường, một câu nói đã có thể làm bao nhiêu người thay đổi lập trường.
"Sư phụ, dù sao số lượng dược tề chúng ta dự trữ cũng không nhiều, đám người này huỷ đơn thì chúng ta không phải lo chuyện thiếu thốn dược tề nữa, nhưng mà...".
"Có chuyện gì sao?" Thi Lâm Nguyên hỏi.
"Chính là đám người mua nhóm dược tề đầu tiên muốn trả hàng! Còn có nhiều người đã dùng dược, sợ bản thân đoản mệnh nên muốn chúng ta bồi thường nữa." Chu Học nói.
Thi Lâm Nguyên: "Đám ngốc chết tiệt này...".
Chu Học áy náy nhìn Thi Lâm Nguyên: "Xin lỗi sư phụ".
Thi Lâm Nguyên lắc lắc đầu: "Ông không cần phải xin lỗi ta." Phần lớn dược tề bán được là nhờ vào các mối quan hệ của Chu Học, bây giờ có người tung tin đồn xấu, Chu Học cũng chịu áp lực không ít.
Thi Lâm Nguyên nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Chu Học, nói: "Dù sao cũng không bán được dược tề, như vậy đi, chúng ta dứt khoát nghỉ ngơi hai ngày.".
Chu Học sửng sốt: "Làm vậy được sao?".
"Có gì không được đâu?".
Chu Học gật đầu: "Vậy cũng tốt." Tin đoản mệnh vừa tung ra thì máy truyền tin của ông như muốn nổ tung, đám người trước đây khóc lóc van nài đòi mua dược tề giờ lại nói ông tội ác tày trời! Bản thân Chu Học cũng hết sức khó chịu.
..................
Biệt thự của Lục Vinh.
"A Uy, tình trạng bên ngoài thế nào rồi?" Lục Vinh hỏi.
Viên Uy đáp: "Có chút hỗn loạn, lão bản có biết hiện tại có rất nhiều người chạy tới chỗ chúng ta không?".
Lục Vinh khó hiểu: "Tại sao?".
"Bởi vì nhiều tinh cầu đã bị trùng tộc xâm lấn, tuy Lam Hải Vực cũng thế, nhưng nhờ có đám người dư thừa thể lực kia, tình huống vẫn chưa đến nỗi nào. Không biết ai đăng một đoạn video Phi Vũ chiến đấu với trùng tộc lên mạng, thế là bỗng dưng xuất hiện một đám người hâm mộ, trong đó còn có mấy cơ giáp sư, do sùng bái Phi Vũ mà cố ý chạy tới đây bái sư.".
Liên Minh liên tục bại lui trong cuộc chiến với trùng tộc, đám người Phi Vũ là lực lượng mới xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý.
Lục Vinh nhìn Viên Uy: "Không chỉ có công lao của đám người Phi Vũ thôi đâu, ngươi cũng đã xuất lực rất nhiều".
Viên Uy lãnh đạo cả đội quân, kỷ luật nghiêm ngặt, lại thêm Phi Vũ trấn giữ trận thế, có thể nói là đánh đâu thắng đó, không gì không đánh được.
"Lão bản quá khen rồi, có rất nhiều người hâm mộ tìm đến đây, nhưng cũng có kẻ có ý đồ khác, Phi Vũ nói với ta, hắn đã từ chối hơn hai mươi kẻ muốn mời chào hắn rồi." Viên Uy nói.
Lục Vinh: "...".
"Cũng có nhiều người tìm đến đây vì Thi Lâm Nguyên, nhưng từ sau khi Vệ Quốc Sinh nói dược tề Phá Kén ảnh hưởng đến tuổi thọ, họ đã thay đổi suy nghĩ." Viên Uy lắc đầu nói.
"Một câu nói của Vệ Quốc Sinh lại có thể gây ra ảnh hưởng lớn như vậy, ta nghe nói có rất nhiều kẻ muốn Thi Lâm Nguyên bồi thường, hôm qua Kyle còn phải đánh đuổi một đám người đi.".
Viên Uy: "... " Cả đám anh em của Viên Uy ai cũng dùng dược tề Phá Kén, không hề có chuyện gì xấu xảy ra, thực lực còn tăng lên rất nhiều, Viên Uy biết rõ, thành phần dược liệu của dược tề Phá Kén chắc chắn không có vấn đề.
"Trương Hòa nói, có thể Vệ Quốc Sinh cảm thấy bị Thi Lâm Nguyên uy hiếp nên mới cố tình tung tin đồn này".
Lục Vinh gật đầu: "Nếu vậy cứ để yên một thời gian đi, sau khi đám người sử dụng dược tề đầu tiên nhìn thấy được chỗ tốt của dược tề Phá Kén, tin đồn chưa đánh sẽ tự tan.".
Viên Uy lắc đầu: "Trương Hòa nói chuyện này có thể sẽ không đơn giản như vậy, Vệ Quốc Sinh đứng sừng sững trên đỉnh cao của lĩnh vực dược tề bao nhiêu năm, dưới tay hắn không biết có bao nhiêu dược tề sư, lỡ như qua một thời gian ngắn lại có người tử vong thì sao?".
Lục Vinh: "..." Nhóm dược tề đầu tiên bán ra bên ngoài hơn trăm ống, cũng đồng nghĩa là đã có hơn trăm người sử dụng, bây giờ thế đạo loạn lạc như vậy, chết đi mấy người cũng là chuyện bình thường.
"Nếu như Thi Lâm Nguyên đã bị nghi ngờ, Vệ Quốc Sinh chỉ cần tìm một dược tề sư, trước lúc một người đã sử dụng dược tề Phá Kén chết đi, để cho vị dược tề sư kia tuyên bố nguyên nhân là do người đó sử dụng dược tề Phá Kén, vậy thì sẽ có thể gây ra khủng hoảng." Viên Uy hít sâu một hơi, nhiều năm sống lang bạt đã khiến cho hắn bớt đi sự ngây thơ, hiện tại hắn đã hiểu rõ hơn về mặt tối của thế giới này.
Lục Vinh nhìn Viên Uy: "Ngươi nghĩ sự việc sẽ phát triển theo hướng này?".
Viên Uy gật đầu: "Đúng vậy, thậm chí nếu không có ai chết, Vệ Quốc Sinh cũng có thể tạo ra một người chết.".
Lục Vinh hít vào một ngụm khí lạnh: "Xem ra phải đến bàn bạc với Thi Lâm Nguyên rồi.".
"Lão bản, ngươi muốn nói với A Nguyên chuyện gì thế?" Kyle đi vào, vừa vặn nghe được câu cuối của Lục Vinh.
"Chỉ là tâm sự chút chuyện thôi, đúng rồi, ngươi tìm được sinh tử dược chưa?" Lục Vinh chuyển đề tài.
Kyle gật đầu: "Tìm được rồi, ta tìm được vài viên hàng hiệu, còn đang định cho A Nguyên nhìn xem loại nào tốt nhất, nhưng...".
"Nhưng sao?" Lục Vinh hỏi.
"Nhưng Tạp Liệt ăn sạch hết rồi!" Kyle thở dài.
Lục Vinh: "... Sao lại thế?" Chẳng lẽ Tạp Liệt cũng muốn sinh con?.
"Dạo này tâm tình A Nguyên không tốt, không điều chế dược tề cho chúng ta nữa, nhưng thực lực của ta vẫn tiến bộ rất nhanh, Tạp Liệt cảm thấy ta đã vượt qua hắn, hắn nghĩ ta và A Nguyên tình cảm tốt, có thể A Nguyên thiên vị ta, vừa thấy ta cầm dược tề đã nghĩ đó là thuốc A Nguyên điều chế riêng cho ta, nên hắn một hơi nuốt sạch." Kyle nói.
Lục Vinh: "..." Tên ngốc Tạp Liệt này, không biết là không thể ăn bậy ăn bạ sao?.
"Tuy hắn đã uống thuốc của ta, nhưng nể tình chúng ta đồng cam cộng khổ bấy lâu nay, ta sẽ không nổi giận với hắn, ta là một người hào phóng mà." Kyle nói.
Lục Vinh: "..." Kyle không tức giận, có lẽ là vì sinh tử dược cũng không phải là thứ quý hiếm gì.
Kyle cười cười, lộ ra hàm răng trắng: "Lão bản, ngươi đoán xem Tạp Liệt ăn sinh tử dược rồi thì có thể sinh con không?".
Lục Vinh: "..." Tỏ vẻ hào phóng cái gì chứ! Thì ra là chỉ muốn xem chuyện vui!.