Triệu Bằng Vũ đeo balo đi ra khỏi cổng trường, liếc mắt một cái liền thấy Cố Diệp bị một tên côn đồ mang đi, do dự đôi chút, cảm thấy không yên tâm nên cũng lẻn đi

Cố Diệp bị đưa đến một công trường còn gắn biển ‘Phía trước đang thi công, không phận sự miễn vào’, nghe nói là do trời mưa nước đọng nhiều làm ảnh hưởng đến giao thông. Nghe nói là vì vào mùa mưa lượng nước mưa tương đối nhiều nên phải chôn thêm ống dẫn nước ngầm, bởi vì gần khu dạy học, sợ ảnh hưởng học sinh học tập vào ban ngày nên chỉ thi công vào buổi tối, khi học sinh đã về kí túc xá cách đó khá xa. Ban ngày không có một ai, vừa đẹp thành nơi cho đám côn

Cố Diệp đến, Tiền Chấn với ánh mắt hung hăng cười lạnh một tiếng, ánh mắt đó chỉ như hận không thể lột da của Cố Diệp

Hắn hận Cố Diệp phát điên, con người chính là như vậy, ức hiếp người khác thì dễ nhưng một khi bị ức hiếp thì lại cảm thấy vô cùng nhục nhã, không chơi lại một vố thì sẽ không sống nổi. Tiền Chấn ức hiếp Cố Diệp hai năm, sau khi bị Cố Diệp đánh trả một đòn, hắn cảm thấy như tất cả mọi người đều dùng ánh mắt thành kiến nhìn hắn, ai ai cũng cười nhạo hắn. Máu nóng của thiếu niên trào lên, căn bản là mặc kệ hậu quả, chỉ muốn báo

Cố Diệp thản nhiên nhìn hắn một cái thì thấy khuôn mặt hắn đỏ au, lại thấy một tên nhuộm tóc đỏ trong nhóm côn đồ, khóe miệng cậu nhếch lên, cười ha ha hỏi: “Yo, chổi lông gà mở hội đấy

“Phụt!” Cố Dương không nhịn được bật cười, ngay sau đó đã bị Tiền Chấn đạp một cước: “Cười em gái

Sắc mặt Cố Diệp thoắt cái lạnh

Tên đầu đàn là đại ca Dương Tiến thấy Cố Diệp trắng nõn sạch sẽ, gã bĩu môi xem thường một cái rồi nói với Tư Hồng Hưng: “Cái loại gậy trúc này mà mày đánh cũng không lại, dm ra đường đừng nói là đàn em của tao!” Bộ dạng gã cao lớn, mày rậm mắt to vẻ mặt hung tợn, giọng nói cũng thô kệch nặng khẩu âm địa phương, lúc gã trừng mắt chửi cũng vô cùng dọa

Tư Hồng Hưng cười cười lấy lòng: “Anh họ, sức nó lớn lắm

Tiền Chấn khi đó đã đem dây thừng đến cho bọn Dương Tiến: “Nói vớ vẩn gì đấy bắt nó trói lại đi, hôm nay tao phải kéo nó đi dạo

“Được thôi, thiếu gia Tiền Chấn chỉ cần trả thù lao, thích nói gì thì chính là như thế.” Mười mấy tên côn đồ ánh mắt coi thường Cố Diệp như thấy một con dê non, vốn dĩ không nghĩ cậu sẽ có năng lực phản

Cố Diệp đặt balo xuống đất, đá mũi chân một cái, cây xà beng dài hai mét dưới đất bay lên, nằm gọn trong tay Cố Diệp, không nói hai lời, cậu xách cây xà beng nện thẳng xuống đất ‘keng’ một cái, đường gạch lập tức hiện lên một khe

Mấy tên côn đồ ở đây trợn tròn mắt, đù má! Cái này mà đập vào người thì chắc chắn xương cốt đứt đoạn! Hơn nữa cái xà beng kia cũng không hề nhẹ mà tên học sinh này có thể xách lên, bị Lý Nguyên Bá nhập rồi

Cố Diệp chỉ thẳng cây xà beng vào người phía trước, nghiêm mặt nói: “Tư Hồng Hưng, tôi nói cậu nghe, bây giờ gọi điện thoại cho cha mẹ nói họ chờ thêm vài ngày rồi về, nếu không ngày mai cậu sẽ trở thành cô

Tư Hồng Hưng thầm chửi má nó, Cố Diệp có vẻ rất thích nguyền rủa cha mẹ hắn chết

Tiền Chấn không nghe nổi nữa, nhắc nhở mọi người: “Tao cho thêm hai vạn, bắt nó lại cho

Nhân lúc này, Cố Dương vùng dậy hung hăng đá Tiền Chấn một cái. Cố Dương đã từng nghe nói, Tiền Chấn thích đùa giỡn chọc ghẹo nam sinh, anh nó càng lớn càng đẹp, nhìn kiểu gì Cố Dương cũng cảm thấy Tiền Chấn muốn dở trò du côn ra đùa giỡn với anh trai nó, bằng không sao lại đòi chạm vào quần áo anh trai? Cậu tư bị chọc nổi giận đùng đùng, sờ trên đất có một cục đá lập tức muốn liều mạng với Tiền Chấn, đánh chết tên lưu manh

Cố Diệp tức giận chạy tới đạp vào mông Cố Dương một phát: “Đứng qua một bên mà ngốc đi.” Ngay khi Cố Dương bị đánh trúng thì lập tức ngoan ngoãn đứng qua góc ôm lấy balo của anh, không dám xông vào

Dương Tiến nở nụ cười: “Thằng này chơi vui ha, còn biết che chở em

Cố Diệp nhếch khóe miệng một cái: “Nếu anh có người thân thì anh có quý trọng

Dương Tiến trầm mặt: “Mày có ý

Cố Diệp giơ cây gậy lên chỉ chỉ về phía Dương Tiến, khí định thần nhàn nói: “Ông già nhà anh vốn cũng có chút tài sản, nhưng phải dốc tiền ra bồi thường cho người ta, mẹ đi theo kẻ khác để lại anh và người chị ưu tú sống nương tựa vào ông cha nghiện ngập, đến mười sáu tuổi cha anh say rượu nên bị xe tông chết, anh bỏ học theo người ta vào đời, không được mấy ngày đại ca anh bị bắt vì tàng trữ chất cấm. Anh mang theo một đám đàn em của mình, không dám làm đại sự mà chỉ đi trộm vặt đánh nhau ẩu

Cố Diệp nói một hơi, sắc mặt Dương Tiến trở nên khó coi vài phần, bởi vì Cố Diệp đã nói đúng toàn

“Mày biết xem mệnh à?” Sắc mặt Dương Tiến càng lúc càng trắng, Cố Diệp nói từng chữ từng chữ một, hắn lăn lộn trong xã hội này năm sáu năm cũng nghe không ít đồn đại về đại sư, ai cũng nói rằng đắc tội với ai cũng được nhưng không thể đắc tội với loại thuật sĩ, nếu không bị dính bùa, hắn chết cũng không biết vì sao mà chết, kẻ nào lòng dạ hẹp hòi còn đem họa đến cho con cháu đời

Cố Diệp ghét bỏ nói: “Có hay không thì trong tâm anh cũng định một cái số rồi, trước mắt anh sẽ có hai con đường, làm người tốt, năm năm sau sẽ sáng lạn. Tiếp tục tìm đường chết, năm năm sau sẽ bị người ta đâm bỏ

Dương Tiến hít sâu một hơi, trời lạnh nhưng đầu hắn đã xuất một tầng mồ

“Còn cậu.” Cố Diệp chỉ một cậu trai còn trẻ có mái tóc màu vàng: “Chị cậu sinh non, mệnh sắp xong đời rồi, chị gái như mẹ, cậu còn lãng phí thời gian ở đây làm gì, còn không mau chạy đến bệnh viện

Tên côn đồ tóc vàng kia vừa nghe xong, đôi đồng tử sợ đến nỗi co lại: “Chị tôi xảy ra chuyện

Cố Diệp cũng lười nhìn hắn, chỉ chỉ: “Ở quê cùng với cha nuôi ngỗng cũng không có gì xấu hổ cả, làm côn đồ thì rạng rỡ tổ tông được

Sắc mặt người trẻ tuổi biến sắc, tên học sinh này thế mà lại biết chuyện nhà

Khi đấy, điện thoại của tên tóc vàng vang lên: “Đại ca, em, em xin phép, chị em ngã cầu thang giờ đang ở bệnh viện

Tất cả mọi người ở đây đều biết hắn được một tay chị nuôi lớn, chị cả như mẹ, thật sự một chút tật xấu cũng không có. Tất cả mọi người kinh hãi nhìn Cố Diệp, ánh mắt càng thêm kiêng kị, đừng nói đây là thần tiên

Sắc mặt Tư Hồng Hưng đã không còn đẹp nổi, nếu thật sự Cố Diệp có thể xem, vậy ba mẹ của hắn… Nghĩ đến đây, Tư Hồng Hưng nhanh chóng đeo cặp sách lên, chạy như điên đến một cây điện thoại công cộng, đánh nhau cái gì chứ, hắn còn không thèm quay đầu lại nhìn một

Tiền Chấn thấy Cố Diệp nói vài câu thì không khí đã thay đổi, hắn nóng nảy: “Chúng mày bị lừa rồi! Nó chính là thằng lừa đảo! Chúng mày không muốn giúp sao? Tao trả năm

“Câm miệng!” Dương Tiến không ngốc, cũng biết người nào không nên đắc tội, thái độ hung dữ trừng mắt, trực tiếp dọa sợ tên học sinh Tiền

Tiền Chấn không tài nào nghĩ nổi, rõ ràng là hắn sắp thắng, nhưng tại sao lại như

Ngay lúc đó, Cố Diệp nhấc cây xà beng lên, đập một cú nữa xuống mặt đất, lực lần này còn lớn hơn lần trước, ‘Keng’ một tiếng, lớp nhựa đường đã bị nứt thành hai mảnh

“Còn muốn đánh nữa sao? Đánh luân phiên hay giao chiến?” Cố Diệp chống cây xà beng, khuôn mặt lạnh tanh nghiêm khắc

“Không đánh không đánh!” Tất cả côn đồ đều bị chuyện xem mệnh của Cố Diệp dọa cho hoảng sợ, vừa lúc thấy khí lực cậu lớn như vậy thì sợ đến mức lui hết về phía sau, sao mà đánh được đây? Lỡ mà bị cậu đánh, gãy xương là nhẹ, e là sẽ chết mất! Mà chết rồi lỡ đâu bị gọi hồn làm thành món đồ, bọn chúng có điên mới

Dương Tiến cũng lúng túng, chà xát tay lấy lòng: “Không đánh không đánh, tiểu tiên sinh hiểu lầm rồi, ngay từ đầu bọn tôi định mời cậu đến đùa một chút, đám chúng tôi đều là người yêu hòa bình, làm sao mà đánh nhau được? Đánh nhau là phạm

Sau khi Triệu Bằng Vũ thấy tất cả thì cười gượng hai tiếng, cậu thật sự đã suy nghĩ nhiều rồi, một cước đã đuổi được ác quỷ, làm sao lại bị đám côn đồ ăn hiếp cho được? Triệu Bằng Vũ nghĩ thế, thấy đây cũng không còn chuyện của mình nữa đành cười một cái rồi trèo lên xe đạp, đi

Cố Diệp cảm nhận được điều gì đó bèn nhìn thoáng qua về phía kia, khỏe miệng hơi nhếch: “Không đánh thì thôi vậy. Nếu mọi người không có việc gì nữa thì tôi xin phép mang thằng em về nha, sau này gặp

Đám côn đồ lấy lòng: “Anh trai đi thong

“Hẹn gặp lại nha anh

“Tiểu tiên sinh nếu sau này muốn lăn lộn giang hồ thì cứ đến tìm bọn tôi nhé, ai

Dương Tiến tức giận thúc cùi chỏ vào lưng một tên đàn em: “Lăn lộn giang hồ em gái mày, ngày mai bố mày sẽ đến chuyển gạch ở công trường, kiếm đồng tiền trong

Cố Diệp xách tai Cố Dương, chỉ nói một câu: “Em có phải đồ ngốc

Cố Dương đau đến nhe răng trợn mắt, ôm lỗ tai nịnh hót: “Anh anh anh, em sai rồi, lần sau sẽ không bị gạt nữa đâu, bỏ tay ra! Rớt lỗ tai rớt lỗ tai! Lỗ tai em sẽ rớt thật

Cố Diệp cười lạnh: “Rớt rồi thì cắt đem ngâm giấm, có cũng vô

Sau khi nhìn Cố Diệp rời đi, Dương Tiến lại nhìn Tiền Chấn với ánh mắt không hề thiện cảm, Tiền Chấn còn nói tên này ngốc, nhát gan, bị đánh cũng không dám lên tiếng, bọn họ chỉ cần hù vài phát thì Tiền Chấn sẽ đưa hai vạn. Bây giờ nhìn lại, tên tiểu tiên sinh kia không hề giống một chút gì mà Tiền Chấn đã miêu tả, hắn chỉ hận không thể đánh cho kẻ này một trận ra trò! Nghĩ đến những lời của Cố Diệp vừa nói, Dương Tiến vẫn nhịn không được mà xua tay: “Mày cút đi! Đến cả đại sư mà cũng dám đắc tội thì cẩn thận chết không tử

Cả tinh thần lẫn thể xác của Tiền Chấn đều chán nản, thiếu niên mười tám mười chín tuổi là đang ở thời điểm hăm hở nhất, sau một lần bị Cố Diệp lập lờ chỉnh thì hắn quá là nghẹn khuất. Lúc này định trả thù thì kết quả lại khiến ai ai cũng nghĩ Cố Diệp là đại tiên nhân, cả thù lao cũng không màng. Tiền Chấn đã sắp tuyệt vọng! Đúng là dính tới cậu ta thì không có chuyện gì

Sau khi về đến nhà, Cố Dương không nhịn được nhiều chuyện vừa ăn vừa lải nhải kể lại chuyện xảy ra hôm nay, quan trọng là tâng bốc anh trai mình lợi hại đến nhường nào, biết xài côn Thiếu Lâm, chưởng bát quái, nam đấm bắc đá, bốc phét y như trong phim kỳ ảo.&

Cố phu nhân vừa nghe vừa nhướng mày, vỗ mạnh bàn: “Cái này là bắt cóc! Phải có pháp luật can thiệp! Nghĩ là sau này về trường thì mẹ sẽ buông tha bọn nó sao? Nằm mơ! Hai đứa có bị thương

Cố Diệp vừa lắc đầu rất ngoan ngoãn vừa ăn nem

Khuôn mặt Cố phu nhân bình tĩnh: “Không bị thương là tốt rồi, dám ăn hiếp con bà à?

Cố Dương mau chạy tới vuốt mông ngựa: “‘Mẹ càng ngày càng uy

Cố Diệp cười cười, ưu điểm lớn nhất của mẹ kế nhỏ chính là bảo vệ người khác, bản thân bà tính kế thì được, thế nhưng người khác lại không. Cố Diệp khen rất thật

“Mẹ đúng là hán tử kiên cường! Yêu mẹ

Cố phu nhân:

Cố Diệp lấy lòng nói: “Chuyện này mẹ không cần quan tâm đâu, lộn xộn một hồi như vậy sau này họ cũng không tìm con gây chuyện nữa. Con không phải còn nhỏ, mỗi lần có chuyện phải khiến cha mẹ nhúng tay vào, còn ra thể thống gì

Khuôn mặt Cố phu nhân lạnh nhạt nghiêm khắc: “Nói vậy cũng có lý

Cố Diệp cười tủm tỉm tay buông lỏng: “Vầy đi, nếu có chuyện gì con không giải quyết được thì lại phiền mẹ ra mặt, mẹ bạo lực hùng dũng, đánh một phát tan tác chim muông, nhất định sẽ có thể… Ái! Mẹ mẹ mẹ mẹ! Rớt tai

Cố phu nhân tức đến mức buồn cười: “Ai bạo lực hùng dũng? Con nói hươu nói vượn cái gì

“Là cha! Trong nhà mình cha bạo lực nhất, mẹ không bạo lực chút nào!” Cố Diệp ôm tai mình, cực kì nghi ngờ bà đang cố ý, bởi vì cậu xách tai Cố Dương nên bây giờ bà trả

Sau bữa cơm trưa Cố Diệp quay về phòng ngủ, Cố Dương im lặng chịu vào phòng Cố Diệp: “Anh, anh đừng ngủ, anh đánh nhau lợi hại như thế từ khi nào vậy, anh dạy em

Cố Diệp thở dài: “Thằng nhỏ này, em nên học đi, thật ra là do chỉ số thông minh

Cố Dương bĩu môi: “Em không muốn

Cố Diệp nghiêm túc hỏi nó: “Không phải học, mà là chỉ số thông

“Là sao?” Cố Dương nghiêng đầu, đang muốn truy hỏi thì chợt liếc mắt thấy bên cạnh gối Cố Diệp có một cái bình nhỏ. Thằng bé lanh tay, lập tức cầm lên, suy nghĩ cũng lệch sang hướng khác: “Anh, cái bình này nhìn lạ

“Ừ, bên trong còn có cái lạ hơn nữa, em muốn nghe câu chuyện cái bình đó không?” Cố Diệp kéo khóe miệng, híp mắt cười xấu

“Nghe!” Cố Dương một giây sau đã mắc câu, kéo một cái ghế tựa ở chân tường lại, ngồi khóa hai chân lên ghế, hí ha hí

“Nghe xong chuyện này, mai em phải ra ngoài với anh một

“Được luôn!” Cậu tư vỗ tay như đồng hồ báo

Ba phút sau, Cố Dương hoảng sợ ném chiếc bình đi, sợ đến mức phủi phủi tay, trên tay nổi một lớp da gà: “A a a a a mẹ

Cố Diệp cười tủm tỉm nhìn Cố Dương bị dọa còn không quên nhắc nhở: “Mai đi phải cầm theo chiếc bình này, anh sẽ đem em đi làm một vài chuyện rất kích

Cố Dương muốn khóc: “Em có thể không đi được

Cố Diệp: “Không, khăn quàng đỏ đáng yêu, anh biết là em muốn

Có một kiểu muốn là do anh trai bạn thấy bạn muốn! Cố Dương hối hận đến mức muốn quỳ xuống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play