Editor: Tieen

"Ừ." Tô Mộc tỏ vẻ đồng ý.

Cửu Thiên Tuế cười to, Tô Mộc liền bắt nó câm miệng, tiếng cười vang lên trong đầu cô, thật quá ồn ào.

【 Ha ha ha, ký chủ, hắn sắp phát điên rồi. 】

Ngay cả Vân Linh vẫn luôn lo lắng cũng nhịn không được trước việc diễn ra, che miệng để giấu ý cười của mình, Tiểu Thu thật quá đáng yêu, thế nhưng đáp lại lời Nhạc Tuấn nói.

Lần đầu tiên gặp phải nữ tử dầu muối không ăn như vậy, nhưng thật ra càng làm Nhạc Tuấn hăng hái, nữ tử như vậy khi bị thuần phục mới càng hương vị, không phải sao?

Nhạc Tuấn muốn mở miệng, lại thấy Tô Mộc đi về phía quầy hàng bên cạnh, đi tới trước một trà quán, rót ra hai ly trà, đem lại đây.

"Uống trà." Ánh mắt cô lạnh nhạt.

Nhạc Tuấn nhìn chén trà trước mặt mình, mới hiểu ra ý cô, mắng: "Ngươi coi bản công tử là ăn mày sao? Một ly trà này mà dùng một ngàn lượng đổi?"

"Một ngàn lượng một ly." Giống như hoàn toàn không nghe được ý tứ trong lời nói của hắn, Tô Mộc nói xong liền uống ly trà.

Nhạc Tuấn bực mình, hiện tại bên người đã không có gã sai vặt có thể giúp hắn, chỉ có thể tự mình động thủ, hắn thân là một đại nam nhân, chẳng lẽ trị không nổi một nữ tử!?

"Bang ——"

Hắn mới vừa duỗi tay, đã bị cô chặn lại, sau đó đẩy tới phía trước, thân hình hắn lảo đảo, cô nhấc chân đá vào đầu gối hắn.

Nhạc Tuấn liền ngã xuống đất.

"Ngươi dám đối với bản công tử như vậy, bản công tử chính là nhị thiếu gia phủ thượng thư, ngươi chờ đó cho ta!"

"Xảy ra chuyện gì?" Hộ vệ thành nhận được tin tức, đuổi tới đây, nhìn thấy Nhạc Tuấn, vội nịnh nọt, "Nhạc nhị thiếu, ngài đây là làm sao vậy?"

"Ngươi tới vừa lúc, mau bắt lấy hai nử tử dám lừa bản công tử này, đưa đến phủ của bản công tử." Nhạc Tuấn đứng dậy, vỗ vỗ bụi bẩn trên người, sai sử nói.

Khi mọi người xung quanh đều cho rằng hai nử tử này xong đời rồi, người hộ vệ đang định giúp bắt người đột nhiên khách khí nói: "Vân tiểu thư."

Nghĩ lại lời Nhạc Tuấn nói, kết hợp với tính tình háo sắc kia của hắn, liền biết chuyện gì xảy ra.

Nhạc Tuấn này lá gan thật lớn, vậy mà dám đùa giỡn tiểu thư phủ tướng quân, hắn không biết hai vị kia của phủ tướng quân đều cực kỳ bênh vực người của mình sao?

Huống chi vị này lại là thiên kim tiểu thư duy nhất của phủ tướng quân.

Cũng may hộ vệ thành bọn họ đối với mỗi một người trong kinh thành đều nhớ kỹ rõ ràng, nếu không hôm nay dựa theo lời Nhạc Tuấn nói mà đắc tội vị này, thì...

"Nhạc nhị thiếu, vị này chính là Vân Linh tiểu thư phủ tướng quân." Ngày thường được Nhạc Tuấn cho không ít chỗ tốt, coi như nhắc nhở hắn.

Nhạc Tuấn cũng sửng sốt, nhìn Vân Linh, lại nhìn Tô Mộc.

"Phủ tướng quân..." Sắc mặt đều tái rồi.

"Đắc tội, đắc tội..."

Cho dù cha hắn là thượng thư, ở trước mặt phủ thướng quân vô số công trạng kia, cũng phải kính cẩn.

"Linh Nhi, Tiểu Thu." Vân Lâm một thân soái khí xuất hiện, toát lên vẻ cứng rắn mạnh mẽ.

Sau khi hắn từ trong cung hồi phủ, nghe hạ nhân nói hai người đã ra khỏi phủ, hắn liền thay y phục rồi ra ngoài tìm các cô, trên đường nghe thấy tiếng bàn tán nói nhị thiếu phủ thượng thư không học vấn không nghề nghiệp đang đùa giỡn dân nữ, nên tìm đến đây.

Không nghĩ tới...

Lại là muội muội và Tiểu Thu nhà mình.

Nhìn Nhạc Tuấn càng thêm áp bức, loại công tử ở kinh thành tìm hoan mua vui thời gian dài như Nhạc Tuấn sao có thể chống lại sự áp bức của Vân Lâm, phải khom lưng xin lỗi.

"Nhạc nhị thiếu, không có lần sau."

"Vâng vâng, đắc tội, đắc tội." Nhạc Tuấn mang theo hai gã sai vặt đang ôm bụng cười không ra tiếng rời đi.

Trên đường rút lui, thấy mấy gã sai vặt còn đang bắt giữ lão thầy bói mặt mũi bầm dập, dưới ánh mắt cười nhạo của mọi người, Nhạc Tuấn nghẹn đến đen mặt, liền mang theo bọn họ trở về phủ.

_______________

Tieen: đáng đời háo sắc 凸(¬‿¬)凸 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play