Editor: Tieen

Cho dù tài khoản của cô được trả lại, cũng sẽ bị người chơi tẩy chay.

Tài khoản này, coi như phế.

Tần Vũ không sợ cô có thể nhấc lên sóng gió gì, mục đích của cô ta cuối cùng đã đạt được, mồm mép nói lời xin lỗi gì đó, cũng không có hại.

"Ừ, cứ làm như lời cô nói."

Đợi cấp trên xác nhận, Tần Vũ gật đầu, cao ngạo bước trên đôi giày cao gót rời đi trước mặt giám đốc Trần.

Giám đốc Trần bị cấp trên phê bình vài câu, khi rời đi nhìn thấy Tần Vũ đứng ở cửa thang máy, dường như đang đợi mình.

Bởi vì bị cấp trên mắng, tức giận còn chưa nguôi ngoai, nhìn thấy bộ dáng tỏ ra đắc thắng của cô ta, cơn tức trong lòng lại dâng lên.

"Tần Vũ, đừng đắc ý quá!" Một gương mặt trang điểm tinh xảo đều đỏ lên.

"Giám đốc Trần, cần phải giữ vững chức vị của mình, một khi không cẩn thận để rơi xuống, đến lúc đó có khóc cũng không ai đau lòng cho cô đâu." Tần Vũ cười tươi như hoa hiện lên lúm đồng tiền, đẹp giống như hoa sen lớn lên ở Thiên Sơn.


Giám đốc Trần nhìn khuôn mặt của cô ta, tay siết chặt, thật muốn xé rách bộ mặt kia của cô ta.

Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, lúc này thang máy lên tới, cô ta cao ngạo ngẩng đầu đi vào thang máy.

Giám đốc Trần nhìn thang máy chậm rãi khép lại, ánh mắt nhìn chằm chằm thang máy như muốn bốc hỏa.

"Tần Vũ!"

Thực sự tức đến đau răng.

Tần Vũ về lại vị trí làm việc, tâm trạng suиɠ sướиɠ gọi điện thoại cho Hàn Thần Cảnh.

Vào lúc này, Hàn Thần Cảnh đang ở hiện trường cử hành tuyển chọn cá nhân trong khu vực của Thần Vực Đại Lục.

Hắn đang cùng các thành viên chiến đội chuẩn bị cho thi đấu kế tiếp, khi trò chuyện với Tần Vũ, tình cờ nhìn thấy Kinh Mặc và thành viên chiến đội DF ở cùng một chỗ cách đó không xa.

Ánh mắt hắn tối lại, nhưng nghe giọng Tần Vũ bên tai, hắn hơi mỉm cười, nói: "Địa điểm thi đấu cá nhân khu vực hôm nay rất gần công ty em, chờ sau khi anh thi đấu xong, anh đón em cùng nhau ăn tối."


"Chút nữa em xin nghỉ, đến xem anh thi đấu, em chờ anh thi đấu xong, chúng ta có thể trực tiếp cùng nhau đi."

"Em chỉ tới xem anh sao?" Ánh mắt Hàn Thần Cảnh nguy hiểm, đừng trách hắn nghĩ nhiều, bởi vì hắn vừa mới nhìn thấy Kinh Mặc cũng ở chỗ này.

Vốn dĩ Kinh Mặc đã bị hắn thu thập, nhưng gần đây lại có thể trở mình, thật sự không phải là một dấu hiệu tốt.

Hơn nữa vũ khí trong tay hắn ta...

Rất không thoải mái, trong đầu Hàn Thần Cảnh lại hiện lên cảnh ngày đó mình bị Tay Kiếm Tiền Thiện Nghệ ngược, cuối cùng bị một người chơi không biết tên Trời Đất Bao La Ta Là Lão Đại gϊếŧ chết.

Tuy rằng video đã bị hắn xử lý, nhưng cảnh tượng đó vẫn luôn tồn tại trong đầu hắn, thực sự rất khó chịu.

Hôm nay, nhân tiện dùng Kinh Mặc một lần nữa tạo nên khí thế ngôi sao mới của hắn!


-

Khi Tô Mộc và Lăng Hạo đến, trực tiếp vào phòng nghỉ của chiến đội Kinh Mặc.

Quản lý chiến đội nhìn thấy Lăng Hạo, hai mắt sáng ngời, trước đó đã nghe nói về người này từ miệng Kinh Mặc và Thành Tử, ông liền cho người phát thiệp mời vào trại huấn luyện của chiến đội.

Nhưng khi thiệp được phát tới, ngay lúc Lăng Hạo tìm đường chết, cho nên thiệp đã bị Tô Mộc lấy lót góc bàn.

Mà việc hôm nay Tô Mộc đưa Lăng Hạo đến đây dự thi, Thành Tử biết, Thành Tử nói cho quản lý chiến đội và Kinh Mặc.

Quản lý chiến đội lôi kéo Lăng Hạo nói chuyện phiếm, Tô Mộc từ trên màn hình điện thoại ngẩng đầu, nhìn thoáng qua, lại cúi đầu.

Thành Tử và Kinh Mặc đều biết Mộc chính là Tay Kiếm Tiền Thiện Nghệ, mà gần đây trên Đại Lục Thần Vực đủ loại bôi đen, bọn họ đều thấy được.
Chỉ là nhìn thấy cũng không làm gì được, Thành Tử muốn giúp đỡ, cũng không biết xuống tay từ đâu, hơn nữa anh ta là nhân vật của công chúng, quản lý chiến đội là người đầu tiên không cho phép anh ta làm như vậy.

☆☆☆☆☆

26/1/2022

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play