Editor: Tieen

Cảnh sát nói cho Tô Mộc nghe sự việc đã xảy ra.

Sự việc là như thế này.

Lăng Hạo nằm giữ đường lớn muốn tự sát, bị cảnh sát giao thông cưỡng chế đưa đến đồn công an gần nhất để tìm hiểu tình huống.

Sau đó anh vô cùng đau khổ ủy khuất và bi phẫn nói về việc mình bị em gái ngược đãi ra sao.

Không được sử dụng tiền, không cho cơm ăn, còn đuổi anh ra khỏi nhà...

Vào đường cùng, anh chỉ có thể lựa chọn kết thúc cuộc sống bi thảm thống khổ này thôi.

Tuy rằng, anh chết thì trên thế giới sẽ mất đi một thiếu niên đẹp trai, có chút đáng tiếc, nhưng cuộc sống như thế này, sống không bằng chết...

Toàn bộ nồi đều đội lên đầu cô.

Sau khi nghe xong, vẻ mặt của Tô Mộc vẫn bình thản.

"Thứ nhất, Lăng Hạo làm anh trai mà không có tránh nhiệm của một anh trai nên có, ham ăn lười biếng mê game, toàn bộ ăn uống đều do tôi trả tiền, tôi không có nghĩa vụ nuôi dưỡng anh ta; thứ hai, theo như lời anh ta nói là bị đuổi ra khỏi nhà, nhưng anh ta biết mật mã vào nhà, tùy lúc đều có thể ra vào, điểm này hoàn toàn sai sự thật..."


"Theo như tính cách của Lăng Hạo, muốn tự sát mà nằm trên đường lớn có cảnh sát giao thông, rất rõ ràng là anh ta chỉ đang làm ra vẻ..."

Trật tự rõ ràng, Tô Mộc liệt kê tất cả từng cái một.

Cảnh sát nghe được thì sửng sốt, ánh mắt nhìn Tô Mộc càng thêm nhiệt tình, lại nhìn Lăng Hạo với ánh mắt khinh thường.

Làm anh trai mà ham ăn lười biếng, thật vô dụng!

Còn như thế đối với em gái mình, đem đồn công an bọn họ trở thành đồng lõa của anh ta.

Cuối cùng, cảnh sát tận tình khuyên bảo Lăng Hạo nói: "Hy vọng ngài Lăng Hạo khi về nhà sẽ sống thật tốt, tích cực làm việc, góp một phần công sức chung tay xây dựng đất nước..."

"Cô Lăng Nguyệt, rất cảm ơn sự hợp tác của cô, xin hỏi, cô có phải sinh viên ngành luật không? Tư duy logic của cô rất mạnh."

"Chuyện nên làm, tôi không học luật, ngài cảnh sát đã vất vả rồi."


"Không có gì."

Cảnh sát bắt tay với Tô Mộc, cảnh sát đưa người ra khỏi đồn công an.

Lăng Hạo đi theo phía sau Tô Mộc, gục xuống đầu, ủ rũ...

Cuối cùng, mọi chuyện lại không như anh tưởng tượng.

Tại sao anh lại bị giáo dục, mà cô còn được khen ngợi!?

Anh 'trải chăn' lâu như vậy, lại bị vài ba câu nói của em gái nhà mình xoay chuyển tình thế.

Lăng Hạo thấp thỏm đi theo phía sau Tô Mộc trở về nhà, Tô Mộc luôn nhìn điện thoại, một câu cũng không nói.

Không, thậm chí không thèm nhìn anh một cái.

Tô Mộc nhìn APP Đại Lục Thần Vực trong điện thoại, cô nhận được thông báo từ website official Thần Vực, muốn điều tra tài khoản của cô.

A ~

Tần Vũ, chỉ có chút thủ đoạn như vậy.

Tin tức tài khoản Tô Mộc có vấn đề bị website official Thần Vực điều tra đã lan truyền trên Kênh Thế Giới.


Tô Mộc đã đăng ký tài khoản chuẩn bị cho Lăng Hạo bước vào thi đấu chuyên nghiệp.

Tô Mộc đưa tất cả ảnh chụp màn hình mọi thứ về tài khoản Tay Kiếm Tiền Thiện Nghệ lên diễn dàn website official Thần Vực.

Còn có thông báo website official gửi tới, cùng với hiệp nghị giữa người chơi và website official và một số quy định pháp lý.

Phía Thần Vực muốn xóa bỏ đã không kịp, bởi vì không chỉ trên diễn đàn, mà trên Kênh Thế Giới trong Đại Lục Thần Vực cũng có rất nhiều người chơi đang thảo luận.

Việc này, vốn dĩ chỉ thông báo cho Tô Mộc, nháy mắt trở thành sự việc mọi người chơi Đại Lục Thần Vực điều biết.

Phía nhân viên Thần Vực ước chừng đã suy đoán ra mục đích của cô.

Ngay lúc này, tại tổng bộ của Đại Lục Thần Vực.

Sau khi Tần Vũ và cấp trên phản ứng lại, họ tiến hành kiểm tra tài khoản "Tay Kiếm Tiền Thiện Nghệ".
"Tần Vũ, những thứ trong tài khoản này không thể tùy ý sửa đổi, có vấn đề thì báo ngay, nếu không có vấn đề thì cứ chờ..."

"Giám đốc Trần, nếu tôi dám xin điều tra, tất nhiên có nắm chắc, không phiền ngài lo lắng." Tần Vũ lạnh lùng mở miệng, thái độ cứng rắn kiên định.

☆☆☆☆☆

24/1/2022

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play