*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi cha tôi trở về thì lập tức cho người mang sách tới cho tôi, tôi sai Lục Nhi gởi một phong thư cho ông, muốn ông xem chừng Văn Thao, đừng để nó và con trai của Tề Quốc hầu là Lương Quân Trác qua lại với nhau, nhất là muốn ông cẩn thận một chút, gần đây Hoàng thượng đang phiền não về chuyện dân chạy nạn, muốn ông tránh xa dân chạy nạn ra chút. Lúc thấy ông thì quên nói cho nên lúc này đặc biệt viết cho ông một phong thư để nói cho ông biết một tiếng.

Mở sách, tâm trạng cực kỳ cực kỳ tốt, nằm trong sân sưởi ánh mặt trời ấm áp, uống trà thơm do Thanh Nhi pha, thật sự là một loại hưởng thụ tuyệt vời! Thanh Nhi là một bảo bối tôi vừa phát hiện, có tay nghề làm thức ăn cực ngon, còn pha trà ngon nữa chứ. Tôi thật sự đào được bảo bối mà. Gần đây ngoài xem sách ra, tôi còn có một thú vui mới khác chính là khai quật cung nữ có tay nghề tốt, có cá tính ở trong cung. Trừ Lục Nhi và Thanh Nhi, tôi còn phát hiện một cung nữ tên là Tú Nga, nữ công của cô nàng này thật sự khéo léo tuyệt vời. Tôi bảo cô nàng nhận làm hết khăn tay cho tôi, túi thơm và túi nhỏ đựng đồ trang sức, còn bảo cô nàng làm cho tôi một bộ quần áo, đương nhiên, là do tôi thiết kế. Quần áo của Văn Mị Nhi quá rườm rà, tôi cực kỳ lười khi mang chúng, cho dù là có cung nữ mặc giúp tôi cũng không chịu được, vì vậy bộ quần áo tôi bắt chước theo kiểu đồ của Hồ Mị Nương diễn trong “Tân Bạch Nương tử truyền kỳ”. Mặc vào thuận tiện hơn nhiều.

“Lục Nhi, gần đây Hoàng thượng đang bận gì vậy?” Lại lật một trang sách, tôi thờ ơ hỏi, ừm, thì ra người nơi này còn có phong tục đặc biệt như vậy, thú vị!

“Nương nương, gần đây Hoàng thượng luôn xuất cung, sau đó mặt mày hớn hở trở về, nhưng mấy ngày này không thấy đi ra ngoài.” Sở trường đặc biệt lớn nhất của Lục Nhi chính là dò la tin tức, tôi muốn biết gì cô nàng đều có thể hỏi thăm ra, khiến tôi bội phục sát đất luôn, đây chính là nhân tài đấy, nhân viên tình báo xuất sắc nhé!

Ừm, nếu sau này tôi có cơ hội đi ra ngoài, nhất định phải đi nơi đó nhìn xem, quả thật rất thú vị! Tôi chảy nước miếng với phong tục được viết trong sách, tiếp đó lại hỏi: “Ừ ~~ tại sao thế?” Chu Doãn không có hứng thú với Tiểu Long Hà sao? Không đúng nha!

“Bởi vì Tề Quốc hầu tới Kinh thành, nghe nói còn mang đến rất nhiều đồ nữa, Hoàng thượng đang phát rầu đó ạ!” Lục Nhi có chút đắc ý nói, tôi liếc nhìn cô nàng, vừa nhìn đã biết cô nàng này đang đắc ý vì có thể nghe được mấy loại chuyện này!

“Ồ! Vậy à!” Uống một ngụm trà, ừm, mùi vị không tệ, phải thưởng cho Thanh Nhi mới được, đến tối có nên sai nàng ấy nấu chút gì ngon để ăn không nhỉ? Nghĩ tới tự dưng lại thấy hơi đói bụng rồi! Ừm ~ muốn ăn thịt Phù Dung, còn muốn cả tôm bạc đuôi phượng, đậu hũ Tây Thi, còn có thịt viên Tứ Hỉ, ừ, những món đó trước đã!

“Nương nương, nếu vậy thì Hoàng thượng sẽ không xuất cung được, mà nếu không xuất cung thì sẽ không thể đi tìm hồ ly tinh ngoài cung…”

“Phụt…” Tôi phun trà…

“Lục Nhi, sao em biết Hoàng thượng xuất cung là đi tìm hồ ly, mà không phải là, nữ nhân?” Tôi nhìn Lục Nhi, đúng là quá thần rồi, tôi cũng xem ti vi mới biết Hoàng thượng đi tìm Tư Đồ Tĩnh, cô nàng này không xuất cung sao biết được.

“Nương nương người nghĩ xem, Hoàng thượng siêng năng xuất cung như thế, ngoài trừ bị hồ ly tinh bỏ bùa mê thì còn có thể vì sao ạ!” Nhìn vẻ mặt đương nhiên của Lục Nhi, tôi thật hết chỗ nói rồi. Song, không phải là Hoàng thượng bị hồ ly tinh bỏ bùa mê, mà là bị một con tôm hùm kẹp rồi. Nhưng Tề Quốc hầu đến Kinh thành, vậy cũng đồng nghĩa với việc hôn sự của Văn Tường và Lương Quân Trác sắp đến, tuyệt đối không thể để cho Lương Quân Trác cưới được Văn Tường. Một là không thể đẩy muội muội vào trong hố lửa, hai là muốn thúc đẩy hôn sự của Tư Đồ Kiếm Nam và Văn Tường, hết cách rồi, ai bảo tôi niềm vui duy nhất khi xem “Công chúa bướng bỉnh” chính là Tư Đồ Kiếm Nam chứ!

Hơn nữa nhất định phải ngăn chặn sự quấy rối của Tiểu Long Hà, cái gì mà bỏ nhà theo trai, rồi lại nhảy xuống vực, trái tim của tôi không chịu nổi giày vò của Tiểu Long Hà đâu.

Trong lúc tôi đang phát sầu vì hôn sự của Văn Tường, thì Chu Doãn cũng đang phát sầu theo. Hắn phát sầu chuyện gì? Gần đây tôi không đi quấn lấy hắn, cũng không tố cáo hắn trước mặt cô Thái hậu, cho nên chắc chắn hắn không phải đang phát sầu vì tôi. Hắn là đang phát sầu vì Tề Quốc hầu đến Kinh thành, lý do bên ngoài là vì hôn sự của con trai, trên thực tế là có ý đồ muốn che giấu. Bởi vậy ông ta mang theo số lượng lớn đồ bên mình, một là vàng bạc châu báu, dùng để kết giao quan to hiển quý, củng cố địa vị của mình, ngoài ra còn chút đồ dùng để ứng phó nhu cầu bức thiết, một khi chuyện có biến, nhằm có chỗ để dùng.

Hoàng thượng không biết sao, hắn đương nhiên biết rồi, nhưng hắn không xử lý được, đây chính là một nguyên nhân khiến hắn phát sầu, hắn đâu thể đến thẳng xét nhà được, huống hồ Tề Quốc hầu cũng sẽ không để những thứ đó ở chỗ ông ta ở!

Đang lúc Chu Doãn phát sầu, Vạn Nhân Địch nhận được một tin tức lớn, vì vậy đi tìm Tiểu Long Hà thương lượng, Tiểu Long Hà vừa nghe muốn đi cướp của Tề Quốc hầu thì lập tức cảnh cáo Vạn Nhân Địch một phen, nàng nhớ rõ từng nghe phụ thân nói, Tề Quốc hầu này hết sức thông minh, xưa nay làm việc cẩn thận chu đáo chặt chẽ, trực giác nói cho nàng biết, đi cướp tiền bạc châu báu của Tề Quốc hầu chắc hẳn lành ít dữ nhiều, làm không tốt sẽ gây ra sóng to gió lớn. Hơn nữa hiện tại bọn họ cũng không thiếu tiền, trang sắc Bạch đại ca cho nàng mặc dù nàng la hét bảo không còn, nhưng phần lớn nàng vẫn chưa động vào nó, trước mắt vẫn dư dả làm việc thiện. Hơn nữa, phần lớn dân chạy nạn đều do triều đình tiếp quản, nàng cũng không tốn bao nhiêu bạc. Nàng muốn Vạn Nhân Địch bỏ cái ý nghĩ này đi, không thể đi mạo hiểm bị mất đầu được.

Vạn Nhân Địch nghe Tiểu Long Hà nói xong thì vô cùng mất hứng, dù ngoài miệng nói không đi nhưng vẫn không ngừng bị hấp dẫn, trong lòng suy nghĩ làm sao phải kéo được Tiểu Long Hà vào. Trong lòng hắn hết sức rõ ràng, Tiểu Long Hà chính là chỗ dựa của hắn, chỉ cần kéo được Tiểu Long Hà thì chuyện sẽ trở nên dễ làm, cho dù xảy ra chuyện, Tiểu Long Hà cũng sẽ nghĩ mọi cách cứu bọn họ.

Trong lòng Chu Doãn cực kỳ phiền muộn, đi tới đi lui ở trong cung, một lát thì thở dài, một lát thì phất tay áo. Trần Lâm nhìn mà hoa mắt váng đầu, nên bèn nghĩ kế đi ra ngoài cung một chuyến, Chu Doãn tâm phiền ý loạn nghe vậy thì hai mắt sáng rực lên. Hắn nghĩ tới quý nhân trong mệnh của hắn, nói không chừng chính là Tiểu Long Hà thông minh tinh quái kia có thể bài ưu nan giản[1] cho hắn! Vì vậy kích động xuất cung luôn.

[1] Bài ưu nan giản: gạt bỏ ưu sầu, giải trừ khó khăn

Dù sao tôi cũng biết Văn Tường sẽ không gả cho Lương Quân Trác, trong lòng cực kỳ thanh thản, mỗi ngày thỉnh an Thái hậu, phơi nắng đọc sách, rất nhàn nhã, dù sao cũng là bọn họ sầu, tôi chẳng phải lo cái gì cả. Hơn nữa, Chu Doãn càng sầu, tôi càng vui vẻ, mỗi ngày nhìn bọn họ phát sầu, rồi nghe Lục Nhi buôn dưa lê, cho nên nói xem kịch vui gì đó là vui vẻ nhất.

Theo thứ tự sẽ là: đậu hủ Tây Thi, thịt Phù Dung, thịt viên Tứ Hỉ, 2 hình còn lại là tôm bạc đuôi phượng









Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play