Sân bay này được xây trên một hòn đảo nhân tạo lấn biển, nhà ga và sân đỗ nằm sâu trong đất liền và được nối ra đường băng bằng 2 đường lăn.
Không để cho bọn họ phải chờ đợi, vừa di chuyển ra bên ngoài Tịnh Kỳ đã thấy nhóm người mặc áo đen đứng đợi cô và Lâm Tiêu ở phía trước.
Mạc Tư Hàn vốn đã bận chuyện ở AIM, cô lại chưa nghĩ đến những chuyện như thế này, từ bố trí xe đưa đón, khách sạn nghỉ dưỡng, đến người dẫn đường, bảo vệ... Tất cả đều được anh sắp xếp một cách chu toàn.
Từ lâu Ma Cao đã được ví như "Las Vegas của châu Á". Bởi Ma Cao nổi tiếng khắp thế giới về lĩnh vực kinh doanh các sòng bạc lớn, là thiên đường giải trí trên mặt đất. Thực tế Ma Cao đã trở thành điểm đánh bạc số Một của thế giới, bởi nói đến Ma Cao người ta thường nghĩ ngay đến chốn "Đi dễ khó về".
Trên đường phố ở Ma Cao, ngoài những sòng bạc lớn phù phiếm, hầu hết còn lại là những tòa cao ốc mang phong cách Bồ Đào Nha nằm chen chúc với nhau. Từ địa chỉ mà cô nhận được, cô cùng Lâm Tiêu di chuyển đến nơi, cách trung tâm Ma Cao chừng 15 phút chạy xe.
Không thể tin được là chỉ cách đó không xa, đối nghịch với những toà nhà chọc trời xa hoa là những con hẻm nhỏ xám xịt, cũ nát, nơi mà cửa sổ của căn nhà trông giống như những chiếc lồng chim.
Người đàn ông bản địa ngoài 40 tuổi đang đứng đợi trước đầu con hẻm nhỏ, ngay khi trông thấy xe của bọn họ, gã liền ra hiệu cho Lâm Tiêu đậu xe vào một quán nước ngay bên đường.
Sau màn giới thiệu nhanh gọn, Tịnh Kỳ vội vàng đưa ra trước mặt gã 2 tấm ảnh của Triệu Khải và Chu Viễn lúc còn trẻ.
- Người này, và cả người này, ông đều biết họ chứ? Có phải 15 năm trước họ từng đến đây?
Sau khi biết mục đích của Tịnh Kỳ, gã đàn ông chỉ ậm ờ liền không chịu nói rõ. Không để hắn kéo dài thời gian, Lâm Tiêu nhanh chóng đặt một xấp dola HongKong lên trước mặt, hắn vội vã đưa tay vớ lấy xấp tiền, thái độ ngay lập tức được chuyển biến.
- Gã Chu Viễn này thì tôi không còn lạ gì, trước kia nổi tiếng là tay sai cho bọn Anh Quốc, khi bọn họ bắt đầu mở rộng sòng bạc tại đây. Còn đây là người đàn ông họ Triệu, làm nghề buôn gỗ ở Thành Đô. Hai người bọn họ cùng Ưng Mãn thường xuyên qua lại ở nơi này. Cũng vì dính vào đỏ đen, mà người đàn ông họ Triệu này còn suýt phải bán cả mạng của mình.
- Tôi còn nhớ năm đó, có lần bọn họ rủ tôi tham gia vào một phi vụ lớn. Bảo rằng có một món hàng rất quan trọng, chỉ cần vận chuyển đến khu vực phía nam, liền sẽ nhận được một món tiền khổng lồ. Tuy nhiên, tôi không có gan như bọn họ, theo được nửa đường thì bỏ cuộc. Sau khi nhận được"hàng" bọn họ ai nấy đều được chia một phần tiền lớn. Chờ khi giao hàng thành công, số tiền nhận về còn lớn gấp bội phần. Lúc đó tôi đã rất hối hận, nên cầu xin bọn họ cho tôi tham gia cùng. Nào ngờ đâu chỉ trong đêm ấy, 3 người bọn họ đều biến mất không để lại một dấu vết.
- Ban đầu tôi cho rằng họ vì không muốn san sẻ mà tìm cách bỏ lại tôi, nhưng khi thấy thông tin Chu Viễn mất tích được đăng tải, tôi biết cậu ta đã gặp chuyện chẳng lành.
- Sau này, tôi cũng không thấy hai người kia xuất hiện ở Ma Cao nữa.
Tịnh Kỳ nghe đến đâu, cảm giác chua xót đến đó, hoá ra Triệu Khải mà cô quen biết, người đến lúc chết cô vẫn gọi một tiếng "cha" lại là hạng người như vậy. Cô nén đi cảm xúc đau lòng, vội vàng hỏi gã:
- Ông không biết "hàng" mà bọn họ vận chuyển khi ấy là thứ gì sao?. Thời gian đó vào khi nào?
- Tôi chịu thôi, trước khi nhận hàng ngay cả bọn họ cũng không biết đó là gì, còn sau khi nhận, thì lại càng không hé miệng nói một câu. Thời gian thì tôi không nhớ chính xác, chỉ thấy lúc đó đã là đợt gió cuối cùng của mùa đông, thời tiết bắt đầu ấm dần lên rồi.
- Vậy là vào đầu tháng 3.
"Mình cũng đến Triệu gia vào khoảng thời gian đó....Vậy có khi nào...."
- Rốt cuộc đêm đó bọn họ gặp phải chuyện gì?
- Tiểu thư, cái này tôi thật sự không biết đâu, chuyện xảy ra lúc đó chỉ có 3 người bọn họ là rõ nhất.
"Chu Viễn có lẽ đã bị giết ngay sau đó, Triệu Khải thì bị ám sát ngay khi muốn nói ra sự thật, chỉ còn lại người đàn ông tên Ưng Mãn".
- Người tên Ưng Mãn đó, ông biết ông ta ở đâu chứ?
Gã đàn ông lại tiếp tục lộ rõ vẻ mặt lúng túng, ngập ngừng như nửa muốn nữa không.
Lâm Tiêu không ngần ngại định rút ra một xấp tiền nữa, thì Tịnh Kỳ mau chóng đưa tay ngăn cản.
- Bấy nhiêu là đủ rồi, tôi cho ông được, thì cũng có thể lấy lại được. Chỉ cần là thông tin có giá trị, nhất định sẽ không để ông phải chịu thiệt.
Gã đàn ông không mấy hài lòng, nhưng trông thấy người bên cạnh Tịnh Kỳ mang vẻ mặt đằng đằng sát khí thì thôi, không dám vòi vĩnh thêm nữa.
- Dạo gần đây có người trông thấy Ưng Mãn xuất hiện ở The Parisian, tôi cho các người số điện thoại của người làm ở đó, nếu thấy Ưng Mãn xuất hiện cậu ta sẽ lập tức liên lạc với mấy người.
Tịnh Kỳ gật đầu ra hiệu cho Lâm Tiêu, bọn họ trao đổi số điện thoại rồi nhanh chóng rời khỏi con hẻm.
Chiếc xe vừa khuất bóng, gã đàn ông liền bấm số gọi cho ai đó, bàn tay vừa mân mê xếp tiền giấu trong người.
- Đại Ngưu, tôi có một con cá lớn, tối nay nhớ đón tiếp chu đáo.
...----------------...
8 giờ tối tại The Parisian - khu sòng bạc nổi tiếng ở Ma Cao.
Tịnh Kỳ mặc chiếc áo phông đen đơn giản, bên ngoài khoác chiếc áo da trẻ trung, kết hợp quần jean và giày converse năng động. Cô khẽ vuốt mái tóc, đội chiếc mũ lưỡi trai lên rồi cùng Lâm Tiêu bước vào bên trong.
Khu sòng bài nổi tiếng nhất nhì ở Macau này có phần thiết kế được lấy cảm hứng từ kinh đô ánh sáng vô cùng lộng lẫy, và sang trọng. Với diện tích 12.500m vuông, chứa tới 2500 máy đánh bạc và 400 bàn chơi bạc lớn nhỏ.
Chiếc máy quét vừa đưa lên trên người Tịnh Kỳ, ngay lập tức liền phát ra thứ âm thanh lạ, sau đó thì tắt hẳn. Người quản lí khu vực tiến về phía bọn họ...
- Có chuyện gì thế?
- Anh Hào! Chiếc máy này hình như có vấn đề rồi.
Người quản lí cầm chiếc máy quét trên tay, xoay đi xoay lại vài vòng, thấy nó vẫn hoạt động tốt liền lần nữa thử lên người Tịnh Kỳ.
Ánh mắt trong veo như xuất hiện một làn sóng từ trường, ngay lập tức khiến chiếc máy rung chuyển rồi trở nên im bặt.
Người quản lí ra hiệu cho nữ nhân viên gần đó tiến lại khám xét Tịnh Kỳ, sau khi thấy không có điều gì bất thường, liền mĩm mời bọn họ vào bên trong.
Ngoài Lâm Tiêu đã biết được khả năng của Tịnh Kỳ, còn lại chính bản thân cô cũng dần hoài nghi về sự khác lạ của cơ thể mình. Trong đầu liền nghĩ đến việc, sẽ nhờ Mạc Tư Hàn giúp cô kiểm tra ngay khi bọn họ quay trở về.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT