Vũ Lâm Hanh vừa trông thấy đoạn thừng bị đứt kia, sắc mặt thoáng chốc liền trở nên trắng bệch. Mộc Thanh sau khi kiểm tra xong, run giọng nói:”Hay là lão Long Vương thực…thực sự nổi giận? Vậy …vậy Lạc cô nương nàng… nàng..” Hắn nói đến đây, có lẽ là nhìn thấy sắc mặt ta không tốt, nên cũng không dám tiếp tục nói nữa.

Hốc mắt ta bỏng rát, mồ hôi lạnh đổ ra đầy lòng bàn tay, không nói tiếng nào vài bước chạy vào trong khoang thuyền đem Cẩm Sắt cầm ra, buộc lên trêи lưng, sau đó lần theo mép thuyền mà xuống nước.

Thời tiết mùa mưa này, nước sông là cực kỳ lạnh lẽo cắt da cắt thịt, ta vừa chạm nhẹ thăm dò, sóng nước lạnh lẽo kia liền giống như có ngàn vạn cây châm nhỏ li ti xuyên thấu qua làn vải mà đâm vào da thịt cuả ta.

Vũ Lâm Hanh nắm dây thừng ở trêи thuyền cá hô to:”Sư Sư, cột dây thừng vào!”

Ta lắc đầu với nàng, dặn nàng nâng binh khí đợi ở trêи thuyền phòng thủ kĩ càng, chuẩn bị trận địa sẵn sàng nghênh địch. Với loại tình huống trước mắt này, có mang theo dây thừng cũng vô dụng, việc cấp bách chính là phải mau một chút tìm được Lạc Thần mới phải.

Thời gian người thường có thể chịu đựng trong nước sẽ không quá lâu, nhưng nếu là tu tập được một nguồn nội công căn bản thì khả năng chịu đựng của tim phổi cũng sẽ phát sinh thay đổi mà tăng lên, thông thường sẽ đạt tới thời gian uống cạn nửa chung trà.

Lạc Thần khí tức nội lực cực cao, thế nên thời gian có thể chịu đựng cũng phải dài hơn, nhưng là bởi vì lúc nãy ta đợi ở trêи thuyền quá mức khẩn trương, nên thật ra cũng không quá rõ ràng nàng rốt cuộc đã lặn xuống được bao lâu. Tuy rằng không biết lúc này nàng gặp phải chuyện gì, bất quá ở sâu trong nội tâm ta đối thân thủ của nàng là cực kỳ tin tưởng không một chút nghi ngờ, nàng tuyệt đối không có chuyện gì.

Tuyệt đối sẽ không.

Một bên ta trong lòng vừa âm thầm cầu nguyện tự trấn an, một bên liền chậm rãi hít sâu một hơi, sau đó cả thân mình liền trầm xuống nước.

Khả năng nhìn vật trong nước tương đối mơ hồ, ta vừa bơi đứng vừa quan sát, chỉ thấy cách đó không xa ẩn ẩn có một mảng bóng tối to lớn, từ dưới đáy sông mấp mô hỗn độn vươn thẳng lên, nhìn rất giống phiến đá ngầm to dưới nước. Bị vờn quanh bởi sóng nước mềm mại nhu hòa, bóng đen kia lại trở nên đong đưa lay động, tản ra một loại khí tức lạnh lẽo quỷ dị.

Ở dưới nước cổ họng không thể phát ra âm thanh, nên không thể giống như trêи mặt đất lớn tiếng kêu gọi để đối phương nghe thấy. Ta tìm kiếm nửa ngày cũng không trông thấy bóng dáng Lạc Thần, trong lòng không khỏi dâng lên một trận nôn nóng, lại thầm nghĩ có khi nào nàng đã tiến vào vùng bóng tối kia hay không?

Ta vừa nghĩ đến đây, vội vàng trồi lên mặt nước thay đổi không khí, rồi lại lặn xuống, hướng về vùng bóng đen kia mà bơi đến. Vùng tối này tựa như một tòa cung điện màu đen to lớn, chính là đang há to mồm, an nhàn thảnh thơi chờ đợi ta tự chui đầu vào lưới, tiến vào trong khoang bụng nó.

Ta đang muốn điều chỉnh thân người tiến đến, thì đột nhiên dưới nước lại có một đợt sóng âm cực lớn nổ lên bên tai, tựa như là có vật gì rất lớn đang từ phía sau ta hướng lại đây.

Trong lòng ta thoáng lộp bộp một cái, theo bản năng đem Cẩm Sắt trêи lưng rút ra. Trực giác nói cho ta biết, để có thể phát ra loại âm thanh này, vật kia nhất định không phải là người, lại càng không phải thứ gì lương thiện.

Ta vội ngừng dưới chân, tiếp đó quay đầu trông lên, liền thấy cách không xa một cái bóng đỏ đang nhanh chóng lướt đến đây, độ lớn ước chừng khoảng nửa chiếc thuyền. Bởi vì ánh sáng trong nước có chút yếu ớt, thân mình vật kia lại hơi ngả màu nâu đỏ, thế nên liền trông giống như một đám máu tươi đông đặc.

Đó rốt cuộc là thứ gì vậy?

Ta sau khi nhìn kỹ liền có chút hoảng hốt, chỉ biết từ hình thể của vật kia mà đánh giá, dường như là một con cá lớn, thế nhưng dưới thân lại xuất hiện ra bốn chân đầy móng vuốt, mang theo một loại mâu thuẫn không nói nên lời.

Chỉ cảm thấy từng đợt sóng lạnh đánh tới trêи lưng, hơi há miệng ra, bọt nước lập tức òng ọc thoát ra ngoài. Thân mình lắc mạnh một cái vọt lên mặt nước, ta vừa hổn hển thở vừa la to với Vũ Lâm hanh trêи thuyền:”Mau lấy cung tên ra!”

Vũ Lâm Hanh đang đứng ở mũi thuyền, thấy ta đột nhiên kêu to, liền có chút mơ màng, ở tại chỗ đứng yên bất động, ta trong lòng thầm mắng yêu nữ ngươi ngay lúc thời điểm mấu chốt còn khiến ta phải rối rắm, lại tiếp tục hô to: “Yêu nữ ngươi mau lấy cung tên ra! Có gì đó đang đến đây!”

Vũ Lâm Hanh vừa nghe được, ước chừng là cũng bị dọa, lập tức xách cung tên Mộc Thanh sáng sớm đã chuẩn bị tốt ở đầu thuyền, kéo ra cung, lắp tên lên, nhắm đến hướng của ta, miệng hỏi:”Cái gì vậy? Không lẽ là Long Vương tam công chúa sao?”

Lúc này là lúc nào rồi, mà nàng còn nhớ đến Long Vương Tam công chúa của nàng?!!

Ta không thèm trả lời nàng, theo bản năng nắm chặt Cẩm Sắt, chỉ cảm thấy sau lưng lạnh buốt, giống như có ai đó đang lạnh lẽo nhìn chằm chằm ở sau lưng ta.

Run rẩy xoay người trong nước, đây không nhìn thì không có việc gì, vừa nhìn một cái liền thấy có hai con mắt to lớn như hai quả chuông đồng đang ở đằng trước trừng ta, mắt kia từ trong nước trồi lên một nửa, lồi cả ra ngoài, vùng xung quanh tròng mắt bao phủ một sắc đỏ, phần còn lại ở giữa điểm một cái đồng tử màu đen, ở trong nước nhìn xem lại tựa như lóe ra ánh sáng lạnh lẽo âm u.

Ta cùng vật kia mắt lớn trừng mắt nhỏ, chăm chăm nhìn đối phương, đều là bất động không nhúc nhích.

Sau đó con vật kia không biết từ lúc nào thân mình lại hơi nổi lên một ít, lộ ra cái lưng màu đỏ tươi, bên trêи mọc ra từng tảng lớn vảy cá, cũng là một màu đỏ sậm như máu, ẩn ẩn có thể trông thấy bên dưới sóng nước hơi dập dờn tán ra, chính là những cái chân tráng kiện đầy móng vuốt của nó.

Mà thứ này ngoại trừ độ rộng của miệng lớn hơn bình thường, kéo dài ra cả hai bên, trông thế nào cũng đều giống một con cá chép lớn, nhưng cũng lại có điểm hơi giống rồng.

Ta bỗng nhiên nhớ đến, trong chí dị(1) từng nói qua ở trong sông Hoàng Hà(2) có một loại cá chép hình dáng to lớn, một khi vượt được Long môn(3) sẽ hóa thân thành rồng. Chính là quá trình vượt Long môn cực kỳ gian nan nguy hiểm, đồng thời còn phải vượt qua thiên kiếp, cá chép có thể hóa rồng đã ít lại càng ít, có một số sau khi phải rất vất vả mới vượt được Long môn, thân mình vừa biến hóa một nửa, lại bị thiên kiếp đánh sét xuống khiến cho rơi trở lại, không cam lòng sau đó biến thành quái vật thô bạo hung ác, mà loại quái vật này tên gọi là Long Lí.

Chuyện này còn có một phiên bản khác, kể rằng Chu Mục thiên tử trước kia khi đang đi du ngoạn, ngang qua sông ngắm cảnh, trông thấy sấm sét lôi đình mãnh liệt từ trêи không trung đánh xuống, có một vật từ trêи trời bay xuống, Chu thiên tử cảm thấy kinh hãi, liền đến gần để xem, thế nhưng lại trông thấy một con cá chép cực kỳ to lớn đang dạo chơi trong dòng sông Hoàng Hà, phía dưới có bốn chân, như rồng mà không phải rồng, tựa cá chép lại không phải cá chép, liền nhân cơ hội bắt về, đem nuôi trong chốn thâm cung để cho Chu thiên tử ngắm.

Nhưng đây nếu thật sự là Long Lí trong thần thoại truyền thuyết kia, như thế nào lại chạy đến trong Bạch Hà ở Cô Tô này? Bất quá cái gọi Long Vương gia ăn thịt người, tám chín phần mười chỉ có thể là con Long Lí này.

Lúc này, tròng mắt màu đen của Long Lí vòng vo chuyển động trong vùng đỏ sâu thẳm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào ta, dường như có tư duy ý thức, lộ ra một luồng hàn ý nham hiểm thâm độc mà thăm dò.

Thứ này thật sự rất nguy hiểm, ta có thể đọc được trong ánh mắt nó sự tham lam đói khát rất nặng, trong đầu liền trực tiếp xẹt qua hình ảnh bộ xương trâu mới vừa rồi trông thấy, máu thịt bên trêи bị cắn không còn một mảnh, cực kỳ dọa người.

Nếu nó có thể nói, ta đoán nó khẳng định là đang nói với ta:”Ta đói bụng, mau làm điểm tâm cho ta đi.”

Ta đem Cẩm Sắt chắn ở trước người, một người một quái cứ giằng co như vậy, rồi Long Lí kia đột nhiên ngẩng đầu lên, lá miệng mở to cắn về phía ta. Lúc này ta quả thực không cách nào hình dung được cơn khủng hoảng của mình, liền giơ Cẩm Sắt lên chắn đỡ, không ngờ nó lại đột nhiên mở ra cái đuôi thật lớn của mình. Cái đuôi tựa như roi thép xé trời lao đến, bốc lên một đợt bọt nước khổng lồ, thoáng cái phủ lên đầu ta, ta bị cái đuôi kia đập cho một trận choáng váng muốn ngất.

Thân mình ta liền ngã vào trong nước, hoạt động dưới nước cực kỳ bất tiện, thế nên ta quẫy chân bơi đứng, hướng mạn thuyền bên kia bơi sát lại.

Long Lí kia cũng liền theo sát phía sau ta, chỉ cảm thấy mặt sau có một trận sóng to gió lớn hướng ta xông tới, thân người liền vội rụt về phía trước. Sau đó phía lưng liền lạnh buốt, y phục bên phía tay trái đột nhiên bị xé đi hơn phân nửa, toàn bộ bả vai đều lộ ra ngoài, trêи vai cũng là nóng bỏng đau nhức, giống như chảy máu rồi, phỏng chừng là bị kình phong quạt ra do móng vuốt con vật kia khiến cho bị thương

Ta cúi đầu nhìn xuống, ngực thế nhưng cũng bị lộ một mảng lớn.

Ta lập tức vừa thẹn vừa giận, lòng nói con súc sinh nhà ngươi lại còn dám giở trò lưu manh với ta, cảm giác căm ghét tức tối trào lên trong lòng, liền nhanh chóng xoay người lại, nâng Cẩm Sắt tiến lên, hướng về bộ móng vuốt của gia hỏa kia mà cắt xuống một nhát, thời điểm bộ móng vuốt to lớn kia bị kiếm phong của ta chặt xuống máu tươi liền phun vọt lên.

Con vật kia bị ăn đau, lại một trận hung hăng nóng nảy, cái đuôi mang theo kình phong cũng liền lập tức quét lại đây, chụp lên trêи tay của ta. Trêи đuôi kia là gai nhọn cùng vảy cứng rắn, ta bị gai rạch qua một cái, quả thực đau đến tận xương, tay thế nhưng run lên, Cẩm Sắt liền rớt vào trong nước.

Tinh thần ta lập tức trở nên hoảng hốt, không có Cẩm Sắt ở trêи tay, ta đây còn không phải là chờ chết hay sao?

Lúc này Vũ Lâm Hanh đã chuẩn bị sẵn tư thế bắn tên, thế nhưng lại chỉ nhích trái nhích phải không bắn xuống, không biết có phải do không nhắm được hay không, ta sốt ruột nghiêng người ra, hai tay gắt gao nắm chặt lấy vảy lớn của Long Lí, Long Lí kia cắn không tới ta, liền định giơ lên cái đuôi to để đập ta, ta vừa tránh trái tránh phải vừa hô to:”Ngươi thất thần cái gì a! Mau bắn nó đi!”

Vừa lúc nói, Vũ Lâm Hanh liền thả dây cung, một mũi tên liền vun vút xé không bay đến. Long Lí kia cũng rất giảo hoạt, thấy thế, liền lắc người một cái, cả người ta trong nháy mắt bị nó xoay chuyển trở thành mục tiêu, mũi tên kia của Vũ Lâm Hanh vốn là muốn bắn súc sinh này, kết quả đổi thành bản thân ta, xoát một cái, liền đâm vào bả vai trái ta.

Tên kia cơ hồ là bắn vào xương bả vai ta, ta quả thực đau đến muốn ngất.

Vũ Lâm Hanh thấy vậy trợn tròn mắt, run run hô to:”Sư Sư xin lỗi nha, ta nhìn nhầm!”

Lúc này trong lòng ta tuy rằng phát bực, nhưng mà đau đớn khủng khϊế͙p͙ trong nháy mắt càn tới, ta đau đến khí lực cũng không có để mắng nàng, cắn chặt răng dưới, chỉ thấy Long Lí kia mở ra cái mồm sâu hoắm to lớn, hướng về phía ta mà cắn, ta thậm chí còn có thể nhìn thấy rõ ràng những cái răng nanh sắc nhọn sắp xếp dày đặc trong miệng nó, tựa như dao găm lóe ra lớp lớp ánh sáng âm lạnh.

Ta ngay lúc này cũng không có vũ khí, trong lòng liền nói ta liều mạng với ngươi, lập tức một tay nắm vào mũi tên cắm trêи vai, rút mạnh ra, bất chấp cơn đau khủng hỏang, tập trung tinh thần liền nhắm vào tròng mắt của Long lí cắm xuống.

Mắt chính là nơi yếu nhất trêи người Long Lí, đuôi nó hoa lên một cái, đau đớn quay cuồng trong nước, ta bị bọt nước đánh vào, chỗ bả vai còn chưa khô máu, hòa vào trong nước, sóng nước bốn phương tản ra sắc đỏ, phân không rõ được đâu là máu của ta, đâu là máu của Long Lý, ta thật sợ trong một khắc vô ý, liền sẽ mất mạng tại chỗ này.

Vũ Lâm Hanh thấy tên bắn không trúng, bèn đem cung tên trong tay ném đi, lớn tiếng mắng:”Ngươi nói Long Vương tam công chúa này như thế nào lại khó đối phó như vậy, vừa xấu lại vừa dữ! Thanh tiểu ca ngươi vợ như vậy mà cũng muốn! Thật kém!” Nói xong nàng chạy trở lại đuôi thuyền bắt hai cái xiên cá, rồi lập tức vươn người nhảy lên, tựa như chim én chao lượn đạp sóng nhảy vào trong nước, hướng về phía ta bơi tới.

Ta lúc này thừa dịp Long Lí còn đang quay cuồng, đem kia mũi tên rút ra, đánh trống lên tinh thần hướng trêи người súc sinh kia đâm xuống, chính là tên này của ta đâm được một nửa, lại không cách nào đâm tiếp được nữa, tựa như đụng phải vật cứng gì đó.

Loại cản trở này giống như gặp phải thứ gì đó cứng như đá, Long Lí này tuy rằng có vảy cứng, thế nhưng chất thịt bên trong là mềm mại, cũng không đến nổi cứng như vậy.

Tựa như là trong bụng nó đang ẩn dấu một vật gì.

Trong lúc ta đang phân tâm suy nghĩ, thân mình Long Lí kia liền đánh mạnh một cái, canh chuẩn khoảng cách liền hướng ta vỗ tới, ta bị vỗ cái hung hăng mạnh mẽ, liền ngã lại vào trong nước, cùng lúc lại nghe thấy bên tai tiếng nước rầm một cái, chính là Vũ Lâm Hanh lội tới, trong tay nắm hai cây xiên cá, ở ta bên cạnh kêu to:”Long Tam công chúa chạy đi đâu! Đón xiên của ta đây!”

Mà Vũ Lâm Hanh sau khi nói như vậy, đem một cái xiên cá khác trong tay thảy lại đây, ta duỗi tay ra, vừa vặn tiếp được cây xiên kia.

Ta tiếp nhận xiên xong, liền kêu to:”Yêu nữ ngươi còn nói bậy, ta đem Long Tam công chúa này tặng cho ngươi làm vợ a!”

Nói xong ta liền quẫy chân bơi đứng qua, trong lòng cơn giận dữ liền mạnh mẽ trỗi lên, thầm nghĩ dây thừng của Lạc Thần tám chín phần mười chính là bị súc sinh này cắn đứt, ta phải nợ mới nợ cũ cùng tính toán một lúc, sau đó đâm xiên cá xuống một cái, Long Lí kia đau đến toàn bộ thân thể đều cong lên. Trong lúc hỗn loạn, ta bị thân người của nó rơi đè lên, liền té ngược lại vào trong nước, nuốt vài ngụm nước rồi, ta mơ hồ hôn mê lơ lửng trong nước.

Ta trôi nổi ở trong nước tựa như lơ lửng trong mây, chỗ trúng tên trêи vai cùng các vết thương nhỏ trêи cơ thể đều phát sinh đau nhức.

Trong hoảng hốt, lại cảm thấy chỗ mắt cá chân bỗng dưng có một chút mềm nhẵn lạnh lẽo đánh úp lại, giống như có một bàn tay cầm lấy mắt cá chân của ta, cả cơ thể ta lập tức được một cỗ lực lượng nhẹ nhàng đẩy lên.

Khi mặt ta vừa ngoi lên khỏi nước, liền phun ra một ngụm nước, há mồm to tham lam hít thở, rồi thấy được cách đó không xa Long Lí kia đang cùng Vũ Lâm Hanh đấu, càng lúc càng hăng, thế rồi không biết vì sao thân mình Long Lí đột nhiên run lên một cái, ở trêи lưng nó hiện ra một mũi kiếm, hoa văn xanh bên trêи lờ mờ tán ra u lãnh, dĩ nhiên là Cẩm Sắt của ta.

Tiếp theo mũi kiếm Cẩm Sắt lại chém xuống, chỉ nghe xoát một tiếng, con Long Lí giẫy vài cái, rồi sau đó nổi lên cách đó không xa.

Vũ Lâm Hanh đột nhiên trông thấy thi thể Long Lí như vậy, nhất thời ngây ngốc sững sờ tại chỗ, co rút hướng về phía ta lên tiếng nói:”Sư Sư, không phải ta làm.”

Nàng vừa dứt lời, chỉ nghe bên tai uỳnh một tiếng, một thân người từ trong nước xông ra trước mắt.

Ta kinh ngạc nhìn người trước mặt, môi dưới kϊƈɦ động run lên, phun ra hai chữ:”Lạc Thần..”

Lúc này Lạc Thần nổi lên trước mặt ta, ngực hơi hơi phập phồng, tóc dài ướt đẫm tán ở trong nước, mặt của nàng giống như băng đá điêu khắc, ở trong sương mù ʍôиɠ lung lại càng phá lệ tinh xảo trong suốt.

Mà cặp mắt sâu thẳm của nàng, xao động gợn nước, yên lặng nhìn ta, rồi ánh mắt lại khóa vào bả vai đang đầm đìa chảy máu của ta, sắc mặt khẽ biến, liền vươn tay ra, một tay kéo ta ôm vào trong ngực mình.

Ta lui vào trong lòng nàng, trong mắt đau xót, nước mắt thiếu chút nữa liền tuôn ra, thân thể lại dính sát vào nhau, cảm thụ được độ ấm quen thuộc cả nàng.

Thân thể của nàng so với nước sông còn muốn lạnh lẽo hơn, lãnh hương hòa cùng hơi nước thổi đến, là ẩm ướt mềm mại.

Ta rốt cuộc hiểu được, cuộc đời này chuyện khó chịu nhất đối với ta, không phải bị thương đau đớn, cũng không phải tiến vào tử vong.

Mà chính là sợ hãi sẽ không còn được gặp lại nàng.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Long Tam công chúa đùa giỡn Sư Sư, Lạc cô nương thực tức giận.

Chú thích

1) Chí dị : những chuyện quái lạ

(2) Hoàng Hà :sông dài thứ hai của Trung Quốc, bắt nguồn ở Thanh Hải, chảy vào Bột Hải, dài 5464 km.

(3) Long môn: Tương truyền, ở đầu sông Hoàng Hà, đoạn chảy qua huyện Hà Tân, Sơn Tây, Hán Thành, Thiểm Tây Trung Quốc được gọi là Long Môn, tên gọi khác là Vũ Môn 禹門 , tức cửa của vua Vũ (Đại Vũ 大禹). Theo truyền thuyết: có mõm đá như hình cái cửa.

Tương truyền rằng, thời vua Vũ nhà Hạ (2205TCN – 1767TCN) vì muốn trị thủy nên đã đục phá mõm đá này cho rộng ra nên gọi là Vũ Môn (cửa vua Vũ). Theo Tam tần ký và Thủy kinh chú, thì Vũ Môn thường có sóng dữ… hàng năm vào tiết tháng ba, cá chép khắp nơi kéo về đó để vượt qua Vũ Môn, con nào có thể nhảy qua được thì tất hóa rồng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play