"Không cái gì cơ ??" Hạ Sở cho là anh không muốn đóng vai một người lớn tuổi, liền nói "Cậu là một người đàn ông nha, còn có vẻ đẹp giá trị thế này"
Giang Hành Mặc không lên tiếng
Hạ Sở lại nói "Được rồi được rồi, không cần biến thành một người lớn tuổi, chỉ cần trang điểm lại nhìn hơi thành thục là được"
Được thê tử mười tám tuổi dỗ mình, Giang tiên sinh thật sự không biết xấu hổ
 Tám năm trước, lúc Giang Hành Mặc cùng cô làm một hạng mục đã cảm thấy não mạch của cô gái nhỏ này hoàn toàn khác với người thường, bây giờ lại có thể cảm nhận được sâu sắc rồi 
Anh còn có thể làm được gì nữa ?? Tự mình đào hố chính mình, chỉ có thể mặc kệ để cho cô tự an bài 
Hạ Sở nhận định anh là đang giận dỗi, rộng lượng an ủi "Yên tâm, tôi sẽ mua cho cậu những bộ đồ mới tinh, đẹp trai còn trẻ trung a"
"Lão Giang" chính là không muốn điều này 
Thấy anh không nói, nhìn chằm chằm vào màn hình, Hạ Sở lại gần, ở trước mặt anh khoát tay một cái "Có được hay không ??"
Giang Hành Mặc quay đầu, nhìn vào ánh mắt sáng của cô. Nhìn đôi mắt đã lâu không tràn đầy sức sống này, anh còn có thể từ chối sao 
"Được" Anh đáp một tiếng, giọng nói có chút thấp
Hạ Sở sợ run lên, cho đến khi đã về nhà, trong đầu cô chỉ còn quanh quẩn ánh mắt lúc nãy của Dante 
Anh rất ít biểu lộ cảm xúc, nhưng trong một chợp mắt kia, không hiểu sao Hạ Sở thấy trong mắt của anh có bi ai, được che giấu ở dưới đáy bởi sự kiêu ngạo và tôn nghiêm, để cho người ta không đành lòng vạch trần ra
Hạ Sở có chút lo lắng, anh là không muốn đi hay là cô là đang làm khó anh ??
Không muốn đi cũng được đi... Chuyện này nói đi nói lại cũng không tốt cho lắm
Hạ Sở cứ như vậy mà nằm ngủ, một giấc mơ lại khiến phía sau lưng cô có mồ hôi ẩm ướt 
Lại là nơi có ánh nắng sáng chói kia, lúc này cô rõ ràng ý thức được đây chính là sân trường
Một trường học rất lớn, mặt cỏ xanh biếc kèm theo kiến trúc màu nâu cổ điển, khi đi vào trong nháy mắt liền cảm giác được sự lâu đời, để cho người ta không thể không nổi lòng tôn kính
Trong lòng cô có chút bất an nhưng lại trần đầy hứng khởi, đi thẳng tắp trên còn đường nhỏ, mang theo tai nghe đạp xe đạp tạt qua những nhóm học sinh, trong lòng đều mang cảm giác tự hào 
Cô cuối cùng cũng đã đến được nơi này, như một ước mơ vậy, là một nơi tràn đầy kiến thức 
Cô có thể sẽ gặp anh 
Giống như bị vận mệnh chỉ dẫn, cho cô gặp anh 
Ánh mặt trời sáng rỡ, mặt cỏ xanh biếc, anh đứng ở đằng kia, rũ ánh mắt, mắt đen hẹp dài tựa như bên trong phảng phất chứa đựng toàn bộ thế giới, lại phảng phất đối với toàn bộ thế giới là sự lạnh nhạt

Nhịp tim cô đập nhanh, cô nghe được giọng nói của lòng mình "Dante"
Đồng hồ báo thức không kêu, Hạ Sở bỗng nhiên ngồi dậy
Cô nhẹ nhàng thở hổn hển, đại não hỗn loạn
Giấc mơ quá mức rõ ràng, ngược lại làm cho người khác không biết đó là thực tế hay là mơ 
Cô nằm trong phòng nhưng lại có cảm giác đứng ở sân trường rộng rãi, cô thậm chí cảm nhận được ánh mắt trời ấm áp, ngửi mùi thơm của cỏ xanh, còn có thể thấy được trái tim lồng ngực nổi lên cảm giác sợ hãi 
Hạ Sở ấn ngực của mình, sắc mặt có chút tái nhợt 
Tại sao lại nằm mơ thấy Dante chứ ??
...Đó là Dante sao ?? Hạ Sở siết chặt ga trải giường, cắn môi dưới, trong đầu chỉ còn lại một giọng nói: Mơ, tất cả chỉ là giấc mơ thui 
Tràn đầy sợ hãi cùng với trái tim đập nhanh, mang cho Hạ Sở không phải là màu hồng mơ mộng, mà như là đang rớt vào hầm băng giá rét vậy 
Đó là cảm giác đối vật nào đó mà sợ hãi tột vùng, một loại tâm tình nóng lòng muốn chạy trốn, giống như một đàn dê bị thương đang chạy trên thảo nguyên, không muốn lại vào hang ổ của sói

Năm phút sau, Hạ Sở vừa nằm xuống, liền ngủ một giấc không có giấc mơ, lúc đồng hồ báo thức vang lên, cô đã sớm không còn tâm tình phức tạp nữa, chỉ mơ hồ nhớ tới hình như mình đã mơ thấy Dante 
Về phần nội dung của giấc mơ, lại là không nhớ rõ 
Lúc Hạ Sở rửa mắt suy nghĩ: Đại khái chắc là quá để ý tới họp lớp cuối tuần
Bốn giờ chiều, Hạ Sở sớm chờ ở bãi đậu xe
Cô cùng Dante đã hẹn nhau cùng đi tới cửa hàng bán quần áo. Cô không mang theo xe, nhưng cũng không nghĩ sẽ tự mình lái xe. Lúc mình hai mươi tám tuổi đã có bằng lái, nhưng bây giờ linh hồn vượt qua mấy năm mà tới, có thể cô bây giờ...
Mở cửa xe thui cũng là một chuyện phải suy nghĩ rồi - xe thời này, nắm tay của xe đều là co lại bên trong 
Cô nhìn thấy Dante ở xa xa, anh vẫn là mặc áo thun cùng với quần jean. Tuổi trẻ thật tốt, ngoại hình cao ráo, cổ thon dài, đẹp trai đến nỗi khiến người khác rối tinh rối mù
Hạ Sở vẫy tay, Dante trực tiếp bước tới, ưu thế lớn của chân dài, lúc đi đường đều đi nhanh hơn người khác một chút
Sau khi Hạ Sở cùng anh chào hỏi, nói "Cái đó, nếu cậu không muốn cùng tôi đi gặp bạn học cũng được, không cần miễn cưỡng"
Dante nhìn cô "Tại sao lại bỗng nhiên nói thế này ??"
"Chỉ là không muốn làm khó cậu"
"Chính tôi đề nghị tôi đi cùng cô"
Cũng đúng a, cũng không nghĩ tới tại sao anh lại nói cái này, Hạ Sở yên tâm 
Dante nhìn xe "Cô lái xe ??"
Hạ Sở "Không được"
Giang Hành Mặc "..." Anh không sợ chết, sợ cô chết thui 
Hạ Sở dừng lại chút rồi hỏi anh "Cậu có bằng lái không ??"
Giang Hành Mặc trả lời rất nhanh "Có"
Hạ Sở không phát giác, chỉ hắng giọng nói "Muốn lái thử xe này không ??" Cô chính là tư nhân thành đạt, cho nên đi xe cũng thuộc loại sang trọng nhất, một nhân viên phần mềm nhỏ khẳng định sẽ kích động - lão Hạ từng nói qua, đàn ông đều thích xe hơi 
Giang Hành Mặc đi tới ghế lái "Lên xe đi"
Tiểu Hạ Sở bước theo sau, vừa định đưa chìa khóa cho anh, nhưng phát hiện khi người vừa đến gần thì nắm tay bên trong liền xuất hiện ở ngoài, Giang Hành Mặc nhẹ nhàng kéo một cái, mở cửa xe
Hạ Sở "..." Công nghệ cao là đây sao ?? Bây giờ xe mà cũng được nâng cấp vậy sao! Chìa khóa vẫn còn ở trong túi cô mà vẫn có thể mở cửa 
Hạ Sở rất sợ bị bại lộ mình là từ dưới quê lên, cũng bắt chước vào chỗ kế bên ghế tài xế
Sau khi ngồi xuống, Hạ Sở lại muốn móc chìa khóa xe, nhưng phát hiện xe đã sớm khởi động, Giang Hành Mặc ở ghế tay lái nhẹ nhàng đạp ga, xe nghênh ngang rời đi 
Hạ Sở: Cái quỷ đồ chơi gì đây !!!
Đi ra bãi đậu xe, Hạ Sở tỉnh táo lại, cô quay đầu, cơ trí nói "Xe này cậu từng lái qua sao ?? Nhìn giống như rất quen thuộc a"

Giang Hành Mặc đã sớm chuẩn bị "Cấp trên trong công ty thống nhất sẽ phân phối xuống, đương nhiên trước thời hạn sẽ lấy lại, dù sao lâu lâu cũng cho người ta chút hy vọng"
Hạ Sở thật đúng là không rõ ràng những điều này, cô thuận theo nói "Cũng có lý"
Giang Hành Mặc nhắc nhở cô "Tôi nhìn thấy điện không còn nhiều, trở về cô nhớ nạp điện"
Điện sao ?? Hạ Sở một mặt không hiểu

Giang Hành Mặc lại nói "Bất quá nhìn giống như cô không thường lái xe này, năng lượng điện bây giờ cũng đủ chạy hơn một trăm cây số"
Hạ Sở liền hiểu ra... nguyên lại đây chính là "Xe điện ??"
Xe điện bây giờ còn có thể cải tiến vậy sao ?? Hoàn toàn là kiểu dáng xe thể thao. Tốc độ còn nhanh như vậy, trong xe còn một màn che lớn như vậy 
Hạ Sở kiềm chế lại, dự định trở về sẽ tra kiếm tìm hiểu một chút, cô nói "Tôi là ngồi xe tới, không lái xe"
Giang Hành Mặc cầm tay lái, cười "Tôi có thể tăng tốc độ được không ??"
Hạ Sở một mặt dốt nát"Được a"
Giang Hành Mặc đạp ga, tăng tốc độ điên cuồng. Hạ Sở thở dâu, giống như đang ngồi trong cáp treo, kém xíu đã lên tiếng 
Kỳ thật cuối cùng tốc độ cũng không quá nhanh, chỉ là tính năng của xe quá tốt, tăng tốc quá nhanh, lúc này mới sinh ra sức trùng lớn ( cái này mình không am hiểu về xe cộ cho nên chẳng hiểu nó là gì =.= ai hiểu cmt góp ý nhé) 
Giang Hành Mặc nới lỏng chân ga, nói khẽ "Tesla chính là tác phẩm nghệ thuật xinh đẹp nhất ấy"
Telsa ?? Hạ Sở thật lâu mới bình tĩnh, cô cuối cùng biết cái này chính là nhãn hiệu của xe, mặt khác... cô không nghĩ sẽ ngồi nó nữa, định hù chết cô sao 
Về sau ngược lại Giang Hành Mặc im lặng, xung quanh bồn bề yên tĩnh, Hạ Sở đối với xe này lại có chút hồi tâm chuyển ý
Chạy bằng điện, rất yên tĩnh, trọng điểm chính là bảo vệ môi trường. Sau này dầu hỏa ngày càng khô kiệt, nguồn năng lượng mới của ô tô sẽ bồng bột phát triển
Trên đường, Hạ Sở vụng trộm dùng điện thoại tra một chút
Kỳ thật lấy giá trị bản thân Hạ Sở, có thể mua hơn mấy triệu chiếc xe. Nhưng toàn bộ Liên Tuyến đều không dùng một chiếc xe xăng nào, Giang Hành Mặc cho tất cả cao tầng đều dùng Telsa, bên trong Liên Tuyến lại có một nơi nạp điện, chính anh cũng nghiên cứu một chiếc xe điện 
Đây cũng chính là lý tưởng của Liên Tuyến :Bảo vệ môi trường không chỉ dùng mỗi suy nghĩ thái độ, còn phải hành động nữa

Hạ Sở đọc tới khúc này, đối với Giang Hành Mặc liền xuất hiện một suy nghĩ tốt hiếm có 
Mặc dù Cao Tình đánh giá rất kém về anh, có thể trên thực kế người trong nội bộ Liên Tuyến lại đánh giá anh rất cao, nhất là đám lập trình viên kia
Thử tra kiếm hãng hiệu Telsa sẽ không thể không thấy những kỹ thuật cao tân phát triển, Hạ Sở bất ngờ thấy được tin tức: "Giang Hành Mặc chủ trì phòng D thí nghiệm có thể làm nên kỳ tích không ?? Có thể đột phá lĩnh vực "xe không người lái" không ??
Xe không người lái ?? Bọn họ là đang nghiên cứu cái này sao ??
Hạ Sở lần đầu tiên đối với phòng D thí nghiệm sinh ra sự hứng thú 
Hai mươi phút sau, hai người tới tiệm bán quần áo 
Hạ Sở đã sớm kịp chuẩn bị, vô cùng "lão đại" đối với Giang Hành Mặc nói "Cậu không cần lo gì, giao cho tôi là được rồi"
Vừa nói xong cô tràn đầu tự tin đi vào tiệm bán quần áo, tiếp theo thì liền có chút kinh sợ. Kiến thức lý luận thì có bao giờ hơn được kinh nghiệm thực tế chứ. Số cửa hàng nho nhỏ tổng hợp mà cô hằng năm thường trà trộn vào còn khá nghiêm tốn so với một cửa hàng xa hoa và có nội hàm thế này
Cái khác thì không nói, vẻn vẹn đều phát ra tia sáng khiến cho người khác có cảm giác "Không thể coi thường"
Coi thường cái quỷ!! Hạ Sở ngẫm lại, tốt xấu gì mình cũng là CEO của một công ty mấy trăm triệu đô la, không có gì phải sợ cả. Những thể loại quần áo nào, cô đều mua được
Gương mặt của cô ở nơi này thì không thể nào là lừa gạt được, dù là cô cực kỳ ít đến cửa hàng nam trang, nhưng nhân viên nơi này đều đã được huấn luyện qua, chỗ này danh nhân ( trừ Giang tổng ẩn mặt) thì đều đã xem hình qua và nắm thuộc lòng
Cho nên Hạ Sở vừa đến liền nhận những chiêu đãi ấm áp - chẳng qua có nhiệt tình nhưng mười phần lễ phép, vừa đúng mực 
Hạ Sở tiếp nhận cà phê, mỉm cười nói "Vị này chính là em trai của tôi, giúp tôi chọn mấy bộ quần áo"
Em trai ?? Giang Hành Mặc nhướng mày
Hạ Sở không nhìn anh, chỉ nói yêu cầu của mình "Em ấy vừa mới tốt nghiệp, muốn tham gia vũ hội tốt nghiệp của trường, tốt nhất nên là trang phục lịch sự"
Nhân viên cửa hàng đáp "Được rồi, xin chờ một chút"
Nhân viên cửa hàng vừa đi, Hạ Sở liền nhỏ giọng nói với anh "Tôi lớn hơn cậu sáu tuổi, cậu không thiệt thòi đâu" Hai mươi tám với hai mươi hai kém nhau chẳng phải sáu tuổi sao, cho dù kỳ thật thì cô mới mười tám 
Hạ Sở nhỏ tiếng lại "Nơi này là tôi thường hay tới, bọn họ đều biết tôi, không ngụy trang là không được, dẫu sao tôi cũng là phụ nữ đã kết hôn, còn cậu là đàn ông xa lạ mà"
Cô càng nói càng hăng hái, những lời này đều là chọc tức anh 
Môi mỏng Giang Hành Mặc giật giật "Chúng ta giống chị em ??"
Hạ Sở nói "Không giống sao ??"
Giang Hành Mặc cười lạnh "Hình như giống vợ chồng"
Biểu lộ của anh nhìn giống như cắn răng nghiến lợi, Hạ Sở mới không coi là thật, cô dỗ anh nói "Đừng nói bậy"
Giang Hành Mặc: Cũng không biết là ai nói bậy 
Đầu Hạ Sở quay đi quay lại, có chủ ý "Vậy thì liền thế này, vì để bọn họ không sinh nghi, một lát nữa cậu gọi tôi là chị đi, thành tâm thành ý một chút, nói lớn một tí"











 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play