Editor: Lãnh Sam.
Ngôn Linh mới vừa nói xong.
Phong Lâm độ hảo cảm, lại lại lại lại mẹ nó rớt.
Độ hảo cảm -5.
Hiện còn lại 55.
Ừm, có cảm giác giống như chơi tàu lượn siêu tốc.
Cô nhíu nhíu mi, có chút muốn nổi bão.
Động hay bất động đều rớt độ hảo cảm?
Còn có thể vui sướng tiếp tục chơi sao?
Kiên nhẫn của Ngôn Linh từ trước đến nay không tính quá tốt, hảo cảm từ trên xuống dưới cứ thêm thêm giảm giảm, cuối cùng rớt còn 55.
Cô thực không vui.
Nhìn Phong Lâm sắc mặt âm u, cô đột nhiên duỗi tay, đem người từ trên thân mình một phen đẩy ra.
" Tôi nuôi không nổi anh, anh đi tìm người khác đi!"
Thanh âm cô rầu rĩ, rõ ràng mang theo không vui.
Có chuyện cứ việc nói thẳng, tới tới lui lui phiền toái muốn chết.
Phong Lâm bị đẩy bước chân lảo đảo một chút, mắt nhìn thấy Ngôn Linh bước đi nhẹ nhàng hướng về phía phòng ngủ.
Trong lòng hắn căng thẳng, bước chân hỗn độn đuổi theo.
Ở nháy mắt cô đi vào, hắn duỗi tay bắt lấy cổ tay cô.
Cúi đầu giống như đứa bé làm sai chuyện, " Anh sai rồi."
Ngôn Linh không hé răng.
Con ngươi xinh đẹp nhìn thẳng vào hắn, biểu tình đen tối không rõ, nhìn không ra cảm xúc khác.
Phản ứng của cô, dừng ở đáy mắt Phong Lâm.
Phong Lâm chỉ cảm thấy càng thêm hỗn loạn.
Lúc trước mặc kệ hắn làm cái gì, cô cũng chưa từng  tức giận.
Lần này, lại đột nhiên..... Có phản ứng như vậy.
Hắn chỉnh lại trái tim đều bị liên lụy, giống như là nó đang bị cô nắm chặt trong lòng bàn tay, theo tâm tình của cô mà bất ổn.
Mạt lệ khí giữa mày kia, cũng nhanh chóng bị che dấu đi.
Thật mau, Phong Lâm dường như nghĩ tới cái gì, lại nói bổ sung.
" Anh, anh chỉ cảm thấy mình là người của em, em có thể can thiệp vào bất kì việc gì của anh, em vừa mới nói như vậy, anh cho rằng em không để bụng anh....."
Ngôn Linh oai oai đầu, đây xem như là lần đầu tiên, hắn đem nguyên nhân độ hảo cảm giảm xuống nói ra.
Chính là......
Cô không quá minh bạch, " Là anh nói không muốn đi Thời Thượng truyền thông, nếu anh đã không muốn đi, vậy chứng tỏ sự lựa chọn lúc trước của tôi cho anh là không đúng.
Vậy nên về sau anh liền chính mình lựa chọn,như vậy anh liền có thể vui vẻ, cái cách nói này như thế nào lại không đúng?"
" Nếu nói, tôi lựa chọn không đúng, anh lại muốn tôi tiếp tục giúp anh chọn, can thiệp tự do của anh, vậy anh không phải lại muốn phí tâm tư làm tôi thay đổi chủ ý sao? Phong Lâm, anh thật sự kỳ quái a!"
" Vì cái gì một vấn đề rất đơn giản, anh lại thích đem nó phức tạp hóa?"
Phong Lâm chỉ cảm thấy máu cả người dâng lên, hắn ngơ ngác nhìn đôi mắt lập lòe nghi hoặc kia.
Hắn hơi mở miệng.
Một chữ cũng chưa nói ra tới.
Hắn nên nói cái gì?
 Hắn có thể nói cho cô, hắn khống chế không được  cảm xúc của mình sao?
Không thể.
Thậm chí ở nháy mắt cô nói chuyện kia, hắn muốn đem cô lưu lại bên người mình cả đời.
Loại cảm giác này, ẩn ẩn càng lộ ra điên cuồng.
Cô càng không biết, hắn sợ nhất chính là bộ dáng đạm nhiên thanh lãnh này của cô, trấn định thong dong, dường như không có vướng bận, trên đời này  không có người nào, không có việc gì có thể giữ được cô.
Chỉ có khi cảm xúc của hắn đột nhiên thay đổi lớn, cô mới có thể nhiều liếc hắn thêm một cái.
Hắn có thể làm sao bây giờ?
Trừ bỏ làm cảm xúc biến hóa kịch liệt, còn có thể làm sao bây giờ?
Chính là.....
Biến đổi biến đổi, hắn có chút khống chế không được.
Kia giống như là từ trong xương cốt kêu gào.
Toàn thân đều tản ra không cam lòng, hắn chỉ nghĩ đem cô lưu lại bên người, còn lại, cái gì cũng không muốn quản.
Cũng không muốn để ý.
[ Tích! Tích! Tích! Phong Lâm giá trị hắc hóa 70! Độ hảo cảm 55!
Giá trị hắc hóa đã vượt qua độ hảo cảm, ký chủ thỉnh cảnh giác! Giá trị hắc hóa không thể vượt qua độ hảo cảm 20 trị số, nếu không, hậu quả khó có thể đoán trước.]
_____
Tác giả: Trừ tịch vui sướng! Moah moah!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play