Chương 44: Án hút máu (10)

Nhờ bữa tối "yêu thương" tối qua mà ngày hôm sau lúc Giản Mạc đi làm thì trạng thái tinh thần tăng lên gấp bội, tốt hơn rất nhiều so với dáng vẻ ủ dột ngày hôm qua. Nếu đem so sánh với những đồng nghiệp tối qua phải tăng ca thì sắc mặt của cô chỉ có hơn chứ không kém.
Dĩ nhiên là vì Giản Mạc đã nghĩ thông suốt một số chuyện. Tỷ như, thích một người là chuyện không thể nào trốn tránh, vậy thì tiếp nhận đi. Mặc dù không biết cách nghĩ của Mộc Hi Lương như thế nào, nhưng bây giờ Giản Mạc không định cho nàng biết tình cảm của mình. Trước đó có đọc qua vài mẩu truyện, trong đó nói, lúc đơn phương thích một người, tuy trong lòng có khổ sở chua xót nhưng vẫn tốt hơn là bị cự tuyệt.
Cũng có người nói nên to gan đi bày tỏ, nếu không thì bạn chỉ có thể mãi mãi đứng sau lưng người đó, sẽ không được bước đến bên cạnh họ, cùng họ sóng vai nhìn thế giới.
Mặc kệ những người trên mạng nói thế nào, Giản Mạc vẫn cho rằng cái người có nick là Thế giới ta tiêu dao nói rất đúng. Người đó nói: "Con gái thích con gái không phải chuyện xấu hổ, đáng xấu hổ là khi bạn bày tỏ với cô gái bạn thích, người bạn thích sẽ cho bạn một cái tát rồi chửi bạn biến thái, còn không bằng len lén dùng hành động để cô ấy tiếp nhận sự tồn tại của bạn, tiếp nhận cái tốt của bạn, tiếp nhận tất cả của bạn, cho đến khi cô ấy không thể rời xa bạn được nữa. Có lẽ đó là một cách khá ngu ngốc, cũng bởi vì nó mà khiến bạn phải chua xót nhìn người mình yêu nằm trong lòng người khác, nhưng vui vẻ của bạn không phải là được nhìn thấy cô ấy hạnh phúc sao? Nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của cô ấy, thì dù lòng bạn có đau xót, đó cũng là ấm áp. Dẫu sao, trong những năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời, cô ấy đã từng xuất hiện trong sinh mệnh của bạn, cho bạn sự ấp ám."
Tâm tư của Giản Mạc bây giờ chính là như vậy, không muốn đi dò xét tâm tư của Mộc Hi Lương nữa, cứ mập mờ như bây giờ không phải rất tốt sao?
"Madam, có phát hiện." Giản Mạc vừa mới đến tổ trọng án thì liền bị Lương Diệc mang đôi mắt quầng thâm đáng sợ gọi lại, anh đưa văn kiện trong tay cho Giản Mạc.
Lý Chí Phong và Triệu Thịnh Duệ là bạn? Lý Nghiệp nói mình không hề kết thù với ai? Triệu tiên sinh và Triệu phu nhân nói đây là tự làm bậy? Bên trong văn kiện chằng chịt lời khai của bạn bè Lý Chí Phong và Triệu Thịnh Duệ, cũng đã đi tìm Lý Nghiệp chứng thực qua, nhưng lại nói mình không có kết thù với ai. Còn Triệu phu nhân vừa nhìn thấy tình cảnh trong biệt thự thì khóc không thành tiếng, Triệu tiên sinh thì nói đây là tự làm bậy không thể sống?
Trải qua một ít điều tra, đến nhà những bạn trai từng qua lại với Triệu Thịnh Duệ, nhưng không tìm được manh mối nào về người đàn ông kia. Đã lấy đi một vài mẩu DNA, đưa qua bên Pháp chứng, bây giờ vẫn chưa có tin tức gì.
"Cái này mà cũng được coi là phát hiện?" Giản Mạc liếc nhìn nội dung bên trong, cau mày lạnh lùng hỏi. Nội dung này, Giản Mạc không nhìn thấy chút hiệu quả nào của một đêm tăng ca.
"Madam, mặc dù chỉ có chút ít đầu mối, nhưng chúng ta có thể căn cứ theo những đầu mối này để điều tra. Bọn em đã nghiên cứu cẩn thận cuộc sống tình cảm và công việc của Lý Chí Phong và Triệu Thịnh Duệ, phát hiện ra một vài chỗ giống nhau." Lương Diệc cầm ra một phần tài liệu khác, chỉ chỉ nội dung bên trong, nói.
Ngày hôm qua bốn người bọn họ thay nhau đến hỏi thăm nhà bạn bè của Lý Chí Phong và Triệu Thịnh Duệ, từ miệng của bọn họ biết được một vài chuyện, sau đó đến nhà Lý Chí Phong tìm Lý Nghiệp. Ban đầu căn cứ vào video mà hung thủ gởi cho Lý gia suy đoán Lý Nghiệp đã đắc tội với hung thủ mới khiến Lý Chí Phong bị độc thủ, nếu như Lý Nghiệp có thể nghĩ đến ai đó thì có thể nhiều thêm một đầu mối, cũng sẽ có đối tượng tình nghi. Nhưng mà Lý Nghiệp lên tiếng phủ nhận, nguyên nhân phủ nhận là gì? Chẳng lẽ đã tìm ra đối tượng tình nghi, muốn tự báo thù cho con trai mình à?
Đến nhà của Triệu Thịnh Duệ gặp Triệu phu nhân và Triệu tiên sinh, hai người lúc này đã bạc trắng tóc. Nhìn hốc mắt lõm sâu của Triệu tiên sinh là có thể nhìn ra đã lâu rồi ông không được ngủ ngon, mặt xám như tro tàn, tóc tai dài thượt, không còn là nhân sĩ thành công như trước kia. Mà Triệu phu nhân ngồi một bên thì quần mắt thâm đen, khóe mắt sưng đỏ, lúc khóc thì dày đặc giọng mũi, trên bàn lúc nào cũng có khăn giấy, xem ra hai người này bị đả kích rất lớn vì cái chết của Triệu Thịnh Duệ. Vợ chồng Triệu thị chỉ có một đứa con độc đinh là Triệu Thịnh Duệ, ngày thường rất cưng chiều, bây giờ thì người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Hỏi đến chuyện Triệu Thịnh Duệ có đắc tội với ai không thì cả hai đều lắc đầu, nói không có, tuy rằng ngày thường rất nuông chiều nhưng không hề để Triệu Thịnh Duệ làm bậy. Nhưng mà Lương Diệc cảnh giác nhận ra tay chân cứng ngắc Triệu tiên sinh, xem ra mọi chuyện không đơn giản như hai người này nói.
"Giống nhau chỗ nào?" Giản Mạc ngược lại rất muốn nghe thử điểm giống nhau này là gì.
"Thứ nhất, Lý Chí Phong và Triệu Thịnh Duệ là bạn, nhưng cho đến bây giờ hai người họ chưa từng xuất hiện công khai cùng nhau, thậm chí rất nhiều bạn bè chơi chung không biết hai người có quen biết nhau, bọn họ làm vậy nhằm mục đích gì? Vì sao không muốn để mọi người biết?
Thứ hai, hung thủ là hướng về phía Lý Nghiệp, nhưng mà Lý Nghiệp nói mình không có kết thù với ai, đây là vì nguyên nhân gì?
Thứ ba, rõ ràng là Triệu tiên sinh có chuyện gạt chúng ta."
Lương Diệc phân tích từng điểm, mặc dù nói cũng có lí nhưng vẫn chưa đạt được yêu cầu của Giản Mạc.
"Thứ nhất, tôi biết hung thủ rất xảo quyệt, cơ hồ là không thể tìm ra đầu mối. Thứ hai, hôm qua mọi người tăng ca cực khổ, tôi rút lại lệnh tăng ca tối nay, sau khi tan ca thì tất cả về nhà nghỉ ngơi thật tốt." Giản Mạc không muốn để người khác cho rằng mình là người không thấu tình đạt lí, hôm qua mình làm vậy là vì nhân tố chủ quan cá nhân, hôm nay nhân tố chủ quan đã có chút thay đổi, vậy thì có thể giảm bớt trừng phạt.
"Thank you Madam." Giản Mạc và Lương Diệc là đang đứng thảo luận trong phòng làm việc chung, ngay lúc Giản Mạc nói ra lời này thì Đại Vĩ lập tức đứng dậy chào kiểu quân đội với cô.
"Được rồi, còn chưa tìm được đầu mối nghi phạm, mọi người cũng không được lười biếng, chúng ta đến phân tích vụ án một chút, nhìn xem có bỏ sót chi tiết nào không."
Trên bảng trắng viết tên của hai nạn nhân, một người là Lý Chí Phong, dưới tên của Lý Chí Phong là tên cha của hắn, Lý Nghiệp. Một người khác là Triệu Thịnh Duệ, phía dưới là một dấu mũi tên, chỉ đến cha của hắn, Triệu Hữu Lương. Từ tên của Lý Chí Phong và Triệu Thịnh Duệ vẽ ra ra một dấu mũi tên, đặt dấu chấm hỏi, ý chỉ hung thủ. Mà quan hệ của Lý Chí Phong và Triệu Thịnh Duệ là bạn bè.
Căn cứ theo tình huống bây giờ có thể kể ra vài mấu chốt sau.
Thứ nhất, Lý Chí Phong là bị người ta gây mê rồi mới bị mang đi, sau đó lại bị bỏ vào rương rồi đưa về Lý gia. Nguyên nhân cái chết là mất máu quá nhiều. Sau khi chết hung thủ còn gởi một đoạn băng quay toàn bộ quá trình gởi về cho Lý gia.
Thứ hai, nội dung băng thu hình rất kì lạ, cách nói chuyện kì lạ, hiển nhiên là hung thủ đang báo thù.
Thứ ba, hung thủ lại sát hại Triệu Thịnh Duệ, lần gây án này là ở trong nhà của nạn nhân, không giống với phương thức giết hại Lý Chí Phong, nhưng nguyên nhân tử vong giống nhau. Lý Chí Phong và Triệu Thịnh Duệ là bạn, như vậy tại so hai người họ lại giả bộ như không quen biết nhau?
Thứ tư, nếu hung thủ là người đàn ông kia, như vậy hắn hoàn toàn có thể lựa chọn phương thức giết người tốt hơn, vì sao phải phát sinh quan hệ tình dục với nạn nhân?
Thứ năm, vẫn chưa tìm được hiện trường án mạng của vụ án Lý Chí Phong, chiếc xe bị trộm vẫn chưa xuất hiện, chẳng lẽ sẽ còn có người bị hại tiếp theo?
Thứ sáu, quá trình cái chết của Lý Chí Phong được quay phim rất rõ ràng, còn Triệu Thịnh Duệ là trực tiếp chết trong nhà, làm vậy là muốn người nhà của nạn nhân được tận mắt nhìn thấy sao? Rốt cuộc là cừu hận như thế nào mới khiến hung thủ lựa chọn phương thức như vậy?
Thứ bảy, thái độ của Lý gia và Triệu gia rất đáng nghi.
"Tư Hàn, Đại Vĩ, Tiêu Tiêu, ba người chia nhau ra đi điều tra tình hình kinh doanh của Lý gia và Triệu gia, chuyện trong nhà của Lý Nghiệp và Triệu Hữu Lương, có lẽ bọn họ có liên quan với nhau."
"Vâng, Madam."
"Lương Diệc, có tìm được hiện trường án mạng của Lý Chí Phong chưa?" Đến bây giờ vẫn chưa tìm được hiện trường của vụ án đầu tiên, hung thủ đã giết người ở một nơi bí ẩn như thế nào? Hương Cảng lớn như vậy, muốn tìm ra chẳng khác nào mò kim đáy biển.
"Trước đó bọn em đã xem lại toàn bộ CCTV trên đường lớn, muốn tìm xem ngày Lý Chí Phong bị hại, chiếc xe đó đã đi qua những nơi nào, nhưng mà hung thủ rất xảo quyệt. Bọn em chỉ tìm được những con đường mà chiếc xe đó đi qua, bây giờ vẫn không thể chắc chắn." Hiện trường gây án của vụ án là điểm mấu chốt nhất, mấy bữa tối nay Tư Hàn đều xem rất nhiều CCTV nhưng chỉ có thể tìm được một vài nơi mà chiếc xe kia có dấu vết đi qua.
"Bên Pháp chứng còn chưa gởi bản báo cáo à?" Nghiệm chứng của Pháp chứng có thể thu nhỏ phạm vi lục soát, nếu bây giờ còn chưa có báo cáo lẽ nào là không có phát hiện điều gì khả nghi sao?
"Đây là báo cáo của Pháp chứng." Giọng nói của Mộc Hi Lương vang lên trước cửa phòng tổ trọng án, quay đầu thì nhìn thấy Mộc Hi Lương giẫm giày cao gót năm phân đi đến, trong tay cầm một phần báo cáo.
Giản Mạc nhận báo cáo trong tay Mộc Hi Lương, cẩn thận lật xem. Trong báo cáo của Pháp chứng có nói, dưới đế giày của Lý Chí Phong ngoài bùn đất và máu của nạn nhân thì còn dính vài thứ khác, tỷ như thành phần của chất tẩy rửa, vừa vặn trên quần áo của nạn nhân cũng dính như thành phần hóa học này, ngoài ra còn phát hiện thấy trứng ruồi. Là một nơi như thế nào mới xuất hiện những thứ này? Hoặc là nói những thứ này rất phổ biến, rất khó thu hẹp phạm vi. Trứng ruồi rất phát triển ở nhà vệ sinh công cộng, sinh sản nhanh chóng, chẳng qua bây giờ ở những nhà vệ sinh công cộng đạt tiêu chuẩn của Hương Cảng có rất ít những thứ như vậy. Vừa có chất tẩy rửa vừa có trứng ruồi, những nơi nào sẽ có tần suất cao xuất hiện những thứ này?
Đọc đến phần nghiệm chứng liên quan đến vụ án Triệu Thịnh Duệ, thông qua hóa nghiệm, trên quần áo của nạn nhân có phát hiện một vài dấu vân tay. Ở vụ án thứ nhất cơ hồ là không thể tìm thấy bất kì dấu vân tay nào. Nhưng trong vụ án thứ hai, lại tìm được dấu vân tay ở hiện trường. Hung thủ làm sao lại phạm sai lầm sơ đẳng như vậy được?
"Hi Lương, phương diện hung khí có tiến triển gì không?" Cả hai vụ án đều không tìm thấy hung khí, không biết bây giờ có chút manh mối nào chưa.
"Vừa nãy đến phòng Pháp chứng, xác nhận một vài chi tiết với sếp Vương, chúng tôi suy đoán hung khí là một dụng cụ dùng để ăn đồ nướng, sau khi so sánh trên máy tính thì đã chứng thực được suy đoán này." Sở dĩ có thể trùng hợp lấy được báo cáo là vì Mộc Hi Lương tìm đến Vương Thủ Nhân để xác nhận hung khí.
"Nĩa?" Tiêu Tiêu nghĩ đến chuyện dụng cụ dùng để ăn đồ nướng là hung khí giết người thì đột nhiên cảm thấy có chút kinh tởm. Sau này không muốn ăn thịt nướng nữa, hung thủ không dùng thứ gì lại dùng thứ này, thật dễ khiến người khác ám ảnh.
"Ừm, là nĩa."
Đại Vĩ: "Sau này tôi không muốn ăn thịt nướng nữa."
Tiêu Tiêu: "Tôi cũng vậy. Mấy người mở tiệc nướng thì không được phép gọi cho tôi, kinh tởm muốn chết."
----------------
Tiểu Phong nói tối qua cậu ấy quên chúc mọi người lễ 20/10 , nên bảo mình hôm nay post 2 chương coi như là món quà nhỏ. Chúc những cô gái chúng ta có một đêm lễ thật vui vẻ và hạnh phúc bên người thương <3

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play