*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhìn thấy giáo viên đến, ba người gồm cả Mạc Minh Húc đứng lên.
“Thưa cô, bạn Mạc quê mùa kia vừa quấy rối em gái em, còn ngăn không cho con bé vào nhà vệ sinh nữa. Cậu ta còn nói tục chửi thề, mắng mỏ mẹ chúng em thậm tệ, cho nên bọn em mới tẩn cho nó một bài học” Hoàng Ánh Tuyết còn chưa mở miệng thì Long Thiên đã cướp lời nói trước.
Hoàng Ánh Tuyết nghỉ ngờ liếc nhìn họ, sau đó kéo Mạc Vũ Lý đứng dậy.
“Những gì các bạn nói đều là sự thật à?”
Về những đứa trẻ của nhà họ Lục, ngay từ ngày đầu tiên cô làm giáo viên chủ nhiệm thì hiệu trưởng đã đặc biệt thông báo. Vợ của Chủ tịch Lục mang thai sinh chín, đây tin tức gây chấn động rất lâu, cô cũng đã đọc nó trên mạng.
Lần đầu tiên nhìn thấy mấy đứa trẻ Mạc Minh Húc kia, cô đã thực sự bị sốc.
Nhất là khi nhìn thấy tin tức nói rằng Lư Tử Tín cũng là con nhà họ Lục thì cô càng sốc hơn.
Mấy người bọn họ cả Khúc Lăng Ái lớn lên cùng nhau từ nhỏ, năm đó Lư Tử Tín là do cô mua được từ tay dì Mai, nhưng cô thật sự không ngờ thẳng bé lại là con trai của chủ tịch Lục.
Như vậy việc Khúc Lăng Cường có thể năm giữ được chức vụ quan trọng trong nhà họ Lục và nhận được những trọng trách quan trọng thì hẳn phải có liên quan gì đó với Tử Tín.
Kể từ khi Tử Tín bị Lư Bạch Khởi cưỡng ép dẫn đi, từ đó đến giờ cô đã chưa từng gặp lại thăng bé.
Vào ngày đầu tiên đi làm, cô hy vọng rằng mình có thể gặp được Tử Tín, nhưng lại nghe tin thằng xin nghỉ vì có lý do riêng.
Tuy nhiên, những đứa trẻ còn lại trong gia đình họ Lục luôn có thành tích rất tốt trong lớp, chúng lúc nào cũng tỏa sáng.
Cô ngưỡng nộ từ tận đáy lòng vị phu nhân chủ tịch Lục kia.
Chồng đẹp trai, nhiều tiền, tận tụy, con trai con gái thông minh, dễ thương. Cô ấy mới là người thắng cuộc thực sự trong cuộc sống!
Mạc Vũ Lý định chờ mợ của mình đến xả giận, thế nhưng khi mợ của cậu ấy đến lại lôi cậu ra tra hỏi đủ cả, điều này càng khiến cậu thêm tủi thân.
Long Thiên cũng không ưa được hành vi của cậu ta: “Nếu như cậu không trêu chọc em gái tôi và xúc phạm mẹ tôi, làm sao chúng tớ có thể đánh cậu được chứ”
Mạc Minh Húc đồng tình với hai người em của mình: “Đúng vậy, mẹ của chúng tớ là người mẹ tốt nhất trên thế giới. Nếu cậu xúc phạm mẹ chúng tớ thì đương nhiên chúng tớ chỉ muốn đánh cậu rồi”
Vẻ mặt Mạc Vũ Lý ấm ức, ngẩng đầu lên: “Tớ sao, tớ đã làm gì cơ.
Tớ đã xúc phạm mẹ các cậu như thế nào chứ?”
Cậu dường như đã quên hoàn toàn những gì mà bản thân mình vừa nói.
Vũ Tuệ bước tới, chỉ thẳng vào mũi cậu ta nhắc nhở: “Vừa nãy cậu chẳng bảo mẹ chúng tôi sinh sáu, chẳng khác nào con heo còn gì.”
“Ð n tù tì sáu đứa con, chẳng giống như con heo còn gì?” Cậu ta còn bất lịch sự nói lại một câu như thế.
Sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng “bốp”, bàn tay nhỏ bé đang chỉa vào mũi bỗng nhiên vả thẳng vào mặt cậu ta.
“Mẹ cậu mới là heo đấy, cả nhà cậu là heo!”
Vũ Tuệ dịu dàng và đáng yêu bỗng chốc nổi đóa lên.
Mạc Vũ Lý ôm lấy mặt, vẻ đầy kinh ngạc, lúc này cậu ta mới thật sự rơi lệ: “Em, em gái xinh đẹp, em, không ngờ em lại đánh anh đấy”
“Phải, tớ đánh cậu đấy, ai bảo xúc phạm mẹ của tớ” Vũ Tuệ tức giận, trừng mắt nhìn Mạc Vũ Lý.
Mạc Vũ Lý xoay người nhào vào lòng Hoàng Ánh Tuyết: “Hu hu hu, mợ ơi, trường tiểu học trong nước không vui chút nào. Con không muốn đi học nữa, con muốn về nhà”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT