*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chân Mạc Hân Hy lảo đảo: “Anh, anh nói gì cơ? Long Uy hiện giờ đang ở công ty chúng ta đấy hả?”

Thế thì, thân phận của cô chẳng phải sẽ nhanh chóng bị lộ hay sao?

Lý Duy Lộc chẳng tinh ý gì mà gật đầu đáp lại: “Ừ đấy, bây giờ anh ta đang là con kiến bò loanh quanh trong chiếc chảo nóng hổi mà, cứ có ý định gì là sẽ hành động ngay. Có điều…”

Lý Duy Lộc cười hì hì sáp lại gần: “Hân Hy à, hai người đúng là có thần giao cách cảm hay gì đấy ha.

Thế nào mà lại có thể đồng thời nghĩ đến chuyện hợp tác, cùng chung tay đi đối phó với nhà họ Mộ Dung đấy!”

Mạc Hân Hy nhìn chòng chọc vào mặt Lý Duy Lộc, môi răng khẽ mấp máy, giọng nói trong veo nhưng cực kỳ buốt giá ẩn chứa chút cảnh cáo: “Lý Duy Lộc, anh ngứa đòn phải không!”

Nhìn Mạc Hân Hy, anh ấy đột nhiên nhớ đến cái biểu cảm như muốn giết chết ai đó khi Lục Khải Vũ ghen lồng ghen lộn, không nhịn được rợn hết cả người: “Anh xin lỗi, anh xin lỗi. Anh lỡ lời, lỡ lời chút thôi mà!”

Mạc Hân Hy trợn mắt nhìn anh ấy, cũng thôi không muốn so đo gì thêm nữa: “Anh tìm người tiếp đãi Long Uy trước đi, rồi kêu toàn bộ cán bộ cấp quản lý đến phòng họp bàn bạc một chút”

Lý Duy Lộc sửng sốt một hồi: “Em không đi gặp Long Uy trước à?”

“Nếu như nội bộ Chân Thành không thể đạt thành nhất trí, thì bây giờ chúng ta đến gặp long Uy có ý nghĩa gì nữa?”

Mạc Hân Hy liếc nhìn anh ta một cái.

Rất nhanh chóng, hội nghị cấp cao của Chân Thành với chủ đề về việc hợp tác giữa công ty cùng tập đoàn Long Uy bắt đầu diễn ra ngay tại phòng họp.

Mạc Hân Hy chính là cổ đông với cổ phần lớn nhất luôn đứng sau màn, giờ đây là lần đầu tiên lộ mặt, khiến ai nấy đều xôn xao kinh hãi.

Bởi vì việc cô kết hôn cùng với Lục Khải Vũ đã khiến cô trở thành một nhân vật có tiếng ở Hải Thành từ lâu.

“Ôi trời ạ, sếp ẩn của công ty chúng ta thế mà lại là vợ của Tổng giám đốc tập đoàn nhà họ Lục cơ đấy?”

“Đúng rồi, chẳng phải cô ấy chính là nhà thiết kế hàng đầu trong nước khi bàn đến tài năng và thực lực à!”

“Còn trẻ như thế mà đã có bản lĩnh này, đúng là tài không đợi tuổi mài”

“Này nói thử xem, Tổng Giám đốc Lục biết chuyện này không đấy?”

Nhân viên cấp cao khi trông thấy Mạc Hân Hy thì rất đỗi kinh nhạc, không kiềm được mà xì xầm bàn tán.

Mạc Hân Hy nhìn quét mọi người một lần, cũng không nói gì, chỉ ra hiệu để cho Lý Duy Lộc phổ cập lại nội dung của buổi họp ngày hôm nay. Cô mơ hồ cảm thấy rằng thân phận của mình chẳng mấy chốc sẽ bại lộ.

Nhưng mà, vì con trai, bại lộ thì cứ bại lộ đi!

Đây cũng có phải chuyện gì không cho ai xem được đâu!



Mặt Lý Duy Lộc rặt một vẻ sầu khổ: “Hân Hy, em muốn lấy mạng anh đấy hả? Theo như anh điều tra, bên phía tập đoàn Long Uy đã có bốn, năm đại cổ đông bị Mộ Dung Lãnh Thu hối lộ thành công rồi. Muốn thuyết phục được họ trong khoảng thời gian ngắn này là chuyện không thể nào”

“Mấy chuyện này cứ để Long Ly tự giải quyết lấy đi, chúng ta dùng toàn lực hỗ trợ anh ta đã xem như hết lòng hết nghĩa rồi”

Mạc Hân Hy nhìn anh ấy một cái: “Có phải anh vã lắm rồi, muốn mang Tô Cẩm về ra mắt cô chú Lý lắm rồi nên mới từ chối thế đúng không”

Đề tài bị cô bẻ ngoặt một cú quá nhanh khiến Lý Duy Lộc đứng đơ ra như trời trồng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play