*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mạc Hân Hy có chút bực mình, đẩy anh ra: “Lục Khải Vũ, anh có ý gì thế? Em nói rồi lúc đo em là vì cứu người. Nếu như ông cụ Mộ xảy ra chuyện gì thì hôm nay Nhị Bảo và chúng ta không dễ dàng bình an rời khỏi đâu”

Lục Khải Vũ lúc này cũng phát hiện ra phản ứng của mình có hơi quá kích, nhanh chóng ôm cô vào lồng ngực, dịu dàng nói: “Em là vợ anh, anh nghe được như vậy đương nhiên sẽ ghen, trong lòng sẽ không thoải mái. Tất cả đều vì anh yêu em”

“Hai người nghĩ nhiều quá Nói xong mấy câu lấy lòng, anh thấy con trai đại minh tinh của mình ở phía sau đang le lưỡi lắc đầu.

Vì vậy, vẻ mặt anh có chút ngại ngùng.

Mạc Hân Hy không nhìn con trai làm trò, tức giận đẩy Lục Khải Vũ ra: “Tình yêu của anh cũng đáng sợ quá đi! Em là đang cứu người. Em chỉ vì cứu người mà thôi”

Bà xã tức giận rồi, chuyện này quả thật vô cùng đáng sợ.

Lục Khải Vũ cũng không rảnh để ý con trai cười nhạo, lại một lần nữa ôm lấy Mạc Hân Hy: “Được rồi. bà xã đừng tức giận nữa, là anh không đúng, anh không nên tức giận, đều là anh không tốt, em đừng tức giận nữa được không, em hứa là từ bây giờ sẽ không ghen tuông lung tung nữa”



Xe rất nhanh đã tới cửa khách sạn nơi bọn họ ở.

Lúc này đã gần mười một giờ đêm.

Bọn họ còn tưởng rằng Khúc Lăng Cường và Đại Bảo sẽ chờ bọn họ trở về cơ! Thế nhưng, đứng dưới lầu khách sạn lại phát hiện ra trong phòng hoàn toàn tối mịt.

Lẽ nào, bọn họ vẫn chưa về, hay là Khúc Lăng Cường và bọn nhỏ đã ngủ rồi?

Trong lòng vợ chồng Lục Khải Vũ không khỏi có chút lo lắng, kéo theo Nhị Bảo nhanh chóng tiến vào khách sạn.

Bọn họ sống ở tầng hai, hai vợ chồng vội vàng chạy lên.

Chỉ là vừa mới tới cửa, còn chưa kịp nhấn chuông thì cửa đột nhiên bị mở ra, đèn cũng bất ngờ sáng lên, không ngờ bên trong lại treo đầy bóng bay tràn ngập màu sắc, không khí vô cùng vui vẻ.

Trong đó có mấy quả bóng bay lớn còn viết: “Chào mừng Nhị Bảo trở về”

Mấy đứa trẻ nhìn thấy bọn họ lập tức bổ nhào tới.

“Bố, mẹ”

Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ nhìn thấy ba đứa trẻ bình an vô sự ở trước mặt họ mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Lục Khải Vũ: “Muộn thế này rồi sao mấy đứa còn chưa ngủ?”

Ba đứa trẻ đứng phía sau Khúc Lăng Cường vội vàng giải thích: “Một tiếng trước, bọn họ sốt ruột nên đã gửi tin nhắn cho mẹ, biết được mọi người sắp đón Nhị Bảo về nên để chào mừng Nhị Bảo, ba đứa trẻ đã chuẩn bị những thứ này, muốn cho mọi người một niềm vui bất ngờ.

Ba đứa trẻ ngẩng đầu lên, vẻ mặt đây chờ mong nhìn Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ, chờ đợi bố mẹ khen ngợi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play