Biệt thự của Diệp Phàm.

Mộ Liên Bình tò mò ngồi xổm xuống, nhìn hai con rùa đen trong bể nước trong suốt.

“Diệp thiếu, sao ngươi lại mua một bể nước lớn như vậy?”

Diệp Phàm: “……” Bởi vì con Huyền Quy kia thích lớn, kén cá chọn canh, nếu hắn mua nhỏ, quy đại gia liền cắn người!

“Mua nhỏ không đủ dùng a!” Diệp Phàm đáp.

Mộ Liên Bình nhìn bể nước: “Sao có thể không đủ dùng được, chỉ có hai con rùa đen mà thôi, một con còn nhỏ như vậy, mua bể lớn cũng quá chiếm diện tích.”

“Đúng là hơi chiếm diện tích một chút, nhưng cũng không có biện pháp nào khác.”

Huyền Quy thu nhỏ lại chỉ lớn bằng lòng bàn tay, nhìn qua thập phần đáng yêu, Diệp Phàm âm thầm bĩu môi, rõ ràng là một tên đại quái vật, súc nhỏ bán manh như vậy, thật không e lệ!

Mộ Liên Bình hoang mang nhìn về phía Huyền Quy: “Con rùa đen này thật kỳ quái.”

Diệp Phàm nhìn Mộ Liên Bình, thầm nghĩ: Tiểu tử Mộ Liên Bình này rất tinh mắt a, vừa nhìn liền biết Huyền Quy kỳ quái. “Kỳ quái chỗ nào?”

(dreamhouse2255)

“Diệp thiếu, rùa đen ngươi mua lúc trước hình như có chút sợ nó a!” Mộ Liên Bình thầm nghĩ: Nếu hắn nhớ không lầm, con rùa đen mà Diệp Phàm mua lúc trước này tính tình cực kỳ ương ngạnh! Ai chọc nó, nó liền phun nước đe dọa, hiện tại lại giống y như chim cút, rùa đen nhỏ vừa đuổi theo, nó liền chạy trối chết, thật lãng phí cho vóc dáng to lớn của nó.

Diệp Phàm cau mày nhìn Huyền Quy: “Cẩn thận một chút, tính tình nó không tốt.”

“Tính tình con con rùa đen nhỏ này rất kém cỏi sao?” Mộ Liên Bình hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Không phải rất kém, là phi thường phi thường kém!”

Mộ Liên Bình: “……”

“Diệp thiếu, rùa này ngươi lấy từ đâu ra vậy?”

Diệp Phàm nhún vai nói: “Nhặt ngoài biển.”

Lúc trước ở trêи biển, Huyền Quy ngẫu nhiên biết được Diệp Phàm biết luyện đan, vì vậy hai bên đạt thành giao dịch, Huyền Quy cung cấp tài liệu, Diệp Phàm luyện chế đan dược, đan dược luyện chế ra Huyền Quy chiếm tám phần, Diệp Phàm chiếm hai phần.

Ở tu chân giới, đan sư luyện thành đan dược phải thu ít nhất một nửa, nhưng hiện tại Diệp Phàm đánh không lại Huyền Quy a! Hắn đánh không lại Huyền Quy, bị chia cho ít cũng chỉ có thể nhịn.

Rùa đen nhỏ tràn đầy khinh thường nhìn Mộ Liên Bình một cái, nhắm mắt lại nằm lên trêи một cục đá.

Mộ Liên Bình hoang mang nói: “Đầu năm nay rùa đen đều kiêu ngạo như vậy sao?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Đầu năm nay rùa đen đều không dễ hầu hạ, chẳng trách thời điểm người ta mắng chửi người đều thích mắng vương bát đản (vương bát: rùa), rùa đen vương bát đản, khẳng định là càng không dễ hầu hạ!”

“Diệp thiếu, ngươi một lần ra biển chính là đi tận mấy tháng a!”

“Mấy tháng này không xảy ra chuyện gì đi?” Diệp Phàm hỏi.

“Người Diệp gia tới tìm ngươi, bất quá, bởi vì ngươi không ở đây, bọn họ đành phải trở về, cũng may Diệp thiếu ngươi không ở, bằng không liền phải bị phiền chết!”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Mộ Liên Bình: “Chỉ là người Diệp gia mà thôi, bọn họ tới có chuyện gì sao?”

Mộ Liên Bình nhún vai đáp: “Nghe nói Diệp gia sắp phá sản.”

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Không thể nào.”

Mộ Liên Bình lắc đầu: “Tình hình cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng hình như có liên quan tới hoạt động công khoản cùng chất lượng sản phẩm không đạt tiêu chuẩn bị trả hàng.”

Diệp Phàm bĩu môi, thầm nghĩ: Phá sản thì phá sản đi, dù sao Diệp gia có tiền cũng không phân cho hắn.

“Diệp thiếu, mùi hương trong phòng là gì vậy?”

“Một chút đàn hương mà thôi.”

Túy Hồn Hương chính bản hẳn là có thể thôi miên Huyền Quy, nhưng bởi vì tài liệu không được đầy đủ, phiên bản Diệp Phàm phối trí ra có tác dụng kém hơn Túy Hồn Hương, nhưng đối với Huyền Quy mà nói lại giống như đồ ăn vặt, Huyền Quy liền bá đạo yêu cầu Diệp Phàm thời thời khắc khắc phải đốt.

Phối trí Túy Hồn Hương tốn kém rất nhiều, Diệp Phàm làm mà đau lòng không ngớt.

Nhưng người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu! Tuy rằng tâm không tình nguyện, Diệp Phàm vẫn chỉ có thể mỗi ngày phối trí dựa theo yêu cầu của Huyền Quy.

……(dreamhouse2255)

Diệp Phàm khởi động lò luyện đan, luyện ra một lò đan dược.

Có dược liệu do Huyền Quy cung cấp, luyện đan thuật của Diệp Phàm tiến bộ phi thường nhanh.

Bạch Vân Hi vừa về đến nhà liền nhìn thấy một con rùa đen nằm trêи sô pha xem chương trình tiết lộ khoa học trêи trêи màn TV, bộ dáng giống như là nếm được mùi ngon, xem say sưa vô cùng.

Bạch Vân Hi nhìn Huyền Quy, thầm nghĩ: Ánh mắt của Huyền Quy đại nhân cao hơn Diệp Phàm một ít a! Thời điểm Diệp Phàm chỉ biết xem phim hoạt hình, Huyền Quy đã biết xem cả tiết lộ khoa học.

“Tiểu Hắc đại nhân, hôm nay khỏe không?”

“Khá tốt.” Huyền Quy lãnh đạm đáp.

Huyền Quy đánh giá Bạch Vân Hi, nói: “Ngươi định cứ như vậy theo Diệp Phàm tới bên kia sao, sang bên kia rồi cũng đi theo hắn?”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đúng vậy!”

“Cải trắng tốt đều bị heo củng!” Huyền Quy lắc lắc đầu, tràn đầy tiếc hận cảm thán.

Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Huyền Quy, “Tiểu Hắc đại nhân sao lại nói vậy?”

(dreamhouse2255)

“Ngươi biết đấy, ngươi là đơn linh căn, còn có cả thân thể thiên âm băng tủy, tới tu chân giới rồi, ngươi chắc chắn sẽ trở thành đối tượng được cướp đoạt, nếu Diệp Phàm thật sự sửa được Truyền Tống Trận, ngươi đến bên đó rồi có thể suy xét đến chuyện đá cái tên ngốc kia đi, tìm người nào đó tốt hơn một chút.” Huyền Quy nói.

Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Huyền Quy: “Người như ta ở tu chân giới rất bỏng tay? Vậy Diệp Phàm thì sao, hắn là thiên tài.”

Huyền Quy lắc lắc đầu: “Ngươi khẳng định lầm, tiểu tử Diệp Phàm kia tám hệ tạp linh căn, phóng tầm mắt nhìn suốt toàn bộ tu chân giới phỏng chừng cũng không tìm được ai có tư chất kém hơn hắn, hắn đến tu chân giới rồi, đừng nói là đại tông môn, ngay cả mấy tiểu tông môn cũng không thèm thu hắn.”

“Vì sao?”

“Bởi vì hắn là tu giả tám hệ tạp linh căn a!” Huyền Quy khoa trương nói.

Bạch Vân Hi khó hiểu nói: “Linh căn càng nhiều, công pháp có thể tu luyện liền càng nhiều, không phải càng nhiều linh căn càng tốt sao?”

Huyền Quy tràn đầy đồng tình nhìn Bạch Vân Hi: “Bạch thiếu, ngươi thông minh như vậy, tới tu chân giới rồi, ngàn vạn lần đừng hỏi vấn đề ngu xuẩn thế nữa. Ngay cả tiểu hài tử ở tu chân giới cũng biết linh căn càng nhiều, lực cản thăng cấp lại càng lớn. Đồng dạng là người sắp thăng cấp lên Kim Đan, tu giả đơn linh căn cần một phần vật tư, đổi thành Diệp Phàm, liền phải cần tới mười phần, chỉ cần là tông môn hơi keo kiệt một chút liền không muốn thu nhận một tên bồi tiền như hắn.”

Bạch Vân Hi không cao hứng nói: “Diệp Phàm biết rất nhiều……”

Huyền Quy chớp chớp mắt: “Cái này quả thật không sai, đan thuật của tiểu tử Diệp Phàm kia không tồi, ở tu chân giới, luyện đan sư chính là đáng giá nhất, cho dù không có tông môn nào thu nhận cũng không phải lo bị đói chết.”

“Ta tin tưởng Diệp Phàm tới tu chân giới rồi cũng có thể trở nên thập phần ưu tú.”

Huyền Quy nhún vai nói: “Ngươi chính là thiếu kiến thức, sau này ngươi sẽ biết, Diệp Phàm chính là cặn bã, cho ngươi lời khuyên a, nhìn không được thì nhanh thay đổi người đi.”

Bạch Vân Hi cười cười: “Tiểu Hắc đại nhân nói đùa……”

Diệp Phàm đi ra: “Vân Hi, các ngươi đang nói cái gì vậy?”

Thao Thiết quỷ linh một bên chơi chỉ thêu cầu, một bên cười cười với Diệp Phàm, cười đến Diệp Phàm không làm sao hiểu được.

(dreamhouse2255)

“Không có gì, Tiểu Hắc đang phổ cập thường thức ở tu chân giới cho lão bà của ngươi.” Thao Thiết quỷ linh âm hiểm cười đáp.

“Phải vậy không?” Diệp Phàm tràn đầy hoài nghi hỏi.

“Nha, đan dược của ngươi!” Diệp Phàm ném bình đan dược về phía Huyền Quy.

Huyền Quy nhảy lên, ngậm lấy cả bình đan dược. “Ừm, hương vị tạm được, phải không ngừng cố gắng!”

Diệp Phàm: “……”

……

Công ty Triều Tịch.

Bạch Vân Cẩn cười cười nhìn Bạch Vân Hi: “Làm sao lo lắng suốt ruột vậy?”

Bạch Vân Hi mờ mịt nói: “Đại ca, nếu có một ngày ta biến mất, ngươi có thương tâm không?”

Bạch Vân Cẩn nhìn chằm chằm Bạch Vân Hi vài lần: “Cái đó còn phải xem ngươi biến mất như thế nào? Trước đó Từ đạo trưởng nói ngươi sống không quá hai mươi tuổi, người trong nhà đều rất thương tâm, nhưng nếu là vì truy tìm một thứ thứ gì khác, tất cả mọi người đều sẽ chúc phúc cho ngươi.”

Bạch Vân Hi nhíu mày lại: “Xin lỗi đại ca.”

(dreamhouse2255)

“Thế nào? Ngươi muốn theo Diệp Phàm rời đi sao?” Bạch Vân Cẩn hỏi.

Bạch Vân Hi cúi đầu, không nói gì.

Bạch Vân Cẩn cười nói: “Ta thấy với bản lĩnh của Diệp Phàm, ở lại nơi này cũng có chút đại tài tiểu dụng, nếu các ngươi có đường ra tốt hơn thì cứ đi đi, ngươi yên tâm, trong nhà đã có ta.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Cảm ơn đại ca.”

“Ngươi còn khách khí với ta làm cái gì.”

……

Huyền Quy tắt TV đi, quay sang nhìn Diệp Phàm: “Chúng ta có thể đi Biển Tử Vong mà ngươi nói xem được chưa?”

Diệp Phàm gật đầu: “Đương nhiên, tùy thời đều có thể, bất quá, Truyền Tống Trận bên dưới Biển Tử Vong không quá ổn định, phải cẩn thận một chút.”

Huyền Quy tràn đầy khinh thường nói: “Truyền Tống Trận ta đã thấy nhiều, không thành vấn đề.”

Hôm sau.

Bạch Vân Hi, Diệp Phàm mang theo Huyền Quy cưỡi du thuyền ra biển, Huyền Quy ghé vào trêи du thuyền, tràn đầy buồn bực nói: “Chất lượng nước nơi này quá kém! Còn kém hơn cả phiến hải vực ta từng ở, nếu chỗ ta cũng ô nhiễm như nơi này, ta chắc chắn sẽ phải giảm thọ vài năm.”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm cười nói: “Dựa theo tốc độ ô nhiễm này, phiến hải vực của ngươi sớm muộn gì cũng như vậy.”

“Đều là do đám dê hai chân đáng ghét các ngươi.” Huyền Quy không vui mắng.

“Khoa học muốn tiến bộ đều phải trả cái giá lớn.” Diệp Phàm lười biếng nói.

Huyền Quy: “……”

“Tới rồi!” Diệp Phàm dừng du thuyền lại.

“Nha! Thật sự có hơi thở của Truyền Tống Trận, ta xuống dưới thăm dò!” Huyền Quy bùm một tiếng nhảy xuống, biến mất ở trong nước.

Một lát sau, Diệp Phàm cảm ứng được Truyền Tống Trận dao động một trận.

Diệp Phàm mở to mắt, bộ dáng tràn đầy hưng phấn.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Ngươi đang cao hứng cái gì?”

“Con rùa đen kia bị truyền tống đi rồi, không biết là truyền tống đi nơi nà.” Diệp Phàm cao hứng nói.

“Tình huống giống ngươi lần trước sao?”

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm lắc đầu: “Không quá giống, dao động lần này khá lớn, không biết nó bị truyền tống đi nơi nào, hy vọng là vào trong một cái lò luyện cương nào đó, vậy liền có trò hay để nhìn.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Cái này có gì để hưng phấn sao?” Bạch Vân Hi khó hiểu hỏi.

“Cái này còn không đáng để hưng phấn?” Dược thảo luyện chế Trúc Cơ Đan hắn đã nắm trong tay, “Dược liệu đã tới tay, chúng ta không cần phải lo cho con rùa đen kia nữa, đến lúc đó, chúng ta đi cũng không mang theo nó, cứ để nó chết già ở đây đi.”

Bạch Vân Hi mê hoặc nói: “Ngươi rất có ý kiến với Tiểu Hắc đại nhân a!”

“Hắn khuyến khích ngươi rời bỏ ta, còn nói ta là đồ bồi tiền, đáng ghét!” Diệp Phàm cau mày, vẻ mặt không cao hứng.

Bạch Vân Hi cười khổ một tiếng: “Nó chỉ đang nói giỡn mà thôi, bất quá, sao ngươi nghe thấy được?”

“Thao Thiết quỷ linh nói cho ta.”

Bạch Vân Hi thở dài: “Chúng ta về trước đã.”

Diệp Phàm gật đầu: “Được.”

(dreamhouse2255)

……….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play