Thần Nông Gia.

“Đan dược không đủ.” Khương Lâm Phong khó xử nói.

Khương Mộng ảo não cau mày lại: “Tổng cộng chỉ có bốn viên đan dược, đáng lẽ không nên dùng nhiều đan dược như vậy để thử nghiệm mới đúng.”

Bởi vì thái độ của Võ Tư Hàm quá tùy ý, thái độ của Diệp Phàm cũng quá thiếu đánh, Khương Mộng liền cảm thấy cho dù đan dược có tác dụng thì hiệu quả cũng sẽ không cao, kết quả thì……

Khương Lâm Phong tiếc nuối nói: “Hiện tại nói cái gì cũng đã chậm.”

Ở Khương gia, người bắt chước thủy tổ nếm thử bách thảo không ít, người xuất hiện bệnh trạng dược tính xung đột trong cơ thể càng nhiều vô số kể, bất quá, bệnh trạng của hầu hết mọi người đều tương đối nhỏ, chỉ có tình huống của Khương Chấp trưởng lão là khá nghiêm trọng, ảnh hưởng đến tính mạng.

Đan dược Diệp Phàm cung cấp có dược tính rất kỳ lạ, thân thể của người mang dược tính xung đột nhỏ dùng không có bao nhiêu hiệu quả, người có xung đột lớn, vừa dùng một viên hiệu quả đã lộ rõ.

Càng khó tin được là “dược dạ dày” mà Diệp Phàm cung cấp chẳng những có thể giảm bớt dược tính xung đột trong cơ thể, còn có tác dụng giúp hấp thu dược tính linh dược còn sót lại, hiệu quả vô cùng rõ ràng.

(dreamhouse2255)

Cẩn thận kiểm tra, người Thần Nông Gia đầu tiên lấy thân nghiệm thuốc phi thường khỏe mạnh, sau khi dùng xong thì không có cảm giác gì, bất quá, cũng không cảm thấy có chỗ nào khó chịu.

Khương gia lại tìm người thứ hai nghiệm thuốc, người thứ hai có cảm nhận được một chút, bất quá, khi mọi người hồi phục lại tinh thần, đan dược chỉ còn lại một viên.

“Cũng may Khương Chấp trưởng lão đã dùng một viên, hiện tại bệnh tình suy giảm, trong thời gian ngắn hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì.” Khương Mộng nói.

“Vậy chẳng lẽ lại phải đi tìm Diệp Phàm?” Khương Lâm Phong hỏi.

Khương Mộng có chút khó xử: “Diệp Phàm không dễ ở chung, hơn nữa, tên kia rất quý!”

Trước đó Diệp Phàm chịu hỗ trợ là xem trêи phần mặt mũi Từ Nguyên Thanh, hiện tại Từ Nguyên Thanh hình như đã mang theo Mộ Liên Bình rời khỏi Mộ gia, trong thời gian ngắn sợ là không rảnh.

Khương Mộng điều tra một chút, phát hiện Diệp Phàm thật sự là rất quý, tiểu tử này mới vừa cứu sống nhi tử thuyền vương M quốc, Chloe chẳng những cho Diệp Phàm 1 tỷ, còn tặng cả một du thuyền xa hoa.

Khương Mộng vẫn luôn cảm thấy tiền đủ tiêu là được rồi, không cần nhiều quá, hiện tại bọn họ cần tiền, Khương Mộng mới phát hiện, tiền thật sự là thứ không thể thiếu a! Nếu hiện tại Khương gia bọn họ có tiền, vậy liền trực tiếp cầm tiền đi tìm Diệp Phàm là được rồi, nghe nói tiểu tử kia yêu tiền như mạng, chỉ cần đưa đủ tiền, hắn liền cao hứng làm việc. Đương nhiên, nếu không có tiền, chắc chắn là cửa sập vào mặt.

“Bằng không thì lại đi tìm Từ đạo trưởng đi.” Khương Lâm Phong nói.

(dreamhouse2255)

Khương Mộng có chút khó xử: “Chỉ là, chúng ta đã phiền toái người ta một lần, hiện tại lại đi nhờ vả, hình như là không tốt lắm đâu.”

Khương Hà đi ra, “Cứ luôn phiền toái Từ đạo trưởng như vậy thật sự là không tốt.”

Bản thân Từ Nguyên Thanh đã thiếu không ít nhân tình từ Diệp Phàm, hiện tại chưa chắc đã chịu nguyện ý thiếu nhiều hơn, hơn nữa, ban đầu Từ Nguyên Thanh đề cử Diệp Phàm, bọn hắn chính là người không để trong lòng, lần này Diệp Phàm ra bốn viên đan dược đã là tận tình tận nghĩa với Từ Nguyên Thanh, hắn cũng không có mặt mũi đi tìm Từ Nguyên Thanh nhờ vả lần nữa.

Khương Mộng nhìn Khương Hà: “Vậy trưởng lão, chúng ta phải làm sao bây giờ?”

Khương Hà nhíu mày nói: “Khương gia chúng ta tuy không có tiền, nhưng có linh thảo a! Diệp Phàm cũng tu luyện cổ võ, hẳn là vẫn cần có linh thảo.”

Khương Hà thầm nghĩ: Hiệu quả “dược dạ dày” của Diệp Phàm lộ rõ, nếu như bọn hắn có nhiều hơn, vậy vấn đề của rất nhiều người trong tộc đều có thể giải quyết, mà nếu có thể mang cả phương thuốc về nữa thì càng tốt, từ thái độ của Diệp Phàm, xem ra nguyên liệu làm ra “dược dạ dày” này cũng không trân quý lắm.

Khương Mộng gật đầu: “Vậy cũng tốt, dược liệu của Khương gia chúng ta nếu là người biết nhìn hàng tới mua thì cũng rất đáng giá.” Nếu cứ không trả tiền, vậy Khương gia bọn họ sẽ mãi thấp hơn Diệp Phàm một cái đầu, giống như là Khương gia bọn họ phải ăn cơm mềm vậy.

“Năng lực của tiểu tử Diệp Phàm này thật sự là có chút không tầm thường!” Khương Hà nói.

Khương Mộng gật đầu: “Đúng vậy!” Trước đó Diệp Phàm nói không gặp người cũng có thể khai dược, Khương Mộng chỉ cảm thấy tiểu tử kia quá tự cao tự đại, hiện tại trong lòng lại là bội phục không ngớt.

(dreamhouse2255)

“Nói không chừng hắn chính là người đoạt Phong Lôi Trúc!” Khương Mộng nói.

“Nếu thật sự là hắn, vậy Khương gia chúng ta chỉ sợ lại thiếu hắn thêm một phần nhân tình.” Khương Hà thở dài một hơi.

Khương Mộng khó hiểu hỏi: “Trưởng lão, sao lại nói như vậy?”

“Hắn có thể giết chết Quý Bình dễ như trở bàn tay, nghĩa là hắn cũng có thể giết chết ngươi một cách dễ dàng như vậy, hoặc là hắn có thể chờ Quý Bình giết ngươi xong rồi mới đi xử lý Quý Bình, nhưng hắn không làm, vậy chúng ta không phải là lại thiếu hắn một phần nhân tình sao?”

Khương Mộng mê hoặc cúi đầu nói: “Cũng phải.”

“Sự tình đều đã qua, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều nữa.”

……

Từ Nguyên Thanh sắc mặt cổ quái buông di động xuống.

“Ngoại gia gia, ngươi làm sao vậy?” Mộ Liên Bình hỏi.

“Thần Nông Gia gọi điện thoại tới, hỏi ta Diệp Phàm thích linh thảo gì.” Từ Nguyên Thanh đáp.

Mộ Liên Bình kinh ngạc nói: “Thần Nông Gia chủ động hỏi?”

(dreamhouse2255)

Kỳ thật, người Thần Nông Gia vô cùng cao ngạo, ở trong mắt của Mộ Liên Bình, người Thần Nông Gia tuy rằng khách khí với ngoại gia gia nhưng trong xương cốt lại vẫn coi thường y thuật của hắn.

Từ Nguyên Thanh gật đầu: “Đúng vậy! Nhìn dáng vẻ này xem ra đan dược của Diệp Phàm có hiệu quả rồi.”

Mộ Liên Bình thoải mái cười: “Diệp thiếu cũng quá lợi hại, tùy tiện nghe vào tai liền có thể biết là vấn đề gì, vừa khai dược liền có hiệu quả, ta còn tưởng rằng Diệp thiếu cảm thấy chuyện này làm hữu công vô lộc cho nên muốn qua loa cho xong chứ, ta thật sự là lấy lòng tiểu nhân đi đo dạ quân tử.”

“Bản lĩnh của Diệp thiếu đúng là nghe mà rợn cả người.” Từ Nguyên Thanh nhịn không được khâm phục cảm thán.

Hắn nguyên bản còn lo lắng đan dược của Diệp Phàm ăn vào sẽ có vấn đề, dẫn đến bất mãn của người Thần Nông Gia, hắn thật sự là lo lắng quá nhiều mà.

“Ta nghe nói rất nhiều tu giả cổ võ đều cảm thấy hứng thú với Diệp Phàm, muốn đi đào góc tường của Bạch Vân Hi.” Mộ Liên Bình nói.

Từ Nguyên Thanh lắc lắc đầu: “Góc tường của Bạch Vân Hi không dễ đào như vậy.”

Mộ Liên Bình gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy.” Diệp thiếu chính là một nam nhân tốt toàn tâm toàn ý mà.

“Mộ gia vẫn chưa từ bỏ tìm kiếm tiên sơn sao?” Từ Nguyên Thanh hỏi.

Mộ Liên Bình lắc đầu: “Hẳn là chưa, gia chủ cùng các trưởng lão đang thương nghị làm sao để chuốc mê con rùa đen kia.”

(dreamhouse2255)

“Chuốc mê? Cách này có hiệu quả sao?”

Mộ Liên Bình lắc đầu: “Không biết, dù sao cũng không thể dùng lực, chỉ có thể sử dụng biện pháp này.” Hắn vẫn luôn cảm thấy chuyện này không đáng tin cho lắm, vẫn nên hỏi ý kiến của Diệp thiếu một chút thì tốt hơn.

“Hình như Diệp thiếu không có hứng thú gì với tiên sơn a!” Từ Nguyên Thanh hoang mang nói.

Mộ Liên Bình lắc đầu: “Diệp thiếu không phải là không có hứng thú, chỉ là hắn cảm thấy mình không trấn trụ nổi con rùa đen kia, vậy nên hiện tại mới án binh bất động.”

Từ Nguyên Thanh cười nói: “Thật hiếm khi! Diệp thiếu cư nhiên cảm thấy hắn không làm được chuyện gì đó!”

Mộ Liên Bình gật đầu: “Đúng vậy!” Rất nhiều chuyện ở trong mắt hắn là gian nan, đối với Diệp Phàm lại không phải là vấn đề gì lớn. Bất quá, hiện tại ngay cả Diệp thiếu cũng cảm thấy không có khả năng nắm giữ tiên sơn, vậy vấn đề này nhất định là phi thường khó giải quyết.

……

Diệp Phàm ở lại Thương Thành đón tân niên, người tới bái phỏng nối liền không dứt.

Diệp Phàm ứng phó không được, sáng sớm mỗi ngày liền chạy ra ngoài chơi, di động cũng bỏ lại.

Diệp Phàm lên du thuyền, chạy như bay trêи biển, hắn lấy ra bản đồ nói: “Chính là khu vực này, quả nhiên không tín hiệu.”

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi đứng trêи du thuyền, mê hoặc nhìn xuống phía dưới: “Linh khí, hình như ta cảm nhận được linh khí!”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Quả thật là có một ít linh khí dật tán, ta xuống xem thử.”

“Được, ngươi cẩn thận một chút.”

Diệp Phàm xuống nước nửa giờ, đột nhiên không có hơi thở.

Bạch Vân Hi cau mày lại, nhìn về phía dưới nước, trêи mặt lại nhịn không được dâng lên vài phần khẩn trương.

“Người biến mất rồi.”

Thao Thiết quỷ linh hì hì cười: “Đúng vậy, không còn hơi thở nữa rồi.”

Bạch Vân Hi do dự một chút liền muốn xuống nước theo, Thao Thiết quỷ linh lập tức ngăn lại: “Ngươi đừng xuống, thực lực của ngươi kém hơn tên Diệp Phàm hỗn cầu kia nhiều, ngươi xuống chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.”

“Vậy Diệp Phàm đâu, ngươi biết hắn thế nào không?” Bạch Vân Hi hỏi.

“Vừa nãy khi liên hệ giữa ta với hắn bị cắt đoạn, ta đã cảm ứng được dao động của Truyền Tống Trận, ta nghĩ hắn hẳn là bị truyền tống đi nơi nào đó rồi.” Thao Thiết Quỷ Linh nói.

Bạch Vân Hi khẩn trương nói: “Ý ngươi là hắn bị truyền tống đến tu chân giới sao?”

(dreamhouse2255)

“Nào có đơn giản như vậy! Đại khái là bị truyền tống đến khu hải vực khác đi, yên tâm, hắn cũng không phải là tiểu hải tử, kiểu gì cũng có thể tìm được đường trở về.”

Bạch Vân Hi: “……”

Bạch Vân Hi lại đợi ở bờ biển thêm hai giờ, vẫn không nhìn thấy bóng dáng Diệp Phàm đâu, đợi thêm một lát liền nhận được điện thoại của Diệp Phàm, hắn quả thật là bị truyền tống đến một khu hải vực khác, mượn điện thoại của người qua đường báo bình an cho Bạch Vân Hi.

Bạch Vân Hi nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, hắn chưa bao giờ phải trải qua hai giờ dài như vậy.

Nội tâm sợ hãi, rối rắm, mê mang, hỗn loạn thành một đoàn, khiến cho Bạch Vân Hi không biết phải nghe theo ai, bất tri bất giác, Diệp Phàm đã trở thành một điểm tựa trong lòng Bạch Vân Hi, hắn thật sự không thể tưởng tượng được, nếu mất đi Diệp Phàm, hắn sẽ trở nên như thế nào.

“Trở về đi.” Thao Thiết quỷ linh nhìn Bạch Vân Hi nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

“Hình như ngươi rất lo lắng cho Diệp Phàm a? Ngươi không cần lo lắng, đá tên ngu ngốc kia đi, ngươi có thể tìm một người nào đó thông minh hơn một chút, ngươi biết đấy, tùy tiện tìm một người trêи đời này cũng có thể thông minh hơn tên tiểu tử kia nhiều.”

Bạch Vân Hi bất mãn nhìn Thao Thiết quỷ linh: “Diệp Phàm vẫn có chỗ hơn người, người bình thường không thể so được với hắn……”

(dreamhouse2255)

Thao Thiết quỷ linh buồn bực nhìn Bạch Vân Hi: “Ai nha, ai nha, xem ra ngươi đã ở với Diệp Phàm quá lâu rồi, trúng độc không nhẹ a!”

Bạch Vân Hi: “……”

……

Bạch Vân Hi trở lại biệt thự, nhàm chán lướt xem máy tính bảng, mấy cái tin tức chói mắt đập trêи màn hình.

“Phát hiện kinh hoàng, chậu rửa mặt biết bay!”

“UFO ngoài hành tinh tái hiện!”

“Aladin thần chậu rửa trong truyền thuyết!”

……

Thao Thiết quỷ linh ngồi xổm bên người Bạch Vân Hi, cười nhạo xuy một tiếng: “Thứ này nhất định là Diệp Phàm làm!”

Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Thao Thiết quỷ linh: “Sao ngươi biết?”

Thao Thiết quỷ linh cười thần bí: “Trêи chậu rửa mặt này có trận pháp, nhất định là bút tích của Diệp Phàm, người hẳn là đã dùng phù ẩn thân giấu đi, thế nhưng lại quên che giấu cho pháp khí! Chậc chậc, pháp khí xấu như vậy hắn cũng dám lấy ra, may mắn nơi này không phải là tu chân giới, nếu là tu chân giới, hắn nhất định sẽ bị cười chết!”

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi: “……”

Bạch Vân Hi xem bình luận một chút, có người tính toán cái chậu rửa mặt này đang bay với tốc độ 300 mét 1 giây, thầm suy đoán với tốc độ như vậy, Diệp Phàm chạy gấp hẳn là có thể trở về trong đêm nay rồi.

……

Tiếng chuông cửa từ ngoài vang lên, Thao Thiết quỷ linh núp đi, Bạch Vân Hi đứng dậy đi ra mở cửa.

“Bạch tam thiếu!” Có lẽ là Diệp Thiệu Huy không nghĩ tới người mở cửa lại là Bạch Vân Hi, không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ.

Bạch Vân Hi nhìn hai người ngoài cửa một cái, mày nhíu lại, Diệp Đỉnh Hồng ngồi xe lăn, trêи mặt treo lên tươi cười lấy lòng.

“Bạch tam thiếu, Diệp Phàm có ở nhà không?” Diệp Đỉnh Hồng hỏi.

“Hắn ra ngoài lêu lổng.” Bạch Vân Hi đáp.

Diệp Đỉnh Hồng không nghĩ tới Bạch Vân Hi lại trả lời như vậy, trong nhất thời không biết nên nói tiếp thế nào.

“Bạch tam thiếu thật biết nói giỡn.” Diệp Thiệu Huy cười nói.

“Ta không nói giỡn, hắn quả thật ra ngoài lêu lổng.”

Trong lòng Diệp Đỉnh Hồng có vài phần không thoải mái, Bạch Vân Hi tuy rằng thân phận tôn quý, nhưng hắn dù sao cũng đã thành hôn với Diệp Phàm, nếu tính theo bối phận, hắn chính là hậu bối.

Diệp Đỉnh Hồng nghe nói Bạch Vân Hi rất khách khí với Võ gia Võ Đằng Minh kia, thế nhưng người này lại hoàn toàn không để Diệp Đình Hổng hắn vào mắt.

“Diệp Phàm thật quá đáng! Bản thân chạy ra ngoài chơi đùa, bỏ mặc Bạch tam thiếu ở một bên như vậy!”

Bạch Vân Hi bất thiện nhìn Diệp Đỉnh Hồng một cái: “Quen rồi, như vậy khá tốt.”

Hắn có thể nói Diệp Phàm không tốt, nhưng nghe Diệp Đỉnh Hồng nói, hắn liền không vui, đặc biệt, Bạch Vân Hi rất rõ ràng, Diệp Phàm hiện tại là không có bất kỳ quan hệ gì với Diệp gia này.

“Nếu hai vị muốn tìm Diệp Phàm thì để hôm khác đi, hiện tại hắn không ở đây.”

Bạch Vân Hi tùy tay xoay người đóng cửa lại, hắn không biết khi nào Diệp Phàm sẽ trở về, hiện tại điện thoại của Diệp Phàm đang hỏng, hắn có gọi cũng không thông, Bạch Vân Hi không thể để Diệp Đỉnh Hồng cùng Diệp Thiệu Huy nhìn thấy Diệp Phàm từ trống không nhảy ra được.

Diệp Thiệu Huy bị nhốt ngoài cửa, sắc mặt không khỏi đỏ lên, “Phụ thân, chúng ta về trước đi, ta thấy Diệp Phàm cùng Bạch tam thiếu chỉ sợ là đang có mâu thuẫn.”

Diệp Đỉnh Hồng dùng quải trượng gõ gõ cửa vài cái, không cam lòng nói: “Đi thôi!”

(dreamhouse2255)

……….

Méoo: Tui cảm thấy mình có hơi vô trách nhiệm, bỏ bê con lâu quá, xin lỗi mọi người

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play